10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 32: TÔI, LINH QUỲNH, NHẬN TIỀN! (32)

/1736
Trước Tiếp
Vẻ mặt cô lúc này vừa rối rắm lại vừa luống cuống, vừa hoang mang lại mang theo chút căng thẳng.

Xong đời cmnr!

Sao cô lại không kiềm chế được như thế chứ!

Mà chuyện này cũng chẳng thể trách cô hết được, chủ yếu là tại bé đáng yêu này quá mê người, còn cứ ra sức gạ gẫm quyến rũ cô nữa.

Nếu luận tội ra, thì chính anh cũng phải gánh một nửa trách nhiệm!

Linh Quỳnh lại nghĩ, cô chỉ ngủ với một người giấy thôi mà, NPC thôi mà, có gì to tát đâu nào… À cơ mà… cái cảm giác đó… rất sung sướng, rất chân thực.

Khụ khụ khụ, giờ không phải lúc nghĩ đến chuyện này.

“Anh tự nguyện mà.” Lục Văn Từ nhẹ nhàng nói: “Anh có say đâu.”

Linh Quỳnh há hốc mồm.



Tám tiếng trước…

Linh Quỳnh nhét người vào trong chăn, lau dọn sơ sơ cho anh, tạm thời rộng lượng nhường luôn giường cho Lục Văn Từ, còn mình ra ngoài ngủ.

Ai ngờ, chưa được bao lâu, Lục Văn Từ lại đột ngột xuất hiện ngay cửa phòng, quần áo trên người xộc xà xộc xệch, để chân trần đứng đó.

Anh không nói chuyện, cũng không làm gì cả, cứ thế nhìn cô.

Linh Quỳnh không hiểu anh ấy muốn làm gì, có điều, dáng vẻ của Lục Văn Từ như thế này thực sự khiến người ta chìm đắm, mê mẩn.

Cô không nhịn được… nhìn thêm vài lần.

Thưởng thức chán chê mê mỏi rồi, Linh Quỳnh mang tâm trạng của ông bố già cả, đưa con trai… à nhầm, đưa người về phòng.

Cô thề, cô thực sự không hề định làm gì cả, chỉ nhìn thôi đã cảm thấy đỡ thèm khát lắm rồi.

Chính Lục Văn Từ là người ra tay trước… Anh giữ chặt lấy cô không chịu buông rồi bất chợt áp sát lại hôn cô.

Nụ hôn của chàng trai ngô nghê vô cùng, lại ẩn giấu một dòng chảy ngầm mãnh liệt.

Suy nghĩ giằng co vùng vẫy của Linh Quỳnh bị thứ cảm xúc cuồng nhiệt đó công phá, hoàn toàn không muốn phản kháng nữa.

Trong lúc tối lửa tắt đèn, bầu không khí mờ ám như thế này dễ dàng phát sinh những vận động 404* không thể miêu tả nhất…

(*) Lỗi 404 Not Found là trường hợp xuất hiện khi bạn cố gắng truy cập vào một trang web đã không còn tồn tại. Ý là nói kiểu tập thể dục “người lớn”.

Tiếp theo đó… mọi thứ đều nằm ngoài tầm kiểm soát.



Trở lại với hiện tại.

“Cảm ơn em trong suốt thời gian vừa rồi đã giúp đỡ anh nhiều như vậy.” Lục Văn Từ nghiêng đầu nhìn cô, “Hẳn là em cũng muốn anh, đúng không?”

Linh Quỳnh ngây người: “Hả… ừm…” Thứ xinh đẹp thì có ai mà không muốn chứ.

Cô luồn tay mò tìm quần áo, muốn chạy trốn.

Sao cô cứ cảm thấy bầu không khí không đúng lắm nhỉ…

Lục Văn Từ không ngăn cô, lẳng lặng nhìn cô mặc quần áo vào rồi chuồn ra ngoài như kẻ trộm vậy.

Chờ Lục Văn Từ đi ra ngoài, Linh Quỳnh đã làm xong bữa sáng, đang ngồi bên bàn ăn chống cằm ngẩn người rồi.

Nhìn cô có vẻ hơi hoảng hốt.

“Sau này, bất cứ khi nào em muốn thì cứ nói với anh, anh sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn em.”

“Ơ này này, ý anh là sao hả?” Sao nghe như kiểu cô đang đi chơi trai thế?

Lục Văn Từ cầm bát sứ trắng múc cháo vào, hơi nóng bốc lên làm dáng vẻ của anh có phần mơ hồ, “Em không cần cảm thấy khó xử, anh sẽ không đòi hỏi gì ở em hết.”

Anh biết tình cảnh của mình, hoàn toàn không môn đăng hộ đối với nhà họ Tô, thế nên, anh cũng chẳng dám mơ mộng xa vời.

Ý của Lục Văn Từ là coi như hai người là đồng bọn hợp tác giúp đỡ lẫn nhau thôi vậy.

Anh không có bất cứ ý kiến gì cả, cực kỳ thoải mái, vui lòng.

Linh Quỳnh cạn lời, cô có nói gì đâu? Sao anh ấy giành nói hết vậy?

Lục Văn Từ cảm thấy Linh Quỳnh trầm mặc đến lạ thường. Lúc trước cô rất hay nói, nhưng hôm nay lại chẳng nói được mấy câu.

Ăn sáng xong, Lục Văn Từ thu dọn bát đĩa mang vào trong rửa.

Lúc đi ra, anh nhìn Linh Quỳnh, vô cùng chân thành nói: “Đến khi nào em cảm thấy chán ghét anh, thấy anh phiền phức rồi, em cứ nói thẳng với anh là được, anh sẽ tự động ra đi.”

Nói xong, Lục Văn Từ đi thẳng vào trong phòng.

Trong đầu Linh Quỳnh vẫn đang treo một dấu hỏi to tướng.

Từ từ đã nào…

Vì sao cô lại phải thấy chán ghét, thấy phiền phức?

Đào đâu ra được mấy bé đáng yêu như anh chứ?

Cô chỉ đang mải nghĩ là, hiện giờ họ phát triển như thế này rồi, hẳn là vẫn chưa tính là yêu đương đúng không? Thế thì về sau có được tính là HE không?

Hình như cái này giống cưới trước yêu sau hơn ấy...

Vậy chắc cũng coi là HE chứ nhỉ?

Nghĩ đến chuyện đêm qua, Linh Quỳnh mở sổ hướng dẫn ra xem một cái, tấm thẻ bài “Mười ba giờ đêm” đã thay đổi rồi.

Phong cách của nó tương tự như tấm thẻ ở khách sạn lúc trước, nhưng khi cả tấm thẻ xuất hiện hoàn chỉnh, mức độ công kích lớn hơn rất nhiều.

Linh Quỳnh xấu hổ đóng sổ lại, tim đập thình thịch không ngừng, vội vàng dùng tay quạt gió phần phật.

Một lúc sau, cô lại mở ra.

Đóng lại.

Mở ra.

Đóng lại.

Mở ra.

...

Lặp đi lặp lại vài lần, Linh Quỳnh cảm thấy rằng, sở hữu một bé đáng yêu thế này quả là một điều hạnh phúc.

Quá lãi luôn!

Linh Quỳnh ôm mặt, tâm trạng phơi phới, những bông pháo hoa thi nhau nở rộ trong đầu hết bông này đến bông khác.

Lục Văn Từ đi ra nhìn thấy hai tay cô gái trẻ ôm lấy mặt mình, vùi đầu vào đầu gối, vai không ngừng run lên.

Tim anh chợt thắt lại, trong lòng thầm nghĩ, liệu có phải đêm qua mình quá ích kỷ không...

“Em... em vẫn ổn chứ?” Giọng nói của Lục Văn Từ mang theo chút run rẩy, vừa hoảng hốt vừa căng thẳng.

Anh đưa tay ra, nhưng lại không dám chạm vào cô, cuối cùng chậm rãi rụt về, hơi thấp thỏm đứng đó.

Linh Quỳnh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt anh.

Lục Văn Từ hoàn toàn không nhìn thấy bất cứ vẻ buồn bã đau lòng nào trên mặt cô, chỉ có đôi mắt sáng như pha lê, cùng với nụ cười rạng rỡ, xán lạn.

Cô thò tay kéo vạt áo anh, giọng nói mềm mại như bông, “Đêm qua anh hôn em chẳng có kỹ thuật kỹ xảo gì cả, em vẫn chưa cảm nhận được sự sung sướng của nụ hôn. Anh cho em cảm nhận lại chút đi.”

Lục Văn Từ ngớ người... sau đó như bùng nổ.

Cái giọng điệu nũng nịu như thế này khiến Lục Văn Từ hoàn toàn không thể nào kháng cự được, cô nói gì anh cũng đồng ý hết.

Cô muốn gì, anh cũng cho hết.

Dù cô có muốn cái mạng này của anh, anh cũng không chối từ...

...

“Anh đã từng quay cảnh hôn bao giờ chưa?”

“Chưa.”

“Chẳng trách...”

Lục Văn Từ nghẹn lời, tự dưng cảm thấy mình bị cô chê bai thật lực.

“Em không giận anh chứ?”

“Sao em lại phải giận?” Linh Quỳnh ngồi lên người Lục Văn Từ, vòng tay qua cổ anh, chỉ huy: “Bế em vào phòng đi.”

Lục Văn Từ bế cô đi vào phòng ngủ.

Linh Quỳnh lại chỉ đạo anh lấy quần áo.

“Anh cứ tưởng em giận.” Lục Văn Từ lấy bộ quần áo mà cô cần ra.

Vừa rồi đi ra phòng khách, nhìn thấy cảnh tượng đó, trái tim anh gần như ngừng đập.

Linh Quỳnh khẽ hừ một tiếng: “Chuyện em không muốn, thì có ai ép được em chứ?”

Lục Văn Từ ngẫm nghĩ kỹ càng cũng thấy, đúng là tối qua cô ấy không hề từ chối mình thật.

Linh Quỳnh thay một bộ quần áo mới, kéo Lục Văn Từ đi ra ngoài. Lúc xuống dưới nhà, cô còn đòi Lục Văn Từ phải cõng mình đi.

Lục Văn Từ khom người xuống để cô trèo lên.

Cô gái ôm vòng qua cổ anh, khe khẽ thổi một hơi vào bên tai Lục Văn Từ.

“Đừng nghịch nào em.” Vành tai Lục Văn Từ hơi ửng hồng, quay đầu nhìn cô.

Ai ngờ, cô nàng lại đột ngột kéo khẩu trang của anh xuống, hôn chụt một cái vào môi anh: “Chúng mình hẹn hò đi, yêu nhau đi.”

Tiếng nói của cô gái lọt vào tai anh, trong trẻo giòn tan. Nó đi thẳng vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim anh, làm dấy lên những gợn sóng miên man không dứt.

Anh đứng im tại chỗ một lúc rất lâu, rồi quay đầu lại như cũ, tiếp tục đi xuống dưới lầu, “Anh không phù hợp.”

“Ai bảo thế?”

Anh tự biết bản thân mình mà.

Người chồng chưa cưới trước kia của cô ấy có thân phận như thế nào chứ? Phải tầm cỡ như anh ta, mới có thể xứng với cô được.

“Anh thực sự không phù hợp.” Lục Văn Từ nói: “Chúng mình cứ ở bên nhau như thế này thôi không tốt hơn sao?”

Anh không muốn thực sự dấn thân vào, đắm chìm vào, rồi đến cuối cùng cũng vẫn là kết quả như thế.

Linh Quỳnh bỗng túm lấy lan can bên cạnh, Lục Văn Từ bị ép ngừng lại.

Linh Quỳnh nói: “Hôm nay nếu anh không đồng ý, em sẽ đứng luôn lại đây đấy.”

Lục Văn Từ ngây người.

Em có thấy em ấu trĩ không hả?

“Em buông ra trước đã.”

Linh Quỳnh kiên quyết: “Anh đồng ý thì em buông ra, nếu không, anh chém đứt tay em luôn đi.”

Lục Văn Từ bó tay.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương