10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 14: TÔI, LINH QUỲNH, NHẬN TIỀN! (14)

/1736
Trước Tiếp
Dựa vào bản lĩnh lừa đảo… à bản lĩnh kể chuyện tạo giấc mơ của mình, Linh Quỳnh vẽ cho Công ty Giải trí Việt Ảnh một cái bánh rõ to, dụ dỗ được con tốt thí Giải trí Việt Ảnh này đồng ý đi “chuộc thân” cho Lục Văn Từ thành công. Đương nhiên, điều quan trọng nhất là điều kiện vốn có của Lục Văn Từ không tệ, vì dù Giải trí Việt Ảnh có lắm tiền nhiều của đến đâu, cũng không thể thực sự bị người khác lừa tiền nếu không nhìn thấy cái lợi trước mắt.



Lục Văn Từ hoàn toàn không ngờ rằng mình lại nhận được điện thoại của công ty báo cho anh ta đến thanh lý hợp đồng.

Cúp điện thoại xong, Lục Văn Từ ngẩn ngơ một lúc lâu mới gọi xe đi đến công ty.

Chị Mai đang ngồi trong phòng họp chờ anh ta. Thấy anh ta đến, chị ta lập tức khởi động chế độ châm chọc giễu cợt, không gì khác ngoài việc trào phúng anh ta bám được vào cái cành cao mới, lời nói hơi khó nghe.

Lục Văn Từ chỉ im lặng không nói gì khiến chị Mai lại càng được thể lên mặt, chỉ thiếu mỗi nước chỉ thẳng vào mũi anh ta mà chửi nữa thôi.

Cũng may mà không bao lâu sau cửa phòng họp đã bị đẩy ra, mấy người cùng lúc đi từ ngoài vào.

Thấy họ xuất hiện, chị Mai mới thôi không nói nữa.

Cho đến tận lúc ký tên xong, Lục Văn Từ mới biết người giúp mình kết thúc hợp đồng là Giải trí Việt Ảnh.

Một công ty như Giải trí Việt Ảnh đã muốn đòi người thì công ty hiện giờ của anh ta làm sao dám chơi tiểu xảo, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Văn Từ bị Giải trí Việt Ảnh mang đi thôi.

Điều kiện trong hợp đồng mà Giải trí Việt Ảnh đưa ra không phải là đặc biệt tốt, nhưng so ra thì cũng khá công bằng. Dù sao, anh vẫn còn chưa kiếm được tiền gì về cho công ty, mà công ty đã phải chi ra cả một đống tiền thế này rồi, nên Lục Văn Từ hoàn toàn có thể chấp nhận được.

Giải trí Việt Ảnh tiến hành khảo sát và bình xét toàn bộ các mặt năng lực nghiệp vụ của Lục Văn Từ.

“Công ty cũ của cậu bị dở hơi à?” Sau khi khảo sát xong, Trần Phương Xuyên, người quản lý mới của Lục Văn Từ phỉ nhổ công ty cũ của anh ta một cách không hề khách sáo.

Chỉ xét riêng ngoại hình của Lục Văn Từ thôi, ở trong giới giải trí đã chẳng tìm nổi mấy người rồi. Không những vậy, anh ta còn có kỹ thuật diễn lúc trầm lúc bổng, rất linh động, thu hút.

Mẹ kiếp, đây không phải báu vật thì là gì? Vậy mà cái công ty kia còn đi dúi xuống đáy hòm nữa. Trần Phương Xuyên thực sự không thể chịu nổi một hành động ngu đần ngớ ngẩn như thế.

Lục Văn Từ á khẩu.

“Vẻ ngoài của cậu nhìn khá bắt mắt…” Trần Phương Xuyên sờ cằm, hỏi: “À phải rồi, quan hệ giữa cậu và vị kia nhà họ Tô là gì?”

Cô tiểu thư nhà họ Tô đích thân chạy tới công ty của họ để quảng cáo tiếp thị “đồng chí” này. Trong khi, cơn phong ba hủy bỏ hôn ước giữa cô ấy và nhà họ Thẩm vừa trôi qua chưa được mấy ngày…

“… Là bạn ạ!” Lục Văn Từ cũng không biết giữa họ có được coi là bạn bè hay không nữa.

Dù sao, thời gian bọn họ quen biết cũng không thể gọi là dài được.

“Bạn bè á?” Trần Phương Xuyên nghi hoặc, “Bạn bè ở phương diện nào? Cậu đừng trách tôi nói chuyện không dễ nghe, sau này tôi là người quản lý của cậu rồi, chuyện của cậu, tôi đều phải biết hết.”

Lục Văn Từ hiểu ý của Trần Phương Xuyên, “Chỉ là bạn bè đơn thuần thôi ạ!”

“Thôi được rồi.” Trần Phương Xuyên gật đầu, “Có điều, nếu mối quan hệ bạn bè này của cậu biến chất, thì nhớ nói trước với tôi một tiếng nhé.”

Lục Văn Từ ngây người, anh ta muốn biến chất như thế nào?

Chờ anh ta ký hợp đồng với Giải trí Việt Ảnh xong, thì chỉ còn lại vấn đề vai nam phụ kia thôi.

“Thiên Hạ Thịnh Thế” là một bộ phim lịch sử mưu quyền, cải biên từ một bộ tiểu thuyết rất nổi tiếng ở một trang web nào đó.

Bộ tiểu thuyết này từng được cải biên trước thành phim hoạt hình vô cùng thành công, thế nên khi có tin tức truyền ra rằng nó được cải biên thành phim truyền hình, người người đều muốn giành giật lấy những vai diễn quan trọng trong đó.

Giải trí Việt Ảnh rất quan tâm đến bộ phim này, có điều trong số các nghệ sỹ dưới quyền thích hợp với vai diễn thì đều đang có công việc khác cả, không thể sắp xếp được. Họ cũng muốn giành một vai phụ nho nhỏ cho nghệ sỹ của mình, chỉ tiếc là thử vai không qua.

Giải trí Việt Ảnh cũng cân nhắc lời lỗ, cảm thấy nếu đầu tư tiền cho nghệ sỹ đó vào đoàn phim cũng không khả quan cho lắm, nên đành phải bỏ qua.

Hiện giờ chính bản thân Lục Văn Từ giành được cơ hội diễn vai nam phụ, Giải trí Việt Ảnh lập tức quyết định, phải giành bằng được!

Không có công việc nào là Việt Ảnh của họ không giành về được!

Giải trí Việt Ảnh đã ra tay, Lục Văn Từ cũng nhanh chóng nhận được hợp đồng vai nam phụ. anh ta không có nhiều thời gian chuẩn bị, phải gấp rút vào đoàn phim nhanh nhất có thể.

Quay về nơi ở của mình, anh ta nhìn thấy ngay Linh Quỳnh đang nằm trên ghế sô pha.

Chiếc váy ngắn được cắt may cẩn thận tỉ mỉ, màu sắc rực rỡ trên người cô tạo thành một sự đối lập rõ rệt với chiếc sô pha vừa cũ vừa bạc phếch kia.

Lúc anh ta đi ra ngoài, hình như cô ấy có mặc bộ này đâu nhỉ? Lại thay nữa à?

Ánh mắt của Linh Quỳnh rời khỏi màn hình điện thoại, “Anh về rồi à?”

“Ừ.” Lục Văn Từ thấp giọng đáp: “Tôi phải vào đoàn phim ngay rồi nên quay về thu dọn chút đồ đạc.”

“Cố lên nhé!”

Lục Văn Từ hơi chần chừ một chút, cuối cùng đi tới ngồi xuống trước mặt Linh Quỳnh, “Ừm… vì sao… vì sao cô lại giúp tôi như thế?”

Cứu anh ra khỏi khách sạn, giúp anh giải quyết rắc rối, rồi lại giúp anh tìm công ty…

“Để cảm ơn anh đã cho tôi ở nhờ thôi mà.”

Lục Văn Từ liếc nhìn căn hộ vừa nhỏ vừa cũ của mình, “Cái này hoàn toàn không đáng để nhắc đến. Lúc trước, ở khách sạn, cô đã giúp tôi, coi như hòa nhau rồi.”

Linh Quỳnh ngồi dậy, chỉnh trang lại vạt váy hơi nhăn của mình.

“Anh nhìn xem, tôi bây giờ này, đến cả thẻ căn cước còn không có, nếu anh không cho tôi ở nhờ thì tôi sẽ phải lang thang đầu đường xó chợ đấy.”

“Đã lang thang đầu đường xó chợ, rất có thể sẽ gặp phải kẻ xấu. Một cô gái trẻ như tôi đây, chắc chắn sẽ bị người ta ức hiếp, bị làm nhục, bị lừa bán, cuối cùng chưa biết chừng còn vất vưởng dưới suối Vàng luôn ấy chứ.”

“Anh làm như thế này là cứu mạng tôi, nếu ở thời cổ đại có thể coi là ân nhân cứu mạng rồi. Như vậy tôi giúp anh có phải là chuyện đương nhiên không nào?”

Lục Văn Từ ngây người.

Có khoa trương đến mức thế không?

Hơn nữa… những chuyện cô vừa nói ấy, căn bản chưa xảy ra mà?

Cuối cùng Lục Văn Từ cũng không nhận được câu trả lời cho câu hỏi ban đầu của mình, ngược lại còn bị Linh Quỳnh tẩy não một lượt, mơ mơ hồ hồ đi thu dọn hành lý.



Thời gian quay phim của Lục Văn Từ kéo dài khoảng ba tháng. Anh ta vừa đi, Linh Quỳnh đã cảm thấy nơi này hơi nhàm chán, vô vị.

Nội dung chính của trò chơi này xoay quanh nhân vật mục tiêu, nhân tiện cho nhân vật của cô một cái kết HE. Thế nhưng người ta chạy đi quay phim mất rồi, cô cũng đâu thể đi theo được, đúng không?

… À mà… vì sao lại không thể nhỉ? Cô có thể đi thăm anh ấy mà!

Linh Quỳnh nhảy nhót xuống lầu, liếc mắt đã thấy có một chiếc xe màu đen đang đỗ ngay bên cạnh chiếc xe phô trương sặc sỡ của mình.

Xa hoa một cách kín đáo, là loại xe cực kỳ sang trọng, đắt tiền.

Linh Quỳnh đứng nhìn chiếc xe của mình, rồi lại ngắm chiếc xe bên kia, không biết đang cân nhắc suy tư điều gì.

Ngay khi cô đang đứng yên ở đó, cửa chiếc xe màu đen lại bị người ta đẩy ra.

Thẩm Tần Xuyên bước từ trên xe xuống, trên từng nét mặt, chân mày đều viết rõ sự chê bai khinh thường đối với nơi đây.

“Cô ở cái nơi như thế này hả?” Ánh mắt chất chứa cảm giác áp bức của Thẩm Tần Xuyên nhìn thẳng về phía Linh Quỳnh.

“Lại là anh à?” Cô đã bảo mà, ở đây làm gì có thằng cha giàu sổi nào có thể mua được chiếc xe cao cấp như thế này chứ.

“Anh Thẩm, anh muốn làm gì mà lại còn theo tôi tới tận đây thế? Lúc trước chẳng phải chúng ta đều đã nói hết chuyện rồi sao? Sau này đường ai nấy đi, không liên quan gì đến nhau cả.”

Đừng có hãm hại tôi được không?

Tôi sợ lắm!

“Cô tưởng tôi muốn đến đây chắc?” Thẩm Tần Xuyên đè nén ngọn lửa giận của mình, “Bà nội nói muốn gặp cô.”

Bà nội của Thẩm Tần Xuyên à… Đó là nhân vật then chốt khiến cho Tô Miểu Miểu có thể đính hôn thành công với Thẩm Tần Xuyên.

Lúc trước, dường như nhà họ Thẩm nợ nhà họ Tô một ân tình rất lớn, thế nên mới có vụ đính hôn kia. Nhưng hình như bà cụ Thẩm này rất thích đứa con riêng của nhà họ Tô, cũng chính là nguyên chủ.

Bây giờ bà cụ Thẩm lại muốn gặp cô ư?

Để làm gì?

Thẩm Tần Xuyên nói: “Lên xe.”

Linh Quỳnh bật cười, nhưng chỉ chớp mắt khóe môi đã bình thản như thường, từ chối một cách dứt khoát, vô tình: “Không đi.”

Mặt Thẩm Tần Xuyên lạnh như tiền, “Tô Miểu Miểu, tôi không có thời gian để đùa với cô. Lên xe!”



Ở biệt thự nhà họ Thẩm chỉ có một mình bà cụ Thẩm sinh sống vì bà không muốn ở cùng bất kỳ ai.

Bình thường, nơi này rất lạnh lẽo tĩnh mịch, chỉ có người giúp việc, nên cảm giác không có hơi người mấy.

Chiếc xe phô trương sặc sỡ của Linh Quỳnh đánh vào bên trong sân vườn, khiến cho nó có thêm vài phần sinh động.

Thẩm Tần Xuyên bước từ trên xe của mình xuống, mặt sắp đen bằng cái đít nồi rồi. Anh ta nửa cảnh cáo nửa uy hiếp: “Tô Miểu Miểu, sức khỏe của bà nội không được tốt. Tốt nhất là cô ăn nói cho cẩn thận một chút, đừng có chọc bà nội tức giận.”

“Anh Thẩm cứ yên tâm, tôi có đạo đức nghề nghiệp mà.” Ôm một triệu vẫn còn nóng hôi hổi trong tay, Linh Quỳnh nở nụ cười vừa chân thành vừa ngoan ngoãn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
nhuquynh96Trời ơi sao lại thiếu đúng chương qtrong dị nè - sent 2023-12-02 22:38:37
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương