Công Sói Thụ Hồ Ly

Chương 7: Thảo nguyên tươi xanh

/334
Trước Tiếp
Vệ Trường Khanh vốn là người lạc quan nên sau khi nghĩ thông suốt thì không phiền muộn nữa.

Thậm chí y còn nóng lòng muốn đi xem, nhưng trước khi thưởng thức những loài động vật y đã hằng mơ ước đó thì y phải lấp đầy bụng đã, nếu không thì chết đói mất. Y lúng túng lắc lắc lông trên người, sau đó gỡ dây leo chuẩn bị đi ra ngoài. Trước kia y đã đọc trong sách rằng hồ ly thích ăn chuột, chim nhỏ, cá nhất, mặc dù đây đều là những động vật thường gặp, nhưng bảo y ăn sống thì hơi khó, cho nên y quyết định đi hái quả dại trước, lấp đầy bụng rồi tính sau.

Bây giờ đang là mùa hạ nên thực vật trên thảo nguyên rất phong phú. Nơi này có cây xanh ngắt, sông chảy róc rách, các loài động vật nhiều không đếm xuể.

Trên thảo nguyên có rất nhiều cây cối, cũng có rất nhiều loài cây ra quả.

Vệ Trường Khanh không hề biết cái nào ăn được, nhưng không biết có phải vì đã biến thành Bạch Hồ rồi hay không mày có thể dễ dàng biết được quả nào có thể ăn, quả nào rất chua hoặc là quả nào có

độc.

Y ra khỏi hang, đi xung quanh một vòng, nhìn thấy vài cái cây rất cao đã ra quả.

Sau khi xem xét nhiều lần, y chọn được một loại quả màu vàng. Ý chưa bao giờ ăn loại quả này, bề ngoài nhìn rất xấu, vỏ cũng tương đối dày, nhưng sau khi tách ra thì thịt quả bên trong rất ngọt và mọng nước. Do quá đói nên Vệ Trường Khanh ăn liên tục mười mấy quả mới miễn cưỡng lấp đầy bụng. Vệ Trường Khanh vỗ vỗ bụng và lắc thật mạnh đề rũ nước quả dính trên lông. Đã no rồi, Vệ Trường Khanh cũng không muốn vội vàng trở về hang nằm.

Ý muốn đi xung quanh xem sao, không chừng y có thể nhìn thấy nhiều loại động vật muốn thấy nhưng chưa thấy bao giờ, hoặc là tìm thấy được nhiều đồ ăn ngon hơn, y cũng không thể cứ ăn quả mãi được!

Bây giờ y đã biến thành một con Bạch Hồ, quan trọng nhất là phải giúp mình bình yên sống sót.

Thảo nguyên đang vào mùa hạ, các loại cỏ đều vô cùng tươi tốt, nhiều khi đi vào trong bụi cỏ thì rất khó nhìn thấy bóng dáng, nhưng bây giờ Vệ Trường Khanh hoàn toàn không cảm thấy phiền phức, thính giác và khứu giác vô cùng bén nhạy giúp y nhanh chóng suy đoán được gần đây có nguy hiểm gì hay không, cũng như biết được hướng nào nên đi. Mùa hạ trên thảo nguyên, sau một trận mưa to thì nước chảy rất xiết. Vệ Trường Khanh nghĩ hôm qua khi y vẫn còn chưa tỉnh táo hơn, chắc chắn đã có một trận mưa lớn, nếu không đất sẽ không nhão như thế này. Hôm qua vẫn còn chưa tỉnh táo nên y không chú ý mọi thứ xung quanh. Bây giờ tâm thế của Vệ Trường Khanh đã thay đổi, lúc này mới chú ý ánh nắng hôm nay rất gay gắt, lại thêm đồng cỏ ẩm ướt nên vô cùng oi bức. Vệ Trường Khanh tự giễu rằng may mà bây giờ mình đã biến thành Bạch Hồ, nếu bây giờ vẫn là con người thì e rằng sẽ không sống được lâu dài ở một nơi như thế này. Bởi vì thời tiết quá nóng nên Vệ Trường Khanh muốn đến bờ sông tìm nước uống. Lúc động vật uống nước vẫn sẽ phòng bị xung quanh chứ không chút hết đầu xuống nước. Mặc dù Vệ Trường Khanh không cảm thấy xung quanh mình có nguy hiểm nhưng sinh tồn trên thảo nguyên, cẩn thận một chút vẫn hơn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
thuvu0215Ad ơi duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2023-02-08 00:24:23
yuukipham819Nhờ ad duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2022-12-10 14:40:17
phamtrongdatôm ôm thơm thơm...cảm ơn ad. - sent 2022-11-30 16:04:28
fkdjdkjfjkdjfđể ad đăng đều nhen. - sent 2022-11-30 15:32:56
phamtrongdatadmin đừng quên truyện này nhé. hi vọng sẽ có bão chương. - sent 2022-11-30 15:29:39
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương