Một Đời Yêu Chiều full

Chương 21: (1) tin tức chấn động

/274
Trước Tiếp
Cô đứng trong đám đông, chịu sự chỉ trích của mọi người, dù đầu óc choáng váng cũng không để mình ngã xuống. Lúc này, cô như một con thuyền lênh đênh trên biển, cô cần một bến cảng có thể chấp nhận mình. Nhưng không có, mọi người đều đang xem trò cười, xem con hồ ly trơ trẽn là cô đây chịu sự nhục mạ của một bà lão.

Ông Đường nổi giận, chỉ thẳng mặt mắng: “Bà già chết tiệt, không biết trước đây ai nói bác sĩ Hứa là bác sĩ tốt, không biết ai ở bên cạnh bà lúc không ai chăm sóc bà. Dù bà không xem con bé là lớp con lớp cháu thì cũng không đến nỗi phải bỏ đá xuống giống như vậy chứ!”

“Không biết xấu hổ, tôi thấy bà mới là người trơ trẽn, thích lợi dụng nhất đấy. Ngày nào bác sĩ Hứa cũng gọt trái cây cho bà, lúc ăn sao không nghe bà nói có mùi.”

Ông Đường mắng mấy câu, thấy phía sau có người tập trung lại, ông chỉ tay mắng tiếp: “Còn mấy người này nữa, bình thường có chuyện là tìm bác sĩ Hứa giúp, con bé từng từ chối mấy người chưa? Giờ bác sĩ Hứa xảy ra chuyện là người nào người nấy chẳng những không giúp mà còn chỉ trích, dù con bé làm chuyện này thì mấy người cũng không phải người trong cuộc, dựa vào đầu mà nói chuyện này là thật?”

“Lẽ nào lâu như vậy mà mấy người không biết nhân phẩm của bác sĩ Hứa? Nói cho mấy người biết, tôi không tin một chữ nào trong lời đồn đâu!”

Mấy y tá bị mắng ngượng nghịu sờ mũi, vài người xấu hổ nên vội tránh đi. Hứa Nhược Thi cảm kích nhìn ông Đường: “Ông Đường...”

“Được rồi, đừng nói cảm ơn nữa, có người muốn ức hiếp cô đấy, không nhận ra à? Rốt cuộc chuyện là thế nào thì chỉ cô biết, nhưng ông già này không tin! Tôi sống đến từng tuổi này, vẫn nhìn ra được ai là người thế nào. Tiểu Hứa này, đừng có tổn thương, người ngay thẳng trong sạch thì không cần phải thanh minh cho mình.”

Đây là lần đầu tiên ông Đường nói với cô nhiều như vậy, trước đây không cáu kỉnh mắng cô thì là cãi lời cô, giờ lời đồn bay rợp trời thì lại đứng ra bênh vực cô, nghĩ mà lòng chua xót. Ba mẹ cô là người góp phần đấy cô vào hoàn cảnh khó khăn này... Người thân, họ là người thân của cô. Rõ ràng Nhược Lâm vẫn ổn, tại sao lại nói Nhược Lâm chết rồi? Chẳng những vậy, tại sao người ngoài lại nói cô khiến Nhược Lâm tức chết? Ha ha, đúng là ba mẹ tốt.

“Haizz... đừng nghĩ nhiều, về nghỉ ngơi trước đi.” Tất nhiên ông Đường thấy được ấm ức và tổn thương trong mắt cô gái này, ông thở dài, chỉ có thể giúp được như vậy.

Trong phòng bệnh, bà Vương bị ông Đường mắng nhưng vẫn nhìn Hứa Nhược Thi bằng ánh mắt giễu cợt, vẻ mặt chán ghét nhưng cũng không nói gì nữa. “Ông ơi, để cháu đưa ông về phòng bệnh.” “Được.” Ông Đường thở hổn hển gật đầu: “Vừa mắng đám người không có lương tâm này, đúng là hơi mệt.”

“Làm người không thể quá yếu đuối, nếu không sẽ bị bắt nạt đấy. Lần sau còn có người dám khua môi múa mép thì cứ mắng lại, mắng cho họ không dám lên tiếng nữa là cô thắng rồi!”

Hứa Nhược Thi bị ông chọc cười, về phòng bệnh, cô dìu ông lên giường, cẩn thận đắp chăn, chỉnh lại nhiệt độ điều hòa: “Được rồi, cháu về học cách cãi nhau đây.”

“Đúng, nên có khí thế như vậy.”

“Vâng. Cháu đi làm trước đây, lát nữa đến giờ cơm trưa cháu lại đến thăm ông.”

“Được.” Ông Đường đáp, vô cùng ngoan ngoãn để Hứa Nhược Thi đắp chăn, mở tivi. Nhìn bóng lưng cô, ông thở dài: “Đứa trẻ ngoan biết mấy, sao lại xui xẻo vậy chứ.”

Hứa Nhược Thi ra khỏi cửa, thấy u Dương Hải vẻ mặt phức tạp đứng cách đó không xa. Thực ra ban nãy bà Vương mỉa mai cô, anh ta đứng trong đám đông, nhìn cô như sắp ngã gục nhưng lại không hề đứng ra giúp cô, nói cách khác, trong lòng anh ta cũng nghĩ như vậy.

Lúc nghĩ đến điều này, anh ta sửng sốt bởi suy nghĩ của mình. Sao anh ta lại có suy nghĩ như vậy, sao bác sĩ Hứa có thể làm ra chuyện bẩn thỉu như vậy vì tiền được.

Anh ta vốn muốn giúp đỡ, nhưng thấy ông Đường chỉ trích nên anh ta mất đi cơ hội giúp cô.

Thấy Hứa Nhược Thi đi ra, sắc mặt nhợt nhạt nhưng đã tốt hơn lúc ở trong phòng bệnh nhiều, anh ta hơi do dự, đi tới hỏi thăm dò: “Bác sĩ Hứa, cô không sao chứ?”

Hứa Nhược Thi nhìn anh ta, tiếp xúc không nhiều nhưng không hiểu sao ngay từ đầu người này đã quen thuộc với cô, cô lắc đầu: “Không sao.”

“Vậy...” Anh ta muốn hỏi chuyện này có thật hay không, cô thật sự kết hôn rồi, thật sự dùng thủ đoạn xấu xa kia để bước vào nhà giàu sao? Nhưng anh ta không dám hỏi, nếu thật sự là vậy, cô trong lòng anh ta không còn là cô nữa. Nếu không phải, anh ta hỏi như vậy sẽ chứng tỏ anh ta không tin tưởng cô.

Nhưng không hỏi thì cái gai này cứ mắc trong cổ họng, nhổ ra không được mà nuốt xuống cũng chẳng xong, khiến tâm trí anh ta luôn hoảng hốt.

Thấy vẻ mặt anh ta, cô biết anh ta muốn hỏi gì. Ánh mắt cô trở nên bình lặng, như thể người hoảng loạn vừa rồi chỉ là ảo giác, còn cô vẫn hờ hững đối mặt với tất cả, tách mình ra khỏi những ồn ào.

“Như anh nghĩ.” Để lại những chữ này, cô cầm bệnh án trong tay quay về phòng làm việc, cô không muốn bỏ lỡ cuộc thi sát hạch tháng sau. Cô đã mất đi quá nhiều, dù thế nào thì cũng phải cố gắng vì bản thân.

u Dương Hải sững sờ bởi câu nói của cô, anh ta mở lớn mắt, vẻ mặt không dám tin nhìn bóng lưng cô biến mất.

“Bác sĩ u Dương, anh thấy tôi nói đúng chưa, lời đồn là thật. Chắc chắn cô ta dùng thủ đoạn xấu xa để cướp chồng của người khác, giờ còn ra vẻ thanh cao để tiếp xúc với anh. Cô ta ấy à, xấu xa như vậy đấy.” Không biết Đinh Thu Ca xuất hiện lúc nào, cô ta hất cẳm, vẻ mặt cay nghiệp như đang chứng thực lại những lời chua ngoa của cô ta.

u Dương Hải cười khổ, đây gọng kính trên mũi, xoay người không quan tâm đến cô ta nữa. Hứa Nhược Thi nào có quan hệ nhập nhằng với anh ta, trước giờ đều là anh ta quấn lấy cô, e là cô không hề thích anh ta.

Đinh Thu Ca thấy u Dương Hải phớt lờ mình thì tức giận giậm chân, đôi môi đỏ công lên: “Hừ, cô ta là đồ lẳng lơ, thực sự cho rằng có thể bám vào bác sĩ u Dương! Có lẽ cửa nhà giàu không dễ vào nên mới muốn quyến rũ bác sĩ u Dương đây mà.”

Nói xong, cô ta hung hăng trừng mắt với cánh cửa phòng làm việc của Hứa Nhược Thi, sau đó rời đi. Mỹ Mỹ bận xong việc ở phòng cấp cứu, quay lại thì nghe nói chuyện vừa xảy ra, nhớ đến sắc mặt tái nhợt của Hứa Nhược Thi, cô ấy lo lắng muốn đi xem thử.

“Này, cô đi đâu đấy?” Tiểu Vương kéo Mỹ Mỹ lại, thần bí hỏi.

“Tôi...”

“Đi xem bác sĩ Hứa chứ gì, ban nãy náo nhiệt lắm. Thật sự không biết kết hôn với người giàu có gì tốt, nếu tôi bị một bà lão nói vậy, chắc tôi đau lòng chết mất.” Tiểu Vương thở dài: “Nhưng cô đừng đi thì hơn, tôi nghe nói chủ nhiệm khoa ngoại gọi cô ấy đi rồi, không biết kết quả thế nào.”

“Nói không chừng không cho cô ấy thực tập ở đây nữa.” Tiểu Vương lắc đầu: “Nói thật, tôi không tin bác sĩ Hứa sẽ làm ra chuyện như vậy.”

“Ừm, tôi cũng không tin. Tôi đi xem thử, nếu là thật thì cũng cần có người an ủi mà.”

“Được, cô đi đi, việc còn lại để tôi làm cho. Cũng đáng thương thật, đi làm lâu như vậy không thấy người nhà đến, cũng không thấy cô ấy gọi điện thoại gì, ai không biết còn tưởng cô ấy là trẻ mồ côi.”

Mỹ Mỹ nghệ Tiểu Vương nói vậy thì lại càng lo lắng hơn, rốt cuộc bác sĩ Hứa đắc tội với ai mà đối phương lại gây khó dễ cho cô thế này.

Mỹ Mỹ tạm biệt Tiểu Vương, vội vàng chạy xuống tầng dưới. Quả nhiên Hứa Nhược Thi bị chủ nhiệm gọi đi rồi, không có ở đây.

Mỹ Mỹ thấp thỏm đi qua đi lại trên hành lang, chốc chốc lại nhìn sang phòng làm việc của chủ nhiệm, lo lắng chờ đợi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
quynhtrangbabyduyệt thẻ t với ạ - sent 2023-02-17 09:08:18
haithaoTính cách nữ chính chán thật - sent 2023-01-08 11:39:58
thamtudangKhông biết hoàn chưa nhưng bên waka để 275/275 rồi. Nếu kết vậy thì đúng là phí time t đọc - sent 2023-01-03 11:20:21
Tường Vy MaiỦa hoàn rồi à, bữa giờ ko thấy lên chương nữa - sent 2023-01-01 12:55:32
Thảo Nghi Nguyễn1672428011Duyệt thẻ add ơi - sent 2022-12-31 02:25:59
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương