Công Sói Thụ Hồ Ly

Chương 2: Xin huynh tha thứ cho ta

/334
Trước Tiếp
Trường Khanh chạy một mạch về viện của mình, sau đó đóng sầm cửa phòng ngủ lại.

Tiểu An thấy y hơi kỳ lạ liền vội vàng bước đến hỏi thăm, nhưng lại bị Vệ Trường Khanh đuổi ra nên chỉ đành đợi ở bên ngoài phòng. Vệ Trường Khanh chui rúc ở trên giường không hề động đậy, đầu óc rối tung rối mù, y thực sự không thể nghĩ ra được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Thế nhưng y xác định rõ được một chuyện, nghĩa huynh và hôn thê đã phản bội y, nhưng vì sao bọn họ lại làm như thế?

Nếu bọn họ mến mộ nhau thì có thể nói với y, y nhất định sẽ tác thành, tại sao phải làm chuyện như vậy? Cảm giác như bị tát một cái, cho dù Vệ Trường Khanh có lạnh nhạt đến thế nào đi nữa cũng sẽ tức giận, huống chi là hai người mà y tin cậy nhất lại cùng nhau phản bội y. Vệ Trường Khanh ở trong phòng rất lâu, đến khi Tiểu An cũng cảm thấy y có gì đó không ổn, đang chuẩn bị đi gọi người thì cuối cùng y cũng bước ra. “Thiếu gia sao thế? Một mình ở lì trong phòng, làm Tiểu An sợ quá.” Tiểu An lải nhải, sẵn tiện đảo mắt nhìn Vệ Trường Khanh, xem trên người y có gì đó khác thường không. Tiểu An thấy y vẫn bình thường thì mới thở phào một hơi. “Tiểu An, ngươi đi gọi Thẩm tiểu thư và đại thiếu gia đến đây.” “Vâng, vậy để nô tài đến Thẩm phủ mời Thẩm tiểu thư.” “Không cần, ngươi đến chỗ đại thiếu gia là được, Thẩm tiểu thư đang ở đó.” Tiểu An nghe vậy thì sửng sốt, nhưng cũng chỉ trong chốc lát rồi nhanh chóng đi ngay. Vệ Trường Khanh nhìn Tiều An đi xa, thở dài rồi quay về.

Ý ngồi trên ghế, chờ hai người kia đến.

Khoảng một khắc sau, Thẩm Mộng Hi chậm rãi đi đến, trên tay cầm một cái khay, không biết trong cái bát trên khay đựng cái gì. Lúc này nàng ta đã ăn mặc ngay ngắn, trông vẫn mang dáng vẻ tiểu thư khuê các, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, đầu cúi thấp xuống, thậm chí còn hơi run rẩy, hình như rất sợ Vệ Trường Khanh.

Thật ra Vệ Trường Khanh không biết mình có thích Thẩm Mộng Hi hay không, nhưng vì từ nhỏ đã quen biết nhau, Thẩm Mộng Hi cũng là người cô gái mà y hiểu rõ nhất, nên nếu phải cưới một người thì y sẽ chọn Thẩm Mộng Hi đã thân quen.

Ý nghĩ mình phải đối xử thật tốt với đối phương, không ngờ hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy. Vệ Trường Khanh cảm thấy rất lúng túng, phải nói như thế nào mới phải đây?

Lúc này Thẩm Mộng Hi đã đặt khay lên bàn, sau đó ngay khi Vệ Trường Khanh chưa kịp phản ứng đã quỳ gối trước mặt y.

“Trường Khanh, ta có lỗi với huynh, xin huynh tha thứ cho ta! Ta thật sự không cố ý làm như thế, xin huynh đừng nói với phụ thân ta, van xin huynh! Trường Khanh, ta van xin huynh!”

Vệ Trường Khanh không quen nhìn thấy Thẩm Mộng Hi thế này, y cau mày lùi lại vài bước, sau đó bối rối khoát tay với nàng ta.

“Nàng đứng lên trước đã, đừng như thế, đứng lên trước đi!” “Huynh không tha thứ cho ta thì ta không đứng lên. Trường Khanh, xin huynh tha thứ cho ta, đừng hủy hôn ước! Trường Khanh, ta van huynh!” Nhìn thấy Thẩm Mộng Hi khổ sở van xin, Vệ Trường Khanh chỉ có thể đối phó qua loa trước: “Nàng đứng lên thì ta tha thứ cho nàng, nàng đứng lên trước đã!”

“Trường Khanh, huynh tha thứ cho ta thật sao? Đây là canh gà ta tự tay nấu, huynh uống thì ta mới tin huynh thật sự tha thứ cho ta.”

Vệ Trường Khanh chưa từng nghĩ cô gái yểu điệu như Thẩm Mộng Hi lại có lòng dạ ác độc như vậy, y không ngờ rằng để che giấu chuyện sai trái của mình mà Thẩm Mộng Hi lại hạ độc y, đúng là độc nhất là lòng dạ đàn bà.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
thuvu0215Ad ơi duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2023-02-08 00:24:23
yuukipham819Nhờ ad duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2022-12-10 14:40:17
phamtrongdatôm ôm thơm thơm...cảm ơn ad. - sent 2022-11-30 16:04:28
fkdjdkjfjkdjfđể ad đăng đều nhen. - sent 2022-11-30 15:32:56
phamtrongdatadmin đừng quên truyện này nhé. hi vọng sẽ có bão chương. - sent 2022-11-30 15:29:39
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương