Lưu Manh Đi Lấy Vợ full

Chương 42: Tiểu tuệ tử bảo vệ chồng

/1048
Trước Tiếp
Tuệ Tử vội vàng chạy đến phòng phát thanh, sợ nếu đến muộn thì Vu Kính Đình sẽ chịu thua thiệt.

Vừa đến cửa phòng phát thanh, cô đã thấy vài người đang định đẩy cửa đi vào.

Tuệ Tử tinh mắt, nhìn thấy trưởng thôn dẫn theo cảnh sát mặc cảnh phục, trong tay còn cầm một cuốn sổ.

Chắc là làm kiểm tra nhân khẩu.

Tuệ Tử không suy nghĩ nhiều, lớn giọng gọi:

“Ông ơi! Ông dẫn nhiều cảnh sát đến làm gì thế ạ?”

Tuệ Tử ngày thường giọng nói không to, cũng rất dịu dàng, hôm nay thì liều hết mình, sắp đặt cả dây thanh quản luôn rồi.

Nếu Vu Kính Đình vẫn đánh Lý Hữu Tài bên trong, để những người này nhìn thấy thì có mà hỏng việc, cô chỉ mong hôm nay IQ của tên lưu manh trực tuyến, ngàn vạn lần đừng có mà làm bừa.

“Tuệ Tử à.” Trưởng thông nhìn thấy Tuệ Tử, liền dừng lại.

Hai vị cảnh sát kia cũng nhìn sang, một trong số đó mắt sáng lên.

“Bạn học Trần Hàm Tuệ!”

“Là cậu sao, bạn học Liêu Dũng.”

Tuệ Tử quen Liêu Dũng, cậu ta là bạn học ở trường trung cấp chuyên nghiệp của cô.

Nhìn thấy người quen, trong lòng Tuệ Tử lại càng thêm nhẹ nhõm.

Cô vẫn dùng âm lượng lúc nãy, cố gắng nói lảng, để câu giờ cho Vu Kính Đình ở bên trong.

“Bạn học Liêu Dũng, thì ra sau khi tốt nghiệp cậu đã trở thành vệ sĩ của nhân dân, chuyên đi bắt kẻ xấu, thật sự rất phù hợp với cậu!”

Tuệ Tử cố ý nhấn mạnh hai chữ “kẻ xấu”. Để nhắc nhở “kẻ xấu” đệ nhất của trấn Vương Gia đang ở bên trong kia chú ý chừng mực, nhanh chóng dừng tay, nếu như thời gian cho phép thì dọn dẹp luôn hiện trường cũng được.

Giọng của Tuệ Tử khiến cho tại Liêu Dùng ong ong, cậu ta nghi hoặc nhìn Tuệ Tử.

Bạn học Trần Hàm Tuệ ở trường học là một người rất ít nói, còn rất bảo thủ, nói chuyện với con gái thì còn được, chứ với con trai thì không bao giờ nói chuyện.

Sau khi về quê, không những nói cười với đàn ông, mà còn lớn giọng như vậy nữa?

“Tuệ Tử, cháu quen đồng chí này à?” Trưởng thôn hỏi.

“Cậu ấy là...”

Tuệ Tử còn chưa nói xong, cửa phòng phát thanh đã mở ra, Vu Kính Đình đỡ Lý Hữu Tài đã ngất lịm đi ra ngoài, ánh mắt sắc bén lướt qua đám người nhàn rỗi, rồi dừng lại trên người Liêu Dũng.

Thấy tên công tử bột mặc cảnh phục ở trước mặt này vóc dáng to cao, mắt to mày rậm, chỉ thiếu chút khắc bốn chữ “Sứ giả công lý” to tướng trên mặt, Vu Kính Đình nheo mắt.

“Lý Hữu Tài sao vậy?” Trưởng thôn hỏi.

Thật ra những người này cũng là bị thu hút sau khi nghe chương trình phát thanh “phi thường” này nên mới đến đây.

Nhân lúc đang kiểm tra hộ khẩu, nghe thấy Vu Kính Đình chiếm quyền phát thanh, vội vội vàng vàng chạy qua xem.

“Cháu nói lý hẳn hoi với hắn, chắc là hắn ăn năn hối lỗi về hành vi của mình, nên xấu hổ ngất đi rồi.”

Câu trả lời của Vu Kính Đình khiến Tuệ Tử tròn mắt.

Thế nào gọi là đổi trắng thay đen, cô coi như đã được mở mang kiến thức rồi, so với độ dày của da mặt thì chẳng có mấy ai đọ được với tên lưu manh này.

Liêu Dũng vẫn đang nhìn Tuệ Tử, không để ý đến những gì Vu Kính Đình nói, song vị cảnh sát đi cùng Liêu Dũng đến đây lại lên tiếng.

“Anh chính là Vu Kính Đình? Chúng tôi nhận được tin báo từ quần chúng, họ nói anh ức hiếp nam nữ, có chuyện này không?”

“Quần chúng nào nói vậy?” Vu Kính Đình cau mày.

Người nọ chỉ vào Lý Hữu Tài đã ngất lịm đi.

“Vết thương trên người anh ta là do anh đánh phải không?”

Nếu Vu Kính Đình đáp lại là phải, thì cùng lắm cũng chỉ bị nhốt mấy ngày thôi.

Tuệ Tử thấy Vu Kính Đình cau mày, sợ anh mắc sai lầm ai cũng dám chống đối, cô vội dùng tay kéo anh một cái, lắc đầu với anh.

“Chồng tôi đúng là hơi nóng tính, song nói chồng tôi ức hiếp nam nữ thì quá đáng rồi, có chứng cứ gì không? Cái pháp luật quan tâm là chứng chứ, tôi tin các vị đều là những người thực thi pháp luật một cách công tâm, sẽ không tùy tiện bắt người dựa vào những tin đồn vô căn cứ.”

“Cô là ai?”

“Tôi là vợ của Vu Kính Đình, Trần Hàm Tuệ.”

Tuệ Tử cố ý né tránh không trả lời thẳng vào vấn đề vết thương trên người Lý Hữu Tài liệu có phải do Vu Kính Đình đánh hay không.

“Ai nói chồng tôi đánh người thì mời đưa ra bằng chứng xác thực, nhân chứng, vật chứng, nói kiểu gì cũng nên có một thứ chứ?”

Những người tối qua nhìn thấy Vu Kính Đình ra tay không một ai dám bước ra, những chuyện mà thường ngày Vu Kính Đình làm vẫn chưa có ai là không sợ cả.

“Đúng đúng đúng, thân chúng tôi là thôn kiểu mẫu, nếu có chuyện ức hiếp nam nữ thì người làm trưởng thôn như tôi sao có thể không biết được chứ.”

Trong thôn xuất hiện loại ác bá này cũng ảnh hưởng rất lớn tới việc giữ chức của trưởng thôn, mặc kệ có hay không thì cũng đều là không có.

“Người phụ nữ báo cáo với các anh tên là Liễu Lạp Mai, ả có quan hệ nam nữ với Lý Hữu Tài, hai người này có thù hằn với tôi, đi khắp nơi nói xấu nhà tôi, người trong thôn này đều là nhân chứng.” Tuệ Tử kéo những thứ có lợi về hướng nhà mình.

“Đậu xanh! Biết ngay là do ả làm mà!” Vu Kính Đình đang ngưỡng mộ vợ khéo léo bảo vệ mình, nghe thấy câu này thì thói chửi tục lại trỗi dậy.

Tuệ Tử giẫm mạnh lên chân anh, dùng ánh mắt cảnh cáo, đừng có nói chuyện!

Vu Kính Đình không phục, Tuệ Tử dùng khẩu hình miệng nói: Lên giường!?

Vu Kính Đình trề môi một cách không tình nguyện, xoay đầu sang một bên, trong đầu nghĩ hàng trăm cách xử lý Liễu Lạp Mai.

Liêu Dũng biểu cảm kinh ngạc, một lúc lâu mới tìm lại được giọng nói của

“Trần Hàm Tuệ, cậu, cậu kết hôn rồi sao!?”

Lúc trước còn ở trường học, người thích Trần Hàm Tuệ chưa bao giờ là con số ít.

Tuệ Tử xinh xắn tính cách lại dịu dàng, học hành giỏi giang, mọi người đều cho rằng sau khi tốt nghiệp cô sẽ được phân tới trường cao đẳng hoặc một doanh nghiệp ổn định, thành tích tốt như cô lại có chút quan hệ thì đều có thể đến làm được ở một đơn vị tốt.

Sau khi tốt nghiệp cô mất liên lạc với mọi người, Liêu Dương u sầu buồn bã, khó khăn lắm mới gặp lại được, vậy mà cô lại nói, cô kết hôn rồi?!

Vừa nhắc đến chuyện này là Vu Kính Đình đắc ý, không chờ Tuệ Tử trả lời, móng vuốt không an phận đó đã khoác lên vai Tuệ Tử.

Tuyên bố chủ quyền!

Lý Hữu Tài vốn đang được anh đỡ, song Vu Kính Đình buông tay, Lý Hữu Tài liền ngã sõng soài ra đất thành một đống.

“Hai tháng trước chúng tôi đã đăng ký kết hôn rồi, bây giờ trong bụng cũng có con của tôi, ấy, cậu là bạn học cùng trường của vợ tôi à? Sao không thấy tới uống rượu mừng vậy?”

Cùng là đàn ông với nhau, Vu Kính Đình sẽ không phớt lờ ánh mắt của người đàn ông này nhìn vợ mình không bình thường, chậc, xem anh là người chết chắc?

“Vậy thì động tác của cậu cũng nhanh đấy.” Vị cảnh sát già nói.

“Đàn ông sao có thể nhanh được? Ông anh à, ông xem lời ông nói kìa, tôi không thích nghe đâu. Vợ ơi, em nói xem đúng chứ?” Vu Kính Đình cợt nhả.

Tuệ Tử đỏ bừng cả mặt, nhanh đương nhiên không thể nhanh được, vĩnh viễn đều không thể nhanh được, kiếp trước cô sợ anh cũng là có liên quan tới chuyện này, vừa to vừa không dứt... Hừ!

Tuệ Tử vội vàng đè nén ý nghĩ bị tên lưu manh dẫn dắt xuống, cô đỏ mặt lại giẫm lên chân anh lần nữa.

“A...” Vị cảnh sát lỡ lời kia gượng gạo.

Hiện tại ngoài tên mặt dày Vu Kính Đình ra thì ai cũng cảm thấy mất tự nhiên.

Liêu Dũng nhìn nữ thần vườn trường ngày xưa, rồi lại nhìn Vu Kính Đình. Hình tượng này của Vu Kính Đình nhìn thế nào cũng thấy không phải là loại người tốt đẹp.

Nhưng không phải là xấu xí, trên thực tế tên này cao to, trông cũng tràn trề sức sống lắm, khi không nói chuyện đứng bên cạnh Tuệ Tử, còn có chút cảm giác trai tài gái sắc, nhưng hễ mở mồm ra thì... khó mà diễn tả được.

“Bạn học Trần Hàm Tuệ, cậu thật sự...” Liêu Dũng muốn hỏi, là cậu tự nguyện à?

“Không có ai ép buộc cô đấy chứ?” Vị cảnh sát già kia nói thẳng thừng luôn, quần chúng đã báo tên Vu Kính Đình này không phải người tốt, thế mà bây giờ lại nhìn thấy Vu Kính Đình có một cô vợ xinh đẹp học vấn cao, càng nhìn càng thấy nghi ngờ.

“Ông nói cái...” Từ “chó” còn chưa nói ra, Tuệ Tử đã ra tay rồi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
phamminh anhBộ này ko đọc thì đọc cái j? Hay lắm lắm - sent 2024-03-21 06:38:06
phamminh anhTiếc nuối gì vậy? - sent 2024-03-09 08:50:31
bemeo241Đọc xong bộ truyện thấy tiếc nuối quá tr - sent 2024-03-08 23:49:41
Châu DiệpC 671 hình như mất đoạn hả mn,đang đám cưới tự nhiên qua đoạn bị bắt cóc chả hiểu gì,hay là đianj sau có kể lại chứ đọc 671 là thấy hoang mang - sent 2024-03-05 07:01:06
hotrodoctruyen@Quỳnh Nguyễn1597398247 đã kick hoạt - sent 2024-02-26 00:40:54
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương