Hứa Với Người Vạn Dặm Sông Núi full

Chương 9: Về nhà

/367
Trước Tiếp
Hắn nói: “A Hề, đây chỉ là kế sách tạm thời thôi. Ta muốn cho nàng một cuộc đời yên ổn, nhưng ta bắt buộc phải đi giành giật. Tuy trong triều có rất nhiều đại thần âm thầm ủng hộ ta, nhưng phụ

hoàng không thể truyền ngôi vị Hoàng đế cho ta, các hoàng huynh khác cũng theo dõi ta từng li từng tí, bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm vào ta, mong chờ ta phạm sai lầm để khiến cho ta không còn đường lùi nữa. Ta cần phải hóa thân với nước Bắc Quyết, ta cần phải có được sự hỗ trợ về binh lực của họ. A Hề, nàng cho ta thời gian.”

Khoảnh khắc đó, Lục Hồ đã hiểu, đã rõ ràng khát vọng và dã tâm của hắn, càng hiểu rõ hơn rằng trong tim hắn, giữa giang sơn và mỹ nhân, giang sơn mới là quan trọng nhất, huống chi Thương Nhược Ngọc lại còn là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành chứ.

Hắn nói: “A Hề, ta sinh ra ở gia đình để vương, kể từ khi chào đời, thứ quan trọng nhất trong cuộc đời của ta đã là tranh và đoạt, làm thế nào để khiến mình có đủ quyền lực làm chao đảo cả triều đình rồi.”

Quyết định của hắn, nàng chẳng thể can thiệp được gì.

Cuối cùng hắn vẫn cưới Thương Nhược Ngọc, kế sách tạm thời chẳng qua chỉ là một cái cớ. Thương Nhược Ngọc có thai rồi!

Lục Hề của thời điểm ấy, tính cách vừa bướng bỉnh vừa tùy hứng, làm sao nàng có thể chấp nhận được Thương Nhược Ngọc chứ? Nàng gây khó dễ cho Thương Nhược Ngọc mọi lúc mọi nơi, đây là chuyện ai ai cũng đều biết cả.

Ban đầu Dần Túc rất dung túng nàng, bất kể nàng làm bao nhiêu chuyện quá đáng với Thương Nhược Ngọc, trước giờ hắn chưa từng hỏi tới. Cho tới khi Thương Nhược Ngọc bị sẩy thai ngoài ý muốn, cho đến khi chiếc trâm mẫu đơn bạch ngọc đó cắm vào ngực Thương Nhược Ngọc, hắn mới phát điên, mới tàn nhẫn, mới bất kể tốt xấu đúng sai, thậm chí không hỏi bất cứ nguyên do gì, tổng nàng vào giam cung Lục Trì.

Nàng gào khóc làm mình làm mấy: “Ta không hại cô ta. Chính cô ta tự ngã, cây trâm ngọc kia cũng là cô ta tự đâm vào ngực mình. Cô ta là một ả đàn bà tàn độc.”

Nhưng chẳng có ích gì. Khoảnh khắc đó ánh mắt Dần Túc nhìn nàng không có bất cứ tình cảm nào, chỉ lạnh lùng nhìn nàng, bất kể nàng khóc lóc gào thét ra sao.

So với việc nàng gào khóc như một người phụ nữ chua ngoa ghen tuông, dáng vẻ yếu ớt đáng thương của Thương Nhược Ngọc càng khiến đàn ông thương xót hơn, huống gì sau lưng cô ta còn có vương tử của nước Bắc Quyết muốn đòi lại công bằng cho cô ta.

Không ai để ý đến sống chết của Lục Hề. Nàng ở trong cung Lục Trì, bầu bạn với ngọn đèn cô độc, cuối cùng để mất đi cốt nhục của nàng và Dần Túc, nhảy xuống vực qua đời.

Bây giờ nghĩ lại những tháng ngày ấy vẫn thấy không rét mà run. Hiện giờ nàng kiềm chế bình tĩnh hơn trước kia rất nhiều rồi, cũng có kinh nghiệm từng trải phong phú hơn, sẽ không coi đàn ông là trung tâm, càng không sống phụ thuộc vào bất cứ kẻ nào nữa.

Nàng muốn sống đúng với bản thân mình.

Nàng không thể ở lại Chấn phủ lâu được, không thể liên lụy người nhà. Cứ để cho Dần Túc tiếp tục coi rằng nàng đã chết đi, còn người nhà tiếp tục nghĩ nàng ở trong cung Lục Trì thì càng tốt.

Hai ngày tiếp theo, nàng dán lấy cha nương và ca ca để chuyện trò, tâm sự về đủ thứ chuyện trước kia, nhưng đều ngậm miệng không hề nhắc đến Dần Túc một lời nào nữa.

Nàng bỗng nhớ tới một người, hỏi: “Cha, mấy năm chinh chiến ở nước Huyền, cha có từng nhìn thấy Dã Liệt, Thái tử nước Huyền không?”

Lục Hề nghĩ nếu nàng thật sự không còn nơi nào để đi, có lẽ có thể chạy sang bên Dã Liệt. Giống như mỗi một lần trước kia vậy, chỉ cần nàng gặp nguy hiểm, Dã Liệt đều sẽ xuất hiện.

Dã Liệt, Dã Liệt, dường như có một chuyện cực kỳ quan trọng bị nàng quên mất rồi. Ký ức ấy vô cùng sống động, nhưng nàng lại quên mất, không nghĩ ra được. Nàng chỉ loáng thoáng mơ hồ đặt hai khuôn mặt của Dã Liệt và Vô Huyền đại sư chồng lên nhau mà thôi.

Từ trước tới giờ, nước Huyền vốn là một nước mang sắc thái thần bí, tinh thông về y thuật, độc thuật, vu thuật. Người trong nước họ cực kỳ sùng bái quân chủ của mình, nguyện sống nguyện chết được.

Nghe câu hỏi của Lục Hề, Chân tướng quân nghĩ một lúc mới đáp: “Hai năm trước lúc cha đi sang nước Huyền có nhìn thấy hắn từ xa một vài lần. Ban đầu cha chỉ cho rằng hắn là một thư sinh văn nhã mà thôi, căn bản chưa từng để mắt đến hắn. Nhưng sau khi đánh vài trận chiến, hắn đã làm chúng ta phải chấn động. Quân đội của hắn có kỷ luật rất nghiêm minh, sĩ khí cao ngút trời, bất kể là binh tôm sĩ tép hay là tướng lĩnh đều răm rắp nghe lệnh của hắn. Nếu không phải triều Thông chúng ta đông người, thì với sức của cha cũng sẽ thua dưới tay hắn. Sau vài lần giao chiến, cha đã hoàn toàn kính phục hắn. Nếu tương lai có hắn dẫn dắt, nước Huyền sẽ trở thành một sự uy hiếp lớn đối với thiên triều chúng ta!”

Chân tướng quân khen ngợi địch thủ không chút e dè, tâm lý rất thoải mái. Nghe ông nói vậy, Lục Hề cũng vui sướng. Bất kể thân phận của nàng và Dã Liệt như thế nào, trong lòng nàng cũng vẫn coi hắn là bạn tri kỷ.

“Chỉ tiếc rằng Dã Liệt không có hứng thú gì với quyền lực địa vị. Trước giờ hắn chỉ hướng đến tự do, vẫn du bốn biển!”

Chân tướng quân lẳng lặng nhìn Lục Hề một chút rồi nói tiếp: “Hồ Nhi, cho biết con quen thân với hắn. Lúc nhỏ con theo cha chinh chiến đến nước Huyền, bị bắt làm con tin, cũng vì thế mà quen biết hắn, rồi lại được hắn bảo vệ. Cha cũng vô cùng biết ơn hẳn, thế nhưng từ trước đến nay hai nước chúng ta vốn là đối địch, đặc biệt bây giờ con ở trong cung, lúc nào cũng phải cẩn thận mới được.”

“Con biết ạ.”

Năm ấy khi vẫn còn trong cung, Lục Hề giữ kín như bưng chuyện này, Dần Túc không hề hay biết nàng và Dã Liệt có quen nhau. Về sau vào cung Lục Trì, Dã Liệt từng nhân lúc đêm tối vắng người, né tránh các lớp phòng vệ trùng trùng điệp điệp để tới gặp nàng vài lần. Lúc đó, ngoài ô cửa sổ đổ trận tuyết to, trong phòng nàng đốt lò sưởi, hâm nóng rượu gạo, cùng nâng cốc chuyện trò với hắn, vô cùng sảng khoái.

Giờ nghĩ lại, trong lòng nàng vẫn cảm thấy rất đỗi dịu dàng. Lục Hề của khi ấy, Dã Liệt của khi ấy, tươi đẹp biết bao.

Thế nhưng giờ có lời nhắc nhở của cha nàng, nàng cũng không thể sang nước Huyền được nữa, nếu không chắc chắn sẽ bị giáng tội bán nước, đây là tội tru di cửu tộc chứ chẳng chơi!

Thật không ngờ từ hiện đại quay về kiếp này, nàng lại chẳng có nơi nào để đi.

Để làm yên lòng người nhà, nàng chỉ có thể nói dối: “Ngày mai con sẽ quay về cung, chuyển này từ biệt không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại!”

“Con cứ quay về đi, chờ cha nghĩ cách đưa con ra. Dù Hoàng thượng có muốn lấy đầu cha, cha cũng nhất quyết liều mạng cứu con!”

“Tuyệt đối đừng ạ! Con ở trong cung Lục Trì dù hơi quạnh quẽ một chút nhưng cuộc sống cũng rất yên bình, không cần phải tranh giành đua chen với bất cứ ai cả, tùy hứng thoải mái hơn xa trước kia. Chỉ có điều cơ hội gặp mặt của chúng ta ít hơn nhiều. Nhưng cũng không sao cả, con biết mọi người sống yên ổn là đủ rồi!”

Lục Hề vội vàng ngăn cản ý định đi cứu nàng của cha và ca ca, nếu không họ vừa cầu xin Dần Túc một tiếng là lộ hết ngay.

Nghe vậy, nương nàng lại chực trào nước mắt: “Hề Nhi, khổ cho con quá!”

Chỉ một câu nói này thôi đã khiến cho nước mắt khó khăn lắm mới khống chế được của Lục Hề lại suýt nữa tràn mi.

Năm ấy ho từng khuyên nhủ nàng, chốn lục cung hậu viện là nơi nhiều thị phi nhất, sợ tính tình như nàng sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện. Mà năm ấy, nàng chiếm được một góc tình yêu cỏn con của Dần Túc đã không biết trời cao đất dày, không biết đối nhân xử thế, trong lòng tràn đầy tự tin bước chân vào đình viện sâu thẳm, cuối cùng vẫn rơi vào tình cảnh như thế này.

Ca ca nhấp một ngụm rượu, mắt ánh lên vẻ ưu sầu: “Nếu năm xưa Thái tử kế vị, có lẽ muội muội cũng không cần chịu khổ nhiều như vậy. Từ trước đến nay Thái tử vô cùng ôn hòa khiêm tốn, lấy đức để thu phục lòng người...”

Chân tướng quân nghiêm giọng ngắt lời hắn: “Đừng nói lung tung!”

Lục Hề lập tức hiểu ngay, hẳn là trong triều có rất nhiều trung thần vẫn ủng hộ Đại hoàng tử, xem ra địa vị của Dần Túc hiện giờ vẫn chưa ổn định.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
phuongkubyDuyệt thẻ giúp mình với - sent 2023-03-29 21:38:36
thanhhang2608Duyệt thẻ giúp mình với - sent 2023-03-24 22:36:10
Thủy Nguyễn1597980588Lên truyện đi ad - sent 2023-03-09 12:03:32
maianh200003 Càng đọc càng thấy tính cách nữ chính như qq nhỉ - sent 2023-03-07 17:04:40
huongtt4Up chương mới đi add ơi bn hôm rồi . - sent 2023-03-05 20:56:47
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương