Công Sói Thụ Hồ Ly

Chương 10: Dã thú bị thương

/334
Trước Tiếp
Đối với thú hoang mà nói, nếu không bị thương quá nặng thì bọn nó hoàn toàn không dừng chân ở nơi quá dễ thấy, vì bọn nó biết một khi những con thú hoang khác biết mình bị thương thì chắc

chắn sẽ là mối đe dọa với tính mạng của mình, khắp nơi trên thảo nguyên đều tràn đầy nguy hiểm. Vệ Trường Khanh do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn chạy về phía Hắc Lang, y thật sự không yên lòng, y tự nói với mình rằng chỉ đi xem thử có phải con Hắc Lang bị thương nặng lắm không. Vì trong lòng vẫn còn e ngại nên Vệ Trường Khanh chỉ đứng từ xa nhìn, lúc này con Hắc Lang vẫn nằm rạp dưới đất, nhỏ giọng kêu lên. Tiếng kêu đó không giống giả vờ lắm, rốt cuộc con Hắc Lang này bị thương chỗ nào chứ? Vệ Trường Khanh rướn cổ lên nhìn bên thân nó, nhưng khoảng cách hơi xa, lại thêm đằng trước có cỏ che khuất nên hoàn toàn không nhìn thấy. Do dự một lúc lâuy lại tiến lên trước mấy bước, vẫn không nhìn thấy, sau đó y không ngừng di chuyển về phía trước. Cuối cùng lúc chỉ còn cách Hắc Lang mấy bước, y đã có thể nhìn rõ hóa ra Hắc Lang bị thương thật, vết thương nằm trên chân trước của nó, da chỗ đó rách ra, không chỉ chảy máu mà còn có thể thấy thịt đẫm máu bên trong. Vệ Trường Khanh cảm thấy hơi đau lòng, nếu có thể nói được thì y cũng muốn hỏi có đau lắm không? Nhưng bây giờ y chẳng nói được gì, chỉ có thể đau lòng rên rỉ vài tiếng. Giọng của y không lớn nhưng Hắc Lang vẫn nghe được, nó nhếch miệng nhe răng ngẩng đầu lên giống như bị kích thích, thân thể như có ý thức nhào về phía Vệ Trường Khanh, chỉ tiếc là vết thương của nó nặng quá. Thế nên nó vừa mới đứng dậy, chưa kịp bước đi thì đã ngồi phịch xuống đất.

Biết mình không thể đứng dậy nhưng Hắc Lang hoàn toàn không tỏ vẻ yếu thế, nhăm nhe nhe răng ra với Vệ Trường Khanh, đôi mắt lộ vẻ hung ác như đang nói nếuy dám đến gần thì sẽ kéo y chết cùng vậy.

Ta sẽ không làm hại ngươi đâu, ngươi đừng sợ.

Vệ Trường Khanh thật sự rất muốn nói thế, nhưng không nói ra được, có nói Hắc Lang cũng không hiểu ý của mình, thế nên y chỉ có thể bất đắc dĩ đứng nguyên tại chỗ nhìn Hắc Lang. Vì sợ Hắc Lang bị những con thú hoang khác để ý nên Vệ Trường Khanh không dám đi, ngồi cách Hắc Lang không xa, còn Hắc Lang hiểu lầmy sẽ làm hại nó nên không ngừng nhìn y chằm chằm, trông cực kỳ hung ác.

Thể là một con hồ ly và một con sói nhìn chằm chằm vào nhau rất lâu.

Một lúc lâu sau, không biết là một quá hay là cảm nhận được Bạch Hồ không có ác ý, nó nhìn vết thương của mình. Không biết có phải là ảo giác của Vệ Trường Khanh không, y cứ cảm thấy hình như Hắc Lang rất khó chịu, nếu bây giờ nó có khuôn mặt của con người thì chắc chắn sẽ thấy lông mày nó nhíu lại, trong cả người đau đớn không chịu nổi.

Thủ hoang bị thương là chuyện thường xảy ra, có điều khả năng chữa trị của thú hoang mạnh hơn con người nhiều, chỉ cần có khoảng thời gian nhất định thì bọn nó sẽ tìm thảo dược tương ứng để chữa trị vết thương của mình.

Nhưng điều quan trọng nhất là vết thương không trí mạng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
thuvu0215Ad ơi duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2023-02-08 00:24:23
yuukipham819Nhờ ad duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2022-12-10 14:40:17
phamtrongdatôm ôm thơm thơm...cảm ơn ad. - sent 2022-11-30 16:04:28
fkdjdkjfjkdjfđể ad đăng đều nhen. - sent 2022-11-30 15:32:56
phamtrongdatadmin đừng quên truyện này nhé. hi vọng sẽ có bão chương. - sent 2022-11-30 15:29:39
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương