Nữ Phụ Trở Mình full

Chương 1: Xuyên không, nữ phụ tỉnh dậy rồi!

/240
Trước Tiếp
Lâu Thấm Nguyệt tỉnh lại rồi.

“Lão gia, lão gia! Tam tiểu thư tỉnh lại rồi!”

Khắp cả phủ Tướng quân, tin tức này được truyền đi một cách sôi nổi.

Không phải vì nàng Tam tiểu thư của phủ Tướng quân này được nhiều người yêu mền, mặc dù là đích nữ, nhưng Tam tiểu thư có tiếng là “phản ứng chậm chạp”, giống như tục ngữ hay nói là đầu óc không được lanh lợi, cho dù thân phận có tôn quý đến thế nào cũng không được người ta yêu mến.

Nhưng lần này, có rất nhiều người quan tâm đến việc nàng tỉnh lại.

Bởi vì, giờ đây nàng Tam tiểu thư này là ân nhân cứu mạng của Cửu hoàng thúc Bách Lý Hiên Thụy, người được xưng là “Minh Vương” của vương triều Thái Viêm.

Lúc mở mắt, nếu như thấy được những sắc màu cổ kính, trong đầu vẫn nhớ rõ mồn một bản thân mình lúc chết, đừng nghi ngờ gì nữa, một trăm phần trăm là đã xuyên không rồi.

Bởi vì, không có ai chơi khăm cô như vậy cả.

“Tiểu thư, có thấy khó chịu chỗ nào không?” Cô nương mặc bộ đồ màu hồng đào mở to đôi mắt nhìn Lâu Thấm Nguyệt bằng vẻ đầy lo lắng.

Sau khi Lâu Thấm Nguyệt tỉnh lại, bởi vì cơ thể không thể nào cử động được, nên chỉ đành nằm đó mở to đôi mắt, nếu không, cô đã xông thẳng ra ngoài rồi.

Các cơ quan chức năng của nguyên chủ cơ thể này không tính là “chết hẳn”, vì vậy, ngay khoảnh khắc cô tỉnh dậy, trong nháy mắt các thông tin ùn ùn kéo đến, rồi lại biến mất trong tích tắc.

Nó ập vào tâm trí cô quá nhanh, vì vậy cô không thu thập được quá nhiều thông tin trong khoảnh khắc đó.

Nhưng, như vậy cũng đủ rồi.

Bởi vì, trời đất ơi! Cô biết mình đang ở đâu!

Vương triều Thái Viêm, là vương triều không có trong dòng chảy của lịch sử. Lâu Thấm Nguyệt , Lâu Thấm Nguyệt của phủ Tướng quân, cô nương trùng tên với cô.

Đây chẳng phải là nội dung cuốn tiểu thuyết cô xem hôm qua sao?

Cô chỉ là một viên cảnh sát bình thường của một đất nước yên bình, hôm qua là Chủ nhật, cô nhàm chán nên đến thư viện mượn sách và tình cờ nhìn thấy một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, không hiểu sao nó lại hấp dẫn được cô, nên cô đã cầm nó lên và đọc.

L

Không xem thì thôi, xem rồi thì phát hiện nữ phụ trong đó trùng tên với cô.

Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng, đương nhiên là cô không tiếp tục xem nữa, vì thế, cô lật đến cuối xem kết cục của nữ phụ và cái kết của câu chuyện.

Cốt truyện rất đơn giản, nữ chính muốn trả thù phủ Tướng quân, nên đã lẻn vào phủ, quyến rũ ca ca của nữ phụ yêu nàng ta, văn võ cả triều, chỉ cần là đàn ông có chút bản lĩnh có ngoại hình, ít nhiều gì cũng sẽ thấy hứng thú với nữ chính.

Đương nhiên cái kết của nữ phụ vô cùng thê thảm, bị chính phu quân của mình bỏ rơi, truyền qua tay nhiều người và vì một số nguyên do nên đã bị đưa đến doanh trại của quân địch làm tù binh... Trải qua biết bao nhiêu giày vò, trước khi chết mới nghe được từ chính miệng nữ chính nói: Cô ta đến để báo thù.

Kết cục, nữ chính thành đối với đệ nhất mỹ nam Phó công tử, nhưng có một phần của cái kết khá mơ hồ, câu chuyện có khuynh hướng một con gáiêu nam.

Dù thế nào đi nữa thì nữ chính vẫn báo thủ thành công, lại có được tình yêu, đơn giản mà nói là một bước trở thành một cô nương vừa đẹp vừa giàu, sưu tầm rất nhiều anh chàng tuấn tú, lắm tiền nhiều của, bước lên đỉnh cao của cuộc đời!

Còn bia đỡ đạn thì cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn mà thôi!

Câu chuyện chỉ có như vậy, song Lâu Thấm Nguyệt không chịu nghiêm túc xem hết cuốn sách, đến hôm sau khi đang bắt kẻ tình nghi, cô đã không cần thận hy sinh trong lúc làm nhiệm vụ... Tại sao lại xuyên không thể này!

Hơn nữa, sao lại xuyên không vào cơ thể của cô nương này chứ!

Hơn thế nữa, tại sao cô không chịu xem cuốn tiểu thuyết đó một cách đàng hoàng!

Mở đầu truyện là cảnh nữ phụ tỉnh lại, ở đây có plot twist giống mô tuýp truyện nàng tiên cá.

Nàng tiên cá là người đã cứu hoàng tử, nhưng hoàng tử lại không biết, cứ tưởng là công chúa nên mới dẫn đến những vấn đề về sau.

Cô cũng vậy, cô là nữ phụ, làm gì có phước phần mà cứu “trai đẹp”. Người nọ còn là Cửu hoàng thúc đương triều, người cứu hắn là công chúa. Nhưng vì một số lý do, nữ chính đành để nữ phụ đứng ra nhận phước phần này.

Sau một loạt drama, cuối cùng Cửu hoàng thúc cũng biết nữ phụ không phải là người đã cứu hắn, thế là hắn lại nghi ngờ cô có ý đồ xấu xa...

“Hầy.” Cô thở dài.

Vậy là cô đã xuyên không vào phần đầu của câu chuyện?

Thế nghĩa là gì?

Tức là cô sẽ bị nữ chính hành hạ lại một chập à?

Cô đã tạo nghiệt gì vậy nè!

Cô không có ý kiến gì về nữ chính và cốt truyện cả.

Tuy cô không nghiêm túc xem hết cuốn tiểu thuyết nên không biết lý do tại sao nữ chính lại muốn trả thù, nhưng, nếu như nàng ta đã là nhân vật chính thì nhất định sẽ có một lý do hợp tình hợp lý! Không có tác giả nào lại viết ra nữ chính để cho người khác thấy ghét bỏ được.

Vấn đề là, bây giờ cô là người bị ngược đãi mà! Không lẽ cứ xuôi theo tình tiết câu chuyện, để bị ngược đãi chết rồi quay về hiện đại sao? Chuyện nguy hiểm như vậy, không có gì chắc chắn một trăm phần trăm cả, cô tiếc mạng mình lắm, không dám mạo hiểm đâu. Nhưng phản kháng rồi sẽ ra sao? Đây không phải là xuyên không bình thường, mà là xuyên không đến nơi tình tiết vốn dĩ đã được định sẵn. “Nguyệt nhi.” Phụ thân đưa mẫu thân đến.

Trong ký ức, đôi vợ chồng này đối xử khá tốt với nguyên chủ, đương nhiên, cũng không hẳn là thích, dù sao thì con trai vẫn là quý giá nhất, hơn nữa tính cách của cô cũng không được lòng mọi người. “Phụ thân, mẫu thân.” Cô yếu ớt nằm trên giường.

“Ừ, con gái ngoan.” Mẫu thân Từ thị của Lâu Thấm Nguyệt ít nhiều gì cũng lộ ra đôi chút ánh nhìn xót thương con cái. “Con gái à, con sao rồi? Có khó chịu chỗ nào không, chút nữa đại phu đến kiểm tra cho con!”

“Mẫu thân, con gái không sao, con chỉ thấy hơi đau đầu thôi ạ.”

Bây giờ, chỉ còn cách đi nước nào tính nước đó thôi vậy.

“Hầy, Nguyệt nhi à, con cũng thật là, khoe tài làm cái gì chứ! Con có biết lúc đó nguy hiểm đến thế nào không?” Đỡ một đạo thay cho Cửu hoàng thúc, những việc như vậy sao cô có thể làm được cơ chứ.

Lâu Thấm Nguyệt nhìn Từ thị bằng vẻ mặt ngây thơ. Phụ thân Lâu Nghiệp Đồ lập tức trách cứ Từ thị: “Nói lung tung gì thế!” Từ thị cúi đầu, nhưng vẫn lầm bầm: “Ở đây cũng chẳng có người ngoài.” Tuy rằng cứu Cửu hoàng thúc đối với bọn họ mà nói là “vinh hạnh”, nhưng nếu như con gái chết rồi, vậy chẳng còn ý nghĩa gì nữa! Lâu Thấm Nguyệt vẫn bày ra bộ dạng ngờ nghệch, không đáp lời.

Tướng quân phụ thân nhận thấy bất thường: “Nguyệt nhi, sao rồi? Có phải là khó chịu chỗ nào không?”

“Dạ.” Cô trả lời.

Từ thị thấy kỳ lạ, kéo tay cô: “Đúng đó, Nguyệt nhi sao vậy con?”

“Con đau đầu!”

Hai vợ chồng cuống cuồng cả lên, đây vốn không phải là tính cách của con gái họ, sao bây giờ lại kỳ lạ vậy.

“Hề Nhi , mau đi xem xem, sao đại phu vẫn chưa đến!” Từ thị phân phó tỳ nữ thân cận của Lâu Thấm Nguyệt .

“Vâng!” Hề Nhi cũng trở nên căng thẳng.

Lâu Thấm Nguyệt tỉnh lại rồi, nhưng có vẻ như giờ vấn đề mới xuất hiện.

Đại phu kiểm tra qua, phát hiện quả thật phần đầu của cô bị thương nghiêm trọng. Đại phu cho rằng tình trạng hiện tại của cô là bình thường, còn về phần có hồi phục lại hay không, khi nào hồi phục thì không thể biết được. Trong phút chốc, phủ Tướng quân rơi vào bầu không khí kỳ lạ.

Người người đều nói, vì cứu Cửu hoàng thúc nên Tam tiểu thư biển bản thân thành kẻ ngốc mất rồi! Nếu đã như vậy, Cửu hoàng thúc sẽ giải quyết chuyện này thế nào đây! Lâu Thấm Nguyệt ở trong viện thực hiện các động tác “phục hồi chức năng”, nghe thấy nha hoàn Hề Nhi nói vậy, cô vẫn im lặng, nhưng tâm tư đã nghĩ sang chuyện khác. Cửu hoàng thúc là một nhân vật có thể xem là nam phụ, cũng có thể xem là nhân vật phản diện với nam chính.

Nhưng tuyến tình cảm của y với nữ chính không rõ ràng lắm, hình như y có thích nữ chính, dù gì sau này y cũng biết được nữ chính mới là người đã cứu y. Song, có vẻ vì lý do gì đó nên y không thể phát triển tình cảm với nữ chính được.

Người đàn ông này được gọi là “Minh Vương”, điều đó đã thể hiện được y là con người như thế nào, nếu như bám càng được y thì sẽ ra sao nhỉ?

Dù sao thì vốn dĩ xuyên suốt tình tiết của câu chuyện, nữ phụ với Cửu hoàng thúc cũng xem như có một khoảng thời gian dây dưa với nhau.

“Tiểu thư, rốt cuộc người bị làm sao vậy?” Hề Nhi không thể nào hiểu được.

“Đau đầu.” Lâu Thấm Nguyệt dùng chiêu cũ để giải thích.

Mất trí nhớ khá bất lợi đối với cô, dù sao cô cũng bị thương ở đầu, nên xảy ra tình huống gì cũng đều có thể hiểu được. “Vậy để nô tỳ dìu tiểu thư vào phòng nghỉ ngơi.” Hề Nhi vội vàng bước đến. “Ừm.” Lâu Thấm Nguyệt của hiện tại rất ngoan ngoãn.

Hề Nhi vừa dìu cô vừa hỏi: “Tiểu thư, sao người không chịu gặp mặt Minh tiểu thư vậy?”

Nhắc đến cái tên này, cả người Lâu Thấm Nguyệt đột nhiên cứng đờ lại.

Minh Thiến Thiến , là nữ chính của câu chuyện này! Nữ chính là sự tồn tại cực kỳ đáng sợ.

Để nữ chính gặp gỡ các nam tử và xảy ra các tình tiết xung quanh, tác giả luôn xây dựng cho nàng ta các cuộc “gặp gỡ tình cờ”. Mà trong nguyên tác, Lâu Thấm Nguyệt chạm mặt Cửu hoàng thúc trong lúc đi theo nữ chính lên núi dâng hương, tình cờ thấy y đang bị người ta truy sát. Nữ chính dũng cảm đứng ra cứu Cửu hoàng thúc, còn người nữ phụ Lâu Thấm Nguyệt đi cùng lại vô tình bị cuốn vào chuyện này. Lâu Thấm Nguyệt vẫn còn một chút tàn dư ký ức nguyên chủ lưu để lại về tình cảnh lúc đó. Đương nhiên, còn có cả đoạn mở đầu do tác giả viết nữa.

Mọi chuyện là thế này.

Ba năm trước, ca ca của nữ phụ là Lâu An Hạo nhặt được nữ chính trên đường rồi mang về. Lúc ấy, trên người nữ chính đang mang trọng thương, nói là bị cường đạo cướp, cả nhà đều bị đám cướp đó giết chết, chỉ còn lại một mình nàng ta đơn độc.

Lâu An Hạo thương nàng ta, để nàng ta ở lại phủ Tướng quân. Sự tồn tại của nàng ta trở nên vô cùng đặc biệt, giống như khách, nhưng lại được xem như là thị nữ thân cận của Lâu An Hạo. Trong cuốn tiểu thuyết, nữ chính cũng không phải ngay từ đầu đã biết người của phủ Tướng quân chính là kẻ thù, hình như sau này khi xảy ra rất nhiều biển số mới dần dần biết được. Sau khi nữ chính cứu người, nguyên chủ bị cuốn vào, đã vậy nàng còn là tiểu thư yểu điệu của phủ Tướng quân, thế nên là bị kẻ địch đánh bị thương phần đầu và ngất đi.

Đợi sau khi nữ phụ tỉnh lại, mọi người nói cho nàng biết là nàng đã cứu Cửu hoàng thúc. Cửu hoàng thúc còn gửi tặng rất nhiều vật phẩm đến để cảm tạ.

Nguyên chủ của cơ thể này không rõ lý do, nữ chính lại tìm đến, nói với nàng, bắt nàng phải tự thừa nhận mình là người đã cứu Cửu hoàng thúc. Câu chuyện đã bắt đầu như thế đấy!

Lúc đấy khi đang xem tiểu thuyết, cô cũng không nghiêm túc nghiên cứu tình tiết, bây giờ nghĩ lại, chắc có lẽ nữ chính đã biết trên người mình có mang huyết hải thâm thù.

Có lẽ đây cũng là lý do nàng ta không thể thân thiết với Cửu hoàng thúc nhỉ?

Bây giờ, sau khi ngất đi hay là trước khi tỉnh dậy, tất cả mọi người đều cho rằng cô chính là người đã cứu Cửu hoàng thúc. Còn lúc này, nữ chính đến tìm cô, cô nghĩ chắc cô cũng đã biết được lý do rồi.

Là muốn nói chuyện với cô. Nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý để gặp nàng ta. Cũng chưa nghĩ ra được nên làm thế nào. Nếu như, cô “lật đổ” của nữ chính trước, tình tiết sẽ ra sao?

Cách này, cô cũng chỉ mới nghĩ đến thôi, chỉ sợ tình tiết sẽ đi theo hướng không thể kiểm soát được. Đương nhiên rồi, cô vẫn chưa quay lại viện của mình, từ phía xa xa có người tiến đến. Nói sao được nhỉ, dù sao thì chỉ cần vừa nhìn là đã biết người đó là “nữ chính”, trên người toả ra vầng hào quang đặc biệt.

“Tam tiểu thư!” Minh Thiến Thiến nhanh nhân bước đến.

Lâu Thấm Nguyệt căng thẳng kéo góc y phục của Hồ Nhi: “Mau chạy thôi!”

Đương nhiên, Hề Nhi thấy vô cùng khó hiểu. Tốc độ nhanh chóng của Minh Thiến Thiến làm cho Lâu Thấm Nguyệt muốn trốn cũng không trốn được.

Địa vị của Minh Thiến Thiến ở phủ Tướng quân cũng xem như là cao, mọi người cũng rất thích nàng ta.

“Tam tiểu thư.” Minh Thiến Thiến đã đứng trước mặt cô.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenngoc123Duyet thẻ giup minh với - sent 2023-06-02 19:26:08
0988009450Truyện kiểu đầu voi đuôi chuột thế , tác giả lười viết nên viết nốt giàn ý cuối truyện phải k - sent 2023-05-04 20:44:40
duyendo123kết cấu truyện hơi lộn xộn, kết vội quá - sent 2023-04-22 08:34:51
Mùi HoàngNữ chính đúng gu của mình cơ mà kết rồi thấy hơi hụt hẫng, cảm thấy chưa đã, kết vội vàng quá trời, ko có phiên ngoại của các nhân vật phụ khác là sao =((( - sent 2023-04-14 20:19:50
ngayeuDuyêth thẻ giúp mìn với ạ :))) - sent 2023-04-07 20:55:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương