Nhật Ký Tra Nam Hoàn Lương

Chương 14: Chứng minh sự trong sạch một cách cao tay hơn

/198
Trước Tiếp
Thế nhưng Tử Mộng lại lùi lại một bước, né tránh Liễu Tiêm Vũ, giao chú chó vào vòng tay của Giang Lưu Ly.

Hành động này của Thẩm Mạn Âm rõ ràng là đến để giúp đỡ Giang Lưu Ly.

Giang Lưu Ly thật sự không ngờ rằng đường núi khúc khuỷu, ngã ở đây lại có cứu binh tới.

Trong lòng Liễu Tiêm Vũ biết rằng nếu Giang Lưu Ly thực sự có cách khiến cho chú chó này trở lại Thiên Hương lầu một chuyến thì bản thân mình sẽ không trốn tránh được trách nhiệm về việc hỏa hoạn.

Liễu Tiêm Vũ muốn mở miệng nói nhưng Giang Lưu Ly lại không cho nàng ta có cơ hội này.

Giang Lưu Ly xin chỉ thị của Triệu Cẩn Du, mượn dùng chú chó này.

Sau khi nhận được sự cho phép của Triệu Cẩn Du, Giang Lưu Ly đặt con chó xuống và ra lệnh cho người bịt mắt Liễu Tiêm Vũ và đưa lên xe ngựa. Trên tay của Liễu Tiêm Vũ đang cầm tấm lệnh bài, đó chính là tấm lệnh bài xuất phủ của Giang Lưu Ly trước đó.

Chú chó nhìn thấy trong tay chủ nhân đang cầm lệnh bài mà trước đó đã đặt trước mũi của mình, ngộ nhận rằng Liễu Tiêm Vũ đang bảo mình dẫn đường đi đến nơi có mùi hương trên lệnh bài, bèn vung chân chạy lon ton trên đường.

Ngồi trên xe ngựa, Liễu Tiêm Vũ có cảm giác như bị kim châm suốt dọc đường, nàng ta muốn ngăn cản chú chó con đi về phía trước, nhưng đáng tiếc hiện tại dưới ánh mắt của mọi người, nàng ta không thể lên tiếng.

Thậm chí đôi mắt của nàng ta cũng bị bịt kín, không biết chú chó nhỏ sẽ dẫn đi đến đâu.

Liễu Tiêm Vũ hy vọng trong lòng rằng có thể chú chó sẽ đi đến một nơi khác chứ không phải là Thiên Hương lầu.

Nhưng rất nhanh, sự mong đợi của nàng ta đã tan thành mây khói.

Chiếc xe ngựa dừng lại, một thị nữ tiến đến mở tấm vải che mặt của nàng ta ra, lầu gác bên ngoài xe ngựa của Liễu Tiêm Vũ đã bị lửa thiêu rụi thành một đống đổ nát, trên tấm bảng hiệu đã gần như biến thành than, chỉ nhìn thấy một chữ “Hương” lờ mờ, trông rất đáng thương.

Lưu Tiêm Vũ nắm chặt hai tay, khu vực này chắc chắn là Thiên Hương lầu.

Chú chó nhỏ thực sự đã dẫn nàng ta đến đây.

Liễu Tiêm Vũ nhìn về phía chú chó mà mình nuôi với vẻ ác liệt, lại nhìn thấy con súc vật đó đang gật gù đắc ý, nó dường như cho rằng mình đã giúp Liễu Tiêm Vũ tìm thấy đích, thậm chí còn phấn khích mà sủa “gâu gâu” mấy tiếng.

Trong lòng Liễu Tiêm Vũ vô cùng giận dữ.

Giang Lưu Ly cười: “Phu nhân, nếu tỷ không để chú chó này ngửi mùi hương và tìm đến đây trước, sao chú chó này lại có thể dẫn tỷ qua đây một lần nữa một cách quen đường như vậy?”

Liễu Tiêm Vũ giả bộ không rõ: “Hành tung của con súc vật này, làm sao ta có thể kiểm soát được chứ? Không chừng người nào đó đã dùng chú chó của ta để tìm đường, cố tình vu oan cho ta. Tấm lệnh bài xuất phủ này cũng không phải là từ đầu chí cuối đều nằm trong tay ta, nếu có người dùng tấm lệnh bài này để luyện cho chú chó tìm kiếm qua mùi hương, đương nhiên là ta bị tính kế.”

Ý của Liễu Tiêm Vũ là Thẩm Mạn Âm đã từng quản lý hậu viện của phủ Ninh Vương, lệnh bài xuất phủ cũng từng ở trong tay của Thẩm Mạn Âm, nói không chừng Thẩm Mạn Âm đã cùng lệnh bài để huấn luyện chú chó.

Thẩm Mạn Âm bị Liễu Tiêm Vũ vu oan như vậy, trong lòng không hề tức giận, ngược lại còn cảm thấy hơi vui mừng.

Bởi vì đến cái cớ như vậy mà Liễu Tiêm Vũ cũng biện ra được, có thể thấy nàng ta đã ở trong tình thế khó khăn, dứt khoát là chó cùng rứt giậu, muốn chĩa mũi dùi vào mình.

Thẩm Mạn Âm không muốn dính kế của Liễu Tiêm Vũ, nếu lúc này nàng ta tức giận gây gổ với Liễu Tiêm Vũ, có thể Liễu Tiêm Vũ còn có thể tìm ra lời lẽ để gây chuyện.

Đôi mắt của Thẩm Mạn Âm đỏ lên, lập tức phất chiếc khăn tay ra và bắt đầu lau nước mắt, quỳ xuống trước mặt Triệu Cẩn Du với vẻ uất ức, nói trong tiếng nức nở: “Vương gia, tấm lệnh bài xuất phủ kia quả thực là đã từng ở trong tay ta, nhưng ta chưa từng biết Vương gia có ngày sẽ đặt chân tới chốn trăng hoa này, sao ta có thể biết trước mà dùng tấm lệnh bài này huấn luyện chú chó tới đây chứ? Huống hồ, chú chó đó lại là thú cưng của Liễu phu nhân, làm sao ta có thể có được nó, Liễu phu nhân như vậy là vu oan cho ta, ta... ta...”

Thẩm Mạn Âm nói đến đây, lồng ngực liền nhấp nhô kịch liệt, không thể nói được thành lời nữa, chỉ là nước mắt không kìm được mà tuôn ra, từng giọt lớn rơi xuống đất như những viên ngọc bị đứt dây.

Liễu Tiêm Vũ tức giận nhìn chằm chằm dáng vẻ khóc đến hết cả hơi của Thẩm Mạn Âm lúc này, biết được Thẩm Mạn Âm đang giả vờ, nhưng nàng ta càng biết rằng Triệu Cẩn Du sẽ dính chiêu này.

Hiện tại, bị Thẩm Mạn Âm giành khóc trước như vậy, nếu bản thân còn giả vờ oan ức mà khóc lóc tranh cãi nữa sẽ càng khiến cho Triệu Cẩn Du chán ghét.

Triệu Cẩn Du nhìn thấy người thiếp mà mình cưng chiều khóc lóc thảm thiết như vậy, nhất thời đau lòng, hắn lập tức đỡ Thẩm Mạn Âm dậy, nhẹ nhàng nói: “Chuyện này ta biết nàng vô tội, đừng khóc nữa, khóc lóc có hại cho gan, cơ thể nàng lại không tốt.”

Thẩm Mạn Âm đứng dậy nhờ sức đỡ của Triệu Cẩn Du, đầu tiên là cảm động nhìn hắn, sau đó ánh mắt di chuyển nhìn Liễu Tiêm Vũ một cái với vẻ do dự chần chừ, lông mày lá liễu hơi nhíu lại, rất đáng thương.

Triệu Cẩn Du thuận theo ánh mắt của Thẩm Mạn Âm nhìn về phía Liễu Tiêm Vũ, ánh mắt đã mang theo vài phần ghét bỏ, hắn lạnh lùng chất vấn: “Sự việc đã bày ra đây rồi, nàng còn có gì để nói chứ!”

Liễu Tiêm Vũ vội vàng quỳ rạp trên mặt đất, vẫn không chịu thừa nhận.

“Điện hạ, những chuyện này thần thiếp thực sự không biết gì. Tiêm Vũ đã hầu hạ điện hạ nhiều năm như vậy, sao tâm tính có thể độc ác như vậy? Thần thiếp thực sự bị hãm hại, những chuyện này nói không chừng là do một tay Giang Lưu Ly sắp đặt. Người luôn biết thân phận của tình nhân được sủng ái mới của Vương gia chẳng phải chỉ có nàng ta sao?”

Thấy rằng không thể vu cáo hãm hại Thẩm Mạn Âm nữa, Liễu Tiêm Vũ bèn vu khống cho Giang Lưu Ly.

Ánh mắt Triệu Cẩn Du di chuyển về phía Giang Lưu Ly, vẻ nghi ngờ trong ánh mắt hắn khiến Giang Lưu Ly tức giận.

Hiện tại sự thực đã bày ra trước mặt, Triệu Cẩn Du lại vẫn nghi ngờ mình, chung quy là vì hắn vẫn đang xem trọng tình cảm với Liễu Tiêm Vũ và càng xem thường mình hơn.

Giang Lưu Ly không nhìn Triệu Cẩn Du mà chỉ đứng thẳng người đi đến trước mặt Liễu Tiêm Vũ và nói: “Được rồi, nếu Liễu phu nhân đã nói như vậy, vậy thì có một số chuyện chúng ta phải bàn bạc một chút rồi. Ta hỏi tỷ, tỷ chưa bao giờ để chú chó của tỷ ngửi mùi trên tấm lệnh bài để tìm đường?”

“Đương nhiên.”

Giang Lưu Ly lại hỏi: “Tấm lệnh bài kia, lúc sáng ta trả lại cho tỷ, tỷ chưa từng giở trò gì trên đó cả?”

“Tất nhiên là không. Liễu Tiêm Vũ ta từ trước đến nay luôn làm việc quang minh chính đại.”

Liễu Tiêm Vũ nói lời này với vẻ hiên ngang lẫm liệt.

Nhưng đợi nàng ta nói xong, tấm lệnh bài trong tay lại bị Giang Lưu Ly cướp lấy.

Liễu Tiêm Vũ không biết tại sao, đưa tay muốn giành lại nhưng lại bị Giang Lưu Ly né tránh.

Giang Lưu Ly đưa tấm lệnh bài cho Triệu Cẩn Du, nói từng câu từng chữ: “Vương gia, những lời này của Liễu phu nhân là đang nói dối, chứng cứ chứng minh lời nói của nàng ta là thật hay giả chính là ở trên tấm lệnh bài này. Lúc này, tấm lệnh bài này không có chút mùi hương nào, nhưng hôm qua chúng ta đã đến Thiên Hương lầu, bất cứ đồ vật nào trên người đều dính mùi son phấn nồng nặc, nếu lệnh bài không được xử lý, sao lại không có mùi?”

Triệu Cẩn Du nghe xong bèn ngửi tấm lệnh bài, quả nhiên không có chút mùi nào, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên âm trầm.

Trong lòng Liễu Tiêm Vũ gào thét, đang chờ để viện cơ tiếp nhưng Giang Lưu Ly lại nhìn nàng ta mà cười, giành nói trước: “Phu nhân không cần nói những lời gì mà lệnh bài do thị nữ bảo quản, xử lý thế nào không liên quan gì đến tỷ nữa, liên tục chối đẩy trách nhiệm, nhàm chán lắm!”

Ánh mắt Liễu Tiêm Vũ như dao nhìn về phía Giang Lưu Ly, lúc này nàng ta mới biết thì ra Giang Lưu Ly là một nhân vật khó đối phó như vậy, hiện tại nàng ta đã hết hi vọng trở mình, chỉ có thể quỳ xuống nhận tội, nghiến chặt răng mà nói: “Vương gia, thần thiếp chỉ là nhất thời hồ đồ...”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Ha Nguyen1587443406Truyện này có drop ko admin ơi - sent 2023-07-20 13:44:04
Tam Nguyen1688274055Lâu duyệt thẻ quá - sent 2023-07-02 12:05:51
loan1414Truyện hay mà 1 tháng nay chưa thấy lên, hic. Hi vọng k bị drop :( - sent 2023-06-20 22:36:33
loan1414Truyện hay mà mãi chưa lên chương mới vậy ad ơi - sent 2023-06-05 01:55:54
Ha Nguyen1587443406Cho mình xin lịch lên truyện với. Hóng mãi - sent 2023-05-27 14:11:40
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương