10 Vạn Lý Do Phải Bơm Vàng full

Chương 43: TU DƯỠNG CÁ NHÂN CỦA CHIM HOÀNG YẾN (6)

/1736
Trước Tiếp
Đứng bên cạnh giường cô là Thẩm Hàn Đăng, vẫn ăn mặc không khác gì con ma.

Nửa đêm nửa hôm không ngủ, định làm mấy tên đi lang thang chơi đêm à?

“Ăn đêm.”

“Tôi không ăn.” Linh Quỳnh nằm lại xuống giường muốn ngủ tiếp.

Thẩm Hàn Đăng ra lệnh: “Ngồi dậy!”

Linh Quỳnh bĩu môi: “Tôi không ăn, anh phiền thật đấy.”

“Tôi muốn ăn.”

Linh Quỳnh tức điên, anh muốn ăn thì đi mà ăn đi, tìm tôi làm cái quái gì, tôi có ăn đâu?



Linh Quỳnh bị Thẩm Hàn Đăng đánh thức hẳn. Nếu không phải vì khuôn mặt kia thực sự quá đẹp, đẹp đến mức không tả nổi, thì cô sớm đã…

Cô vừa ngáp dài, vừa làm bữa đêm cho bé con nhà mình.

Nuôi bé con khó quá đi mất.

[Tình yêu ơi, nếu cô cần…]

Không cần, tôi tự làm được, tôi có thể làm được.

Thiểm Thiểm đành câm nín.

Thẩm Hàn Đăng cầm điện thoại dựa người đứng bên cạnh, lạnh lùng như cây cột băng vậy.

Linh Quỳnh rất buồn ngủ, lúc chờ đồ ăn chín, cô không nhịn được khẽ dựa vào người Thẩm Hàn Đăng.

Thẩm Hàn Đăng tránh người ra phía sau nhưng bị Linh Quỳnh túm ngược lại, dọa dẫm: “Anh mà còn trốn nữa thì tự đi mà làm.”

Thẩm Hàn Đăng vô cùng khó chịu nhưng vẫn cố chịu đựng, không tránh nữa.

Cả một ngày hôm nay Thẩm Hàn Đăng không ăn gì mấy, nên bữa đêm mà Linh Quỳnh làm đều chui vào bụng anh cả.

Linh Quỳnh buồn ngủ gần chết, chờ anh ăn xong, cô không muốn nói thêm với anh câu nào nữa, đi thẳng về phòng ngủ.



Thật ra, Linh Quỳnh rất phục mụ phù thủy kia.

Dù sao, bất kể Thẩm Hàn Đăng phá căn phòng đến mức nào thì đến ngày hôm sau nó đều khôi phục lại trạng thái cũ.

Có lẽ đây cũng là nguyên nhân vì sao bà ta có thể làm mụ phù thủy chăng.

Linh Quỳnh chỉ đảo vòng vòng trong đây thôi mà cũng đã mấy ngày trôi qua rồi.

Tính cách của Thẩm Hàn Đăng thực sự rất kỳ quặc, nói giận là giận, nói lật bàn là lật bàn.

Thế nhưng… không biết vì sao anh lại nảy ra cái thói quen xấu, nửa đêm nửa hôm đứng ở bên giường cô, gọi cô dậy đi làm bữa ăn đêm cho mình.

Kể cả Linh Quỳnh có khóa cửa cũng chẳng có tác dụng gì vì anh có chìa khóa!

Bạn thử nghĩ mà xem, như thế có bựa không? Có tởm không hả?

Nếu anh ấy mà không phải bé con nhà mình, thì đã sớm bị cô đập chết từ lâu rồi.

Mụ phù thủy vẫn ôm lòng nghi ngờ với Linh Quỳnh, nên rảnh rỗi một cái là thích giám sát cô. Bà ta trưng ra bộ mặt lạnh lùng âm u, xuất quỷ nhập thần khiến Linh Quỳnh bị dọa mất mấy lần.

Do đó…

Nửa đêm, Linh Quỳnh lẻn vào trong phòng Thẩm Hàn Đăng. Bình thường phòng anh đều không khóa, vào rất dễ.

Thẩm Hàn Đăng đã ngủ rồi. Linh Quỳnh xông thẳng lên, nhoài người bên cạnh anh, gọi: “Thẩm Hàn Đăng, Thẩm Hàn Đăng, tỉnh dậy đi.”

Thẩm Hàn Đăng vốn ngủ hơi mơ màng, Linh Quỳnh vừa gọi anh đã thức ngay rồi.

Vừa mở mắt, nhìn thấy người đang úp sấp ngay bên cạnh mình, ánh mắt anh trở nên vô cùng u ám.

“Cô gọi tôi là gì?”

“Cậu chủ.” Mắt Linh Quỳnh cong cong, chỉ là một cách xưng hô thôi mà, cô hoàn toàn không để ý, “Anh có chìa khóa căn phòng của mụ phù thủy kia không?”

“Không có.”

Thẩm Hàn Đăng trở mình quay lưng về phía cô, không muốn để ý đến cô.

Linh Quỳnh đạp lên chăn, đổi sang phía bên kia nằm bò ra tiếp, “Vậy làm sao anh có chìa khóa phòng tôi? Chắc chắn là anh có mà.”

“Không có.” Thẩm Hàn Đăng lại trở mình một lần nữa.

Linh Quỳnh tiếp tục đổi hướng, “Anh có.”

Thẩm Hàn Đăng tức điên!



“Á á á á á!”

Tiếng thét chói tai xé rách bầu không khí tĩnh lặng của căn biệt thự.

Mụ phù thủy để tóc xõa tung chạy ra khỏi phòng, lúc này, trên khuôn mặt bình thường vẫn sa sầm xuống kia bỗng đầy vẻ hoảng sợ.

Linh Quỳnh ôm gối, mở cửa đi ra, “Bà làm cái gì thế? Đêm hôm khuya khoắt thế này, có để người ta ngủ không hả.”

Nghe thấy tiếng nói, mụ phù thủy chợt tỉnh táo hơn nhiều.

Bà ta quay đầu nhìn về phía Linh Quỳnh.

Cô gái trẻ mặc áo ngủ, trong lòng ôm một chiếc gối, nhìn có vẻ rất buồn ngủ.

Mụ phù thủy hít sâu một hơi, khôi phục lại dáng vẻ bình thường, “Không sao, tôi nhìn thấy con gián thôi.”

“Ồ… bà sợ gián à?”

Mụ phù thủy nín thinh.

Linh Quỳnh lại chợt nhiệt tình hỏi: “Có cần tôi bắt giúp bà không?”

Mụ phù thủy cứ cảm thấy vẻ mặt của Linh Quỳnh có chút gì đó kỳ quặc, bà ta mang vẻ mặt như bị người ta nợ cả triệu bạc, từ chối, “Không cần đâu.”

Linh Quỳnh: “Ờ.”

Cô không để ý đến mụ phù thủy nữa, quay lưng trở lại phòng mình.

Thấy cánh cửa phòng sắp đóng lại rồi, một cái đầu lại thò ra từ khe cửa.

“Thế bà cẩn thận chút đi nhé, phát hiện ra một con gián, chứng tỏ trong phòng vẫn phải còn cả trăm nghìn con đấy.” Nói xong, cô đóng cửa đánh “sầm” một tiếng.

Mụ phù thủy cứng người.



Linh Quỳnh phát hiện ra mụ phù thủy gọi người đến để diệt gián, xem ra bà ta thực sự rất sợ gián.

Nếu đã vậy thì… cô có thể sắp xếp ổn thỏa cho mụ phù thủy rồi.

Nửa đêm, mụ phù thủy tỉnh dậy, phát hiện cả căn phòng đầy gián là gián, cửa phòng còn không mở ra được. Bà ta ở trong phòng, kêu gào như thể bị ai mưu sát vậy.

Tiếp sau đó, bà ta phát hiện vận mệnh xui xẻo của mình chỉ vừa mới bắt đầu, cứ thi thoảng lại thấy một hai con gián nhoi đầu ra, sống có mà chết cũng có, khiến cho tim bà ta cứ thót lên tận cổ, tinh thần hoảng hốt.

Mụ phù thủy thầm nghi là do Linh Quỳnh làm, nhưng lần nào Linh Quỳnh cũng đều có chứng cứ vắng mặt tại hiện trường cả. Cô còn mang vẻ mặt vô cùng vô tội, lôi Thẩm Hàn Đăng ra làm khiên chắn cản tên của mình.

Mụ phù thủy nhẫn rồi lại nhịn, thừa cơ Thẩm Hàn Đăng không có mặt, cảnh cáo Linh Quỳnh, “Diệp Khinh Đường, cô nghĩ đến bố cô đi!”

“Nghĩ đến ông ta làm gì cơ?” Linh Quỳnh rất khó hiểu.

“Chắc cô không muốn khóc lóc đưa ma ông ta đâu nhỉ?” Lúc uy hiếp dọa nạt người khác, vẻ mặt của mụ phù thủy vô cùng khủng bố, cực kỳ đáng sợ.

Linh Quỳnh chớp mắt nói: “Đương nhiên là tôi không muốn rồi.” Có thân quen gì đâu.

“Thế nên, cô liệu liệu đấy, đừng có mà giở trò nữa, tốt nhất là cô nên nghe lời một chút.” Mụ phù thủy cho rằng lời đe dọa của mình có hiệu quả, “Bố cô sống hay chết hoàn toàn là dựa vào việc cô như thế nào.”

Mắt Linh Quỳnh đảo một vòng, “… Bà… bà muốn tôi làm gì?”

Mụ phù thủy hừ một tiếng, “Lúc nào cần đến cô, tự khắc tôi sẽ nói cho cô biết.”

“Ờm…” Linh Quỳnh đẩy đĩa ăn về phía bà ta, “Thế bà cho tôi thêm một miếng bít tết nữa đi?”

Thái độ của cô thực sự khiến bà ta bó tay.



Ăn uống no say rồi, Linh Quỳnh nhảy chân sáo lẻn vào phòng Thẩm Hàn Đăng.

Không biết vì sao mà trong phòng Thẩm Hàn Đăng lại bừa hết cả lên, Linh Quỳnh nhảy qua đống chướng ngại vật kia, chạy tới giường tìm người.

Cô kéo chăn, lộ ra cái… chân của Thẩm Hàn Đăng?

Thẩm Hàn Đăng đổi hướng khác để ngủ, Linh Quỳnh đành phải chạy sang phía bên kia, lần này kéo chăn thì lộ ra đầu của Thẩm Hàn Đăng rồi.

“Cậu chủ ơi.”

Thẩm Hàn Đăng tức điên.

Anh vẫn chưa ngủ, lúc Linh Quỳnh bước vào anh đã biết rồi. Có điều, anh không muốn cử động, chán chẳng buồn để ý đến cô.

“Tôi kể anh nghe này.” Linh Quỳnh úp sấp người bên cạnh anh, giọng nói rất nhẹ nhàng ngọt ngào, “Chắc chắn mụ phù thủy kia muốn tôi làm chuyện xấu hại anh đấy.”

Thẩm Hàn Đăng mở mắt ra, nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy trong trẻo của cô.

“Cô không làm theo bà ta nói à?”

“Sao tôi có thể là loại người đó được chứ.” Cô gái trợn trừng mắt, thái độ kiên định vỗ ngực bày tỏ sự trung thành, “Tôi đứng về phía cậu chủ mà.”

Ngữ điệu của Thẩm Hàn Đăng rất kỳ quái, “Đứng về phía tôi á?”

“Tất nhiên rồi.” Linh Quỳnh gật đầu.

“Vì sao?”

Cô moi tấm thẻ ra, đặt trước mặt Thẩm Hàn Đăng, ngoan ngoãn nhìn anh - mau chuyển tiền vào đi.

Không biết vì sao mà Thẩm Hàn Đăng lại hiểu được ý tứ trong ánh mắt kia của cô, chỉ có điều… anh cảm thấy vô cùng nhức trứng.

[… Tình yêu ơi, cô làm như thế này… không được hay lắm đâu…] Đã không đập tiền cho nhân vật mục tiêu thì chớ, lại còn hút máu của người ta, cô có còn là người không thế?

Có vấn đề gì đâu nhỉ?

Bé con có tiền cũng không tiêu hết được, vậy thì để tôi giúp anh ấy tiêu thôi.

Hơn nữa, đến cuối cùng chẳng phải đều cần tôi nuôi dưỡng à?

Để lợi cho người khác chi bằng mình chiếm lợi trước có phải hơn không?

Người khác vui vẻ làm sao quan trọng bằng chuyện mình vui vẻ chứ?

Thiểm Thiểm chỉ còn biết câm nín. Cô lắm kiểu logic vặn vẹo quá, thôi thì cô vui là tốt rồi!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyen@Nguyet Ha1657078175 nạp thẻ 20k đọc tất cả truyện nha bạn - sent 2024-01-07 10:59:16
Nguyet Ha1657078175Bản lẻ truyện đi adddd - sent 2024-01-06 17:36:08
Nguyet Ha1657078175Nạp thẻ thanh toán theo quyển được k ạ, chỉ muốn đọc lại hoi ạ, chứ không muốn đọc quyển khác ạ.Ad cân nhắc bán lẻ truyênn ra được k ạ - sent 2024-01-06 01:02:47
phong hải1585299989Đọc thế giới trên mức người yêu ngọt xỉu - sent 2023-12-08 03:01:50
nhuquynh96Trời ơi sao lại thiếu đúng chương qtrong dị nè - sent 2023-12-02 22:38:37
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương