Phú Bà Khi Yêu full

Chương 13: (1) năng lực khiến người khác vừa gặp đã yêu

/463
Trước Tiếp
Từ sau khi lên đại học, Mạnh Quân bắt đầu chơi game cùng các bạn học nên không có thời gian đi làm thêm. Lần này anh đột nhiên bắt đầu tìm việc

cũng là vì Tiễn Niên.

Tiễn Niên là người không chịu ngồi yên một chỗ, khoảng thời gian trước còn có thể chơi game giết thời gian, sau lại không chơi nữa thì cũng bắt đầu tìm việc làm thêm.

Gần đây có một trung tâm dạy thêm đang tuyển giáo viên dạy kèm nhìn thấy thông tin tìm việc của cô trên báo nên đã gọi đến hẹn cô phỏng vấn.

Mấy hôm trước sau khi có thông qua phỏng vấn, lại làm thêm một số bài kiểm tra, cô là sinh viên năm nhất, vẫn còn kỹ năng giải đề nên thuận lợi thông qua cuộc thi viết, bây giờ đã làm việc ở đó được vài ngày.

Mỗi ngày vào lúc ăn sáng cùng nhau Tiễn Niên luôn hào hứng kể cho Mạnh Quân nghe về những học sinh mình gặp ở trung tâm dạy thêm vào buổi tối, có em ngoan ngoãn nghe lời, gặp mặt cô là ngọt ngào gọi “cô Tiên”, cũng có mấy em nghịch ngợm đùa giỡn trong lớp học, thậm chí còn có em học tiểu học lăn lộn dưới đất rất khó kiểm soát, có cả mấy em đầu cấp ba hỏi cô về giải đề sinh học khiến cô bất lực. Gần đây cứ rảnh rỗi là cô lại phải lên mạng tìm kiếm tài liệu, làm bài tập của đủ mọi môn.

Mạnh Quân nhìn gương mặt tươi như hoa của cô khi kể đến những chuyện thú vị, cảm thấy hơi ngưỡng mộ cuộc sống phong phú, vừa giúp được người khác vừa giúp cả bản thân của cô.

Đột nhiên Mạnh Quân cảm thấy cả buổi tối chỉ dành để chơi game vừa không có tính thử thách lại thiếu mất cảm giác thành tựu, trong lòng trống rỗng. Anh nhận ra việc chơi game đã không còn ý nghĩa, cũng không mang lại sự vui vẻ cho mình. Tất nhiên bản thân việc này vốn cũng không có ý nghĩa gì, chỉ là chơi cùng mọi người cho vui thôi.

Nếu chơi game đã mất đi tác dụng duy nhất với anh cũng đã đến lúc nên chào tạm biệt nó.

Sáng hôm đó, hiếm khi Mạnh Quân lại chủ động gọi chuyện: “Chỗ em làm thêm buổi tối mỗi ngày phải làm đến mấy giờ?”

Được nam thần quan tâm?

Tiễn Niên mở cờ trong bụng, nói: “Từ thứ hai đến thứ sáu thì chỉ cần ở đến chín giờ hoặc chín rưỡi, lớp buổi tối cuối tuần thì hơn mười giờ mới được về. Em không thể về quá muộn nên đã chọn làm ca ngày, sáu giờ chiều là có thể tan làm.”

“Ừm, cũng không quá muộn, tiền lương thì thế nào?”

“Tiền lương thì tính theo giờ làm, như em vừa đi làm thì một giờ cũng tầm mười đến mười lăm tệ, có vài sinh viên năm ba làm việc tốt, có học sinh chỉ định bọn họ phụ đạo thì một giờ lên đến năm mươi tệ. Đôi khi có mấy tiết buổi tối em không dạy được, tính ra thì một tháng cũng kiếm được một, hai ngàn tệ.”

Một hai ngàn tệ cũng chỉ đủ để Mạnh Quân mua một cái áo sơ mi, thế mà phải làm cả tháng mới kiếm ra được từng ấy. Giờ Mạnh Quân mới biết lương làm thêm của cô rất thấp, thế mà vẫn có thể vui vẻ đến vậy.

Tiễn Niên hàn huyên với Mạnh Quân hồi lâu thì chỉ số thông minh cuối cùng cũng thức tỉnh, mong chờ hỏi anh: “Mạnh Quân, anh thấy hứng thú với công việc làm thêm của em à? Nếu anh muốn thì em có thể giới thiệu anh đi phỏng vấn, với năng lực của anh thì chắc chắn sẽ thuận lợi được nhận làm thôi.”

Mạnh Quân còn đang rối rắm có nên vì một chút tiền đó mà gần như phải hy sinh hết thời gian rảnh rỗi sau giờ học hay không thì Tiễn Niên không đợi anh trả lời đã nói tiếp: “Như thế thì buổi tối em sẽ được gặp anh, còn có thể ngồi chung phòng, làm chung việc với anh.”

“Oa, nghĩ đến thấy vui ghê.”

“Được không, được không, anh đi ứng tuyển đi! Em muốn làm đồng nghiệp với anh!”

Cái gọi là “pháo liên thanh” chắc là đang chỉ đến cách nói chuyện của Tiễn Niên, cô luôn không cho người khác có cơ hội xen lời, phải nói hết những gì mình muốn nói mới chịu dừng.

Vốn Mạnh Quân cũng muốn tìm chút việc có ý nghĩa để làm để bù đắp nội tâm trống rỗng của mình, không muốn lãng phí thời gian lúc ở đại học như thế.

Nghe Tiễn Niên nói muốn giới thiệu bạn học đến phỏng vấn, người tuyển dụng của trung tâm dạy thêm tỏ ra vô cùng hứng thú.

Thật ra sinh viên làm giáo viên dạy kèm ở trung tâm không hề ít, thế nhưng người chịu khó, có năng lực giải đề lại còn cố gắng vươn lên như Tiễn Niên cũng rất hiếm.

Người ta thường nói “vật họp theo loài”, nếu đã là người Tiễn Niên giới thiệu, vô hình trung khiến người khác cảm thấy đó là người cũng giống với Tiễn Niên.

Có ai mà lại ngại có nhiều người tài cơ chứ? Đương nhiên phải nhiệt liệt hoan nghênh rồi.

Lý lịch của Mạnh Quân được gửi vào hòm thư điện tử của người tuyển dụng, nhân viên nhân sự rất hài lòng với điểm thi đại học của anh, thêm việc trùng hợp đang cần nhiều nhân lực là sinh viên khoa học tự nhiên như anh, thế nên sự mong đợi của nhân sự với anh lại tăng thêm một bậc, gần như đến mức chỉ cần phỏng vấn không tệ sẽ quyết định giữ anh lại.

Cuối tuần chính là ngày Mạnh Quân đã hẹn với bên nhân sự, đây là lần đầu tiên anh đi phỏng vấn nên nói chung vẫn hơi căng thẳng.

Sáng sớm Tiễn Niên đến trung tâm dạy thêm đi làm, biết Mạnh Quân hôm nay đến phỏng vấn thì vui không ai bằng, vừa ra khỏi cửa đã nhắn tin cho anh: [Chào buổi sáng nhé Mạnh Quân. Em đến đó đi làm trước, anh phỏng vấn xong thì đến tìm em nhé. Chúc anh mọi chuyện thuận lợi, xin hãy vui vẻ trở thành đồng nghiệp của em! ^_^]

Vốn Mạnh Quân vẫn còn hơi lo lắng, nhưng khi đọc được tin nhắn này thì đã bình tĩnh trở lại.

Nếu Tiễn Niên có thể đảm nhiệm được công việc này thì anh tin rằng mình cũng có thể.

Áo sơ mi đen, áo len xám đậm, màu sắc trầm tĩnh, trang phục chững chạc, không quá cứng nhắc mà là trang phục thoải mái tinh tế hơn, phối màu tự nhiên, thiết kế chi tiết nhỏ linh hoạt một chút, thể hiện tính thời thượng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
Hằng Lê BảoTruyện này nữ 9 ok không ạ để mình đọc với - sent 2023-10-20 22:55:55
nguyennguyet19Cho m hỏi tr có hay k các thánh - sent 2023-08-22 21:17:43
vanhamy357Cho minh xin rv zoii - sent 2023-05-17 23:18:26
vanhamy357Văn án của tất cả các truyện đâu r ad - sent 2023-05-17 23:17:55
Huyền Trương1580481987Duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-02-23 19:19:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương