Nhật Ký Tra Nam Hoàn Lương

Chương 10: Khách tới thăm mang theo ân huệ

/198
Trước Tiếp
Triệu Cẩn Du ngừng cười, quan sát Giang Lưu Ly từ trên xuống dưới, hơi nghi ngờ hỏi: “Sao ta cảm thấy nàng rất khác so với trước kia nhỉ? Tính cách lúc trước của nàng không lanh lẹ như này.”

Lời của Triệu Cẩn Du khiến lòng Giang Lưu Ly chùng xuống, bị Triệu Cẩn Du chọc cho quá tức giận nên nàng quên mất phải luôn sắm vai oán phụ khuê phòng trước mặt hắn.

Giang Lưu Ly đang định nói gì đó để chữa cháy, nhưng không ngờ Triệu Cẩn Du lại giành nói trước.

“Giang Lưu Ly, không phải đêm qua được ngủ cùng bổn vương quá vui mừng, nên nàng mới to gan như vậy đấy chứ? Dám hô to gọi nhỏ với bổn vương.”

Triệu Cẩn Du vừa nói vừa nở nụ cười, dường như cảm thấy mọi chuyện đúng là như vậy, trên mặt toát ra vẻ đắc ý.

Giang Lưu Ly im lặng liếc hắn một cái, nhỏ giọng nói: “Tự luyến là bệnh, phải trị!”

“Tự luyến? Tự luyến gì cơ?”

Triệu Cẩn Du nghe được một chút.

Giang Lưu Ly mỉm cười rồi giải thích với hắn: “Tự luyến có nghĩa là ta vô cùng yêu ngài, gọi tắt là tự luyến.”

Triệu Cẩn Du quay mặt sang một bên, dường như hơi xấu hổ, sau đó lại bắt đầu răn dạy Giang Lưu Ly.

“Không biết giữ miệng, thật không hiểu nàng học ‘Phụ đức’ như thế nào nữa.”

Nói xong, Triệu Cẩn Du lập tức dắt Giang Lưu Ly ra cửa, còn nói phải quay về phủ gấp, sắp có khách tới nhà.

Trước khi đi, Giang Lưu Ly nhìn thoáng qua cửa phòng trong đang đóng chặt, nghĩ đến việc lúc này Tô Tuyết Yên vẫn còn đang say giấc thì vô cùng hâm mộ. Nếu biết sẽ bị Triệu Cẩn Du gọi dậy từ sáng sớm, đêm qua nàng đã nhất quyết đòi ngủ với Tô Tuyết Yên rồi.

Nàng vô cùng ngưỡng mộ những người có thể ngủ đến khi tự tỉnh lại.

Đến khi bên ngoài không còn tiếng động nữa, lúc này Tô Tuyết Yên mới ăn mặc đàng hoàng rồi đi đến cạnh giường, gương mặt vô cảm nhìn hai người cưỡi ngựa rời đi ở dưới lầu.

Đêm qua nàng ta không thể ngủ yên, lúc nào cũng chú ý đến động tĩnh ngoài cửa.

Nàng ta không ngờ một đại mỹ nhân quyến rũ yêu kiều như mình lại không thể hấp dẫn được Triệu Cẩn Du một chút nào, hắn thà chen chúc cùng Giang Lưu Ly nhan sắc bình thường kia trên chiếc giường đơn sơ, cũng không muốn vào phòng để vui sướng một đêm với mình.

Tương lai còn dài, đến khi nàng ta cởi bỏ thân phận kỹ nữ, lúc đó lên kế hoạch trở thành nữ nhân của Triệu Cẩn Du cũng không muộn.

Đến cửa phủ Ninh Vương, có một chiếc xe ngựa đã chờ sẵn ở đó, chỉ đợi hai người quay về.

Triệu Cẩn Du thả chậm ngựa đi tới, thấy xe ngựa có kí hiệu của phủ Thừa tướng thì lập tức nhíu mày, đây là chuyện trong dự liệu của hắn.

Người không rõ tình huống là Giang Lưu Ly, nàng kéo áo Triệu Cẩn Du rồi hỏi: “Vương gia, đang yên đang lành, người của phủ Thừa tướng tới đây làm gì?”

Triệu Cẩn Du thản nhiên trả lời: “E là có liên quan đến Tô Tuyết Yên.”

Cái gì!

Giang Lưu Ly không hiểu, đang định hỏi lại thì Triệu Cẩn Du chợt tăng tốc, chạy tới trước xe ngựa rồi dừng lại, lúc này mới nhảy xuống từ lưng ngựa, hơi khom lưng chắp tay, cung kính gọi: “Nhạc phụ.”

Rèm xe ngựa được xốc lên, Giang Huân với mái tóc hoa râm đi ra từ bên trong, đôi mắt lạnh lùng sắc bén như chim ưng nhìn về phía Triệu Cẩn Du, rồi lại nhìn về phía Giang Lưu Ly vẫn đang ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa một lúc, lúc này mới từ tốn nói: “Lão phu chỉ là cha của một tiểu thiếp thấp kém trong phủ Ninh Vương thôi, không nhận nổi cái danh nhạc phụ này của điện hạ đâu.”

“Nhạc phụ nói như vậy là làm nhục bổn vương rồi.”

Triệu Cẩn Du mỉm cười, vừa đáp lời Giang Huân vừa dịu dàng đỡ Giang Lưu Ly từ trên lưng ngựa xuống, thậm chí còn giúp nàng vén nhẹ tóc lên sau tai.

Triệu Cẩn Du nắm tay Giang Lưu Ly rồi đi tới trước mặt Giang Huân, mỉm cười nói: “Lưu Ly là đích nữ của phủ Thừa tướng, sao có thể làm tiểu thiếp được chứ? Lúc trước ta và nàng ấy cãi nhau nên không cân nhắc kĩ vị trí. Vừa khéo tháng sau là thọ yến của phụ hoàng, đến lúc đó ta sẽ đề cập tới chuyện này, nhất định không để Lưu Ly chịu uất ức.”

Nghe vậy, sắc mặt Giang Huân mới hơi hòa hoãn lại, nếu thật sự nói trước mặt hoàng thượng, vậy thì vị trí sẽ không thấp được.

Giang Huân thầm nghĩ sẽ trợ giúp một tay, chắc chắn có thể quay lại vị trí chính phi Ninh Vương.

Tuy rất hài lòng với sắp xếp này, nhưng trên mặt Giang Huân không hề để lộ ra một chút nào.

“Lưu Ly đã vào phủ Ninh Vương, sắp xếp vị trí thế nào là chuyện của ngài, ta không dám xen vào. Hôm nay ta chỉ là một người cha đến thăm con gái xuất giá mà thôi.”

Triệu Cẩn Du mỉm cười: “Sao lại khách sáo thế? Lưu Ly đã gả cho ta, vậy ta và nhạc phụ chính là người một nhà rồi. Người một nhà thì nên giúp đỡ lẫn nhau chứ.”

Nói xong, Triệu Cẩn Du bèn nói trong quân doanh có việc gấp phải làm, sau đó thúc ngựa rời đi.

Giang Lưu Ly đứng tại chỗ nhìn Giang Huân, nhất thời cũng không biết nên nói gì.

Giang Huân hỏi trước: “Đêm qua con tới Thiên Hương lầu làm gì? Lại còn cướp người với thái tử nữa chứ.”

Giang Lưu Ly tủi thân kể lại đầu đuôi chuyện xảy ra đêm qua, bày tỏ rõ mọi chuyện đều do Triệu Cẩn Du gây ra, nàng chỉ vô tình đắc tội với thái tử thôi.

“Bây giờ nói những điều này thì có ích gì! Con có biết Tô Tuyết Yên là ai không? Nàng ta là con gái của tuần phủ Tô Hoàn ở Hàng Châu. Tô Hoàn bị định tội tham ô, tất cả nữ nhân trong phủ đều trở thành kỹ nữ. Vụ án tham ô kia rất rắc rối, thái tử muốn có được con gái của Tô gia là vì để điều tra lại vụ án này. Hiện giờ bị con quấy rối, khiến phủ Thừa tướng chúng ta bị đặt vào thế đối lập với thái tử.”

“Chuyện này phức tạp tới vậy sao? Con tưởng Triệu Cẩn Du không ra mặt là vì không muốn đối đầu chính diện với thái tử, không ngờ hắn lại cố ý tính kế con để ép phụ thân xuất hiện, thảo nào sáng sớm hắn đã nói hôm nay có khách đến thăm, hóa ra đều là do hắn sắp xếp.”

Giang Lưu Ly vô cùng tức giận, cực kì hối hận vì hôm qua mình quá ngốc nghếch, bị Triệu Cẩn Du lợi dụng.

“Triệu Cẩn Du rất thông minh, hắn biết ta có quyền kiểm tra Tam ti, có thể giúp hắn điều tra kỹ vụ án tham ô của Tô gia nên mới dẫn con tham gia để ép ta ra mặt. Thôi, dù sao hắn cũng là con rể của ta, giúp hắn một tay cũng coi như đôi bên cùng có lợi, chỉ mong hắn nhớ rõ ân huệ này, sau này đối xử tốt với con một chút.”

Nói xong, Giang Huân hiền từ nhìn Giang Lưu Ly, sau đó lên xe ngựa, chuẩn bị tiến cung vào triều.

Giang Lưu Ly đứng tại chỗ nhìn xe ngựa của cha dần rời đi, mãi đến khi biến mất ở góc đường.

Hiển nhiên ý của Giang Huân là thuận theo ý của Triệu Cẩn Du, giúp hắn điều tra rõ vụ án của nhà Tô Tuyết Yên. Chỉ cần vụ án Tô gia được điều tra rõ ràng, có lẽ Tô Tuyết Yên sẽ thoát khỏi thân phận quan kỹ.

Nếu Triệu Cẩn Du giúp Tô Tuyết Yên lo liệu như vậy, có thể thấy hắn thật lòng thích nàng ta, thậm chí đêm qua Triệu Cẩn Du không chạm vào Tô Tuyết Yên chỉ vì chưa cho nàng ta thân phận, đúng là tình cảm sâu nặng mà.

Thảo nào lần này Liễu Tiêm Vũ lại căng thẳng như gặp đại địch vậy, Triệu Cẩn Du cưng chiều Tô Tuyết Yên đến thế mà. Không biết tới ngày Tô Tuyết Yên vào vương phủ, đám nữ nhân này sẽ đấu đá như thế nào nữa.

Nghĩ tới đây, mong muốn rời khỏi vương phủ của Giang Lưu Ly càng thêm cấp bách.

Nàng không có hứng thú tham gia vào cuộc tranh đấu của đám nữ nhân này.

Giang Lưu Ly nghĩ, có lẽ nàng có thể mượn chuyện cha điều tra lại án sai cho Tô gia để bàn điều kiện với Triệu Cẩn Du, đổi lấy tự do.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
Ha Nguyen1587443406Truyện này có drop ko admin ơi - sent 2023-07-20 13:44:04
Tam Nguyen1688274055Lâu duyệt thẻ quá - sent 2023-07-02 12:05:51
loan1414Truyện hay mà 1 tháng nay chưa thấy lên, hic. Hi vọng k bị drop :( - sent 2023-06-20 22:36:33
loan1414Truyện hay mà mãi chưa lên chương mới vậy ad ơi - sent 2023-06-05 01:55:54
Ha Nguyen1587443406Cho mình xin lịch lên truyện với. Hóng mãi - sent 2023-05-27 14:11:40
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương