10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 4: Tôi, linh quỳnh, nhận tiền! (4)

/1736
Trước Tiếp
Vì muốn trốn tránh những người đang đuổi theo mình, lúc này không biết đương sự đã chui vào nơi nào trong khách sạn rồi. Sau khi xác định chắc chắn không còn ai đuổi kịp nữa, Linh Quỳnh thở hổn hển, dùng tay quạt quạt.

Một lát sau, cô moi hai tấm chi phiếu kia ra, trên mặt lập tức nở nụ cười xán lạn.

Nam chính đáng giá thật!

Hai mươi triệu cơ đấy!

Tiền của NPC, không lừa thì quá phí. Đây rõ ràng là người tốt, tặng trang bị trong giai đoạn “nhập môn” còn gì.

Linh Quỳnh vừa phát cho nam chính thẻ người tốt, vừa xoa xoa vuốt vuốt tờ chi phiếu, cong ngón tay búng một cái. Đôi mắt tròn sáng long lanh đảo một vòng… hay là, mình đi quẩy một tí nhỉ?

Đang mải cân nhắc xem nên đi đâu để quẩy, đột nhiên khóe mắt cô liếc thấy một thứ.

Đó là chữ rất thô rất to, xung quanh có viền vàng đang lập lòe phát sáng.

Kiểu chữ này không có gì là lạ, mở bất cứ một trang web nào lên cũng có thể nhìn thấy được, nhưng khi nó treo trên đỉnh đầu một người nào đó… thì hơi hơi lạ rồi.

Linh Quỳnh cạn lời, rất muốn xóa nó đi.

Hình như trong game này có đánh dấu NPC đâu nhỉ? Do cô khởi động phương thức kỳ quái nào đó sao?

[Vì cô không chọn nam chính, thế nên hệ thống lựa chọn cho cô mục tiêu phù hợp với yêu cầu trong Thế giới này.]

Linh Quỳnh ngây người.

Từ từ từ từ từ từ đã!

Không phải là tôi được tự chọn ư?

Sao các người đã chọn xong hết rồi thế?

[Chưa từng thông báo là cô được tự chọn.]

Linh Quỳnh cạn lời.

Cô rất muốn lôi chút chứng cứ ra để ném thẳng vào mặt Thiểm Thiểm, thế nhưng nghĩ kỹ một lúc lâu mới thấy, hình như nó chưa từng nói rằng cô được tự chọn thật…

Quá sơ suất!

Thất sách quá, thất sách quá!

[Có xác định nhân vật trước mặt không?] Giọng nói ngọt ngào của Thiểm Thiểm bỗng có phần hí hửng đến lạ thường.

Linh Quỳnh im re không nói năng gì.

Cậu đã nói thế này rồi, tôi còn có thể nói gì được nữa chứ?!

[Xác định nhân vật.]

[Phương thức thứ hai - khởi động “Hình thức nuôi dưỡng”…]

Ê ê ê! Hình thức nuôi dưỡng là cái quái gì thế? Không phải tán tỉnh sao?

[Tôi có nói vậy đâu nào!]

Linh Quỳnh miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, “Tóm lại, nuôi dưỡng là cái quỷ gì hả?”

[Thật ra nó cũng không khác phương thức tán tỉnh là mấy. Hẳn là cô cũng từng chơi kiểu “người yêu ảo” rồi đúng không? Hình thức nuôi dưỡng không khác gì với nuôi “người yêu ảo”, cực kỳ vui luôn… Trò chơi của chúng tôi tương đương với bản hiện thực, nên sự thú vị còn tăng lên gấp đôi. Nuôi chốc lát, sướng chốc lát, nuôi cả đời, sướng cả đời. Tình yêu ơi, sự lựa chọn của cô vô cùng đáng giá!]

[Tôi sẽ lập tức giải thích chi tiết cho cô, phiền cô vui lòng chờ trong giây lát.]

[Khởi động kho thẻ…]

[Khởi động ba lô…]

Một màn hình ảo bắn ra trước mắt Linh Quỳnh, rồi mở rộng trong không trung. Màn hình này chỉ mình cô có thể nhìn thấy được.

Trên màn hình có hai biểu tượng, một cái là kho thẻ, một cái là ba lô.

Kho thẻ có số một trăm phần trăm đang nhảy nhót, còn ba lô thì vẫn màu xám.

[Khởi động kho thẻ thành công, tặng kèm người chơi thẻ thử nghiệm nuôi dưỡng lần đầu x10.]

Trong đầu Linh Quỳnh hiện lên những dấu hỏi chấm khổng lồ.

Rốt cuộc cách chơi của mấy người là thế nào?

[Tình yêu ơi, cô cần phải rút được thẻ bài tình tiết của nhân vật mục tiêu thì mới có thể kích hoạt tình tiết câu chuyện, rồi mới có thể thế này thế nọ thế kia với nhân vật được nhé!]

… Thế này thế nọ thế kia… là thế nào?

[Thì là như thế, như thế, như thế ấy.] Giọng nói của Thiểm Thiểm như có chút ngại ngùng xấu hổ.

Linh Quỳnh càng bó tay hơn.

Cậu xấu hổ cái quái gì vậy?

Chẳng phải đây là một trò chơi rất nghiêm túc, đàng hoàng sao?

Thiểm Thiểm ngại ngùng xong lại bắt đầu giải thích tiếp.

Nói một cách đơn giản là phải rút thẻ ở trong kho thẻ kia. Nếu rút đúng thẻ bài tình tiết thì có thể kích hoạt tình tiết câu chuyện, giải khóa các tin tức liên quan đến mục tiêu, tiến hành nuôi dưỡng các kiểu các thứ với nhân vật mục tiêu.

Ví dụ tình tiết là cô cần phải đi xe buýt cùng nhân vật mục tiêu chẳng hạn, như vậy cô bắt buộc phải rút được đến thẻ bài có yêu cầu: Cùng đi xe buýt. Nếu cô không rút được thẻ bài cần rút, thì không thể kích hoạt những chuyện này.

Đây cũng giống như cái thiết lập mà chỉ có nhận nhiệm vụ mới có thể trò chuyện với các NPC liên quan trong các trò chơi khác vậy.

Điểm mấu chốt nhất là…

Muốn rút thẻ phải nạp tiền!

Đúng thế!

Bạn không đọc nhầm đâu!

Bắt buộc phải nạp tiền!

Linh Quỳnh chỉ muốn bùng nổ.

Game cái kiểu khỉ gì vậy? Sao vừa bắt đầu đã bắt nạp tiền? Các người có cân nhắc đến cảm nghĩ của người chơi không?

[Tôi đã nhắc nhở cô rồi, tấn công nam chính là đơn giản nhất.] Thiểm Thiểm rất ngây thơ vô số tội, [Tại cô không nghe lời tôi đấy chứ.]

Linh Quỳnh im thin thít, thực sự rất muốn quay đầu lại, “Giờ tôi chọn nam chính còn kịp không?”

Nam chính đẹp trai như thế, giàu có như thế, tôi làm được!

Chẳng phải chỉ là đạp lên ván quan tài của nữ chính, lật đổ bài vị để tiến thân thôi sao?

Có gì khó đâu!

[Không được đâu.] Thiểm Thiểm từ chối một cách vô tình.

Sau khi lựa chọn phương thức sẽ không thể thay đổi được nữa.

Phó bản tiếp theo không được.

Phó bản tiếp theo nữa cũng không được…

Linh Quỳnh đứng hình.

Sao không nói với cô từ trước?

[Cô cũng có hỏi tôi đâu.]

Linh Quỳnh không còn gì để nói với nó nữa. Không hỏi thì không nói à?

Làm sao mà các người có thể phát hành được cái game rách nát như thế này hả?



Cô vốn cho rằng đây là trò chơi tình yêu theo hướng có tình tiết kịch bản, ai mà ngờ được nó lại là trò chơi nạp tiền vô cùng đơn giản thô bạo như vậy.

Đúng là sói đội lốt cừu!

Suýt chút nữa thì Linh Quỳnh tử vong tại trận vì giận dữ. Thế nhưng, nhìn mười tấm thẻ miễn phí tặng kèm kia, cô ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định rút thẻ.

Dù sao, đến cũng đã đến rồi, tặng cũng đã tặng rồi, không rút thẻ thì phí!

Không thể lãng phí được!

Lãng phí là tội ác! Lãng phí là vô sỉ!

Muốn rút thẻ không cần cô phải động tay, chỉ cần nghĩ trong đầu là được.

Kho thẻ của cô không khác gì kho thẻ trong các trò chơi bình thường khác.

Tia sáng nhè nhẹ chợt lóe lên, từng tấm thẻ bay ra từ trong kho thẻ, xếp thành một vòng. Trên mặt thẻ có hình thù giống như trận ma pháp, ở vị trí chính giữa có viết số: “2/3”.

Cái này cô đã từng nhìn thấy khi nhận được boong phi thuyền trò chơi thực thể rồi. Nó giống như là logo của trò chơi vậy.

Nhưng mà, chẳng phải tên của trò chơi là “Ảo mộng chi cảnh” sao? 2/3 có nghĩa là gì?

Suy nghĩ của Linh Quỳnh bay bổng lên không trung, mấy tấm thẻ bài kia đã tự động lật ra rồi.

Mấy chữ vàng [Chúc bạn may mắn lần sau] to tướng sáng lấp lánh chiếm cứ chính giữa thẻ bài khiến cho Linh Quỳnh muốn bùng nổ, cảm giác trải nghiệm cực kém!

Phù phù… không vội, mới tấm đầu tiên mà, vẫn còn chín lá nữa, vẫn còn cơ hội.

Linh Quỳnh tiếp tục nhìn sang lá bài thứ hai.

Lá bài thứ hai: Bạn rút chưa trúng rồi!

Lá bài thứ ba: Cố lên, lần sau chắc chắn sẽ trúng!

Lá bài thứ tư: Hay là bạn đổi tư thế khác rồi rút tiếp đi?



Cô rút mấy lá bài, câu từ trên mỗi lá đều khác nhau, nhưng đều nói rõ ràng rành mạch với cô rằng - cô còn chẳng rút nổi một cục shit!

Cảm xúc của Linh Quỳnh dần trơ đi, cũng bắt đầu chuẩn bị thoát ra, bỏ game.

Lá bài thứ mười… Oh? Hình như không phải là chữ…

Đó là một tấm ảnh, hơi giống với hành lang trong khách sạn mà cô đang ở lúc này, phía dưới cùng của lá bài có mấy con số: 2618.

Thế có nghĩa là gì nhỉ?

[Đến địa điểm đã định, thẻ bài sẽ tự động kích hoạt.] Giọng nói của Thiểm Thiểm lại một lần nữa vang lên.

Linh Quỳnh cố nhếch môi cười, nhưng một giây sau khóe miệng lại hạ xuống, mặt đầy vẻ lạnh nhạt.

Tôi tin cậu mới là lạ!

Linh Quỳnh thoát ra ngoài, trở lại màn hình chính.

Trên màn hình vừa rồi chỉ có hai biểu tượng, lúc này lại thêm một cuốn sổ tay hướng dẫn bằng hình ảnh nữa.

Linh Quỳnh đưa mắt nhìn đến nó, cuốn sổ hướng dẫn tự động mở ra. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là một cái tên rất bắt mắt: Lục Văn Từ (1/16), bên dưới là một lá bài úp mặt xuống, chưa được lật lên.

Xuống dưới chút nữa cũng là thẻ bài như thế, nhưng nhỏ hơn nhiều so với lá bên trên, lá bài cô vừa rút trúng đã được thắp sáng.

Các vị trí còn lại cũng là thẻ bài, nội dung thẻ bài là những cảnh tượng khác nhau, giống như chụp ảnh lại các cảnh quay trong phim vậy, chỉ có điều tất cả đều màu xám, chưa được thắp sáng lên, cái tên ở dưới cùng cũng bị giấu đi.

Nhìn màu xám xịt phủ kín sổ hướng dẫn, Linh Quỳnh khe khẽ thở dài.

Một lúc sau, cô nhắm mắt lại, cố ép mình phải bình tĩnh.

Linh Quỳnh nhìn sang đầu bên kia hành lang, người có chữ trên đầu đó đã đi vào thang máy, cô vừa kịp nhìn thấy chữ “Từ” lóe lên, cuối cùng biến mất…

Linh Quỳnh vẫn chưa đóng sổ hướng dẫn lại, thế nên cô nhìn thấy rõ bên dưới lá bài “2618” kia có thêm đánh dấu số 2/3 màu đỏ tươi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
nhuquynh96Trời ơi sao lại thiếu đúng chương qtrong dị nè - sent 2023-12-02 22:38:37
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương