Làm Màu Ký full

Chương 103: Hạ thấp tiêu chuẩn

/241
Trước Tiếp
Tài xế nhìn hai người qua gương chiếu hậu, lắc đầu thở dài, lại một cặp đôi cãi nhau.

Anh ta cũng không hỏi Mạc Tiểu Thu có lên xe không mà cứ thế lái đi luôn.

Thấy xe taxi chạy đi, Mạc Tiểu Thu bực bội gỡ tay Tần Ngạn ra, quay người lại toan mắng anh thì thấy Tần Ngạn chỉ mặc một chiếc quần đùi, thân trên ở trần, cúi đầu xuống thì thấy đến cả dép lê cũng không mang.

Muốn mắng cũng mắng không xong, Mạc Tiểu Thu tức giận nói, “Anh làm gì vậy? Muốn lên hot search à? Ngày mai báo chí sẽ giật tít “Tần Ngạn bị điên, giữa mùa Đông không mặc quần áo chạy như bay ngoài phố!” Nghe vậy, Tần Ngạn hớn hở, “Em không giận anh nữa? Em quay lại bên cạnh anh ư?” Nói đến đây, Mạc Tiểu Thu lại nghĩ đến người phụ nữ trong phòng Tần Ngạn.

Cô nhìn bờ môi tím tái của Tần Ngạn, hùng hổ nói, “Anh mau về nhà đi! Kẻo lại chết cóng bây giờ!” Nghe Mạc Tiểu Thu mắng mỏ, Tần Ngạn sướng tê người.

Anh giữ rịt lấy tay Mạc Tiểu Thu không buông, “Vậy em cùng về với anh đi.” Mạc Tiểu Thu cười gằn, “Về làm gì? Chơi threesome à?”

Tần Ngạn sửng sốt, “Em nói gì cơ?”

“Tôi nói gì anh còn không biết?” Mạc Tiểu Thu hất tay Tần Ngạn mà không được, tức giận nói, “Anh thả tôi ra, cuộc sống riêng tư của anh thế nào không liên quan gì đến tôi, nhưng anh cũng phải chú ý chút, đừng có bạ ai cũng dẫn về nhà.

Nếu bị phóng viên chụp được, lúc ấy tôi lại mất công giải quyết scandal cho anh.” Tần Ngạn đánh hơi được vẻ bất thường trong lời nói của Mạc Tiểu Thu, chợt nhận ra, “Tiểu Thu, có phải em đang ghen không?”

“Ghen cái con khỉ!” Mạc Tiểu Thu bị anh chọc điên tiết, thấy bắt đầu lục tục có người ra đường đi làm, quả thật là mất hết mặt mũi, “Tần Ngạn, anh buông tay ra cho tôi.

Anh không ngại mất mặt nhưng tôi thì có!” Tần Ngạn cười hềnh hệch, “Tiểu Thu, em ghen đúng không.

Chứ không thì sao lại tức tối thế? Có điều em hiểu lầm rồi.

Cô nàng trên nhà không phải như em nghĩ đâu...” Mạc Tiểu Thu cáu điên, thấy có người bắt đầu lấy điện thoại ra định ghi hình, cô lặng lẽ kéo Tần Ngạn đi về.

Bảo vệ thấy hai người trở về thì vui vẻ.

Lãng tử quay đầu quý hơn vàng mà! “Anh Tần, anh tìm được cô Mạc rồi à.

Thật tốt quá.

Cô Mạc là một cô gái tốt!” Tần Ngạn đang hơn hớn, nhìn viên bảo vệ hiểu chuyện này một chốc, dù đang ở trần nhưng vẫn ra vẻ lịch lãm, “Ừ, lát nữa tôi sẽ tìm quản lý khen anh tận tụy với công việc.

Viên bảo vệ cười hì hì cảm ơn, nói thẳng, “Không cần, không cần đâu.”

Vừa rồi Tần Ngạn sốt ruột nên không để ý đến nhiệt độ cho lắm, đến khi bắt đầu thấy lạnh thì đã rét cóng đến mức không còn cảm giác luôn rồi.

Bây giờ bước vào đại sảnh, hơi ẩm từ máy điều hòa mới giúp anh dần dần lấy lại cảm giác, nhưng như thể lại càng khó chịu hơn, từng tấc da thịt như bị kim chích, chỉ cần cử động là đau ghê gớm.

Tần Ngạn nhìn Mạc Tiểu Thu với vẻ đáng thương, “Tiểu Thu, anh khó chịu.” Nói rồi, anh bèn dựa vào người cô, cả người mềm nhũn như không có xương.

Mạc Tiểu Thu muốn đẩy anh ra nhưng thấy vết đỏ ửng vì rét trên da anh lại không đành lòng.

“Anh cũng không biết đường mặc áo vào?” Mạc Tiểu Thu quở trách, nhưng vẫn cẩn thận dìu anh vào trong thang máy, nhấn phím tầng bảy.

Trong thang máy chỉ có hai người bọn họ.

Tần Ngạn cao hơn mét tám lại tì lên người Mạc Tiểu Thu chỉ cao mét sáu, “Tiểu Thu, anh sai rồi, anh là đồ khốn nạn, anh không nên...” “Được rồi.” Mạc Tiểu Thu ngắt lời anh, “Đừng nhắc lại chuyện đó nữa.

Anh cũng dùng tay kịp thời, không gây ra chuyện gì.” Tần Ngạn vẫn áy náy, hít hà mùi hương thơm ngát trên cổ Mạc Tiểu Thu, “Tiểu Thu, vậy em đã tha thứ cho anh chưa?” Mạc Tiểu Thu làm thinh.

Tần Ngạn tủi thân cúi đầu sát mặt cô, “Anh sai rồi, chỉ cần em nguôi giận, bảo anh làm gì cũng được...”Nếu Tần Ngạn có đuôi thì giờ phút này ắt hẳn cái đuôi đang ủ rũ cụp giữa hai chân.

“Làm gì cũng được á?” Mạc Tiểu Thu véo anh một cái.

Ánh mắt Tần Ngạn sáng lên, “Ừ, ừ, làm gì cũng được.” Cái đuôi lập tức phe phẩy đầy hớn hở.

Mạc Tiểu Thu toan mở miệng thì cửa thang máy mở ra.

Mạc Tiểu Thu lại thấy người phụ nữ xinh đẹp trong căn hộ của Tần Ngạn.

Không thể không thừa nhận là cô ta quả thật rất đẹp, đáng để Tẩn Ngạn...

phát sinh gì đó với cô ta...

Dường như cô ta không hề bất ngờ khi thấy Mạc Tiểu Thu, ánh mắt long lanh, lúm đồng tiền lấp ló,“Ai da, cô bị kéo về thật đấy nhỉ! Tôi đã bảo mà, cậu Hai Tần tự mình ra tay nào có chuyện không thành công!” Mạc Tiểu Thu sa sầm mặt, làm ngơ cô ta, định đi ra khỏi thang máy.

Nhưng cô ta vẫn đứng chắn trước cửa thang máy, không chịu để cô đi, “Cô vội làm gì? Vừa rồi cũng chưa nói gì đã đi.

Không biết còn tưởng tôi ăn thịt người đấy!” Cô ta che miệng mỉm cười, “Xin tự giới thiệu một chút, tên tiếng Trung của tôi là Nhiếp Tuyết Đồng, cô có thể gọi tôi là Tuyết.

Tôi thích người ta gọi mình thể.

Cô tên gì?” “Mạc Tiểu Thu.” Dù không hiểu sao Mạc Tiểu Thu thấy rất khó chịu, nhưng người ta đã tươi cười chào hỏi, mình cũng không thể mất lịch sự, chỉ đành cố nén bực bội.

“Mạc Tiểu Thu? Tiểu Thu?” Nhiếp Tuyết Đồng bỗng mắt tròn mắt dẹt, nhìn Mạc Tiểu Thu với vẻ không tưởng tượng nổi, “Cô chính là Mạc Tiểu Thu? Sao trông cô lại thế này?” Mạc Tiểu Thu cảm thấy trạng thái của mình rất tốt, “Tôi trồng ra làm sao thì liên quan gì đến cô?” Nhiếp Tuyết Đồng không còn tỏ vẻ thân thiện như vừa rồi nữa mà bỗng chốc trở nên kiêu ngạo, “Dĩ nhiên là có.

Cô thật làm người ta thất vọng quá.

Thế này là hạ thấp tiêu chuẩn của tôi đấy...” “Yuki!” Tần Ngạn gầm lên, ngắt lời Nhiếp Tuyết Đổng, “Không phải cô sắp đi à?” Dù là câu nghi vấn nhưng rõ ràng không hề có ý hỏi Nhiếp Tuyết Đồng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
llisablpNa9 quá vô dụng, chả làm đc cái tích sự gì! - sent 2021-05-17 21:34:25
llisablpKo ưa con nu9. Ghét vl - sent 2021-05-16 22:34:25
nguyenthituyettrinhSao ben waka toi hon 270 chuong.co phan ngoai truyen nua - sent 2021-05-11 18:07:30
daicalanhdaofull rồi đó bà - sent 2021-05-11 16:32:38
nguyenthituyettrinhTruyen full chua ad - sent 2021-05-11 15:56:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương