Nhật Ký Tra Nam Hoàn Lương

Chương 3: Hoa phục châu ngọc thu mua nhân tâm*

/198
Trước Tiếp
(Dùng thứ quý giá thu mua lòng người)

Triệu Cẩn Du bị nàng đẩy ra thì trong lòng không vui, chỉ cảm thấy Giang Lưu Ly không biết tốt xấu, nhưng nhớ tới tối nay nàng bị kinh sợ thì không thèm so đo thêm nữa, hắn lãnh đạm cất lời:

“Chuyện hôm nay cứ đến đây thôi, ta không muốn truy cứu sâu xa. Tối nay ta đã đến chính là ân sủng của nàng. Nàng đi tắm rửa cẩn thận đi, ta không thích nữ nhân bẩn…”

Triệu Cẩn Du còn chưa nói xong, một chén trà đã hắt lên mặt hắn làm mấy mảnh lá trà dính trên trán, trông hắn cực kỳ chật vật.

Giang Lưu Ly lạnh giọng lên án: “Thế này mà được gọi là ân sủng sao? Lúc ta mới vừa vào phủ ngài đã đến chỗ của nữ nhân khác, hoàn toàn bỏ mặc ta. Thậm chí ngài còn ngược đãi ta, nhốt ta trong phòng chứa củi. Ngài nói đi, có phải trong lòng ngài không có ta nên mới đối xử với ta như vậy không?”

Triệu Cẩn Du lau bã trà và nước trà trên trán, ánh mắt nhìn Giang Lưu Ly như muốn bốc lửa.

“Nàng làm như thế nào mà có thể vào được phủ Ninh Vương của ta thì nàng là người biết rõ nhất. Nếu không phải nể mặt Giang thừa tướng thì tối nay ta có thể tới chỗ nàng sao? Đừng không biết trời cao đất dày.”

“Quả nhiên là vậy, trong lòng ngài thực sự không có ta. Ngài coi ta là hạng người vẫy tay thì đến xua thay thì đi nên mới đối xử với ta như thế…”

Giang Lưu Ly vừa nói vừa khóc đến nỗi hít thở không thông, nước mắt giống như vòng hạt châu đứt cước, từng giọt từng giọt lăn dài trên má.

Triệu Cẩn Du lạnh lùng nhìn Giang Lưu Ly mặt đầy nước mắt, thỉnh thoảng nàng còn dùng ống tay áo lau nước mắt, làm cho cả khuôn mặt đều là bụi bẩn. Triệu Cẩn Du càng thêm chán ghét.

Vốn dĩ hắn không có hứng thú gì với Giang Lưu Ly, bây giờ lại càng thêm ghét bỏ.

“Ngươi phải biết rõ thân phận của ngươi ở đây. Ngươi xứng đáng được bổn vương yêu thương sao?”

Triệu Cẩn Du tức giận nói xong rồi phất tay áo bỏ đi.

“Ngươi tặng trái tim của ngươi cho ta thì ta cũng không thèm nhận.”

Giang Lưu Ly nhẹ giọng nói ra, đợi đến khi bóng dáng Triệu Cẩn Du biến mất, nàng mới thu lại vẻ mặt phẫn uất, cầm một chiếc khăn lụa lau bụi bẩn trên mặt.

Lúc Thanh Chỉ chạy tới thì nhìn thấy Giang Lưu Ly thản nhiên ngồi ghế trên uống trà.

“Tiểu thư, sao người lại làm điện hạ tức giận bỏ đi như thế? Em nghe nói đêm nay điện hạ đến chỗ Thẩm Mạn Âm qua đêm đó. Tiểu thư mới vừa đắc tội với nàng ta, còn bị nàng ta cướp đoạt ân sủng. Nếu nàng ta trở lại vị trí trắc phi, chẳng phải càng gây bất lợi cho tiểu thư hay sao?”

Giọng Thanh Chỉ tràn đầy lo lắng.

Giang Lưu Ly cảm thấy đau đầu, bởi vì nàng coi thường việc tranh sủng với đám nữ nhân của Triệu Cẩn Du, thậm chí nàng còn không thèm để ý đến hắn.

Có điều nguyên chủ của thân thể này quá si mê Triệu Cẩn Du nên Giang Lưu Ly không muốn thay đổi quá rõ ràng khiến người khác nghi ngờ, nàng đành giả bộ hối hận than thở.

“Đúng vậy, là do tính tình ta không tốt, lại nói năng lỗ mãng với điện hạ, khiến điện hạ bỏ đi rồi. Nhưng ta có thể làm gì chứ? Ta hận hắn không thèm để ý đến ta thôi mà.”

“Tiểu thư, tính tình của người…”

Giọng nói của Thanh Chỉ dần nhỏ lại rồi biến mất hẳn.

Tính tình Giang Lưu Ly từ trước đến nay vẫn luôn kiêu căng, không thể chịu được ấm ức. Triệu Cẩn Du không thèm để ý đến nàng khiến nàng thường xuyên nổi giận.

“Được rồi Thanh Chỉ, về sau ta sẽ chú ý. Bây giờ ta muốn đi tắm, người ta bẩn quá.”

Giang Lưu Ly vừa nói vừa đi vào bên trong.

“Tiểu thư, đáng nhẽ ra người phải tắm gội trước khi điện hạ đến. Điện hạ rất thích sạch sẽ.”

Thanh Chỉ vẫn đang giúp Triệu Cẩn Du biện minh để giải tỏa khúc mắc trong lòng Giang Lưu Ly.

“Ban nãy ta không ngờ điện hạ lại đến nhanh như vậy nên quên mất.” Giang Lưu Ly giải thích.

Thanh Chỉ gật đầu, nhưng lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.

Dường như tiểu thư không còn để ý Triệu Cẩn Du như trước đây nữa.

Tắm gội xong, Giang Lưu Ly nằm trên giường gỗ lim khắc hoa, nghĩ đến chuyện hậu viện của phủ Ninh Vương.

Triệu Cẩn Du là con trai thứ ba của Hoàng đế nên rất được sủng ái.

Hiện giờ hắn chưa có chính phi, hậu viện có một trắc phi, một phu nhân, một di nương và một tiểu thiếp là mình. Còn lại đều là nha hoàn thông phòng, không có danh phận.

Tối nay xảy ra chuyện, trắc phi Thẩm Mạn Âm đã bị giáng xuống thành di nương. Vậy nên hiện nay người có chức vị cao nhất trong hậu viện vương phủ chính là phu nhân Liễu Tiêm Vũ.

Giang Lưu Ly nghĩ đến cảnh tối nay lúc Thẩm Mạn Âm bị phạt, Liễu Tiêm Vũ đứng ở bên cạnh bày ra dáng vẻ tiếu lý tàng đao*, chắc hẳn nàng ta cũng không phải là người hiền lành.

(*) Tiếu lý tàng đao: Cười nụ giấu dao, lập mưu kín kẽ không để kẻ địch biết

Sáng sớm hôm sau, Giang Lưu Ly mới vừa mở mắt đã nhìn thấy Liễu Tiêm Vũ ngồi bên mép giường mình, nàng lập tức hoảng sợ mà tỉnh táo lại.

Liễu Tiêm Vũ thấy Giang Lưu Ly tỉnh thì nâng bộ diêu tua song loan điểm thúy làm bằng hồng bảo thạch trên đầu mình rồi cười khẽ.

“Muội muội, đêm qua muội ngủ ngon thật đấy. Chẳng bù cho tỷ, thức trắng cả đêm vì bất bình thay muội.”

Giang Lưu Ly nhìn Liễu Tiêm Vũ trang điểm tinh xảo trước mặt, lại nhìn dáng vẻ thần thái sáng láng của nàng ta, nhìn thế nào cũng không giống dáng vẻ đêm qua ngủ không ngon.

Nhưng nếu nàng ta đã nói như thế, Giang Lưu Ly đương nhiên là thuận theo ý nàng ta mà hỏi han.

“Không biết phu nhân thay ta sầu lo điều gì?”

“Gọi phu nhân gì chứ. Đều là tỷ muội trong nhà, muội gọi thế lại thành xa lạ. Muội cứ gọi ta là tỷ tỷ được rồi.”

Liễu Tiêm Vũ vừa nói chuyện vừa vỗ về mu bàn tay của Giang Lưu Ly: “Ta cảm thấy không đáng. Đêm qua muội muội tìm được đường sống trong chỗ chết, vất vả lắm mới có cơ hội được thị tẩm, lại…”

Liễu Tiêm Vũ nói đến đây thì dừng lại, tỏ vẻ quan tâm Giang Lưu Ly.

Nàng ta không tỏ thái độ, lại cố ý muốn chính mình tiếp lời. Giang Lưu Ly hiểu rõ nàng ta đang cố ý dùng lời nói thử xem thái độ của mình ra sao. Vì trong mắt mọi người, người mà nàng để ý nhất chính là Triệu Cẩn Du.

Khuôn mặt Giang Lưu Ly tức khắc trở nên tối sầm.

“Tỷ tỷ vừa nói lại khiến ta càng tức giận. Đêm qua điện hạ rời khỏi chỗ của ta thì thôi không nói, điện hạ còn cố tình tới chỗ của Thẩm Mạn Âm. Ta vào phủ đã nhiều ngày nay, bị Thẩm Mạn Âm khi dễ ở phòng chứa củi cũng không ít, còn suýt nữa mất cả tính mạng. Vương phủ làm như vậy chẳng phải là đang đánh vào mặt ta sao?”

Giang Lưu Ly siết chặt nắm tay, vẻ mặt càng thêm tức giận.

Liễu Tiêm Vũ liếc Giang Lưu Ly, thầm nghĩ thật sự có thể kết đồng minh với nàng.

“Muội muội nói đúng, trước đây Thẩm Mạn Âm là trắc phi, nắm tất cả quyền quản lý hậu viện trong tay. Thấy nàng ta muốn khi dễ muội muội, ta có lòng muốn giúp đỡ nhưng cũng đành bất lực. Bây giờ nàng ta đã bị giáng xuống thành di nương, cuối cùng ta cũng có chút tiếng nói trong hậu viện. Nếu sau này muội muội có bất kỳ yêu cầu nào thì cứ việc nói một tiếng với tỷ tỷ là được.”

Lời này của nàng ta hẳn là có ý giúp đỡ mình để lôi kéo mình về phe của nàng ta nhỉ?

Giang Lưu Ly nghĩ mình bây giờ đã bị coi như là đắc tội với Thẩm Mạn Âm, trong khoảng thời gian chưa rời khỏi vương phủ thì giúp người một chút cũng tốt, không cần thiết phải gây thù chuốc oán khắp nơi.

“Đa tạ tỷ tỷ quan tâm, nếu sau này Lưu Ly cần gì thì lại phải làm phiền tỷ tỷ hỗ trợ rồi.”

“Đương nhiên, ta rất quý muội muội. Chỉ cần muội muội cần thì tỷ tỷ nhất định sẽ dốc lòng hỗ trợ.”

Liễu Tiêm Vũ nói xong bèn phân phó hạ nhân dâng lễ vật lên.

Tám nha hoàn nâng mâm lễ vật trên tay, trên mâm là vô số vật phẩm rực rỡ muôn màu.

“Ở đây có một ít gấm vóc và trang sức châu báu, hơn nữa ta còn sai người vào cung làm mấy bộ váy lụa, còn có mấy món đồ nhỏ, ta tặng hết cho muội muội. Ta và muội muội ở chung chưa lâu, nên cũng không rõ muội muội thích gì nên mỗi thứ đều chọn một ít. Mong muội muội không chê.”

Liễu Tiêm Vũ cười nhìn Giang Lưu Ly.

Giang Lưu Ly nghe thế thì vừa mừng vừa lo, gương mặt tràn đầy vẻ cảm động.

“Sao ta lại chê được chứ? Tỷ tỷ đối xử với Lưu Ly tốt quá.”

Liễu Tiêm Vũ xua tay, chỉ đáp lại bằng câu không có gì.

Sau khi hai người trò chuyện thêm một lúc, Liễu Tiêm Vũ mới rời đi.

“Liễu phu nhân đối xử với tiểu thư tốt thật đấy!”

“Thế này mà đã coi là tốt sao?” Giang Lưu Ly cười khẩy, lạnh nhạt nói: “Chẳng qua Liễu Tiêm Vũ đang cố ý mua chuộc ta thôi, chứ chẳng thật lòng chút nào.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Ha Nguyen1587443406Truyện này có drop ko admin ơi - sent 2023-07-20 13:44:04
Tam Nguyen1688274055Lâu duyệt thẻ quá - sent 2023-07-02 12:05:51
loan1414Truyện hay mà 1 tháng nay chưa thấy lên, hic. Hi vọng k bị drop :( - sent 2023-06-20 22:36:33
loan1414Truyện hay mà mãi chưa lên chương mới vậy ad ơi - sent 2023-06-05 01:55:54
Ha Nguyen1587443406Cho mình xin lịch lên truyện với. Hóng mãi - sent 2023-05-27 14:11:40
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương