Phú Bà Khi Yêu full

Chương 25: (1) anh không phải là hoàng tử trời sinh

/463
Trước Tiếp
Gia đình nam sinh đã đưa một khoản tiền cho Mạnh Tiểu Uyển, hy vọng bà sẽ không dây dưa gì với người đó nữa. Người đó cũng chẳng thể giúp gì 1 thêm, bảo Mạnh Tiểu Uyển tự nghĩ cách rồi chuyển sang trường khác.

Bố mẹ Mạnh Tiểu Uyển yêu cầu bà phải đi phá thai rồi đi học tiếp, nếu không thì họ sẽ không nhận đứa con gái là bà nữa.

Mạnh Tiểu Uyển đã nói chuyện rất nhiều lần với người nhà, nhưng điều kiện thương lượng tiên quyết của bà là chỉ cần để bà sinh con, bà sẽ đi học tiếp, hơn nữa bà sẽ cố gắng học tập hơn trước. Bây giờ lưu ban cũng được, chuyển trường cũng không sao, bà đều chấp nhận được hết, điều kiện duy nhất là để bà được sinh con ra.

Bà còn nói sẽ cố gắng thi đại học, sẽ chăm chỉ tìm việc, sau này bà sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm trong việc nuôi dưỡng đứa bé này.

Dù bà đã lên kế hoạch rất chi tiết cho tương lai, còn coi sinh mệnh chưa ra đời là một mạng người vô tội, nhưng bố mẹ bà vẫn không cho phép bà làm chuyện hoang tưởng như vậy.

Mạnh Tiểu Uyển là người rất quật cường, bà không chỉ dứt khoát quyết định nghỉ học, mà còn cắt đứt liên hệ với người nhà, dùng tiền được bồi thường để làm vốn, bắt đầu tự làm ăn.

Bà bản đồ ở vỉa hè, làm nail, bán đồ trang điểm.

Ban ngày bà đi rửa bát ở khu ẩm thực, buổi tối lại bày hàng ở trước cửa trung tâm thương mại hoặc bệnh viện, những nơi sáng sủa, nhiều người qua lại, đứng trong gió rét đợi người đến mua một món đồ cũng chẳng lời được bao nhiêu. Khi đó bà mang thai Mạnh Quân.

Mạnh Tiểu Uyển ghét những ngày có tuyết, có mưa, bởi những ngày đó bà không thể bày hàng ở vỉa hè bán được, mất đi một cơ hội kiếm tiền. Chính vì vậy nên bà không thích mùa đông.

Sau khi sinh Mạnh Quân, bà thuê một căn nhà ở một đoạn đường rất hẻo lánh, mở cửa hàng đánh máy, photocopy. Đó chỉ là một căn nhà ở một tầng, một phòng ngủ một phòng khách mà thôi, bà buôn bán ở đâu thì ăn ở cũng tại đó.

Sâu trong ngõ đó có một trường dạy nghề, mỗi lần các học sinh cần tài liệu gì thì sẽ đến chỗ bà để in bài, photocopy và đóng quyển.

Bà còn mua một chiếc máy ảnh giá rẻ để chụp ảnh thẻ cho học sinh, kiếm thêm tiền.

Phòng bảo vệ ở cổng trường cũng thường giúp các học sinh nhận thư và đồ chuyển phát nhanh, nhưng thường xuyên xảy ra tình trạng mất bưu kiện, có vài học sinh thân thiết với Mạnh Tiểu Uyển đến nhờ bà nhận đồ giúp, bà làm rất tốt, rất có trách nhiệm, chưa bao giờ làm mất món đồ nào cả.

Thế là bà lại có thể ra giá, giúp nhận một lần chuyển phát nhanh sẽ thu một đồng, với sự phổ biến của mua sắm trực tuyến, ngày càng có nhiều học sinh cần bà giúp hơn, bà còn có thể dựa vào việc này để kiếm một khoản tiền nhỏ.

Mạnh Quân trưởng thành trong giai đoạn Mạnh Tiểu Uyển túng quẫn nhất, nhưng mỗi ngày anh đều rất vui, bởi vì sẽ có rất nhiều anh chị đến cửa hàng chơi với anh.

Mạnh Tiểu Uyển là người có đầu óc linh hoạt, nhất là trong chuyện buôn bán.

Vì bà mở một cửa hàng photocopy, sau khi tiếp xúc với đồ dùng văn phòng, biết đó là thứ có thể thu hồi tái sử dụng, thế là bắt đầu đi tìm hiểu kỹ hơn, chờ sau khi kiếm đủ tiền, liền mở một cửa hàng đồ tiêu dùng nhỏ, lúc đầu chủ yếu là thu hồi tái chế, đóng gói lại, sau đó bán ra với giá thành thấp nhưng lợi nhuận cao.

Sau khi thu lại tiền vốn, bà bắt đầu có tiền tích trữ hàng hóa, từ từ chuyển đổi loại hình thành bán đồ tiêu dùng là chính, thu hồi tái chế độ tiêu dùng là phụ.

Lúc Mạnh Quân bắt đầu học tiểu học là giai đoạn quan trọng đối với sự phát triển trong công việc buôn bán của Mạnh Tiểu Uyển. Bà đã dồn hết số tiền mình có vào trong cửa hàng đồ tiêu dùng, đây là một trận quyết chiến, bà buộc phải dồn toàn tâm toàn sức để buôn bán và mở rộng khách hàng.

Mở cửa hàng thì dễ, giữ cửa hàng mới khó, những người làm buôn bán đặc biệt cần sự kiên trì và cần cù, bớt thuê một người về làm, có thể sẽ giảm được rất nhiều chi phí.

Vậy nên một mình Mạnh Tiểu Uyển phải làm rất nhiều việc, nhất là hai việc xuất hàng và thu tiền, bà cực kỳ cẩn thận, chỉ cần cửa hàng mở, bà chắc chắn ở cửa hàng, cho đến khi đêm muộn cửa hàng đóng cửa thì bà mới tan làm.

Mạnh Quân không giống với những đứa trẻ khác, anh không có bố, vậy nên mẹ anh mới phải vất vả như vậy.

Bà nỗ lực làm việc như vậy, chỉ là vì để cho anh một thế giới, cho anh cuộc sống ổn định, vậy nên từ nhỏ anh đã rất hiểu chuyện. Anh chưa từng oán trách Mạnh Tiểu Uyển không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, cũng không trách việc bà không có thời gian chơi với anh.

Thời thơ ấu của Mạnh Quân đều là một mình anh vượt qua.

Mạnh Quân trưởng thành quá sớm, anh không giống với những đứa trẻ khác, sau khi các bạn học tan học có thể nán lại trên đường về nhà, rồi chơi điên cuồng cho đến khi trời tối mới chịu về nhà, sau khi về nhà sẽ đối mặt với lời càm ràm và quan tâm của bố mẹ.

Anh không có một người mẹ hay càm ràm, thậm chí anh cũng không có một người bố nghiêm khắc.

Anh có tính kỷ luật rất cao ngay từ khi còn nhỏ, mẹ làm buôn bán nên không có thời gian giám sát anh học tập, anh liền tự mình làm xong bài tập, lại tự mình kiểm tra một lần nữa, từ nhỏ thói quen học tập của anh đã vô cùng tốt rồi.

Sau khi tan học, anh sẽ đi thẳng đến khu chợ bán thức ăn gần nhất để mua rau thịt, trở về nhà sẽ nấu cơm trước, làm bài tập xong thì thái rau, xào rau, ăn cơm, cuối cùng là bỏ đồ ăn vào trong hộp rồi đưa đến cửa hàng cho mẹ.

Thời gian đầu anh cũng chỉ biết làm những món xào đơn giản thường ngày như ngó sen thái lát, khoai tây thái sợi, rau diếp, mỗi ngày anh chỉ làm một món, vừa vặn đủ cho hai mẹ con bọn họ ăn là được.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Hằng Lê BảoTruyện này nữ 9 ok không ạ để mình đọc với - sent 2023-10-20 22:55:55
nguyennguyet19Cho m hỏi tr có hay k các thánh - sent 2023-08-22 21:17:43
vanhamy357Cho minh xin rv zoii - sent 2023-05-17 23:18:26
vanhamy357Văn án của tất cả các truyện đâu r ad - sent 2023-05-17 23:17:55
Huyền Trương1580481987Duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-02-23 19:19:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương