Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão

Chương 7: Giỏi quá cũng làm người khác ghét

/1555
Trước Tiếp
Đám người ở phía sau lưng cô ta thì đã ghen tị đến mức sắp phát điên rồi.

“Con khổn Mạc Ương Ương đó sao lại có thể đi cùng Tạ Ngũ gia được chứ, Thị Tuyền.

Người đẹp trai lại tài giỏi như Tạ Ngũ gia sao có thể cho cô ta lên xe được?” Mạc Thị Tuyền gằn giọng nói: “Cô hỏi tôi, làm sao tôi biết được!” Nói rồi cô ta lại nhìn theo hướng chiếc xe vừa biến mất, sự hận thù ngập tràn trong đôi mắt.

Nhà họ Tạ cực kì có tiếng nói ở thành phố Hạ.

Nếu như nhà giàu cũng phân đẳng cấp thì nhà họ Tạ là cấp bậc vương giả, còn nhà họ Mạc thì là...

giàu xổi! Mà nhắc đến nhà họ Tạ thì không thể bỏ qua Ngũ gia của nhà họ Tạ, Tạ Tây Trạch.

Chủ út của Tạ Phong Miên tuy chỉ hơn cậu ta vài tuổi nhưng đã tỏa sáng và chói mắt hơn bất cứ người nào của nhà họ Tạ.

Dường như từ lúc mới chào đời anh đã tự mang theo buff, những nơi anh dạo bước qua đều là những đỉnh cao mà người bên cạnh cả đời cũng khó lòng mà đạt đến được.

Với chỉ số IQ cực cao, 16 tuổi anh đã vào đại học, học chuyên ngành công nghệ sinh học mà không một ai coi trọng và còn chưa tốt nghiệp đã mở được phòng thí nghiệm của riêng mình.

Đối với anh mà nói, quyền sở hữu trí tuệ với những luận văn học thuật dễ như phép tính cộng đơn giản vậy.

Ngay từ khi còn rất trẻ anh đã trở thành nhà khoa học thiên tài, là nhân vật vô cùng quyền lực.

Tạ Tây Trạch là tiến sĩ ngành công nghệ sinh học trẻ tuổi nhất, nay đã sở hữu khá nhiều phòng thí nghiệm lớn, nghiên cứu độc quyền mỗi năm nhiều không kể xiết.

Phí chuyển nhượng của một hạng mục bất kỳ nào đó cũng có thể vượt qua lợi nhuận năm của một công ty lớn.

Huống hồ anh còn có một công ty dược phẩm sinh học của riêng mình.

Ở trước mặt anh, chủ tịch hay tổng giám đốc gì đó đều không đáng nhắc tới.

Anh là nhà khoa học thành công nhất trong số các doanh nhân, cũng là doanh nhân thành công nhất trong số các nhà khoa học.

Người ta thường nói không có ai là hoàn hảo, thế nhưng Tạ Tẩy Trạch là ngoại lệ.

Có người nói, nếu như trên đời này có thần tiên thì chắc chắn sẽ giống như Tạ Tây Trạch, không chỉ vì xuất thân và trí tuệ mà còn cả gương mặt khiến bao người mê mệt của anh nữa.

Tất cả nam nữ của thành phố Hạ tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán chỉ vì muốn được nhìn thấy anh một lần, duy chỉ có Mạc Ương Ương là ngoại lệ.

Mạc Ương Ương ngồi trong xe của Tạ Tây Trạch mà như đang ngồi trên thảm gai.

Lúc này, cô thà đi đánh nhau với đám người Mạc Thị Tuyền còn hơn là ngồi cạnh anh.

“Hình như lần nào gặp cũng thấy cô đang ở trong tình trạng thảm hại?“.

Mạc Ương Ương cười gượng nói: “Chắc là do tôi giỏi giang quá nên khiến người ta ghen ghét...” Tạ Tây Trạch: “..” Mạc Ương Ương lấy hết dũng khí nói: “Ngũ gia, cảm ơn vì hôm nay ngài đã cứu tôi.

Tôi...

không làm lãng phí thời gian quý báu của ngài nữa, ngài cho tôi xuống phía trước là được rồi!” “Đến phòng thí nghiệm của tôi, cô cần bôi thuốc.” Phòng thí nghiệm? Cơ thể Mạc Ương Ương căng cứng, lập tức nhớ lại cảnh mình nhìn thấy năm mười tuổi.

Cô lập tức sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu, vội vã đáp: “Không không, không cần đây, thật sự không cần đâu, phiền phức lắm, tôi không sao cả, không đau nữa rồi...” Một tay Tạ Tây Trạch giữ chặt vô lăng, tay còn lại lấy ra một cái chai nước không có nhãn mác gì đưa cho Mạc Ương Ương: “Uống đi.” Mạc Ương Ương nhận lấy: “Đây là thứ gì?” Tạ Tây Trạch: “Thuốc biển cô thành người câm.” Mạc Ương Ương: “...”

Cô...

tin!

“Haha...

Ngũ gia, ngài hài hước quá.” Đèn đỏ, xe dừng lại.

Mạc Ương Ương bỗng có một suy nghĩ to gan lớn mật.

Cô liếm môi, rồi âm thầm đếm ngược.

Ở mười giây đèn đỏ cuối cùng, cô bất ngờ tháo dây an toàn, mở cửa xe, lăn từ trên xe xuống.

Cả quá trình xảy ra rất nhanh, khiến cho những tài xế đang chuẩn bị đạp ga sợ đến mức muốn chửi đổng.

Mạc Ương Ương mặc kệ vết thương trên người, vừa ăn vừa bỏ chạy trối chết.

Tuy rất mất mặt, rất thảm hại nhưng thế còn tốt hơn là đến phòng thí nghiệm của Tạ Tây Trạch.

Cô sắp chết rồi, không muốn đến đó chịu tội đâu.

Tạ Tây Trạch nhìn theo bóng dáng chạy trốn chết của Mạc Ương Ương, một tia sáng lạnh lướt qua mắt kính anh.

Đèn xanh sáng lên, những chiếc xe phía sau điên cuồng bấm còi inh ỏi.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lylycute12345Truyện còn ra không ạ - sent 2023-03-14 19:45:06
nguyenthithuthuyyTruyện này còn ra không vậy - sent 2022-12-19 11:30:16
duongngan1002Tác giả drop rồi hay sao ấy mn - sent 2022-08-14 11:54:58
Yên Trịnh1631906495Truyện này còn ra tiếp hông ạ?? - sent 2022-05-31 00:43:06
huong ho thiDrop rùi à ad ơi - sent 2022-04-15 10:11:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương