Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 4: Ngũ gia, đã gây phiền phức cho ngài rồi!

/1555
Trước Tiếp
Tạ Phong Miên lạnh lùng nhìn Mạc Ương Ương, mất kiên nhẫn nói: “Tránh ra, đừng có chắn đường.” Ánh mắt xa lạ của anh ta khiến cổ họng của Mạc Ương Ương như bị tắc nghẹn lại, mỗi lần nuốt xuống đều đau thấu tim gan.

Mạc Ương Ương lê đôi chân vẫn đang chảy máu, xoay người lết từng bước rời khỏi nơi này.

Đối với Tạ Phong Miên, tất cả những gì đang diễn ra trước mắt chẳng liên quan gì tới anh cả.

Tạ Phong Miên vừa đi khỏi, vẻ đau khổ trên khuôn mặt Mạc Thị Tuyền cũng biến mất.

Cô ta đưa tay lau khô nước mắt còn đọng lại trên mặt rồi liếc sang người bên cạnh.

Đối phương lập tức hiểu ý, lao đến xô Mạc Ương Ương.

“Con đĩ này, đánh người xong còn muốn chạy, đâu có dễ dàng như thế...” Cả đám lại túm lấy Mạc Ương Ương, chuẩn bị đánh cô.

Bỗng, một tiếng “rầm” cực lớn vang lên, cả đám giật mình xoay người lại nhìn.

Một chiếc xe Bentley sang trọng màu đen đâm trúng vào chiếc Porsche màu đỏ mà đám bọn họ đang đỗ ở bên đường.

Cửa xe Porsche bị đâm lõm hẳn vào trong, hoàn toàn biến dạng.

Chiếc Porsche đó là nhà họ Mạc mới mua cho Mạc Thị Tuyền, thậm chí còn chưa gắn biển số.

Nhìn thấy xe của mình bị người ta đâm phải, mắt của Mạc Thị Tuyền trợn to như muốn nứt toác ra đến nơi.

Đám người bợ đỡ cô ta cũng lập tức gào lên: “Mày bị ngu à, có biết đây là xe của ai không?” Tài xế chiếc Bentley hạ kính xe xuống: “Xe của mấy người à?” Một giọng nói lạnh băng, trầm thấp, dễ nghe.

Không cần nhìn thấy mặt, chỉ cần nghe thôi cũng đã thấy say rồi.

Giọng nói vừa truyền đến tai Mạc Ương Ương, cô lập tức cảm thấy không ổn.

Chỉ trong chớp mắt, cô quên sạch mọi đau đớn, ấm ức.

Cơ thể cô gần như run lên theo bản năng, lúc này chỉ còn lại sự sợ hãi.

Đây là...

Mạc Thị Tuyền nhìn thấy người ngồi trong xe thì giật mình, lắp ba lắp bắp gọi: “Tạ...

Tạ...

Ngũ gia...” Đám người bợ đỡ cô ta nghe thế thì cũng lập tức kinh hãi bịt chặt miệng.

Tất cả mọi người đều biết, người dám xưng là “Tạ Ngũ gia” trong thành phố Hạ này, chỉ có một người.

Đó là con út của nhà họ Tạ, Tạ Tây Trạch - chú út của Tạ Phong Miên.

Người này là một truyền thuyết, là người đàn ông mà phụ nữ cả thành phố này tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán cũng chỉ mong được gặp một lần.

Tạ Tây Trạch lạnh lùng quét mắt nhìn đám người, nói: “Chiếc xe này...” Mạc Thị Tuyền lập tức đáp: “Không sao không sao ạ, tôi biết là ngài không cố ý, tôi...” Tạ Tây Trạch cười nhạt: “Xin lỗi, tôi cố ý đấy.” “Hả?” Ánh mắt của Tạ Tây Trạch tối hẳn đi: “Chắn đường tôi, chướng mắt.” Mạc Thị Tuyền cảm thấy lạnh cả người, lắp bắp nói: “Là...

là do chúng tôi...

không có mắt, đã chắn đường của ngài ạ...” Đột nhiên, Tạ Tây Trạch lạnh giọng nói: “Lên xe đi.” Mạc Thị Tuyền ngẩn người, sau đó kích động đến mức run rẩy.

Cô ta cố gắng kìm nén cảm giác vui sướng như điên trong lòng mình lại đỏ bừng mặt nhìn đám người xung quanh.

Ánh mắt vừa kinh ngạc vừa đố kị lại vừa hâm mộ của họ khiến lòng hư vinh của cô ta được thỏa mãn.

Mạc Thị Tuyển chậm rãi ngẩng cao đầu giống như một chú chim khổng tước kiêu ngạo, sải những bước chân mà bản thân cô ta cảm thấy là ung dung cao quý nhất đến trước của xe.

“Ngũ gia, đã gây thêm phiền phức cho ngài rồi.” Mạc Thị Tuyền nũng nịu nói, sau đó đỏ mặt đưa tay ra định kéo cửa xe bên ghế phụ.

Thế nhưng cô ta vừa chạm vào tay cầm thì một gáo nước lạnh đã giội xuống.

Tạ Tây Trạch lạnh lùng nói: “Mạc Ương Ương, cô què chứ không điếc.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương