Làm Màu Ký full

Chương 181: Làm chủ tịch?

/241
Trước Tiếp
Mạc Mạc Tiểu Thu nghĩ có lẽ là do cuộc hôn nhân của họ có sự hiện diện của nhiều yếu tố khác.

Đây vẫn luôn là khúc mắc của Tần Ngạn.

Mạc Tiểu Thu không chủ động giải tỏa nỗi rối rắm của Tần Ngạn, những lời nên nói cô đã nói cả rồi, còn lại thì Tần Ngạn phải tự suy nghĩ thông suốt thôi.

Nhưng hôm nay, Tần Ngạn như biển thành người khác.

Từ lúc bước vào Tinh Vũ, anh luôn nắm tay cô.

Tuy vợ chồng làm vậy cũng bình thường, nhưng Mạc Tiểu Thu lại thấy hơi ngượng.

Những lời xì xào ác ý về cô vẫn luôn lan truyền tại Tỉnh Vũ, cô thấy lúc này nên khiêm tốn chút thì hơn.

Nhưng sóng điện não của cô không thể truyền đạt vào đầu Tần Ngạn, anh chẳng những không khiêm tốn, đã vậy mỗi khi gặp người quen còn nói, “Đây là vợ tôi, sau này mong được chiếu cố nhiều hơn.” Cô muốn giữ gìn mặt mũi cho Tần Ngạn nên mới không ra tay đánh anh ngay tại chỗ.

Vào phòng họp, Tần Ngạn còn rùm beng hơn nữa, cứ vợ ơi vợ à, rồi thì khoác vai, làm như muốn cho cả thế giới biết họ là vợ chồng ấy.

Mạc Tiểu Thu chỉ muốn che mặt, nhưng lúc này cô không có nhiều thời gian suy tư.

Người chủ trì hắng giọng, cất tiếng, “E hèm, nếu không còn ai biểu quyết, vậy thì số phiếu cuối cùng của cô Mạc là..” “Ai bảo không có chứ!” Tần Ngạn cướp lời, cầm tay Mạc Tiểu Thu giơ lên nhân lúc cô không để ý, “Dĩ nhiên là vợ tôi cũng đồng ý, chẳng qua cô ấy khá rụt rè thôi.

Phải không vợ?” Dứt lời, Tần Ngạn bèn nhìn Mạc Tiểu Thu bằng đôi mắt long lanh đầy mong đợi.

Mạc Tiểu Thu thầm than anh chơi xấu.

Chồng mình đẹp trai thế này làm sao chịu nổi.

Mạc Tiểu Thu gật đầu, “Vâng, đương nhiên tôi cũng đồng ý.” Mười lăm phần trăm cổ phần của Mạc Tiểu Thu mang tính chất quyết định.

Cô có đa số phiếu, giành được vị trí Chủ tịch Tập đoàn Tinh Vũ.

Mãi đến khi ra khỏi phòng họp, Mạc Tiểu Thu vẫn còn mông lung.

Tô Tử Hằng đi đến bên cạnh cô, nhìn cô rồi ngập ngừng, “Tiểu Thu, chúng ta nói chuyện riêng một lát được không?” Mạc Tiểu Thu còn chưa kịp phản ứng, Tần Ngạn đã sẵn tới chắn giữa hai người, “Anh tìm vợ tôi có chuyện gì?”

Tô Tử Hằng chau mày, hiển nhiên bực mình trước sự ngăn cản của Tần Ngạn, những nơi này quá đông người, anh ta không thể bám riết “vợ” người ta không buông được.

Tô Tử Hằng đành không nói gì nữa, quay đi.

Mạc Tiểu Thu nhìn theo bóng lưng Tô Tử Hằng, cảm thấy anh ta thật lẻ loi, khiến người ta phải xót xa.

Cô vừa bước một bước thì bị người ta che mắt.

Bàn tay ấy rất lớn, lại cực kỳ ấm áp, “Em đừng nhìn.

Dẫu hôm nay anh ta có thảm đến mức nào thì cũng là tự làm tự chịu, không phải lỗi lầm hay trách nhiệm gì của em cả.” Mạc Tiểu Thu rụt chân lại, lòng chợt thấy bình yên.

Người đàn ông này thần kỳ như vậy đấy, thường ngày trông chẳng đáng tin cậy tí nào, thậm chí còn hơi nhố nhăng, nhưng đến thời điểm mấu chốt lại có thể đem đến cho người ta cảm giác ấm áp và an toàn đến lạ.

Mạc Tiểu Thu hậm hực kéo tay anh xuống, còn véo lên mu bàn tay, nhìn là biết cô véo mạnh cỡ nào.

“Nói, rốt cuộc hôm nay anh uống nhầm thuốc gì?” Mạc Tiểu Thu gắt gỏng, nhưng sắc mặt lại vui vẻ.

Nhìn là biết cô không giận thật.

Đương nhiên Tần Ngạn cũng nhận ra điều này, biết vợ mình vốn dễ mềm lòng, anh bắt đầu làm nũng.

“Ai da, đau đau đau, vợ à em nhẹ tay chút.

Gi!” Mạc Tiểu Thu mạnh tay hơn, thầm buồn cười trong lòng, anh lại bắt đầu chơi chiêu rồi.

“Chị Hai, anh Hai đang ghen ấy mà.” Tần Tư thình lình xuất hiện, mỉm cười nói với cô.

Mạc Tiểu Thu sửng sốt, nghe vậy mới sực hiểu ra vì sao hôm nay Tần Ngạn khác thường đến thế.

Chân tướng làm người ta phải cạn lời.

Mạc Tiểu Thu liếc Dư Minh Trạch, thấy anh ta vẫn luôn căng thẳng nhìn Tần Tư chằm chằm, cô nghĩ mình cũng có thể trả lại câu này cho cô em chồng.

“Tân Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc có muốn đến văn phòng mình xem thử không?” Kinh Kha đứng sau lưng họ đột nhiên cất tiếng hỏi, vẻ mặt như cười như không, không rõ anh ta ra khỏi phòng họp lúc nào.

Tần Mặc đứng cạnh Kinh Kha, sắc mặt bình thản, cho thấy bản thân không phản đối đề nghị của Kinh Kha.

Mạc Tiểu Thu nhăn nhó nhìn Tần Mặc, “Anh Cả, em...” Từ ngày kết hôn với Tần Ngạn, Mạc Tiểu Thu cũng gọi Tần Mặc là anh Cả giống Tần Ngạn.

“Đến văn phòng em xem thử đi.” Tần Mặc nói chắc nịch, vẻ mặt lạnh nhạt.

Ý anh là cô nhất định phải ngồi vào cái ghế Tổng Giám đốc này.

Mạc Tiểu Thu không còn cách nào, đành vâng theo ra hiệu của Kinh Kha mà nói lời cảm ơn và tạm biệt các cổ đông lão làng vừa bầu mình làm Chủ tịch, nở nụ cười cứng đờ.

Tần Ngạn cũng tươi cười chào hỏi cùng cô, Tần Mặc chỉ đứng nhìn từ đằng sau, không thốt một lời.

Nhưng khi cô nhận nhầm người hoặc lỡ miệng nói sai điều gì, anh sẽ lên tiếng giúp cô chữa lời.

Tần Tư và Dư Minh Trạch dù chẳng có việc gì cần làm ở đây nhưng cũng không đi trước mà vẫn đứng đợi, cho thấy người nhà họ Tân đoàn kết thế nào.

Tiễn nhóm người cuối cùng xong xuôi, cuối cùng Mạc Tiểu Thu cũng có thể xoa mặt rồi quay sang nhìn Tần Mặc, ngầm hỏi: em biểu hiện ổn không? Tần Mặc khen ngợi không tiếc lời, “Không tồi, em làm quen rất nhanh.”

Kinh Kha lại giục Mạc Tiểu Thu đến văn phòng, không biết sao anh ta lại cố chấp với việc này đến vậy.

Mạc Tiểu Thu đành thỏa hiệp.

Cô biết lúc này Tô Tử Hằng nhất định đang ở văn phòng thu dọn đồ đạc, mình mà qua đó chẳng khác nào có ý đuổi người.

Nhưng Mạc Tiểu Thu cũng biết nhà họ Tần ôm cục tức đã lâu, sở dĩ bảo cô đi chính là để xả cơn giận.

Quả nhiên, khi Mạc Tiểu Thu đến văn phòng, Tô Tử Hằng vừa cho món vật dụng cá nhân cuối cùng vào trong thùng giấy.

Bên cạnh anh ta có hai nhân viên bảo vệ đứng nhìn, dù bọn họ không làm gì nhưng cứ đứng đó nhìn chằm chằm như thể trông chừng phạm nhân, quả thật khiến người bị trông chừng phải khó chịu.

“Mấy người có thôi đi không hả? Chẳng lẽ chúng tôi có thể cầm nhầm một cây bút của Tinh Vũ mấy người à?” Phương Tình bực mình mảng nhân viên bảo vệ.

Thật ra, dù không còn là Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc của Tinh Vũ nữa, với số cổ phần trong tay, Tô Tử Hằng vẫn là cổ đông lớn, không thể bị đối xử như vậy được.

Không biết ai đã ra lệnh làm khó dễ Tô Tử Hằng, sai hai người đến trông chừng anh ta thu dọn đồ đạc.

Phương Tình bực mình, mắng nhiếc ầm ĩ.

Nhưng hai nhân viên bảo vệ vẫn đứng im như tượng, bọn họ được lệnh đến đây giúp Ủy viên Tô thu dọn đồ đạc, chẳng lẽ vậy cũng có lỗi?
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương