Nữ Phụ Trở Mình full

Chương 9: Lập trường của phủ tướng qu n

/240
Trước Tiếp
Cô không lo lắng cho họ sao?” Bách Lý Hiên Thụy hỏi cô. Lâu Thấm Nguyệt đang ngồi ăn bát canh nóng, ngẩng đầu lên nhìn y: “Bọn họ? b... ý ngài là Minh tỷ tỷ và Bạch công tử hả? Họ không sao đâu.” Nhân vật phụ lo lắng cho tính mạng của nhân

vật chính?

Thật là nực cười.

Cô chỉ cần giữ được cái mạng của mình là tốt lắm rồi. “Tại sao cô chắc chắn bọn họ sẽ không sao?” Y ngờ vực hỏi. Lâu Thấm Nguyệt nhún vai: “Minh tỷ tỷ là người có phúc, đương nhiên là sẽ không sao rồi, còn Bạch công tử ở cùng tỷ ấy cũng sẽ ổn thôi.”

Nữ chính là người được “hack” tất cả các chức năng, tương đương với việc rất may mắn.

Y thật sự không thể hiểu được cô.

Tuy nhiên, y không đồng ý với lời cô nói. Lúc ở trên thuyền nếu không phải do Minh Thiến Thiến lo chuyện bao đồng, y sẽ không bị trúng tên, càng không bị rơi xuống nước. Có phúc sao? Vậy thì đối với y mà nói, đó không phải phúc. “Vương gia, đến bờ rồi.” Tần Phi Trạch tiến vào trong khoang nói. Lâu Thấm Nguyệt đứng dậy: “Đến rồi à?” “Vâng, thưa Lâu Tam tiểu thư, tại hạ đã sắp xếp xe ngựa đưa tiểu thư về phủ.” “Thật sao? Cảm ơn người nhiều!” Đương nhiên cô sẽ không từ chối ý tốt này, đồng thời cũng nhớ đến: “À, đúng rồi, dao găm người đưa cho ta này!” Cô lấy con dao găm ra trả lại cho hắn, rồi cảm ơn hẳn lần nữa. Tần Phi Trạch nhận lại dao găm và thực sự cảm kích cô: “Lâu Tam tiểu thư khách khí rồi.”

Lần thứ hai cô cứu vương gia nhà hắn, cơ hội như vậy thực sự rất hiếm gặp. Bách Lý Hiên Thụy nhìn dao găm của Tần Phi Trạch với một biểu hiện kỳ quái. Đợi Lâu Thấm Nguyệt rời đi, y đứng dậy và đi đến chỗ Tần Phi Trạch, Tần Phi Trạch đang vô cùng kích động cứ ngắm nghía dao găm. “Dao găm này chắc ngươi không còn dùng được nữa đâu.” “Hả?” Hắn thấy khó hiểu.

Bách Lý Hiên Thụy đưa tay, tỏ ý muốn Tần Phi Trạch đưa dao găm cho y, cũng không giải thích, cầm dao găm bước ra khỏi khoang thuyền, vốn dĩ đã muốn ném nó xuống biển trước khi xuống thuyền, nhưng nghĩ lại, cũng không biết y nghĩ gì mà cất con dao găm đi.

Toàn bộ quá trình đều đã bị Tần Phi Trạch đáng thương không hiểu nguyên do nhìn thấy hết.

Lâu Thấm Nguyệt được xe ngựa của phủ Vương gia đưa về phủ Tướng quân. Chuyện xảy ra hôm đó, cũng đã gây ra ảnh hưởng lớn giữa quan gia và thế gia. Vì tại thời điểm đó, có mặt rất nhiều người, may mắn là ngoài một số người bị thương, một số người hoảng sợ thì không có ai chết. Thuyền cứu hộ đến, là thuyền mà những thế gia công tử ngồi trên đó đến cứu những người bị rơi xuống nước do thuyền bốc cháy. Trong số đó, bốn người họ đã mất tích.

Bây giờ, Cửu hoàng thúc đã quay về, Tam tiểu thư của phủ Tướng quân cũng quay về rồi.

Chỉ thiểu Minh Thiến Thiến và Bạch Tử Ninh.

“Thiến Thiến đâu?” Lâu An Hạo xông đến hỏi cô.

Lâu Thấm Nguyệt vừa mới bước vào sảnh chính, còn chưa kịp thở thì đã bị chính ca ca ruột chất vấn, đúng là phiền mà.

“Hạo nhi, đề muội muội của con vào nhà đã.” Lâu Nghiệp Đồ vội vàng để lấy cô. Con gái trong nhà gặp chuyện như vậy, thật là có hại cho thanh danh.

Lâu Thấm Nguyệt cũng không còn cách nào khác, vẫn nên trả lời câu hỏi của Lâu An Hạo: “Ca ca, huynh yên tâm, Minh tỷ tỷ sẽ không sao đâu, tỷ ấy ở trên đảo cùng với bọn muội, vương gia đã phải người lên đảo tìm tỷ ấy rồi, tìm được người sẽ đưa về đây!”

“Vậy tại sao muội lại về trước?” Hắn ta hỏi.

Lâu Thấm Nguyệt : “...” Cô có thể chửi thề không? Được không? Nếu không được thì cô với người ca ca này không thể nói chuyện tiếp được nữa!

Cô không nói, Lâu An Hạo vẫn còn đang kích động: “Đó là đầu, ta phải tới chỗ đó!”

“Hạo nhi!” Lâu Nghiệp Đồ biết con trai của ông nhìn trúng Minh Thiến Thiến , vì vậy ông không trách con mình, nhưng cũng phải ngăn hắn lại.

Lâu An Hạo sốt ruột đến đỏ cả mắt.

Trong mắt Lâu Thấm Nguyệt ánh lên vẻ bất lực, nếu như cô nói cho ca ca của mình biết, người hắn đang lo lắng, đang cùng nam chính vun đắp tình cảm, có khi nào hắn giết luôn muội muội này không? Lâu Thấm Nguyệt có tâm trạng vô cùng tồi tệ cuối cùng cũng được phép trở về phòng. Cô vốn không nghĩ đến, nhưng cứ năm lần bảy lượt dùng lời lẽ thăm dò cô, khiến cô nghĩ đến một mối ảnh hưởng.

Cổ đại, nơi đây là cổ đại. So sánh các lí do thì trong thời cổ đại này danh tiếng của người con gái quan trọng hơn bất kỳ lý do nào. Xảy ra chuyện như vậy, cũng không phải là lỗi của cô, ở cùng với nam nhân trong ba đêm liền thì sẽ xảy ra chuyện? Sớm biết vậy, cô không nên để người của Bách Lý Hiên Thụy đưa cô về, cô quên mất việc này nhạy cảm như thế nào. Đương nhiên, bây giờ mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, cô cũng không quan tâm, nếu danh tiếng bị huỷ hoại, cùng lắm thì cô không thể xuất giá được nữa! Hoặc là, bí quá thì cô cuốn gói bỏ đi thôi! Hề Nhi thấy Lâu Thấm Nguyệt uể oải nằm trên giường, lo lắng hỏi: “Tiểu thư, người không sao chứ?”

“Có sao.”

“... Hay là tiểu thư nói cho Hề Nhi nghe đi, có thể Hề Nghi nghe không hiểu, nhưng tiểu thư cũng đừng giữ trong lòng.” Hề Nhi an ủi cô. Cô trở người, nhìn Hề Nhi, nghiêm túc hỏi: “Hề Nhi, ngươi thấy tiểu thư của người thế nào?” “Hả?”

“Không sao, cứ nói thật lòng.” “Hề Nhi thấy Tam tiểu thư rất tốt!”

“Hề Nhi nói dối!”

Hề Nhi chân thành nói: “Thật đó tiểu thư, trước giờ Hề Nhi luôn đi theo tiểu thư, Hề Nhi biết tiểu thư luôn tốt bụng, chỉ là gần đây tiểu thư không giống như trước nữa.”

“Vậy sao?”

“Vâng, nhưng tiểu thư không cần lo lắng, có thể do bị thương ở đầu, nhất định sẽ bình phục.” “Nếu như không thể bình phục thì sao?” Cô hỏi. “Vậy...” Hề Nhi nhớ ra: “Hề Nhi thấy vậy cũng tốt! Tiểu thư của hiện tại, cũng rất tốt!” Lâu Thấm Nguyệt cũng không có ý gì khi hỏi câu này, chỉ là tâm trạng có hơi phiền muộn nên buột miệng hỏi thôi.

Mặc dù cô từ cõi chết sống lại, nhưng lại xuyên không vào người được định sẵn sẽ có số mạng bi kịch, khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Huống hồ, những người không biết được tình hình đều đi vào con đường đã được định sẵn. Cô ngồi dậy: “Không được, không thể bỏ qua như vậy được!” Cô không biết ai đúng ai sai, nhưng cô không muốn trở thành bia đỡ đạn như vậy! “Hề Nhi, giúp ta chuẩn bị, ta muốn gặp phụ thân!” “Hả? Tiểu thư muốn tìm lão gia?” “Ừ! Mau lên!” Cô bước xuống giường, để Hề Nhi thay y phục cho mình.

Hề Nhi cũng không biết tiểu thư của mình bị làm sao, chỉ đành làm theo lời cô nói. Lâu Thấm Nguyệt thay quần áo xong vội vã đến sảnh chính tìm phụ thân.

Phụ thân đang ở trong thư phòng. Cô gõ cửa rồi gọi một tiếng, trước nay cô chưa bao giờ lịch sự như vậy cả. Lâu Nghiệp Đồ cảm thấy kỳ quái, kể từ sau lần thoát chết, con gái ông trở nên thật kỳ lạ.

“Phụ thân.” Cô bước tới. Dường như phụ thân cô đang xử lý công việc, khi cô bước tới, ông đóng sách lại, hỏi cô: “Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi?” “Phụ thân, con gái muốn hỏi người, nhiều năm trước, phụ thân có từng làm việc gì sai trái không?” Cô hỏi. Sắc mặt Lâu Nghiệp Đồ tối sầm: “Con đang nói gì vậy? Là kẻ nào đã nói với con? Vương gia?” Trái tim ông như đông cứng lại. Chẳng lẽ Cửu hoàng thúc đã để mắt đến ông rồi?

Cũng không trách sao ông nghĩ như vậy, Lâu Thấm Nguyệt vừa trải qua khoảng thời gian ở cạnh Cửu hoàng thúc, con gái vô tri như cô lại hỏi ra những câu như vậy, nghĩ lại thì chỉ có thể là mưu kế của Cửu hoàng thúc,

Mặc dù trong triều có thái tử, nhưng dường như hoàng thượng lại yêu thương người đệ đệ trẻ tuổi là Cửu hoàng thúc đẩy hơn, mà năng lực và địa vị của Cửu hoàng thúc, cũng hoàn toàn có khả năng tranh giành hoàng vị.

Về phía phủ Tướng quân, rất có thể hoàng thượng sẽ ban hôn cô cho phủ Thái tử, tức là, mối quan hệ giữa phủ Tướng quân và thái tử khá nhạy cảm, nếu như có dính líu gì đến Cửu hoàng thúc, khó tránh khỏi bị hoàng đế nghi ngờ là phủ Tướng quân có dụng ý khác.

Thấy Lâu Nghiệp Đồ tỏ ra thận trọng như thế, Lâu Thấm Nguyệt biết mình đã vô tình khơi dậy sự nhạy cảm của phụ thân.

Cô cũng chỉ muốn biết, rốt cuộc là tại sao nữ chính lại muốn trả thù bọn họ mà thôi.

Lâu Thấm Nguyệt dè dặt tiến lên thêm vài bước, bước đến trước mặt phụ thân: “À thì, không phải là Thuỵ vương gia đã nói gì với con đâu, chỉ là lần này có thích khách muốn giết con, vì thế con cho rằng có khi nào có ai đó có thù với phủ Tướng quân chúng ta không!”

Lý do tạm bợ.

“Nguyệt nhi, con nói là bạn thích khách nhắm vào con?” Lâu Nghiệp Đồ vẫn luôn cho rằng đám người kia muốn nhắm vào Cửu hoàng thúc.

Mặt Lâu Thấm Nguyệt nghiêm lại, cô nghĩ ngợi rồi gật đầu: “Vâng, con cho là như thế. Vì vậy muốn hỏi phụ thân, có phải có kẻ muốn gây bất lợi cho phủ Tướng quân không, hoặc là phụ thân có kẻ thù nào không?”

“Nếu như Nguyệt nhi nói đến vấn đề này thì không cần lo lắng đâu, phụ thân làm quan mười mấy năm, tự cho rằng bản thân không làm chuyện gì đáng hổ thẹn, nếu như thật sự có kẻ muốn hãm hại phủ Tướng quân, vậy thì không phải do lỗi của phụ thân!” Ông ngay thẳng nói: “Nhưng nếu như đã có chuyện như vậy, sau này Nguyệt nhi không nên ra ngoài nữa.”

Lâu Thấm Nguyệt há hốc miệng.

Cô chỉ muốn hỏi thêm thông tin gì đó, cô đổi chủ đề hỏi tiếp: “Vâng thưa phụ thân, con gái đã biết! Còn nữa, phụ thân, biểu hiện hôm nay của đại ca người cũng đã thấy rồi, người thực sự muốn để đại ca và Minh tỷ tỷ thành hôn sao?”

“Nguyệt nhi.” Vẻ mặt của Lâu Nghiệp Đồ trở nên nghiêm nghị: “Nguyệt nhi không cần quan tâm đến những việc này!” Cô cũng sốt ruột, vì vậy cô không dừng lại còn nói thêm: “Những phụ thân cũng không biết được lại lịch của Minh tỷ tỷ, nếu như tỷ ấy có ý định muốn hại phủ Tướng quân chúng ta thì sao?” Lâu Nghiệp Đồ đứng dậy: “Con nói lung tung gì đó! Nguyệt nhi, rốt cuộc là kẻ nào sai khiến con nói những lời này!” Phụ thân cô cũng trở nên kích động... Lâu Thấm Nguyệt im lặng lùi về sau một bước,

Lâu Nghiệp Đồ hoài nghi nhìn con gái của mình, từ lần đầu tiên con gái của ông cứu Cửu hoàng thúc và sau lần lén trốn ra ngoài, nó đã thay đổi rất nhiều, nghĩ đến đây ông lại thở dài: “Nguyệt nhi, phụ thân biết bây giờ con thấy rất mơ hồ, phụ thân sẽ sắp xếp đại phu đến kiểm tra cho con, con yên tâm, nhất định con sẽ khoẻ lại thôi.”

Bị thương ở đầu, đại phu cũng đã nói riêng với ông, có thể nặng hoặc có thể nhẹ, trong sách y có ghi, có người sau khi bị thương ở đầu thì hoàn toàn thay đổi, cứ tiếp tục như vậy, có thể sẽ không nguy hại đến bệnh nhân nhưng cũng tạo nên những tổn hại to lớn khác. Cô con gái này của ông tuy không được lòng lắm, nhưng dù gì cũng là con gái, hơn nữa, cô cũng sắp đến tuổi kết hôn, bất kỳ lúc nào hoàng đế cũng có thể thể đến ban hôn cho cô.

Hai cha con có hai luồng suy nghĩ khác nhau, nhất thời cũng không nói chuyện được nữa.

Lâu Thấm Nguyệt cũng bị “đuổi” về viện.

Mặc dù cô biết rằng dù cô có nói gì cũng không ai tin, nhưng sự thật là lần đầu tiên cô đối mặt nói ra những nghi ngờ về Minh Thiến Thiến lại bị gạt đi, khiến cô cảm thấy vô cùng đau lòng.

Cô vừa trở về viện của mình, lục tung mấy cái hộp bắt đầu sắp xếp đồ đạc, mặc kệ vậy, cô chỉ cần giữ được cái mạng của bản thân là tốt rồi. Đừng tưởng cô là cảnh sát thì cô phải ra tay cứu giúp vạn dân, vốn dĩ cô không hề có năng lực này! “Tiểu thư.” Hề Nhi bưng bát canh nóng tiến vào, vô cùng ngạc nhiên khi thấy Lâu Thấm Nguyệt đang sắp xếp đồ đạc, nàng ta vội vàng để bát canh lên bàn rồi bước đến bên cạnh Lâu Thấm Nguyệt : “Tiểu thư, người cần tìm gì sao? Cứ nói với nô tỳ, nô tỳ tìm giúp tiểu thư.”

“Hề Nhi.” Cô không trả lời mà hỏi ngược lại: “Hề Nhi muốn đi với ta không?”

Đưa được người nào đi thì hay người đó.

Tuy nhiên, Hề Nhi hoàn toàn không phản ứng được với lời cô nói: “Tiểu thư... Tiểu thư nói gì vậy? Đừng dọa Hề Nhi.”

Doạ cái gì mà doạ, dù sao thì khi trời sáng, cô cũng sẽ rời đi.

Lâu Thấm Nguyệt im lặng, đồ đạc cũng đã sắp xếp hòm hòm, quan trọng nhất là ngân lượng, nhưng cô lại phát hiện ra bản thân cô không có nhiều ngân lượng. Nàng Tam tiểu thư này cũng đáng thương thật!
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
nguyenngoc123Duyet thẻ giup minh với - sent 2023-06-02 19:26:08
0988009450Truyện kiểu đầu voi đuôi chuột thế , tác giả lười viết nên viết nốt giàn ý cuối truyện phải k - sent 2023-05-04 20:44:40
duyendo123kết cấu truyện hơi lộn xộn, kết vội quá - sent 2023-04-22 08:34:51
Mùi HoàngNữ chính đúng gu của mình cơ mà kết rồi thấy hơi hụt hẫng, cảm thấy chưa đã, kết vội vàng quá trời, ko có phiên ngoại của các nhân vật phụ khác là sao =((( - sent 2023-04-14 20:19:50
ngayeuDuyêth thẻ giúp mìn với ạ :))) - sent 2023-04-07 20:55:58
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương