Gặp Đúng Lúc, Yêu Đúng Người full

Chương 17: KHÔI PHỤC TỰ DO

/624
Trước Tiếp
Vừa nghe thấy câu này, đáy lòng Hà Tư Ca đã trùng xuống.

Cô biết, nhất định Phó Cẩm Hành đã đoán được rồi, Tưởng Thành Hủ vẫn chưa đi xa, anh còn ở gần đây đợi thời cơ hành động.

Tuy Tưởng Thành Hủ nói với Hà Tư Ca, bảo cô giữ bình tĩnh, nhẫn nại, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, cô căn bản không thể làm được!

“Được thôi, có bản lĩnh anh cứ trói tôi lên người anh đi!”

Hà Tư Ca vênh mặt lên, trong mắt tràn ngập lửa giận, nhìn thẳng về phía Phó Cẩm Hành. Cô biểu hiện không chút sợ hãi như vậy, ngược lại khiến Phó Cẩm Hành do dự một chút... Hắn là một kẻ cuồng công việc, ngày nào cũng phải ở công ty ít nhất mười tám tiếng, nếu đem theo Hà Tư Ca, thật sự cũng không tiện.

Bản thân vừa rồi quá kích động, Phó Cẩm Hành không khỏi có chút hối hận.

Nhưng hắn đã nói ra rồi, bây giờ hắn đang ở trạng thái treo trên lưng hổ rồi khó mà xuống được.

“Ổ, đúng rồi, tối mai lúc anh và tiểu minh tinh đi ăn khuya, nhớ gọi cho tôi một phần nhé!”

Hà Tư Ca khiêu khích nhắc nhở hắn.

“Im miệng!”

Phó Cẩm Hành tức giận thật rồi, hắn giơ tay đẩy cô ra.

Hắn đã thay xong quần áo, sải bước ra ngoài.

Thấy Phó Cẩm Hành ra khỏi phòng ngủ, Hà Tư Ca đứng tại chỗ, thở phào nhẹ nhõm.

Chiều này là lấy lùi làm tiến, xem ra hiệu quả cũng không tồi.

Nhưng còn có thể kéo dài được bao lâu nữa?

Sự thật chứng minh, lo lắng của Hà Tư Ca không hề thừa.

Mười phút sau, Phó Cẩm Hành lại trở lại, tay cầm điện thoại.

“Nói với Tưởng Thành Hủ, nếu hắn còn chưa từ bỏ ý định, tôi sẽ không ngại đuổi cùng giết tận đâu!” Bộ dạng hắn xem ra không phải là đang nói đùa.

“Nghe thấy chưa hả? Chỉ cần Tưởng Thành Hủ lập tức rời khỏi Trung Hải, tôi có thể suy nghĩ khôi phục tự do cho cô trong phạm vi nhất định.” Phó Cẩm Hành lại nói. Câu này đối với Hà Tư Ca mà nói có sức cám dỗ cực lớn.

Nếu Phó Cẩm Hành cứ phát rồ nhất cô ở đây mãi như vậy, thế thì thật sự là gọi trời trời không thấu, gọi đất đất không hay nữa rồi!

Cô quan sát vẻ mặt hắn, có chút không dám tin: “Anh nói thật chứ?”

Hắn cười lạnh một tiếng, giống như loài động vật máu lạnh nào đó, khiến người khác không thoải mái. “Cô chỉ có thể tin lời tôi, cho dù tôi đang lừa cô, cô cũng muốn nếm thử một chút, không phải sao?” Phó Cẩm Hành hỏi lại rất chắc chắn.

Quả thật là như vậy...

Hà Tư Ca cứng họng, giơ tay ra nhận lấy điện thoại, ấn số của Tưởng Thành Hủ.

Anh lập tức nhận điện thoại: “Alo?”

“Thành Hủ, là em,“ Hà Tư Ca dùng sức siết chặt điện thoại, nuốt nước bọt, cô nhẹ giọng hỏi: “Anh có khỏe không? Bây giờ anh đang ở đâu?”

Phó Cẩm Hành đứng ở bên cạnh lộ vẻ không vui, nhắc nhở cô, không phải hắn đang bảo cô và Tưởng Thành Hủ nói chuyện.

Vừa nghe thấy tiếng Hà Tư Ca, Tưởng Thành Hủ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Tư Ca, là em thật sao? Vừa rồi anh mới thấy xe của hắn đi xuống hầm để xe...” Nhẫn tâm cắt ngang lời anh, Hà Tư Ca nói thật nhanh: “Anh nghe em nói đã, Thành Hủ, anh không được ở lại Trung Hải nữa, lập tức về Nam Bình đi!”

Dừng một chút, cô lại nghẹn ngào nói: “Em vẫn ổn, anh không cần lo lắng cho em, anh còn có chuyện quan trọng hơn phải làm nữa!” May mà Tưởng Thành Hủ có sự thấu hiểu nhất định đối với Hà Tư Ca.

Anh biết, nếu cô đã nói ra những điều này, nhất định là có lý do của cô.

Cho nên, Tưởng Thành Hủ cũng không kiên trì thêm, anh thở dài một tiếng, ra hiệu cho tài xế lái xe đi.

“Anh đi đây.”

Anh tin, giống như mình đang theo dõi Phó Cẩm Hành, nhất định Phó Cẩm Hành cũng đang theo dõi mình. Quả nhiên, Tưởng Thành Hủ vừa rời đi, Phó Cẩm Hành đã như thần cơ diệu toán cướp lấy điện thoại, cấm Hà Tư Ca tiếp tục nói chuyện với anh.

“Anh làm gì thế hả? Chúng tôi đều đã làm theo lời anh nói rồi, chẳng lẽ nói thêm mấy cậu cũng không được à?” Hà Tư Ca tức giận nói. Cô còn muốn dặn dò Tưởng Thành Hủ nhất định phải chăm sóc tốt cho Tân Tân, đứa trẻ còn nhỏ, không biết đã xảy ra chuyện gì, mấy ngày liền không nhìn thấy mẹ rồi, nhất định nó sẽ khóc quấy. “Có cần tôi thuê một phòng để hai người ở lại trò chuyện thâu đêm không?”

Phó Cẩm Hành cười lạnh, quay người rời đi. Hắn đi một ngày một đêm vẫn chưa quay lại.

Tào Cảnh Đồng thì qua đây một lần đưa cơm, còn có đủ loại đồ ăn vặt và hoa quả, nhét đầy tủ lạnh cho Hà Tư Ca.

Đặt đồ đạc xong, cậu ta lạnh nhạt nói: “Anh Phó đã dặn dò, nếu cô còn cần cái gì, đều có thể nói với tôi.”

Hà Tư Ca lờ đờ nằm trên sô pha, hai tay ôm một cốc nước nóng, giọng run run hỏi: “Anh có thể mua giúp tôi một túi đường đó không? Còn gừng sống nữa.” Tào Cảnh Đồng ngẩn ra một chút, lập tức đã hiểu ra vấn đề. “Có thể”

Rất nhanh cậu ta đã trở lại, cầm một túi to trên tay, bên trong ngoài đường đỏ, gừng sống, miếng dán giữ ấm ra, còn có mấy gói băng vệ sinh. Hà Tư Ca vô cùng cảm kích, liên tục cảm ơn Tào Cảnh Đồng.

Cô sắp đến tháng rồi, đau bụng khó chịu, nhưng Hà Tư Ca đã tìm khắp chung cư một lượt cũng không thấy ở đây có mấy thứ đồ đó của phụ nữ.

Đợi Tào Cảnh Đồng đi rồi, Hà Tư Ca lập tức đun nước, nấu nước gừng đường đỏ. Chờ nước sôi, cô nhân lúc còn nóng uống hết một cốc lớn, sau đó dán miếng dán giữ ẩm rồi chui vào chăn, ngủ mê mệt.

Hơn chín giờ tối, Phó Cẩm Hành lại trở về.

Hắn xuất quỷ nhập thần đi vào phòng ngủ, kéo Hà Tư Ca ra khỏi giường. Cô tức giận: “Anh lại muốn làm gì nữa hả? Có phải anh tới tìm tôi là để làm chuyện đó không?”

Trong chăn rất ẩm, Hà Tư Ca ngủ đến nỗi mặt ửng hồng, hai bên má đỏ lựng lên, đến cả hai mắt cũng long lanh, Phó Cẩm Hành nhìn mà ngây ra.

Hắn phản ứng lại rất nhanh, vẻ mặt khinh thường nhìn cô: “Cô nghĩ nhiều rồi! Thay quần áo đi, cho cô năm phút.”

Nói xong, Phó Cẩm Hành buông tay ra, cũng đi thay quần áo. Hà Tư Ca lại lần nữa chui vào trong chăn làm tổ, không chịu làm theo lời hắn. Hắn cởi áo sơ mi ra, thong thả nói: “Cô đừng có thách thức sự kiên nhẫn của tôi.”

Một câu đã thành công khiến cô ngồi bật dậy, xuống giường đi thay quần áo. Thấy Hà Tư Ca quẩn mình như cái bánh chưng, Phó Cẩm Hành có chút nghi ngờ: “Bên ngoài không lạnh như vậy đâu.”

Cô trừng mắt lên, không thèm để ý đến hắn. Sắp đến tháng rồi, cô đã đau cả một ngày, nếu như còn tiếp tục bị lạnh nữa, thế nào cũng khó giữ được cái mạng nhỏ này! Đến phim trường ở ngoại ô thành phố Trung Hải, Hà Tư Ca mới hiểu được, Phó Cẩm Hành quả nhiên là một người có thù tất báo. Hôm qua cô mới nói, bảo hắn có bản lĩnh thì dẫn cô cùng đi ăn khuya với Trương Tử Hân đi, không ngờ tối nay hắn đã thực hiện luôn.

Tuy là đêm muộn, nhưng đèn đuốc trong phim trường vẫn sáng trưng, đặc biệt là trong ngoài lều dựng cảnh của tổ làm phim thì càng ồn ào náo nhiệt hơn. Trong đó dễ thấy nhất chính là bộ phim cổ trang mà Trương Tử Hân thủ vai nữ chính.

Mấy năm gần đây, nữ chính phim cổ trang chuyển thể từ tiểu thuyết mạng rất hot, chỉ cần có nhan sắc, cho dù là diễn xuất bình thường cũng có thể làm mưa làm gió.

Chính vì thế, Trương Tử Thần rất coi trọng bộ phim này, từ khi vào tổ phim, cô ta đã không còn tham gia đóng nhiều phim khác nữa.

Ngay cả những cảnh hơi vất vả một chút, cô ta cũng đích thân thực hiện. Nhưng những cảnh liên quan đến ngã vực, trúng tên, bị đánh hay thuần hoạt động, vẫn phải giao cho người đóng thể hoàn thành. “Anh Phó, xin lỗi anh, tối nay Tử Hân có một cảnh phim quay mãi vẫn chưa được, có thể anh phải đợi một lúc rồi.”

Vừa nhìn thấy Phó Cẩm Hành, trợ lý của Trương Tử Hân đã vội vàng giải thích. “Quay mãi vẫn chưa được?”

Hắn cau mày.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
0966505329Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-03-05 17:38:40
ruby1976Đọc 1/2 truyện xong thấy phí cả thời gian. N9 kiểu thiếu i ot mà cả già lẫn trẻ đều mê say. - sent 2022-11-07 23:45:09
Phương Thu1657585022Mới đầu đọc cũng hay đấy , nhưng càng về sau càng ghét nữ chính cảm giác đell có đầu óc. Tác giả buff nữ chính quá đà =)) Chính thức dừng 1 nửa khi đọc bộ này - sent 2022-08-11 00:45:56
zhuangpeii1121giải quyết xong hoắc gì gì đấy là chương nào thế mng - sent 2021-10-30 11:53:32
tieuduong123456789haiz vẫn là cái cảm giác sau khi đọc xong bộ truyện, truyện khá hay nhưng vẫn tiếc cho MKN kết HE mà không vui nổi huhu :(( - sent 2021-08-10 16:33:49
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương