Gặp Anh Vào Ngày Tươi Đẹp Nhất full

Chương 26: Chọn trường đại học vì tình yêu

/306
Trước Tiếp
Giáo viên chuyên tư vấn tuyển sinh Đại học này là do ba mẹ Trương Hạo tìm cho cậu ta, chỉ là cậu ta không để ý mấy nên vẫn chưa tìm giáo viên đó

lần nào.

Trương Hạo không có kế hoạch gì cho sự phát triển tương lai của mình, tiêu chuẩn đăng ký nguyện vọng của cậu ta chính là Lâm Nhiên vào Đại học nào cậu ta liền vào Đại học đó.

Nhưng hiện giờ cậu ta không thể vào Hoa Đại, nên dứt khoát tìm trường nào gần Hoa Đại nhất, còn về cái gì mà chất lượng giảng dạy thì chỉ là mây bay.

Người khác đều dựa vào thực lực bản thân để đăng ký nguyện vọng, nhưng Trương Hạo chỉ dựa vào tình yêu, tình yêu của cậu ta ở đâu, cậu ta liền cắm rễ đó.

Cậu ta chẳng có ước mơ cao sang Vĩ đại gì, đơn giản chỉ muốn có thể đuổi kịp Lâm Nhiên, trở thành một cặp với cô ở Đại học. Những thứ khác cậu ta không thèm quan tâm.

Tuy ngoài mặt nhìn cậu ta luôn nhí nha nhí nhố không nghiêm chỉnh, tưởng chừng như chẳng để ý đến bất cứ chuyện gì. Nhưng riêng trong chuyện tình cảm lại rất nhút nhát, hoàn toàn không dám bộc lộ ra cảm xúc của mình. Cậu ta dứt khoát chọn cách làm bạn để ở cạnh Lâm Nhiên, còn tỏ tình hay gì gì đó thì để sau hãy nói.

Chuyện này cứ bị trì hoãn hết lần này đến lần khác, đến tận khi tên tình địch Giang Tử Phong xuất hiện.

Lúc này Trương Hạo mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.

Trước đây cậu ta không cho rằng học sinh ưu tú như Giang Tử Phong sẽ nảy sinh tình cảm với Lâm Nhiên, nhưng qua sự việc ở phòng hát karaoke lần trước, cảm giác nguy cơ trong lòng cậu ta tăng vọt.

Nhất là khi thấy Lâm Nhiên có vẻ cũng có thiện cảm với Giang Tử Phong, cậu ta như muốn sụp đổ.

Trương Hạo muốn tỏ tình nhân lúc mối quan hệ của Giang Tử Phong và Lâm Nhiên còn chưa rõ ràng, nhưng cậu ta vẫn không có gan làm điều đó. Chủ yếu là bởi cậu ta và Lâm Nhiên cũng coi như cùng nhau lớn lên, nên cô luôn tự nhiên quá mức khi ở cạnh cậu ta.

Nếu chẳng may cậu ta tỏ tình thất bại, chỉ sợ đến lúc đó ngay cả bạn bè cũng không thể làm nữa.

Vậy nên Trương Hạo không có can đảm này, cậu ta nghĩ, trước tiên cứ cùng vào Đại học với Lâm Nhiên cái đã.

Điểm của tên Giang Tử Phong kia cao như thế, nhất định sẽ đến Bắc Kinh học Thanh Hoa hay Bắc Đại, sao có thể vùi dập tài năng để học ở thành phố nhỏ tuyến hai này của bọn họ!

Đến lúc đó, chuyện của cậu ta và Lâm Nhiên có thể theo kế hoạch mà thực hiện rồi.

Giáo viên tư vấn trên mạng kia nhanh chóng nhắn lại, nói rằng thành tích của Trương Hạo có thể ứng tuyển vào Đại học Công Nghệ, nằm cách Hoa Đại ba trạm tàu lửa. Trùng hợp là Đại học Công Nghệ cũng có khoa thiết kế thời trang, chẳng qua đây chỉ là ngành học bình thường của trường, không phải là ngành quan trọng có gì hấp dẫn.

Trương Hạo không cần biết năng lực giảng dạy của trường đó ra sao mà điền luôn nguyện vọng.

Tô Thành biết sự lựa chọn của Trương Hạo thì cũng phát điện theo, quyết định chọn luôn chuyên ngành và trường học của mình, ngoài miệng còn nói đầy mỹ miều rằng từ nhỏ đến lớn bốn người bọn họ đều ở bên nhau, nên dĩ nhiên lên đại học cũng vậy, tập trung học nhóm càng tiện.

Biết quyết định của bọn họ, Lâm Nhiên cực kỳ vui mừng, đến việc điền nguyện vọng mà những người bạn ngày ngày chơi chung cũng thống nhất với nhau, sau này sẽ càng có nhiều chủ đề chung để trò chuyện, có thể cùng nhau trưởng thành, cùng nhau tiến bộ, còn điều gì tuyệt hơn nữa?

Sau khi chọn xong chuyên ngành, Lâm Nhiên cũng nhẹ cả người.

Đợi khi nhà trường kết thúc việc đăng ký nguyện vọng, Vương Nhã và Lâm Nhiên cùng đi ra cổng.

Hai người định đi dạo quanh bờ hồ trong công viên để tâm sự.

Đúng lúc này Giang Tử Phong gọi điện tới, hỏi Lâm Nhiên đang ở đâu. Lâm Nhiên thành thật trả lời, còn nói lát nữa sẽ về.

Giang Tử Phong đồng ý, hẹn cô lát nữa gặp nhau ở quán cà phê ngoài khu nhà.

Lâm Nhiên cúp điện thoại, Vương Nhã nhìn cô cười cười, đó là loại cảm giác mờ ám, muốn nói lại thôi.

Vương Nhã hỏi: “Đã thi Đại học xong rồi mà Giang Tử Phong vẫn đối xử nhiệt tình với cậu thế?”

“Ừ.” Lâm Nhiên gật đầu.

Nếu Vương Nhã nói mấy câu mập mờ như vậy khi ở trước mặt người khác, có lẽ Lâm Nhiên sẽ còn phản bác lại vài câu rồi chuyển chủ đề.

Nhưng bây giờ chỉ có một mình cô nàng, Lâm Nhiên không phải băn khoăn điều gì nên thẳng thắn nói ra lời trong lòng.

“Thật ra mình vẫn không ngờ là Giang Tử Phong lại giúp mình làm bản ghi chép ứng tuyển Đại học, lúc cậu ta đưa vở cho mình, mình kinh ngạc tưởng chết.”

Vương Nhã thấy bạn thân thẳng thắn như vậy thì cũng không buôn chuyện nữa mà nghiêm túc nói: “Đúng, hồ sơ đăng ký dự thi có một đống đơn từ, đến Lý Trạch nghiêm túc chăm chỉ như thế mà lúc làm tài liệu tham khảo cho mình còn nói là quá phiền phức, vất vả lắm mới làm xong. Đã thế việc đăng ký của học sinh nghệ thuật còn chẳng liên quan gì đến học sinh ưu tú như Giang Tử Phong, mà cậu ta lại vẫn để ý đến vậy, quả là hiếm thấy.”

Nói đến đây, Vương Nhã lại chọc chọc vào khuỷu tay Lâm Nhiên hỏi thăm: “Này, có phải Giang Tử Phong đang muốn lấy lòng cậu không? Cậu cảm động không?”

“Cảm động chứ, nhưng cậu ta nói cậu ta chỉ tiện tay làm hộ thôi, nghe giọng điệu cũng không giống như đang lấy lòng mình.”

Nghĩ đến đối phương, lòng Lâm Nhiên hơi phức tạp. Loại tình cảm khó hiểu chảy xuôi trong lòng khiến cô có chút ngọt ngào, lại hơi buồn bã.

Vương Nhã nói: “Chắc là người ta không nói rõ thôi, mình cũng không biết nữa.”

Vương Nhã cảm thấy Giang Tử Phong đối xử với Lâm Nhiên rất tốt, nhưng nghe Lâm Nhiên nói ý của Giang Tử Phong là tiện tay mới giúp thôi, hay là cậu ta cũng thấy chuyện này chẳng có gì to tát cả?

Tuy cô nàng luôn trêu chọc Lâm Nhiên và Giang Tử Phong, nhưng có lẽ đây chỉ là trò đùa của đám hóng chuyện các cô mà thôi, thái độ của người trong cuộc mới là quan trọng nhất.

Chuyện tình cảm đâu có phụ thuộc vào phán đoán chủ quan của người khác.

Lâm Nhiên và Vương Nhã đi ra công viên, tình cờ Lâm Nhiên trông thấy ven đường có một cửa hàng đồ trang sức.

Cô dừng bước, nói với Vương Nhã muốn đi vào xem thử, nhân tiện tìm xem có gì hay không, cô muốn mua cho Giang Tử Phong một món quà cảm ơn.

Hơn nửa năm trời, may mà nhờ Giang Tử Phong dạy kèm cô mới có được thành tích như ngày hôm nay.

Lâm Nhiên vừa nói vậy, Vương Nhã cũng muốn mua quà cảm ơn Giang Tử Phong.

Chẳng qua cô nàng cho rằng việc mình mua quà là hơi khó xử một xíu, chủ yếu là bởi cô nàng không thân quen với Giang Tử Phong, tự nhiên mua đồ tặng đối phương thì có vẻ hơi đột ngột.

Hơn nữa, Giang Tử Phong chỉ muốn dạy kèm Lâm Nhiên là chủ yếu, chỉ nhận tiện mới chữa bài tập giùm cô nàng thôi. Giờ mà mua quà tặng thì hơi bất tiện, thôi thì mua thứ gì ăn còn hơn.

Nhưng Lâm Nhiên thì nên mua quà cẩn thận, vì cô mà Giang Tử Phong đã hy sinh thời gian của mình để dạy kèm cho cô.

Đối phương dạy dỗ bằng cả tấm lòng, ngày nào cũng dậy sớm đưa Lâm Nhiên đi học, không cần biết ân tình này có tình cảm xen vào hay không, nhưng dù sao cũng nên mua một món quà.

Nghĩ đến đây, Vương Nhã hết lòng hỗ trợ Lâm Nhiên chọn quà. Nào ngờ đi xem một lượt mới phát hiện đồ trang sức trong cửa hàng đều là mấy thứ lặt vặt mà con gái thích, chẳng có món đồ nào đủ tầm để làm quà tặng cả.

Vương Nhã đề nghị: “Mình nghĩ cậu mua luôn cho Giang Tử Phong bộ quần áo đi, vừa thực dụng lại vừa hào phóng, còn trông rất hoành tráng nữa. Quá tốt.”

Lâm Nhiên vội vàng từ chối, “Cậu đúng là, mấy thứ như quần áo có thể tặng bừa sao? Quan hệ của mình với cậu ta đâu có quá thân thiết, tặng quần áo thì xấu hổ lắm, huống hồ mình lại không biết kích cỡ quần áo mà cậu ta mặc. Tuỳ tiện tặng quần áo khéo người ta lại tưởng mình muốn làm gì mờ ám!”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
ngocmy0708B ơi cập nhật lại chức năng tìm kiếm truyện đi b ơi , ko có cái đó ko kiếm đc truyện nào hết - sent 2023-05-19 19:58:58
hienkhangBạn ơi! duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-04 07:21:33
Kim Phụng1633967711Truyện drop r hả ad?? S k thấy ra tiếp ạ - sent 2023-02-13 22:35:35
bichtraTruyện ko ra chap nào nữa thế? - sent 2023-01-30 17:33:26
dan123456Bao giờ có chương mới vậy adm? - sent 2023-01-09 12:25:09
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương