Bách Luyện Thành Thần full

Chương 28: Bảy đại thế gia

/3886
Trước Tiếp
Có thể trở thành người cầm đầu của nhóm đệ tử sĩ tộc này, thực lực của công tử áo lam tất nhiên là không yếu.

Khi hắn thấy La Chinh dám hướng về phía mình, công tử áo lam cười gằn một tiếng, hai tay đang từ quyền biến hóa sang trảo, đánh về phía La Chinh.

“Thương Long Trảo! Ngươi cho là có thể chạy thoát?”

Hai móng vuốt uy thế phi phàm, giống như long trảo giương nanh múa vuốt chộp về phía đầu La Chinh.

Mặt La Chinh không đổi sắc, lập tức cúi người xuống vọt vào khe hở giữa hai tay công tử áo lam, dùng bả vai thuận thế đánh lên, khiến công tử áo lam ngã ngửa về phía sau.

La Chinh không dừng lại, khi công tử áo lam còn chưa ngã xuống, hắn vòng ra sau công tử áo lam, dùng tay ghì cổ tên công tử đó xuống, trầm giọng nói: “Ai dám lại đây, ta sẽ khiến hắn bị đào thải luôn.”

Đám đệ tử sĩ tộc nhìn đến công tử áo lam bị khống chế, tất cả đều dừng bước.

Công tử áo lam này chính là tiểu công tử của Gia Cát gia, tên là Gia Cát Hồng, từ nhỏ đa mưu túc trí, trạm thu phí thiết lập hôm nay cũng là do Gia Cát Hồng tổ chức, hắn chính là nhân vật đứng đầu trong đám đệ tử sĩ tộc này.

Hiện tại Gia Cát Hồng bị đối phương khống chế, chỉ cần nhẹ nhàng phát lực Gia Cát Hồng sẽ bị loại ngay lập tức, cho nên ai cũng không dám manh động.

“Vị bằng hữu này, mau buông ra, ta có thể cho ngươi rời đi.” Gia Cát Hồng cũng coi như một kẻ biết thời thế, cũng biết dùng não, bị La Chinh khống chế nhưng cũng không hoảng loạn.

“Ngươi cảm thấy ta tin nổi ngươi?” La Chinh hỏi lại, nếu chỉ luận về quyền cước, kỳ thật bằng vào thân thể mạnh mẽ của mình, La Chinh không phải không thể mở một đường máu từ nơi này thoát ra. Nhưng đám đệ tử sĩ tộc này trên tay đều cầm huyền khí, thậm chí có vài người còn có huyền khí thượng phẩm, thân thể của hắn tuy rằng cứng rắn như huyền khí, nhưng nếu bị những huyền khí đó tấn công, chỉ sợ kết quả cuối cùng cũng không khá hơn chút nào, cho nên khống chế tên này là phương pháp bảo đảm nhất: “Bảo đám người kia tản ra hết đi.”

“Ta họ Gia Cát, ngươi biết không?” Gia Cát Hồng lạnh lùng nói.

Giữa các sĩ tộc cũng phân chia cấp bậc.

Đế Đô lớn nhỏ tổng cộng có hơn ba mươi gia tộc được phong làm sĩ tộc, nhưng sĩ tộc to lớn chân chính trong đó chỉ có bảy nhà. Phân biệt là Vị Thủy - Bùi gia, Thần Châm - Chu gia, Thiên Long - Hoàng gia, Tử Cấm - Dư gia, Kỳ Lân - Vân gia, Vong Xuyên -Mạnh gia, cùng với Thần Toán - Gia Cát gia.

Bảy đại thế gia, chính là trụ cột vững vàng của toàn bộ Đế Quốc, đây mới chính là đại gia tộc hùng mạnh chân chính.

Gia Cát Hồng tuy chỉ là đệ tử chi thứ của Gia Cát gia nhưng địa vị cùng tiền đồ so với những đệ tử sĩ tộc dòng chính của gia tộc khác lại cao hơn rất nhiều!

Đó cũng là nguyên nhân Gia Cát Hồng tự tin như vậy.

Hắn cho rằng chỉ cần nói ra thân phận của mình, thì sẽ không ai dám động đến hắn.

Đáng tiếc, người hắn đụng tới chính là La Chinh.

Nói thật, La Chinh nghe được hắn mang họ Gia Cát, trong lòng cũng sinh ra một chút kiêng dè.

Bảy đại sĩ tộc, chính là những đại gia tộc cùng lập quốc với tiên đế. Có thể nói lịch sử bảy đại sĩ tộc có cùng độ dài với lịch sử của Đế Quốc.

Mà La Chinh chỉ là một kẻ xuất thân bình dân, cho dù là sĩ tộc bình thường đối với hắn mà nói cũng đều là quái vật lớn, chứ đừng nói đến bảy đại sĩ tộc.

“Gia Cát gia uy danh thật lớn, chỉ là... thật xin lỗi, trận Huyết Sắc Thử Luyện này ta nhất định phải thông qua, bảo bọn hắn tránh ra, nếu không ngươi sẽ bị loại!” Nói rồi, La Chinh tăng thêm hai phần lực lên tay.

Mặt Gia Cát Hồng lập tức đỏ bừng lên, tham gia Huyết Sắc Thử Luyện tiến vào Thanh Vân Tông chẳng qua là một trò chơi của hắn mà thôi, tên này thật sự không biết trời cao đất rộng, không biết chọc giận Gia Cát gia sẽ có hậu quả gì sao?

Gia Cát Hồng có cảm giác bị vũ nhục, nháy mắt nổi giận, dù sao ở trong ảo trận hắn cũng không chết được, cùng lắm thì tháng sau lại tham gia!

Vì thế Gia Cát Hồng không để ý bàn tay đang áp trên cổ hắn của La Chinh, hắn muốn phản kích lại.

Đáng tiếc, ngay tại lúc Gia Cát Hồng vừa mới cử động, tay La Chinh đã nhẹ nhàng bẻ một cái.

Cổ Gia Cát Hồng phát ra một tiếng “rắc”, cổ hắn đã bị La Chinh bẻ gãy.

Không chờ Gia Cát Hồng thật sự chết ngắc rồi biến mất, La Chinh đem Gia Cát Hồng giơ lên, ném về phía đám đệ tử sĩ tộc kia.

Nhóm đệ tử sĩ tộc không ngờ La Chinh lại quyết đoán như vậy, đợi đến khi Gia Cát Hồng quăng về phía bọn họ bị các điểm sáng bao quanh, bọn họ mới nhận ra Gia Cát Hồng đã bị loại.

Trong lúc bọn họ sững sờ, La Chinh đã đột phá vòng vây của những đệ tử sĩ tộc, chạy vội về phía tầng thứ ba.

Khi đám đệ tử sĩ tộc có phản ứng lại, tất nhiên đều giơ huyền khí lên đuổi đánh...

Cùng lúc đó ngoài Huyết Sắc Sơn, lại có một trận hoan hô vang lên

“Làm đẹp lắm!”

“Tiểu tử này gặp nguy không loạn, có phong phạm đại tướng!”

“Hắc, tiểu tử kia thật giảo hoạt!”

Trong Huyết Sắc Sơn xảy ra động tĩnh lớn như vậy, sớm đã thu hút chú ý của các vị đạo sư.

Ngay từ đầu, các vị đạo sư không chú ý tới La Chinh, bọn họ là bị vị to con cầm cự kiếm xông vào trạm thu phí hấp dẫn. Nhưng sau khi vị to con kia vượt đi qua, La Chinh lại quay đầu lại cứu người, một quyền đánh bại một đệ tử sĩ tộc, sau đó bị vây công lại nhanh chóng bắt được Gia Cát Hồng. Khi Gia Cát Hồng có ý phản kích lại quyết đoán xử lý Gia Cát Hồng, lợi dụng việc Gia Cát Hồng bị loại để hấp dẫn ánh mắt những người khác, rồi nhân cơ hội bỏ trốn mất dạng...

Những hành động liên tiếp này hấp dẫn sự chú ý của tất cả đạo sư.

Các đạo sư này nhanh chóng điều tra tư liệu của La Chinh, đồng thời muốn cắt xuất hình ảnh của La Chinh trong Tín Khuê.

Nhưng lúc này bọn họ mới phát hiện, hình ảnh của La Chinh đều bị nhòe nhoẹt, không thể quan sát rõ được.

“Chuyện này là sao?” Một vị đạo sư tính tình nóng nảy lập tức rống to với Trọng Minh, Huyết Sắc Thử Luyện đều là Trọng Minh một tay phụ trách. Bọn họ muốn cắt tới hình ảnh La Chinh nhưng lại không nhìn được hình ảnh muốn nhìn, tất nhiên là đi chất vấn Trọng Minh.

“Trọng Minh, vì sao không nhìn được hình ảnh người này? Chỗ nào có vấn đề rồi?” Vài vị đạo sư cũng có chút nóng vội, lúc trước bọn họ còn có thể thông qua góc độ người khác quan sát đến La Chinh, nhưng hiện tại La Chinh đã chạy xa, tất nhiên là nhìn không tới.

Trọng Minh cũng rất buồn bực, trước khi Huyết Sắc Thử Luyện diễn ra, bất kể là thẻ đệ tử hay là mấy ngàn ảo trận lớn nhỏ trên Huyết Sắc Sơn, hắn đều kiểm tra toàn bộ một lần, cơ hồ không có khả năng xảy ra vấn đề. Hơn nữa, hắn làm vài chục năm như thế, cơ bản là chưa từng xảy ra vấn đề như vậy.

Vì sao hôm nay lại đột nhiên xảy ra vấn đề?

Nhìn hình ảnh trên Tín Khuê, chỉ duy độc có hình ảnh của tiểu tử kia là mơ hồ không rõ, vậy vấn đề nhất định là ở trên người tiểu tử kia, thẻ đệ tử của tiểu tử kia... từ từ đã.

Trọng Minh tựa hồ nhớ ra cái gì đó, trước khi tiểu tử kia xuất phát, Tô đạo sư từng kiểm tra qua thẻ đệ tử của tiểu tử kia. Hắn suy nghĩ cẩn thận, thẻ đệ tử kia khẳng định đã bị Tô đạo sư động tay động chân.

Trọng Minh đang muốn mở miệng nói, đột nhiên lại cảm giác được một tia khí lạnh từ cột sống hắn vọt ra, tia khí lạnh tận xương này khiến hắn gần như không thể cử động. Hắn quay đầu nhìn qua, liền thấy Tô đạo sư đang dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn mình.

Tựa hồ, chỉ cần hắn nói ra một câu, nàng sẽ giết hắn ngay tại chỗ!

Vì thế Trọng Minh nghẹn lại, đem mấy lời muốn nói nuốt lại vào bụng...

Trên mặt Tô đạo sư bao phủ một tầng khí lạnh, kỳ thật nàng cũng không sợ Trọng Minh nói ra chuyện nàng động tay động chân lên thẻ đệ tử. Cái nàng bực chính là, La Chinh rõ ràng có thể dễ dàng thông qua trạm thu phí kia, vì sao lại còn phải quay trở lại cứu người?

Chỉ bởi vì cứu người mới vướng vào phiền toái, thế này thì hay rồi, tất cả các đạo sư đều thấy được biểu hiện của La Chinh. Tô đạo sư biết hôm nay lại khó tránh khỏi một hồi ác chiến, tuy rằng thân phận nàng cao quý, địa vị đặc biệt, có điều để tranh một người đệ tử ưu tú, đạo sư của các phong có thể bất chấp tất cả.

Nhìn dáng người đang nhanh nhẹn chạy chốn trong Tín Khuê, Tô đạo sư bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nàng vô cùng muốn thu hắn vào trong Tiểu Vũ Phong mà không gây ra bất cứ kinh động gì. Nhưng tên tiểu tử này không phải là đèn cạn dầu, không gây ra chút động tĩnh liền không thoải mái.

Tô đạo sư khẽ cắn răng, thấp giọng nói: “Tiểu tử thối, chờ thu ngươi vào Tiểu Vũ Phong, xem ta hành hạ ngươi thế nào!”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
anhchienDuyệt thẻ đi ad ơi. Đang đọc cuốn - sent 2023-12-02 00:10:24
bachyeuuDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-06-25 20:14:15
toannguyen123duyệt thẻ ad ơi - sent 2023-04-23 10:54:16
heo xinhAd oi.duyet thẻ giùm cái - sent 2023-03-28 13:45:52
heo xinhDuyệt thẻ ad ơi - sent 2023-03-28 13:34:08
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương