Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 12: Lương tâm cái khỉ khô gì?

/1555
Trước Tiếp
Thế nhưng từ sau bữa tiệc sinh nhật đó, cô lại phát hiện có lẽ cô chưa bao giờ thật sự hiểu họ, chưa bao giờ thật sự đặt chân vào trái tim của nhà họ.

Sự thay đổi của họ gần như chỉ tính bằng cái chớp mắt.

Sau bữa tiệc sinh nhật ấy thoắt cái bọn họ như biển thành một người hoàn toàn khác, toàn bộ tình thân mến thương trước đây đều biến mất sạch sẽ.

Mạc Ương Ương không ngốc, chỉ là cô vẫn nhớ tình cảm cũ mà thôi.

Người ta đã vứt bỏ cô rồi nhưng trong lòng cô vẫn vương vấn chút tình thân cuối cùng ấy.

Và, chút tình thân này lại trở thành con dao nhà họ Mạc dùng để giết cổ.

Mạc Ương Ương biết La Thiên và Mạc Thị Tuyền đang ở ngoài cửa phòng, cô lạnh giọng nói: “Thả tôi ra.” Một lúc sau, giọng nói mang theo vẻ nuối tiếc của La Thiển vang lên: “Ương Ương, nếu như con đã nghe thấy rồi thì mẹ cũng chỉ có thể nói xin lỗi với con thôi.

Mẹ mong con có thể hiểu cho mẹ, mẹ thật sự hết cách rồi.

Anh trai con đã rơi vào tình trạng nguy kịch rồi, nếu còn không tìm được tim thích hợp thì nó sẽ...” Nói mãi nói mãi, giọng của La Thiến bắt đầu trở nên nghẹn ngào: “Ương Ương à, anh trai con đối xử với con tốt như thế, chắc chắn con sẽ không nhẫn tâm nhìn nó chết đâu mà đúng không?” Mạc Ương Ương nghiến răng: “Tôi nhẫn tâm.” La Thiên nghe thế liền gào lên: “Mạc Ương Ương sao mày lại có thể ác độc như thế? Mày sắp chết rồi còn cần tim làm gì, sao không thể lấy ra cứu anh trai mày chứ?” “Nhà tao nuôi dưỡng mày 20 năm, cho mày làm cô chủ cành vàng lá ngọc, để mày không phải lo chuyện cơm áo gạo tiền.

Cho dù phải chết thì mày cũng đã hưởng thụ hết mọi giàu sang phú quý, coi như mày báo đáp ơn nuôi dưỡng cho nhà tao trước khi chết không được sao?” Mạc Ương Ương tức đến mức bật cười.

Logic cướp bóc thế này mà bà ta lại có thể nói một cách hùng hồn như thể được.

Cho dù cô sắp chết nhưng hiện giờ cô vẫn chưa chết, bọn họ dựa vào đâu mà quyết định sống chết của cô? Tim là của cô, cô muốn cho thì cho, không muốn cho thì đừng hòng ai lấy được! Mạc Ương Ương cắn răng, cô không thể ngồi đây chờ chết được.

La Thiển lại dịu giọng: “Ương Ương, con hãy suy nghĩ cho kỹ, con vẫn còn nợ nhà họ Mạc này công ơn dưỡng dục, nếu như con có lương tâm thì con sẽ biết nên làm như thế nào!” Mạc Ương Ương: Lương tâm cái khỉ khô ấy! Nói được những lời như thế này thì đúng là mặt dày vô địch! Cô phải nhanh chóng trốn ra khỏi đây mới được.

Báo cảnh sát được không? Không được, chứng cứ đâu, cô có chứng cứ gì để chứng minh nhà họ muốn moi tim cô đây? Đến lúc đó sẽ chỉ khiến nhà họ Mạc theo dõi cố gắt gao hơn mà thôi.

Tìm Đông Chí cũng không được, cô ấy chỉ có một mình, cho dù có lập tức đến đây cũng vô ích.

Chỉ có thể dựa vào chính mình thôi! Mạc Ương Ương kiểm tra khắp căn phòng một lượt.

Quả nhiên, cửa sổ cũng bị khóa.

Duy chỉ có cái cửa sổ nhỏ hẹp trong phòng tắm là không bị khoá, miễn cưỡng vẫn có thể cho một người chui qua.

Mạc Ương Ương xé ga giường và rèm cửa sổ thành sợi rồi bên thành một sợi dây thừng dài, định trèo từ cửa sổ ra ngoài.

Thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại Mạc Ương Ương vẫn cảm thấy không ổn.

La Thiên là người cẩn thận, chắc chắn sẽ cho người canh chừng nơi này, một khi phát hiện cô bỏ chạy thì sẽ lập tức đuổi theo.

Cô phải nghĩ cách kéo dài thời gian mới được.

Mạc Ương Ương lật tung căn phòng, tìm được một cục pin và một tờ giấy bạc dùng để gói kẹo ngậm.

Cô nhanh trí buộc hai đầu của tờ giấy bạc vào hai cực âm dương của cục pin, chẳng bao lâu sau, phần giữa của tờ giấy bạc bắt lửa.

Mạc Ương Ương ném tờ giấy bạc đang cháy lên giường, nhìn ngọn lửa ấy, lần đầu tiên cô cảm thấy biết ơn Tạ Tây Trạch, đây là trò anh ta đã dạy cho cô từ mấy năm trước.

Đợi cho ngọn lửa bén lên, Mạc Ương Ương gọi 119.

Cô tính toán thời gian, sau khi nghe thấy tiếng xe cứu hỏa đến, liền chui qua cửa sổ trong phòng tắm rồi bám vào sợi dây thừng leo xuống từ tầng hai.

Xe cứu hỏa đến, nhà họ Mạc trở nên hỗn loạn, Mạc Ương Ương nhân cơ hội chạy ra ngoài.

Trên đường chạy trốn, Mạc Ương Ương nghĩ đến một chuyện khác.

Lúc chạy ngang qua một hiệu thuốc, cô do dự nhưng rồi vẫn bước vào.

Ra khỏi hiệu thuốc, Mạc Ương Ương vội vàng vào một nhà vệ sinh công cộng.

Mấy phút sau, sau khi nhìn thấy hai vạch trên que thử thai, Mạc Ương Ương chỉ cảm thấy mọi thứ trước mắt tối sầm lại, trời đất quay cuồng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương