Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 31: Người khác dựa vào cái gì mà xứng với anh?

/1555
Trước Tiếp
Rõ ràng đây là một thằng nhóc nghịch ngợm, thế nhưng cảm giác của anh đối với đứa nhóc này rất kỳ quái, từ sâu trong nội tâm có một loại cảm giác thân thuộc theo bản năng, đối với anh cảm giác thân thuộc này rất xa

Trước giờ anh chưa bao giờ có kiên nhẫn chơi để cùng cháu của mình, thế mà hôm nay anh lại không hề từ chối bất cứ yêu cầu vô lý của thằng bé này, thậm chí còn cảm thấy có hơi thú vị.

Bây giờ Tạ Tây Trạch lại cảm thấy bộ dạng của đứa nhỏ này cứ như thể cậu bé biết rõ hết tất cả mọi chuyện vậy.

Đứa bé này quả thật quá kì lạ.

Cứ như là một tiểu yêu quái đột nhiên xuất hiện! Vệ sĩ đuổi tới thấy nhóc con đã rời đi, mà boss của mình vẫn đứng tại chỗ nhìn theo, mới cẩn thận từng li từng tí tới gần.

“Thưa ngài...” Biểu cảm âm trầm của Tạ Tây Trạch lập tức tan biến, khôi phục lại vẻ bình tĩnh, anh khẽ đẩy kính mắt lên rồi xoay người lại nói: “Bảo viện trưởng tìm hộ tôi một người.” Tạ Tây Trạch có một linh cảm vô cùng mãnh liệt, người nhìn lén anh vừa rồi rất có thể là Mạc Ương Ương.

Ánh mắt anh u ám, mang theo sự nguy hiểm bất thường.

“Còn nữa...

Đi điều tra thêm về thằng nhóc kia.”

“Vâng!”

Trợ lý của Tạ Tây Trạch tới gần, nói: “Thưa ngài, Phó Thị trưởng La mời ngài đi ăn cơm tối nay, ngài xem có đi được hay không?” “Từ chối đi.” Trợ lý lại nói tiếp: “À...

Cô Hạ còn đang chờ ngài, cô ta nói, trong tay cô ta có mảnh đất vô cùng phù hợp với yêu cầu của ngài.”

Tạ Tây Trạch nhíu mày, có hơi mất kiên nhẫn nói: “Về sau đừng có để cho cô ta tới gần.” Trợ lý gật đầu: “Đã rõ.” Cơ mà anh ta cảm thấy có hơi kỳ lạ, cô Hạ này theo đuổi tiến sĩ nhà bọn họ đã nhiều năm rồi, lúc trước anh chẳng bao giờ quan tâm.

Sao hôm nay đột nhiên ngay cả tới gần anh cũng không cho tới nữa.

Chuyện này là sao ta? Bởi vì đứa trẻ kia sao? Nhắc mới nhớ, cái đứa bé kia, rốt cuộc đứa trẻ kia có quan hệ gì với tiến sĩ của bọn họ? Hôm nay tiến sĩ quá kì lạ! Trong đầu trợ lý có vô số vấn đề nhưng miệng anh ta vẫn tiếp tục nói chuyện công việc: “Hai giờ chiều ngày mai, chúng ta sẽ quay về thành phố Hạ.” Tạ Tây Trạch không nói gì.

Sau khi vào thang máy, anh đột nhiên nói: “Lùi thời gian quay về thành phố Hạ lại.” “Vậy ngài xem lùi lại bao nhiêu ngày thì được?” “Khi nào về tôi sẽ nói với cậu.”

“Vâng.” Trợ lý yên lặng, không nói thêm gì nữa.

Nhìn thấy Tạ Tây Trạch đi tới, Hạ Tâm Duyệt điều chỉnh lại tâm trạng rồi tiến lên chào hỏi một lần nữa.

“Đàn anh...” Cô ta vẫn luôn tự tin với bản thân mình, ngoại hình xinh đẹp, chỉ số IQ và EQ cao, bằng cấp cao, gia thế lại tốt, cho dù Tạ Tây Trạch đã có con trai đi nữa thì cô ta cũng không muốn từ bỏ.

Người đàn ông xuất sắc như vậy chỉ có những người phụ nữ xuất sắc như cô ta mới xứng! Người khác dựa vào cái gì mà đòi xứng với anh! Lần này Tạ Tây Trạch không tránh đi, anh thản nhiên nói: “Cô Hạ, nghiêm túc mà nói thì tôi không phải là đàn anh của cô, cô vốn không biết gì về lĩnh vực nghiên cứu khoa học cả.

Cô xưng hô như vậy là thiếu tôn trọng đối với nghề của bọn tôi.” Đại khái có lẽ đây là câu dài nhất mà Tạ Tây Trạch từng nói với Hạ Tâm Duyệt, đồng thời cũng là câu nghiêm khắc nhất.

Tâm trạng mà Hạ Tâm Duyệt khó khăn lắm mới điều chỉnh lại được lập tức bị sụp đổ.

“Em...”

“Cô Hạ là thương nhân, bản tính của thương nhân là trục lợi, nhưng mà tôi không có hứng thú trở thành hàng hoá của cô.”

Hạ Tâm Duyệt cắn môi, hỏi: “Đàn anh, vì sao?” Cô ta vẫn còn gọi là đàn anh.

Tạ Tây Trạch đi lướt qua cô ta: “Cô Hạ, đây là bệnh viện, cô tiện đường thì cũng tới khoa Thần kinh khám xem thể thể nào đi.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương