Bình Hoa Di Động full

Chương 3: (1) ở tù hay bán thân

/153
Trước Tiếp
Ông cụ đã nói thế là không muốn nói chuyện thêm nữa, chú Phúc không nhìn ông nữa, tập trung lái xe theo lời ông cụ dặn.

Chú Phúc đã cao tuổi, cảm giác mình không đủ sức, chắc không lái xe được mấy ngày nữa. Qua năm nay ông ta sẽ nói với ông cụ để đổi một tài xế trẻ hơn, thế mới bảo đảm an toàn được.

Không ngờ ông cụ lại nói nữa: “Đến bệnh viện.” Trong lòng có chuyện nên ông muốn xác định rõ.

Chiếc xe rẽ ở ngã rẽ đằng trước, chú Phúc lái xe về phía bệnh viện.

Vị khách thứ hai đến gặp Mạnh Minh Đàn là Bạch Tiểu Điểu cùng một luật sư đi theo sau.

Mới nhìn cô còn rất vui, cảm thấy cô gái vô dụng này cũng không ngốc lắm, còn tìm được luật sư có thể chống lại nhà họ Lục và nhà họ Mạnh, nhưng đợi người ta giới thiệu rồi, Mạnh Minh Đàn lập tức thất vọng, cô đã bảo mà, Bạch Tiểu Điểu đâu có tài năng đến vậy, tìm được luật sư vì người ta là cố vấn pháp lý riêng của Hi Thế.

Mạnh Minh Đàn bĩu môi đánh giá luật sư trẻ tuổi tự xưng là Hoa Thần Ngọc mặc bộ vest đen, cà vạt xanh lam, kính gọng vàng, dáng vẻ điển hình của tinh anh giới thương nghiệp.

Cố vấn pháp lý à, được rồi, cũng là luật sư, có điều không biết đang tính toán gì, đôi mắt nấp sau mắt kính quá bình tĩnh làm cô không đoán được suy nghĩ trong lòng anh ta.

Bạch Tiểu Điểu lại rất vội vàng, thấy cô còn mặc bộ lễ phục, kiểu tóc tạo hình mềm mại lúc trước, không bị thương gì thì biết là cô không sao, vẫn còn sức lạnh lùng hừ một tiếng, sao có thể có chuyện gì được chứ.

“Mạnh Minh Đàn, chẳng dễ dàng gì tôi mới mời được Luật sư Hoa ra mặt, cô không cần phúc này cũng đâu thể ngây người ở đây mãi.”

Đương nhiên Mạnh Minh Đàn không muốn, nhưng cô không tin người đàn ông này lại tốt bụng đến giải quyết rắc rối lớn thế này vì cô. Cô cười an ủi với Bạch Tiểu Điểu rồi nhìn Hoa Thần Ngọc.

“Nói đi, Luật sư Hoa có điều kiện gì?”

“Cô rất thông minh.” Hoa Thần Ngọc không phủ nhận, anh ta lấy một tập tài liệu từ trong túi ra: “Hi Thế không mua bán mà không có lời. Đây là tài liệu, nếu cô đồng ý thì ký vào, ông chủ sẽ xử lý cho cô, nếu không đồng ý thì thôi.”

Nói nghe thì nhẹ nhàng, cư xử cũng tử tế, không hề tức giận vì thái độ của Mạnh Minh Đàn, nguyên nhân duy nhất vì anh ta là cố vấn pháp lý của Hi Thế chứ không phải là luật sư tư nhân của Mạnh Minh Đàn.

Mạnh Minh Đàn nhận lấy tập tài liệu, không hề do dự mà mở ra, bên trong chỉ có một tờ giấy, nội dung cũng không nhiều, Mạnh Minh Đàn sẽ kí với Hi Thế hai mươi năm, tất cả công việc trong thời kì này đều theo sự sắp xếp của Hi Thế, không được làm trái lại; đương nhiên Hi Thế cũng sẽ bảo vệ nghệ sĩ của mình, không làm gì vượt quá giới hạn.

“Nếu bị kết án thì tôi sẽ không phải chịu tai ương tù ngục hai mươi năm.” Phần khế ước bán thân này lâu thật đấy. Mạnh Minh Đàn cong miệng cười: “Tổng Giám đốc Hi Thế biết tính toán thật.”

“Người làm kinh doanh luôn hướng về lợi ích, đương nhiên anh ấy sẽ không mua bán lỗ. Cô phải biết rắc rối của cô không bình thường mà là rắc rối động trời, nhà họ Lục và nhà họ Mạnh không phải ai cũng động vào được, một nhà đã đủ làm cô không chịu nổi rồi, lần này còn tận hai nhà, Tổng Giám đốc Hi Thế cũng phải tốn sức. Nói cách khác, có thể cô sẽ không phải chịu cảnh tù ngục hai mươi năm, nhưng cô có thể sống đến ngày ra tù hay không cũng chưa chắc, chuyện này chắc là cô cũng hiểu.” Hoa Thần Ngọc đẩy kính, không cho Mạnh Minh Đàn cơ hội phản bác, tiếp tục phân tích sắc bén: “Thật ra đây là tình huống cả hai bên cùng có lợi, đừng nghĩ quá tiêu cực về hợp đồng này. Hi Thế ký với cô cũng không muốn mua bán thua lỗ, đương nhiên phải nâng cô lên cao, để cô trở thành cây hút tiền, cô sẽ không thiếu cả danh tiếng lẫn lợi ích, sao lại không làm.”

“Bây giờ tôi đã có chút danh tiếng rồi, cùng lắm là năm năm có thể nâng tôi lên cao, mười năm bán mạng cho Hi Thế, sau mười lăm năm đó tôi đã gần bốn mươi, khi hết hợp đồng với Hi Thế tôi cũng không thể đến nơi khác phát triển. Thế mà còn nói là có lợi với tôi, anh Hoa quả đúng là luật sư, chỉ kém thương nhân một chút thôi.” Mạnh Minh Đàn nói thẳng, dù Hoa Thần Ngọc là luật sư nhưng không có đầu óc của thương nhân, rõ ràng phân tích vẫn chưa đến nơi.

Hoa Thần Ngọc không vội cũng không nóng nảy: “Danh tiếng à, nói thật, cái cô Mạnh coi là căn cơ chẳng chịu nổi một cú tấn công, dù cô có thần thông quảng đại, có thể trốn được một lần tù tội, chỉ cần nhà họ Mạnh hoặc nhà họ Lục tùy ý ra tay cũng có thể khiến cái gọi là danh tiếng của cô sụp đổ, không có chống lưng kiên cố thì cô hoàn toàn không thể bước tiếp trên con đường này, chuyện cô gây ra quá lớn cô có biết không.”

Giọng Hoa Thần Ngọc còn lạnh lùng hơn cả ánh mắt, nói chuyện thẳng thừng. Đây không phải là chuyện của anh ta, anh ta chỉ là người truyền lời và là người chấp hành mà thôi.

Bạch Tiểu Điểu lo lắng không yên, cô không biết có hợp đồng này, lúc đó xin gặp Tổng Giám đốc, thư ký chỉ bảo cô đợi, kết quả chỉ đợi được cố vấn pháp lý của Hi Thế. Dù không gặp được ông chủ lớn nhưng gặp được Hoa Thần Ngọc đã là chuyện vui với Bạch Tiểu Điểu rồi.

Bây giờ mới biết hóa ra còn phải ký hợp đồng này, giống lời Mạnh Minh Đàn nói, khế ước bán thân hai mươi năm, sau khi hết hợp đồng với Hi Thế, những năm tháng tốt đẹp nhất của cô ấy đã qua đi.

Có là ai thì cùng lắm cũng chỉ ký mười năm thôi, bên này lại đòi hai mươi năm, đúng là tư bản bóc lột mà.

Bạch Tiểu Điểu kháng nghị đôi câu nhưng bị Hoa Thần Ngọc lơ luôn. Người ta có địa vị thế nào, cô có địa vị gì; người ta là hoàng đế có bản lĩnh, bây giờ cùng lắm cô cũng chỉ là ngôi sao nhỏ tuyến một tuyến hai, có thể so sánh với người ta được sao. Lại nói, người ta đổi vợ còn cô đổi tự do, không thể bàn về chủ đề không thể so sánh này được.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
- T - - T -Duyệt thẻ giúp mk với - sent 2023-07-02 20:55:19
linachan channelduyệt the vs a - sent 2023-04-20 21:53:28
luckyluckyDuyệt thẻ dùm mình với - sent 2023-04-06 08:22:53
nguyenthihonggamDuyệt thẻ dùm với ạ... - sent 2023-03-26 21:42:20
annhien31051993Duyệt the giup minh voi sj - sent 2023-03-20 12:21:17
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương