10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 37: TÔI, LINH QUỲNH, NHẬN TIỀN! (HOÀN)

/1736
Trước Tiếp
Người này không chỉ rất mạnh mẽ, sức lớn, mà lúc này cảm xúc của hắn đang vô cùng kích động.

Lục Văn Từ muốn gọi người đến, kẻ kia đã đưa tay bịt chặt miệng anh, dùng cánh tay đè lên vai anh, khóa chặt đường lùi của anh.

“Bốp…”

Lực đè trên vai Lục Văn Từ bỗng buông lỏng. Anh nhìn thấy người trước mặt mình từ từ ngã xuống đất, lộ ra người đứng phía sau.

Linh Quỳnh buông tay, đoạn ống sắt to tướng trong tay cô cũng rơi xuống.

Hai tay cô chắp sau lưng, ngoan ngoãn hiền lành nhìn anh, toàn thân từ trên xuống dưới đều như viết rõ mấy chữ “Em là người vô tội, cực kỳ vô hại”, cứ như thể người vừa cầm ống sắt đập người khác không phải là cô vậy.

Thế nhưng, Lục Văn Từ lại cảm thấy, cái cách đánh người của Linh Quỳnh thực sự rất… điêu luyện.

“Hắn ta làm em sợ chết ấy.” Cô gái bé nhỏ tố cáo trước, “Nên em mới ra tay mà.”

Khóe môi Lục Văn Từ giật run lên.

Thật lòng, anh không thể nhìn được ra là cô ấy sợ hãi ở chỗ nào luôn. Có điều, bạn gái đã nói thế rồi…

Lục Văn Từ bước tới ôm lấy cô, vuốt tóc vỗ về an ủi một hồi, sau đó mới hỏi: “Sao em đến được đây?”

“Em mà không đến, thì anh bị người ta bắt nạt rồi còn gì nữa?”

Lục Văn Từ cũng không ngờ lại bị người ta đánh úp ở đây.

Anh kéo tay Linh Quỳnh kiểm tra, nhưng may thay trên những ngón tay trắng nõn nà đó không có bất cứ vết thương nào.

“Lần sau em đừng như vậy nhé, gặp chuyện đừng tự mình xông lên như thế, lỡ bị thương thì sao.”

“Em không sao, em có kinh nghiệm rồi mà. Chuyên nghiệp cực!” Linh Quỳnh vô cùng tự tin.

Lục Văn Từ cạn lời, chuyện mà em chuyên nghiệp có vẻ nhiều quá nhỉ.



Lục Văn Từ gọi điện thoại bảo Trần Phương Xuyên chạy sang đây xử lý.

Nơi này không có camera giám sát, Lục Văn Từ không nói là do Linh Quỳnh đánh người ta, tất cả mọi việc sau đó giao hết cho Trần Phương Xuyên.

Chờ Lục Văn Từ quay xong chương trình thì cũng đã khá muộn, Linh Quỳnh co mình lại rúc trong chiếc ghế anh dùng để nghỉ ngơi, ngủ thiếp đi, trông bé nhỏ xíu xiu.

Lục Văn Từ ngồi xổm xuống bên cạnh, đầu ngón tay chạm nhẹ vào gò má nõn nà của cô, vuốt ve một lúc rồi mới khom người bế cô lên.

Trần Phương Xuyên và trợ lý đã quá quen rồi nên cũng không phản ứng gì, chỉ có điều, cả hai đều không ngờ bên ngoài lại có fan hâm mộ.

Lục Văn Từ vừa đi ra đã bị fan hâm mộ chặn lại.

Tiếng hét của các fan cực kỳ to, Lục Văn Từ hơi căng thẳng, ra hiệu cho mọi người yên lặng một chút.

“Mọi người đừng ồn ào, chờ tôi một chút. Tôi đưa vị này nhà tôi vào xe xong sẽ quay lại ký tên cho mọi người, được không?”

Giọng anh vô cùng dịu dàng, xoa dịu trái tim đang điên cuồng kích động của đám fan.

Dù sao, tất cả mọi người đều biết họ yêu nhau, nên thấy cảnh tượng này, trừ ghen tị ao ước ra, cũng chỉ có thể châm thêm chút dấm ngồi ghen tiếp mà thôi.

Các fan kiềm chế tiếng kêu của mình, nhường đường cho Lục Văn Từ, trong mắt đầy vẻ hâm mộ.

“Mị cũng muốn được anh giai bế như vậy.”

“Cứ mơ đi cưng.”

“Oa oa oa oa…”

Quả nhiên, Lục Văn Từ đưa Linh Quỳnh lên xe xong lập tức quay lại ký tên, chụp ảnh cho fan. Khi anh xong xuôi hết mọi việc thì cũng chậm trễ khá nhiều thời gian rồi.

Chờ Lục Văn Từ quay trở lại xe mới phát hiện cô nàng nhà mình đang nhoài người trên cửa sổ, chăm chú nhìn anh.

Anh kéo cửa xe ra, Linh Quỳnh lùi vào trong để anh lên.

Cửa xe đóng lại rồi, cô vẫn nhìn anh chăm chú không dời mắt.

Cái nhìn của cô khiến Lục Văn Từ rất mất tự nhiên, “Em sao thế?” Bị đánh thức nên cáu à?

Linh Quỳnh vô cùng nghiêm túc nói: “Tự dưng em phát hiện ra, fan của anh, cô nào cũng xinh xắn.”

Lục Văn Từ ngẩn người.

Linh Quỳnh lại nói tiếp: “Anh có nghĩ đến chuyện…”

Cô gái bé nhỏ ghé sát vào tai anh nói mấy chữ khiến Lục Văn Từ sửng sốt.

Anh vỗ nhẹ lên đầu Linh Quỳnh, nói: “Em nói cái gì vậy, làm sao anh có thể làm mấy chuyện như thế được chứ, họ chỉ là người hâm mộ thôi mà.”

Linh Quỳnh bật cười, dùng giọng giòn tan gọi: “Anh ơi…”

Lục Văn Từ cứng người! Đ* m*!

Chẳng qua là em đang biến tướng cách khen mình thôi phải không?!



Dưới sự nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng Linh Quỳnh cũng soán ngôi đoạt vị thành công.

Có ông Tô quản lý, cô vẫn còn kiềm chế một chút, nhưng sau khi ông Tô buông bỏ quyền hành… thì đó cũng là lúc tác phong hoang đường bừa bãi của cô hoành hành.

Ngày hôm nay mua cái này, ngày mai lại mua cái kia…

Ông Tô tức tối đến mức suýt thì nhồi máu cơ tim, thực sự nghi ngờ nhà họ Tô sẽ bị cô làm cho táng gia bại sản mất.

Linh Quỳnh vẫn vững vàng thề thốt, đảm bảo với ông: “Bố à, bố cứ yên tâm đi. Có con ở đây, chắc chắn nhà họ Tô sẽ không phá sản, bố chỉ cần lo dưỡng lão thôi.”

Ông Tô nghẹn lời, nhìn là biết không đi được bao xa rồi.

Ông vừa lo lắng vừa hoảng sợ, lần nào cũng cảm thấy nhà họ Tô sắp tèo rồi, nhưng lần nào cũng đều tai qua nạn khỏi.

Không chỉ có vậy, dưới sự lãnh đạo của Linh Quỳnh, sản nghiệp của nhà họ Tô còn loáng thoáng có xu thế tăng trưởng hơn.

Đương nhiên, Linh Quỳnh không thể để nhà họ Tô phá sản được.

Có nhiều tiền mới có thể tiêu được nhiều hơn, mới có thể thoải mái đập tiền, cho bé con ngồi vững trên ngai vàng nổi nhất giới giải trí chứ.

Thế nên, việc gì cô phải làm cho nhà họ Tô táng gia bại sản.

Dần dà, ông Tô không còn lo lắng nữa, bắt đầu khởi động hình thức dưỡng lão.

Bà Tô rất hiếm khi về nhà, dù có về cũng sẽ không chạm mặt Linh Quỳnh. Nếu thực sự vô tình đụng phải, bà Tô chỉ lạnh nhạt chào hỏi một câu mà thôi.

Đối với việc Linh Quỳnh kế thừa sản nghiệp gia đình, bà Tô không có phản ứng gì quá lớn.

Bà vẫn vẫn đau đáu trong lòng, không thể quên được cái chết của con gái mình, mãi đắm chìm trong sự đau thương.

Sau khi ông Tô dưỡng lão, ông mới có thời gian để ở bên bầu bạn với bà Tô, cảm xúc của bà Tô cũng dần có chuyển biến tốt hơn nhiều.

Về sau Lục Văn Từ và Linh Quỳnh kết hôn, cuộc sống hôn nhân của hai người cực kỳ hòa thuận.

Lục Văn Từ còn cố tình đi học phân biệt màu sắc, hiện giờ chỉ cần Linh Quỳnh nói muốn mặc quần áo màu gì, anh đã lập tức chọn được ra ngay rồi.

Có điều…

Quần áo của cô thực sự quá quá nhiều.

Nhiều đến mức, một năm bốn mùa, ngày cô thay quần áo ba lần cũng không lặp lại một bộ nào cả.



Trong giai đoạn tiếp theo, Lục Văn Từ giành được rất nhiều giải thưởng. Lúc này không còn cần Linh Quỳnh nạp tiền nữa, anh cũng vẫn có thể tự cáng đáng được.

[Tình yêu ơi, nhiệm vụ của cô hoàn thành rồi đấy. Cô có thể lựa chọn báo cáo nộp nhiệm vụ, hoặc kết thúc nhiệm vụ và rời khỏi đây.]

“… Hai sự lựa chọn đó có gì khác nhau sao?”

[Báo cáo nộp nhiệm vụ là cô vẫn có thể ở lại đây, có thời gian bảo lưu ba năm tại thế giới này. Nếu kết thúc nhiệm vụ, thì ngay bây giờ sẽ rời khỏi đây luôn.]

Ba năm ư?

Linh Quỳnh sờ sờ báu vật quý giá bên cạnh mình, đương nhiên cũng quyết định ở lại thêm ba năm nữa.

Làm gì có ai chê những ngày tháng tiêu dao vừa có tiền tiêu lại vừa có bé đáng yêu bầu bạn bên mình chứ?

Dù sao, ai chê thì chê, cô không chê.

Thời gian ba năm, nói dài không dài mà nói ngắn cũng không ngắn. Giống như, chỉ chớp mắt một cái đã qua, lại giống như họ đã trải qua rất lâu rất lâu rồi vậy.

Ngày Linh Quỳnh rời khởi thế giới này, cô ngồi trên bãi cỏ, nhìn Lục Văn Từ đang làm nước ép hoa quả ở bên kia.

Cảnh tượng này, ấm áp làm sao… khiến Linh Quỳnh, có chút không nỡ rời xa.

Có điều, trò chơi nào rồi cũng đến lúc phải kết thúc…

Linh Quỳnh đứng dậy, bước tới ôm Lục Văn Từ.

“Em sao thế?” Giọng Lục Văn Từ tràn đầy nụ cười, “Đừng phá anh nào, nước hoa quả đổ hết bây giờ.”

Linh Quỳnh luồn dưới cánh tay anh, đứng ra đằng trước, đưa hai tay ôm mặt anh rồi hôn.

Lục Văn Từ thoáng sững sờ, sau đó nhiệt tình đáp lại cô.

“Em...”

Linh Quỳnh chỉ kịp nghe thấy một tiếng “em” của Lục Văn Từ, rồi tất cả mọi thứ biến thành một không gian tĩnh mịch.

Cảnh tượng trước mắt giống một bộ phim điện ảnh cũ kỹ, dần dần phai màu, cuối cùng chìm trong bóng tối…

*

Lời nói ngoài lề:

[Linh Quỳnh là một cá thể độc lập, đừng áp đặt Sơ Tranh hay những người khác vào. Xin hãy dùng một ánh mắt hoàn toàn mới để nhìn cô ấy, đừng vì các thiết lập nhân vật trước đây tôi từng viết mà cảm thấy cô ấy nên thế này, hay đáng ra phải thế kia. Dáng vẻ, con người của cô ấy, chính là những gì mà tôi đang viết, chứ không phải tưởng tượng ra.]
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
quyen nguyen hoang leDuyệt thẻ giúp mình nha - sent 2024-04-19 21:07:21
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương