Gặp Anh Vào Ngày Tươi Đẹp Nhất full

Chương 27: Dây chuyền vỏ sò làm quà cảm ơn

/306
Trước Tiếp
Vương Nhã chỉ nói đùa, thế mà lại khiến Lâm Nhiên oán trách, cô ấy bất đắc dĩ nói: “Vậy làm sao bây giờ, gấp gáp thế này thì có chọn cũng không

được món quà nào ổn đâu. Hay lần sau chúng ta hãng mua quà cho Giang Tử Phong, hôm nay cậu đến chỗ hẹn với cậu ấy đi, tránh để cậu ấy ngồi chờ ở quán cà phê.”

Vương Nhã nói cũng có lý, Lâm Nhiên không nỡ để Giang Tử Phong chờ đợi mình.

Nhưng cô không cam tâm nếu phải về tay không như thế này, trước khi rời đi còn liếc mắt tìm tòi từng dãy hàng thủ công ở trên kệ, bỗng nhiên cô nhìn thấy một sợi dây chuyền bằng ngọc thạch anh được chế tác thành hình những chiếc vỏ sỏ, tạo hình khác lạ nên nhìn rất thú vị.

Lâm Nhiên đi tới lấy dây chuyền vỏ sò trên kệ xuống, sau đó đến quầy thu ngân thanh toán.

Vương Nhã chỉ vào sợi dây chuyền và nói: “Chẳng lẽ cậu muốn tặng cái này cho Giang Tử Phong sao? Nhìn bình thường quá, mình cảm thấy dùng để tặng thì không ổn đâu.”

“Trước tiên cứ tặng cái này cho cậu ấy, đến lúc đó mình lại mua món quà khác trịnh trọng hơn để cảm ơn. Chứ lát nữa đến gặp cậu ấy với hai bàn tay không thì ngại lắm.”

Chủ yếu là Lâm Nhiên cảm thấy chốc nữa cô giúp Vương Nhã mang thức ăn tới cho Giang Tử Phong để cảm ơn, thế mà bản thân mình chẳng có gì để bày tỏ thì sẽ khó coi lắm.

Vương Nhã nghĩ đi nghĩ lại, thấy cũng tạm được nên hẹn Lâm Nhiên ngày mai lại đi mua sắm.

Sau khi chia tay với Vương Nhã, Lâm Nhiên vội vàng chạy tới quán cà phê, vừa bước vào trong đã thấy Giang Tử Phong đang ngồi ở vị trí gần cửa sổ.

Cậu mặc áo sơ mi trắng và quần jean màu lam, lúc bấy giờ cậu đang nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, chẳng biết đang nghĩ cái gì, ánh mặt trời xuyên qua tấm kính thủy tinh vừa dày vừa nặng chiếu lên mặt cậu làm đường nét trên gương mặt ấy càng thêm rõ ràng, càng nhìn càng thấy đẹp trai.

Lâm Nhiên cứ đứng nhìn Giang Tử Phong như vậy trong chốc lát, đến khi Giang Tử Phong cảm nhận được ánh mắt của ai đó thì Lâm Nhiên mới kịp phản ứng, nhanh chóng xách đồ sải bước đi về phía cậu.

Lâm Nhiên đặt hai chiếc túi lớn trong tay lên bàn, sau đó vội vã ngồi xuống vị trí đối diện với Giang Tử Phong rồi thở hổn hển.

Lúc nãy vừa mới xuống xe buýt cô đã phải chạy thật nhanh tới quán cà phê, bây giờ rốt cuộc cũng có thể ngồi nghỉ ngơi rồi, Lâm Nhiên từ từ ổn định hô hấp của mình.

Giang Tử Phong thấy trên trán Lâm Nhiên lấm tấm mồ hôi thì cũng đoán được là vừa rồi cô đã chạy vội tới nơi này, cậu đẩy ly sữa tươi trên bàn đến trước mặt cô, bảo cô uống.

Lâm Nhiên đang cảm thấy miệng đắng lưỡi khô nên lập tức cầm ly sữa lên uống liên tục vài ngụm, thỏa mãn rồi mới đặt ly xuống và hỏi Giang Tử Phong.

“Cậu gọi cho tôi đấy à?”

Giang Tử Phong gật đầu, đáp: “Tôi đoán cậu không thích cà phê nên gọi sữa tươi.”

Lâm Nhiên cười, “Cậu biết tôi thích uống sữa tươi nhất mà.”

Giang Tử Phong cũng cười, cậu thầm nghĩ mình đã nhận ra điều này từ lâu rồi, trong nhà Lâm Nhiên có mấy thùng sữa tươi tinh khiết nhãn hiệu “Yili”, thêm vào đó, sáng nào Hứa Tình cũng chuẩn bị sữa ấm để Lâm Nhiên mang đi học, mỗi lần Lâm Nhiên uống sữa đều tỏ ra vô cùng thỏa mãn.

Giang Tử Phong thấy nhiều lần nên đương nhiên biết được khẩu vị của cô.

Nhưng mà Giang Tử Phong không giải thích làm gì, cậu chỉ vào hai cái túi lớn trên bàn và hỏi Lâm Nhiên, “Sao lại mua nhiều trái cây như vậy?”

“Không phải tôi mua đầu, của Vương Nhã đấy. Cậu ấy mua rồi nhờ tôi đưa cho cậu, nói là cảm ơn cậu đã giảng bài cho cậu ấy.”

Lâm Nhiên nói xong, lại sợ Giang Tử Phong không biết Vương Nhã là ai nên vội miêu tả: Vương Nhã chính là bạn nữ hay đi cùng tôi, tóc dài, mày rậm, mắt to...”

“Tôi nhớ dáng vẻ của cậu ấy mà.”

Giang Tử Phong ngắt lời Lâm Nhiên, lúc trước cậu đưa Lâm Nhiên đi học thì đã thấy cô gái ấy từ xa, hơn nữa lần trước hai lớp cùng hát karaoke, Giang Tử Phong đã ghi nhớ gần hết đám bạn bè bên cạnh Lâm Nhiên, nên dĩ nhiên cậu biết ai là Vương Nhã.

Thật ra thì cậu cũng không để ý đến việc Vương Nhã có tặng quà cảm ơn cho mình hay không, ý định ban đầu của cậu là chỉ dạy kèm cho Lâm Nhiên mà thôi, chẳng qua cô gái này còn muốn dắt theo ba người bạn của mình cùng nhau học tập nên Giang Tử Phong mới gián tiếp sửa bài cho bọn họ, vốn chỉ là tiện thể mà thôi, cậu cũng không để trong lòng.

Nhưng mà người ta đã tặng quà thì Giang Tử Phong cũng không tiện từ chối, chẳng qua cậu dặn cô nếu người khác có làm như thế này thì Lâm Nhiên đừng đồng ý, bởi vì đây vốn là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới.

“Chuyện nhỏ trong mắt cậu, chứ trong mắt bọn tôi thì đấy chẳng phải là chuyện vừa đâu. Cậu không biết đấy thôi, vốn dĩ thầy chủ nhiệm còn nói lớp chúng tôi chẳng đậu nổi trường hạng 2 luôn đó, nhưng mà trước mắt có đến mười mấy bạn học đậu trường hạng 2 rồi, thầy chủ nhiệm ngạc nhiên lắm, các bạn ấy còn muốn mời cậu bữa cơm nữa.”

Lâm Nhiên vừa nhớ đến chuyện hôm nay các bạn học bày tỏ cảm kích với mình thì mặt mày đã ửng đỏ, vô cùng kích động.

Giang Tử Phong cười nhạt: “Tôi chẳng làm gì cho họ cả, tôi chỉ truyền đạt ý tưởng để giải quyết vấn đề và vở ghi chép cho cậu mà thôi, còn lại đều do cậu giảng cho bọn họ, nếu bọn họ muốn cảm ơn thì phải cảm ơn cậu mới đúng.”

Những lời Giang Tử Phong nói đều là sự thật, vốn dĩ bài vở lớp 12 nhiều vô kể, Giang Tử Phong kèm cho lâm Nhiên, trừ giúp đỡ đơn thuần thì còn mang theo tâm tư khác, dĩ nhiên là cam tâm tình nguyện rồi.

Nhưng mà Lâm Nhiên lại sẵn lòng đưa vở phụ đạo của cậu cho bạn học, chỉ muốn lấy việc giúp người làm niềm vui, không cần báo đáp.

Các bạn của Lâm Nhiên muốn cảm ơn thì thật sự nên cảm ơn cô, bởi vì không phải ai cũng có thể vô tư như cô đâu, một vài người có thành tích cao mà chẳng muốn giúp đỡ các bạn khác, Giang Tử Phong thấy nhiều rồi.

Lâm Nhiên bật cười, cô nghĩ mình thi được điểm cao như thế có lẽ liên quan đến các bài tập mà ngày thường mình hay giảng cho các bạn trong lớp, càng nói về các đề bài cùng dạng thì đương nhiên sẽ càng hiểu sâu hơn rồi, đến lúc đó chỉ cần nhìn thấy đề bài giống như vậy thì chắc chắn sẽ khám phá ra bản chất của nó ngay, cũng có thể biết cách đặt câu hỏi của đề thi và ý tưởng giải quyết vấn đề sẽ nảy ra trong đầu ngay lập tức, đúng là vô cùng thần kì.

Lâm Nhiên cho rằng giúp đỡ bạn học thì chẳng có gì là không tốt cả, mọi người cùng nhau tiến bộ, thành tích mới có thể cùng nâng cao, dù sao cô cũng nhận được sự trợ giúp rất lớn từ việc giảng bài mà.

“À, đúng rồi, tôi cũng có quà cảm ơn cậu này.”

Lâm Nhiên lấy sợi dây chuyền vỏ sò ra khỏi túi rồi đặt trước mặt Giang Tử Phong, cô còn nói cho cậu biết đây là quà mình vừa mới lựa trong tiệm trang sức.

Giang Tử Phong vừa nghe đây là quà Lâm Nhiên tặng thì rất hào hứng, cậu nhìn sợi dây chuyền, vỏ sò màu trắng và hồng đan xen quanh sợi dây, ở phần đỉnh còn có chuỗi ngọc màu đỏ nhạt làm bằng thạch anh, trông vừa khéo léo lung linh lại vừa tao nhã.

Nhưng mà rõ ràng đây là trang sức dành cho nữ, hiếm có cậu con trai nào thích món đồ như thế này.

Lâm Nhiên giải thích: “Cậu đặt nó trong phòng cũng được. Dây chuyền này không chỉ đẹp thôi đâu, cậu còn có thể nghe được tiếng vọng của biển nếu áp vỏ sò vào tại đây, khi nào chán thì cậu nghe thử xem.”

Quả nhiên là suy nghĩ của con gái mà, Giang Tử Phong thấy thật buồn cười.

Cậu không có hứng thú với mấy chuyện lãng mạn như nghe âm thanh của vỏ sò, nhưng nhìn Lâm Nhiên vui vẻ như thế, có lẽ cô đã rất nghiêm túc khi lựa chọn món quà này.

Không nói đến sợi dây chuyền, chỉ cần nghĩ đến tâm ý của cô là Giang Tử Phong đã cảm thấy vui lắm rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
ngocmy0708B ơi cập nhật lại chức năng tìm kiếm truyện đi b ơi , ko có cái đó ko kiếm đc truyện nào hết - sent 2023-05-19 19:58:58
hienkhangBạn ơi! duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-04 07:21:33
Kim Phụng1633967711Truyện drop r hả ad?? S k thấy ra tiếp ạ - sent 2023-02-13 22:35:35
bichtraTruyện ko ra chap nào nữa thế? - sent 2023-01-30 17:33:26
dan123456Bao giờ có chương mới vậy adm? - sent 2023-01-09 12:25:09
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương