Phú Bà Khi Yêu full

Chương 1: Câu chuyện trái lựu

/463
Trước Tiếp
Tiễn Niên là một cô gái rất thông minh, phản ứng cũng nhanh nhạy nhưng lại hơi khôn vặt, vậy nên từ trước tới nay, chặng đường học hành của cô 1 chưa bao giờ biết hai chữ “cố gắng” là gì, vậy mà cô vẫn luôn được xếp hạng khá cao trong lớp.

Chính vì không chịu học hành tử tế nên thành tích học tập của cô luôn lên xuống thất thường, đến khi thi vào cấp ba, sự tai hại của việc đi thi chỉ dựa vào thủ thuật khôn lỏi của bản thân đã lộ rõ. Trong thời gian cần chăm chỉ ôn thi chuyển cấp, cô lại chỉ dành ba phần mười thời gian của mình vào việc học, bảy phần còn lại thì để chơi bời.

Kết quả, điểm của cô chỉ suýt soát đủ đỗ vào trường cấp ba chuyên mà thôi.

Nhưng như vậy cũng đã rất đáng tự hào rồi. Dù sao trong lớp cô cũng chỉ có mười mấy người thi đỗ vào trường Trung học Vị Ương - trường chuyên xếp thứ hai cả nước này thôi.

Khối mười của trường Trung học Vị Ương có hơn ba nghìn học sinh, mười cô cậu học sinh từng học cùng lớp đã được chia vào các lớp khác nhau theo điểm đầu vào.

Lớp của Tiễn Niên là lớp 10A11, một lớp bình thường, cách lớp cô khoảng hai lớp lại là lớp chọn.

Học sinh mới vào trường còn chưa hiểu nhiều về lớp thường và lớp chọn, mà chỉ nghĩ đơn giản là trước kia mọi người học chung lớp với nhau, bây giờ lại cùng đỗ vào một trường cấp ba, phòng học còn gần nhau, sau giờ học có thể là cà với nhau nên thấy hạnh phúc biết bao.

Tiễn Niên có rất nhiều sở thích khác nhau, xem phim truyền hình, đọc sách, chơi thể thao ngoài trời, sở thích nào của cô cũng tốn rất nhiều thời gian, vậy nên cô không muốn lãng phí bất kỳ giây phút nào vào việc mình không thích.

Từ trước đến giờ cô vẫn luôn để tóc ngắn vì thấy như thế sẽ tiện hơn, dễ gội đầu, lại còn nhanh khô.

Tính cách của cô rất hướng ngoại, coi trọng đạo nghĩa, vậy nên các bạn học nữ đều rất thích cô. Còn các bạn học nam lại thấy cô giống con trai, nên ai cũng cố giữ khoảng cách với cô.

Dù có là nam sinh trường cấp hai hay là nam sinh trường cấp ba thì ai cũng thích “mái tóc dài bồng bềnh”, vậy nên đối với họ, những cô nàng nữ sinh tóc ngắn không được coi là nữ sinh.

Sau khi tan học, Tiễn Niên gặp lại bạn cũ Vương Đông và một cậu bạn trông giống như con công tên Trương Lỗi ở ngoài hành lang.

Lúc gặp hai người họ, Tiễn Niên nghe thấy Trương Lỗi nói với vẻ cường điệu “Yêu quái! Tớ biết ngay là vào trường này chắc chắn sẽ gặp cậu mà!”

Có vẻ như Vương Đông cũng đã quen với biệt danh “yêu quái” này rồi nên cũng không phản bác lại.

Tiễn Niên tò mò đi đến hỏi: “Tại sao cậu lại gọi Vương Đông là yêu quái vậy?”

Trương Lỗi cười đáp: “Người ta thường nói khôn như yêu quái, cậu nói xem, tên này chẳng phải là yêu quái thì là gì?”

Hóa ra là vậy, kể ra biệt danh này cũng chuẩn đấy chứ.

Vương Đông là bạn học cùng trường cấp hai với Tiễn Niên , cuộc thi nào cậu cũng đứng đầu lớp. Từ xưa đến nay, cậu không bao giờ để vuột mất vị trí đó cả. Và tất nhiên lần này cậu ta đã được phân vào lớp chọn của trường.

Trương Lỗi là bạn học tiểu học của Vương Đông, hai người cũng khá thân thiết, bây giờ lại còn học cùng trường cấp ba nữa. Mặc dù học khác lớp, nhưng cứ tan học là hai người lại đi chơi cùng nhau. Tất nhiên, Trương Lỗi đã vào trường này bằng tiền, thành tích bết bát của cậu ta làm sao mà với nối điểm sàn của trường này.

Nam sinh có thành tích học tập xuất sắc thường cũng giống như các nam sinh điển trai vậy, một người là có chỉ số IQ cao hơn người khác, một người thì điển trai hơn người khác, cả hai đều rất dễ lấy được thiện cảm của người khác.

Mỗi lần Vương Đông và Trương Lỗi đứng cạnh nhau, một người sẽ đại diện cho trí tuệ, người còn lại đại diện cho vẻ đẹp.

Bởi vì hai người rất nổi bật nên thường thu hút ánh nhìn của người khác. Vậy là nhóm người đứng buôn chuyện ở hành lang cứ thể mở rộng ra, nhóm bạn cùng học cấp hai với Tiễn Niên cũng dần dần tụ tập lại với nhau.

Cuộc sống của học sinh cấp ba rất khổ sở, trời chưa sáng đã phải dậy đi học. Đã bước vào trường là không ra ngoài được nữa mà bắt buộc phải ngồi học đến tận đêm khuya, vừa chán vừa ngán.

Tụ tập lại để nói chuyện phiếm sau giờ học đã trở thành cách giảm bớt căng thẳng của các học sinh, đồng thời cũng là một niềm vui nhỏ hiếm có của họ ở trong trường.

Vương Đông là một người khá kỳ lạ. Có lẽ do tốc độ suy nghĩ của cậu nhanh hơn người bình thường. Cậu rất thích kể chuyện cười cho mọi người nghe, nhưng lại có rất ít người có thể hiểu được những câu chuyện cười đó. Chỉ có mỗi Tiễn Niên là rất hào hứng cười phá lên, có vẻ như cô rất hiểu khiếu hài hước của Vương Đông.

Thật ra, hồi học cấp hai, Vương Đông không phải là người quá thân thiện. Những người có IQ cao, thành tích học tập tốt thường rất kiêu ngạo, có thể là do họ luôn có cảm giác những người khác đều đần độn, không xứng để chơi với mình. Trước kia Vương Đông không hay chơi với bạn cùng lớp lắm, nhưng sau khi vào cấp ba, cậu đã thay đổi khá nhiều. Thứ nhất, dù mọi người nghe có là một tên đầu gỗ thì cũng là một tên đầu gỗ có tình cảm. Nếu so sánh giữa các bạn học cấp hai đã học cùng nhau bốn năm, và các bạn học cấp ba mới quen thì tất nhiên là các bạn học cùng cấp hai sẽ thân với nhau hơn rồi, chính vì thế mà càng ngày mọi người nghe càng chơi thân với các bạn học cùng cấp hai của mình hơn.

Thứ hai là vì cái hồ cá trường Trung học Vị Ương này lớn hơn trường cấp hai trước kia của cậu nhiều, và tất nhiên là người giỏi cũng nhiều hơn. Sau khi gặp được những thiên tài giỏi hơn cả mình, cậu cũng hiểu ra là làm người bình thường chẳng hề đơn giản chút nào, vậy nên cậu đã sẵn lòng bỏ sự kiêu ngạo của mình sang một bên để chơi với người bình thường.

Tiễn Niên là một người rất vui tính, mỗi lần tụ tập với nhau, cô luôn là người nói nhiều nhất. Lúc nào cô cũng hào hứng kể cho mọi người nghe về những chuyện thú vị đã xảy ra trong lớp mình. Mọi người thấy góc nhìn của cô thú vị như vậy, ai cũng thích nghe cô kể chuyện.

Hôm đó, sau buổi tự học tối thứ hai, mọi người đều tan học ra khỏi lớp, đứng trong hành lang lộng gió. Thời tiết tháng mười đã trở mát, gió thổi mát lạnh sảng khoái.

Vương Đông bông nói ra hai chữ: “Trái lựu.”

Mọi người đều ngạc nhiên, đúng là đến mùa lựu rồi, nhưng mà cậu bạn thiên tài ơi, cậu đừng có nói trống không, chẳng có trước có sau gì như vậy được không?

Vương Đông nhìn sang Tiễn Niên, nói tiếp: “Từ nay về sau, tớ sẽ gọi cậu là trái lựu.”

Hồi đó các học sinh trêu đùa nhau đủ kiểu, kiểu nào cũng có. Nhưng chung quy thì chuyện một nam sinh đặt biệt danh cho một nữ sinh ngay trước mặt các bạn học sinh khác vẫn khá mập mờ. Tất cả mọi người đều tỏ vẻ “Á, à, tớ hiểu rồi nhé”, sau đó tất cả mọi người đều yên lặng ngồi xem hai người khoe khoang tình cảm.

Tiễn Niên biết rõ là các bạn nam thường hay thích đặt biệt danh cho người khác, và biệt danh cũng không khác tên gọi thân thiết là mấy. Đây là cách xưng hô mà Vương Đông đặt riêng cho cô, nên nghe thấy Vương Đông nói vậy, cô cũng thấy mừng thầm.

Vả lại biệt danh này cũng rất đáng yêu nên cô cũng vui vẻ chấp nhận. Cô cho rằng bây giờ mối quan hệ giữa mình và Vương Đông đang có gì đó khang khác.

Sau khi nghe thấy Tiễn Niên đồng ý, duy chỉ có mỗi Trương Lỗi lại cười phá lên, sau đó cậu ta chẳng nói chẳng rằng, cứ thế vừa cười vừa chạy về phòng học. Trương Lỗi là một người thất thường, chẳng ai đoán được lúc nào cậu ta khóc, lúc nào cậu ta cười, nên cũng chẳng có ai để ý đến chuyện này.

Trước giờ Tiễn Niên vẫn luôn sùng bái Vương Đông, đây là điều khó mà tránh khỏi.

Sau vài kỳ thi kể từ khi vào trường cấp ba, khoảng cách về điểm số của cô và Vương Đông càng ngày càng xa hơn, cô cảm thấy Vương Đông không hổ là một thiên tài, cậu ấy học giỏi thật đấy!

Vương Đông lại chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Cậu không tập trung, cố gắng học hành cho tử tế hơn một chút à? Trước kia điểm của cậu cũng có kém hơn tớ bao nhiêu đâu.”

Sự khác biệt giữa điểm số của hai người không phải có trong một sớm một chiều mà đã dần dần cách biệt.

Vương Đông rất hay đọc sách, cực kỳ giỏi các môn tự nhiên. Cậu tự nhận rằng bản thân mình chỉ có ưu thế duy nhất là học giỏi, bèn tự phát huy tối đa ưu điểm này. Đồng thời, cậu cũng là một người muốn gì thì sẽ làm cho bằng được, trong thời gian học cấp ba, cậu thường xuyên chủ động tham gia các cuộc thi cấp quốc gia, khiến cuộc sống cấp ba của mình trở nên phong phú, bận rộn và đầy tính thách thức.

Sau khi Tiễn Niên chọn khoa văn, sự chênh lệch thứ hạng giữa cô và Vương Đông cũng không còn nữa, nhưng mà cô vẫn khó mà đuổi kịp được cậu.

Dù có là những năm tháng tăm tối nhất của cấp ba đi chăng nữa thì các học sinh vẫn có thể tìm ra được niềm vui trong sự đau khổ, sinh nhật bạn học, ngày nghỉ lễ, ngày Tết, mọi người luôn có đủ các dịp để tụ tập với nhau.

Hầu như dịp nào Vương Đông và Tiễn Niên cũng có mặt cả, mối quan hệ của hai người cũng từ từ trở nên thân thiết hơn.

Về phương diện tình cảm nam nữ, học sinh cấp ba vẫn còn rất ngây thơ, hai bên đều có cảm tình với nhau nhưng chẳng ai thấy sốt ruột hay muốn làm rõ quan hệ, nên tình trạng mập mờ cứ thế kéo dài.

Cấp ba là khoảng thời gian mà sự sùng bái của Tiễn Niên dành cho Vương Đông đạt đến đỉnh cao, bởi vì cậu đã dễ dàng xí được một chỗ trong danh sách cử đi học của trường, đã vậy, trường mà cậu được cử đến học cũng “rất gì và này nọ”.

Vương Đông không chỉ ưu tú mà còn rất cố gắng, bản thân cậu cũng không hề bất ngờ với kết quả này.

Chẳng bao lâu sau lại có tin đồn rằng Vương Đông lấy lý do là mình không thích chuyên ngành mà mình được cử đi học để từ chối được cử đi học. Cậu quyết định tự thi vào đại học bằng chính sức mình.

Tiễn Niên ngạc nhiên há hốc miệng ra, tư duy của thiên tài đúng là khác xa với người bình thường.

Sau khi bị Tiễn Niên chất vấn bởi những câu hỏi lộn xộn chẳng đâu vào đâu, Vương Đông lại rất thoải mái đáp lại: “Suất cử đi học ấy là dành cho chuyên ngành công nghệ thông tin, còn tớ lại thích học chuyên vật lý cơ, chẳng có cách nào khác nên tớ đành từ chối thôi.”

Lúc đó, Tiễn Niên rất muốn nắm lấy tay cậu rồi nói: “Thiên tài, làm ơn hãy chia cho tới một chút trí tuệ của học sinh xuất sắc đi!”

Vì từ chối việc được cử đi học nên Vương Đông cũng phải tham gia thi, trong lúc đang gấp rút như vậy, cậu vẫn còn nhớ để hỏi cô: “Lựu, cậu định thi vào trường nào thế?”

Được gọi bằng cái tên này hai năm trời rồi nên Tiễn Niên cũng đã quen, cô còn rất hưởng thụ việc được gọi bằng cái tên ấy. Nhưng cô cực kỳ không thích nói chuyện học hành với Vương Đông, bởi như vậy cô có cảm giác thất bại.

Cô xấu hổ nói: “Tớ à, chắc là vào trường đại học nào đó hạng hai thôi.”

Vương Đông chau mày: “Bây giờ điểm toán của cậu đang thấp quá, để tớ kèm thêm cho cậu.”

Tiễn Niên ngượng ngùng nói: “Lớp tự nhiên các cậu học nặng như vậy rồi, tớ nào dám nhờ cậu kèm bài cho tớ nữa.”

Vương Đông buột miệng hỏi: “Nếu tớ không giúp cậu ôn thi thì liệu cậu có thi được vào trường đại học ở Bắc Kinh không?”

“Hả? Tại sao tớ lại phải đến Bắc Kinh chứ?”

Vẻ mặt Vương Đông thay đổi hẳn, cậu không nói gì thêm nữa.

Tiễn Niên nghĩ kỹ lại, các nguyện vọng của Vương Đông đều là các trường ở Bắc Kinh. Nhớ ra điều này, cô lại ngại ngùng cúi gằm mặt.

Sau này, điểm thi đại học của Tiễn Niên cũng khá tốt. Sau khi có điểm đại học, mọi người đều đến trường để nghe lời tư vấn của giáo viên trước khi điền nguyện vọng của mình.

Sau khi nghe giáo viên tư vấn xong, mọi người lại gặp nhau ở ngoài hành lang.

Đang chuẩn bị về nhà để lên mạng điện bằng nguyện vọng, Tiễn Niên lại thấy Vương Đông, bèn định khoe với cậu rằng điểm thi đại học của mình cũng khá tốt, đủ để đỗ vào trường đại học ở Bắc Kinh.

Trương Lỗi học khoa nghệ thuật, học xong lớp mười một là cậu ta đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi năng khiếu. Đã rất lâu rồi Trương Lỗi không xuất hiện ở trường, hôm nay cậu ta quay về trường cũng chỉ để gặp lại các bạn lần cuối mà thôi.

Một năm không gặp, Trương Lỗi đã thay đổi rất nhiều, cậu ta mặc một chiếc áo phông có in hình đầu lâu màu đen, tóc nhuộm màu xám khói, còn đeo bông tại nữa, dáng vẻ hợp mốt đó của cậu ta đã khiến cho các học sinh mặc đồng phục xung quanh xấu đi vài phần.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
Hằng Lê BảoTruyện này nữ 9 ok không ạ để mình đọc với - sent 2023-10-20 22:55:55
nguyennguyet19Cho m hỏi tr có hay k các thánh - sent 2023-08-22 21:17:43
vanhamy357Cho minh xin rv zoii - sent 2023-05-17 23:18:26
vanhamy357Văn án của tất cả các truyện đâu r ad - sent 2023-05-17 23:17:55
Huyền Trương1580481987Duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-02-23 19:19:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương