Công Sói Thụ Hồ Ly

Chương 8: Sói

/334
Trước Tiếp
Sau khi uống vài ngụm nước, y cảm thấy đủ rồi thì lắc lắc đuôi định đi chỗ khác xem quanh đây có động vật nào có thể gây ra nguy hiểm cho y không, như thế thì có thể phòng bị tốt hơn khi gặp

nguy. Y vừa đi được mấy bước bỗng nghe thấy một tiếng nói tru khá lớn: “À ủ...” Giống như theo bản năng, lúc tiếng sói tru vang lên, cơ thể Vệ Trường Khanh lập tức có phản ứng, chui vào trong bụi cỏ, sau đó bỏ chạy bán mạng.

Chạy một lúc, y phát hiện ra tiếng sói tru cách mình càng ngày càng xa. Vậy có nghĩa là đối phương không phát hiện ra y. Ông trời ơi, suýt nữa là bị phát hiện, bị ăn mất rồi!

Sau khi nhận ra con sói đang tru không phát hiện ra mình thì Vệ Trường Khanh liền ngừng lại.

Nếu trước mặt đã có sói, vậy thì y phải đi đường khác mới đúng.

Chân của y không nỡ bước đi, ai cũng nói sói hung ác khát máu cho nên khi Vệ Trường Khanh còn là người đã nhiều lần muốn thuần dưỡng một con sói, nhưng bị Vệ lão gia ngăn cản. Mặc dù y biết tất cả đều vì an toàn củay nhưng trong lòng vẫn tiếc nuối.

Lúc trước y cũng đã nhìn thấy sói, nhưng đều là sói con hoặc sỏi đã bị thuần hóa, cho nên bây giờ nghe được tiếng tru hoang dã như thế, y rất tò mò.

Một mặt y tự nhủ là mình vừa mới biến thành thế này, còn chưa kịp thích nghi với cơ thể, nên trốn chờ nguy hiểm qua đi, nhưng mặt khác lại nói với bản thân rằng bây giờ y đã là một con hồ ly rồi, e là sau này sẽ phải sinh sống trên thảo nguyên này, vậy thì không thể nào tránh né nguy hiểm, nên tích cực đối mặt. Y suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng không thể ngăn cản quyết tâm muốn gặp con sói đang gầm rú, y vội vàng sải bước đi về phía âm thanh phát ra. Vệ Trường Khanh nhẹ nhàng phe phẩy lỗ tai, biết mục tiêu đang càng ngày càng gần. Ý biết thính giác của thú hoang dã vô cùng bén nhạy, cho nên nhất định phải cẩn thận, nếu không đến khi mình còn chưa phát hiện ra thì đối phương đã nhào tới, vậy thì thảm rồi. Y nhẹ nhàng cất bước, sau đó chui đầu ra khỏi bụi cỏ.

Nhưng chỉ thấy vài con hồng hạc đang nhàn nhã săn mồi bên bờ sông, ngoài ra không còn con thú nào khác, chứ đừng nói đến là con sói đang tru lên nãy giờ. Lạ thật, rõ ràng là vừa mới đây còn nghe tiếng sao bây giờ lại không thấy đâu nữa? Chẳng lẽ là đi rồi sao?

Vệ Trường Khanh vô cùng nghi ngờ, lúc này cũng không biết sợ nữa mà đi thẳng ra ngoài nhìn xung quanh, nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của sói. Xem ra là đã đi rồi, Vệ Trường Khanh hơi thất vọng, biết thể đã đi ra sớm chút rồi.

Bởi vì thất vọng nên y cũng không chú ý xung quanh, y vô thức đi về phía trước mấy bước. Đi thêm một lúc, hình như ngửi thấy một mùi máu tươi nhàn nhạt.

Nếu là trước kia có lẽ sẽ không ngửi thấy, nhưng giờ phút này y vô cùng chắc chắn quanh đây có con vật nào đó bị thương. Bởi vì ngửi thấy mùi máu tươi nên y bước chậm lại, sau đó vươn mũi ra hít mạnh vài cái, lập tức xác định được vị trí của mùi máu tanh, ở ngay sau bụi cỏ trước mặt y không xa.

Ý nhẹ nhàng đẩy đám cỏ trước mặt ra, chính vào lúc này một tiếng nói tru định tại nhức óc vang lên.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
thuvu0215Ad ơi duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2023-02-08 00:24:23
yuukipham819Nhờ ad duyệt thẻ giúp em với ạ - sent 2022-12-10 14:40:17
phamtrongdatôm ôm thơm thơm...cảm ơn ad. - sent 2022-11-30 16:04:28
fkdjdkjfjkdjfđể ad đăng đều nhen. - sent 2022-11-30 15:32:56
phamtrongdatadmin đừng quên truyện này nhé. hi vọng sẽ có bão chương. - sent 2022-11-30 15:29:39
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương