Gặp Anh Vào Ngày Tươi Đẹp Nhất full

Chương 37: (2) ch n tình chiến thắng hết thảy

/306
Trước Tiếp
Trương Hạo cảm thấy Giang Tử Phong quá mưu mô xảo quyệt, bề ngoài thì bảo đưa mình về nhà, thực chất là dò xét nhà mình từ trước ra sau, còn

lắm chuyện trước mặt mẹ mình, làm ba mẹ bắt mình đổi nguyện vọng, đúng là cố tình gây sự mà.

Tô Thành cũng cảm thán Giang Tử Phong quá gian xảo, chỉ cần nói dăm ba câu đã khiến Tiền Lan đổi ý, quả là có tài mê hoặc người khác.

Tô Thành lấy làm lạ: “Có điều, sao Giang Tử Phong lại biết thí sinh ngành nghệ thuật như chúng ta có thể đăng kí các ngành có liên quan đến kiến trúc? Tôi đã tra cứu các ngành cậu ta nói, đúng là thế thật.”

“Còn vì sao nữa, người ta đã chuẩn bị đầu vào đấy để chơi tôi một vố. Giang Tử Phong là đồ cáo già, Lâm Nhiên ngây thơ thế kia làm sao đấu lại cậu ta được, thật là bực cả mình.”

Trương Hạo ngắt máy, vừa lúc đi ngang qua công viên, cậu ta bèn ra sức đạp con sư tử đá ven đường để trút giận.

Một bà cụ đi qua, thấy Trương Hạo làm vậy thì răn dạy một tràng.

“Cháu à, con sư tử đá này không thì không oán gì với cháu, không dừng cháu phá hoại tài sản công là không được đầu, nhỡ cháu đạp sứt đuôi nó thì sao hả? Hành vi như vậy là bất lịch sự, trái đạo đức, không văn minh. Hẳn cháu từng học về ngũ giảng tứ mĩ* rồi chứ, phải làm một người có phẩm chất...”

Ngũ giảng - năm chú ý – là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; tứ mỹ – bốn đẹp – là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp.

“Được rồi, được rồi, bà ơi cháu sai rồi được chưa, bà đừng mắng cháu nữa, cháu không đá con sư tử này nữa là được chứ gì?”

Trương Hạo vốn đang bực mình, không dừng lại bị một bà cụ mắng cho thế kia thì càng phiền lòng hơn. Cậu ta không muốn nghe bà cụ dông dài, bèn nhanh chóng nhận lỗi rồi bỏ đi.

Bà cụ vẫn càu nhàu sau lưng Trương Hạo: “Đúng là thói đời xuống dốc, con người ta chẳng được như xưa nữa. Bọn trẻ bây giờ được chiều sinh hư, mới nói mấy câu đã nhăn mặt bỏ đi, nào giống chúng ta ngày trước...”

Trương Hạo tăng tốc, mãi đến khi không nghe được tiếng làu bàu của bà cụ mới dừng bước. Cậu ta thở hổn hển, lòng bực bội không để đầu cho hết.

Vốn dĩ cậu ta đã không vui, giờ còn bị một bà cụ mắng mỏ. Con sư tử đó làm bằng đá cơ mà, chẳng lẽ mới bị đạp mấy cái đã sứt mẻ ngay được? Lẽ ra bà cụ phải lo cho cái chân của cậu ta mới phải.

Trương Hạo cáu điên, thở hổn hển một hồi thì nhịp thở mới bình thường trở lại. Cậu ta đang định đi tiếp, vừa mới dợm bước thì nghe đằng sau có người gọi mình.

“Cháu ơi, cháu ơi...”

Giọng nói này khá quen, Trương Hạo ngoái nhìn lại, trời ạ, bà cụ lúc nãy đang đuổi theo mình.

Chẳng lẽ ban nãy mắng cậu ta chưa đủ?

Trương Hạo quay phắt đi, vội vàng rảo bước, nhưng rồi sực nhớ bà cụ đi hơi tập tễnh, ngộ nhỡ bị ngã trong lúc đuổi theo mình thì không hay. Trương Hạo cắn môi, dứt khoát quay lại, đi về phía bà cụ, bảo rằng sau này sẽ không bao giờ phá hoại tài sản của công viên nữa, mong bà bỏ qua cho.

Bà cụ mỉm cười, đưa cho Trương Hạo một sợi tua rua.

“Cháu à, bà thấy cái này rơi ra từ trong ví cháu nên mới đem cho cháu chứ không phải muốn mắng cháu đâu. Bà già rồi nên hơi nhiều lời, cháu đừng trách nhé.”

Trương Hạo cầm lấy, đây là sợi tua rua do Lâm Nhiên làm, được cậu ta dùng làm móc treo điện thoại, không ngờ vừa rồi cất điện thoại vào túi thì làm rơi, may mà có bà cụ nhặt được.

Trương Hạo vội khom lưng cảm ơn bà cụ. Thấy bà cụ đi đứng không tiện, cậu ta bèn chủ động đề nghị đưa bà cụ về nhà.

“Không cần đưa về nhà đầu, cháu đưa bà đến trước công viên là được, lát nữa chồng bà sẽ đến đón.”

“Vâng.”

Trương Hạo dìu bà cụ đi, thầm tự trách vì ban nãy cố tình chạy trốn bà cụ.

Dọc đường, bà cụ bắt chuyện với Trương Hạo, thoạt đầu hỏi thăm tuổi tác và bằng cấp, sau đó lại hỏi cậu ta có thích ai chưa, quả thật hết sức kỹ càng.

Trương Hạo chưa bao giờ nói với ai chuyện mình thích Lâm Nhiên, không biết sao hôm nay lại muốn tâm sự nỗi lòng, bèn nói với bà cụ rằng mình có một cô bạn thân từ bé, đã thích người ta nhiều năm rồi nhưng chưa biết có nên tỏ tình hay không.

Nghe vậy, bà cụ tủm tỉm cười rồi khuyên: “Nên chứ, càng sớm càng tốt, đừng ngại ngùng gì hết, kẻo cô bé kia gặp được một anh chàng tốt thì cháu có muốn theo đuổi cũng không còn cơ hội đâu.”

Trương Hạo nhớ đến Giang Tử Phong, bỗng chốc thấy căng thẳng, vội nói: “Hình như cô ấy đã gặp được một người như thế rồi, cậu ta học giỏi hơn cháu, đẹp trai hơn cháu, lòng dạ rất sâu, cháu thấy mình thua kém cậu ta mọi mặt.”

“Miễn là cháu thâm tình hơn cậu ta thì riêng điều đó thôi là đã ăn đứt các điều kiện khác rồi.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
ngocmy0708B ơi cập nhật lại chức năng tìm kiếm truyện đi b ơi , ko có cái đó ko kiếm đc truyện nào hết - sent 2023-05-19 19:58:58
hienkhangBạn ơi! duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-04 07:21:33
Kim Phụng1633967711Truyện drop r hả ad?? S k thấy ra tiếp ạ - sent 2023-02-13 22:35:35
bichtraTruyện ko ra chap nào nữa thế? - sent 2023-01-30 17:33:26
dan123456Bao giờ có chương mới vậy adm? - sent 2023-01-09 12:25:09
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương