Phú Bà Khi Yêu full

Chương 5: Anh là mười dặm gió xu n của em

/463
Trước Tiếp
Mặc dù Tiễn Niên không ở lại trường, nhưng buổi trưa cũng không thể về nhà được. Người nhà cô lo cô không có chỗ nghỉ nên đã đăng ký để xin một chỗ ở ký túc xá nữ, cuối cùng cũng lấy cho cô được một giường để cô nghỉ ngơi buổi trưa.

Còn Mạnh Quân thì ở nội trú trong trường luôn, hai người ăn cơm xong thì cùng nhau về ký túc xá.

Nữ sinh trong ký túc xá đều đã làm quen với nhau trong thời gian huấn luyện quân sự rồi, trong đó có cả cô bạn nối khố của cô: Hàn Sơ Hạ.

Trong đại học thì điều gì được truyền tai nhau nhanh nhất?

Đúng vậy, chính là tin đồn.

Vậy nên, bây giờ cả ký túc xá đều biết chuyện trưa nay cô ngồi ăn trưa với một cậu nam sinh rất rất rất đẹp trai.

Tại sao phải nói ba lần rằng người này rất đẹp trai?

Chính là để nhấn mạnh độ đẹp trai của anh!

Khi bị mọi người chất vấn, Tiễn Niên rất thoải mái thừa nhận: “Ba chữ rất đẹp trai không đủ để tả Mạnh Quân đâu, phải nói là “mười dặm gió xuân không bằng anh.”

Trên đời này có câu, lưu manh không đáng sợ, đáng sợ là lưu manh có trình độ văn hóa, câu này cũng có thể áp dụng cho nữ lưu manh luôn.

Ví dụ như Tiễn Niên, mặc dù ngay từ đầu cô đã mê mẩn nam thần rồi, nhưng ngoài miệng cô vẫn duy trì lối khen văn chương. Vậy nên mới nói, những cô gái văn vẻ, nhẹ nhàng cũng rất đáng sợ, bởi họ thường che giấu đi sự dung tục của mình dưới lớp vỏ trong sáng.

Qua mười ngày huấn luyện quân sự dưới nắng, bây giờ Hàn Sơ Hạ đen đi hẳn một tông da, cộng thêm việc khung xương to, dáng người cao lớn, mái tóc ngắn, nếu chỉ nhìn bóng lưng thôi thì chẳng ai đoán được cô ấy là con gái.

Sau khi thấy Tiễn Niên vừa mới thất tình hồi cấp ba xong, mà ngay vào buổi khai giảng lớp đại học đã phải lòng được đàn anh khóa trên, cô ấy tỏ vẻ: Không còn gì để nói.

Hàn Sơ Hạ cho rằng con người được gọi là sinh vật bậc cao là bởi vì biết rút kinh nghiệm, rút ra bài học cho bản thân. Sau khi vỡ mộng với đàn ông, không thể yên tĩnh hai ba năm, chữa lành vết thương tâm hồn, đợi chân mệnh thiên tử đến theo đuổi cô được sao?

Sao chỉ sau vài tháng thôi mà Tiễn Niên đã hồi sinh, tràn đầy nhiệt huyết, lại còn tìm được niềm vui mới rồi? Xã hội hiện đại mà, cái gì cũng diễn ra quá nhanh. Yêu nhanh, thất tình nhanh, bước sang giai đoạn tình cảm tiếp theo cũng nhanh. Mọi người sống quá vội vàng, không thể bình tĩnh mà yêu đương cho tử tế.

Mọi người đều hiểu, Tiễn Niên có ý với Mạnh Quân, đã vậy còn là ý đồ rất lớn.

Nhưng mà theo các chị em trong ký túc xá lại nghe ngóng được một tin: “Ngay từ khi nhập học, Mạnh Quân đã gây tiếng vang lớn trong giới nữ sinh rồi, nhưng dù đã hơn một năm trôi qua thì vẫn chưa có cô gái nào có thể cưa đổ anh, mà anh cũng không theo đuổi ai cả. Nghe nói tất cả các nữ sinh từng tỏ tình với anh đều bị anh từ chối với cùng một lý do: “tôi chưa muốn yêu đương”.

Tiễn Niên nghe vậy, cũng thấy đau đầu.

Chuyện này giống như một người nói “Tôi không đói bụng” nhưng bạn còn ép người ta ăn thêm cơm, tất nhiên là người ta sẽ không muốn rồi.

Cô suy nghĩ, có lẽ chỉ có thể sử dụng chiến thuật đường vòng, đường vòng cứu nước, bắt đầu từ làm bạn, ở bên cạnh anh, chú ý đến mọi hành động của anh, loại bỏ tất cả các nữ sinh đến gần anh trong vòng năm mét, sau đó đợi đến khi thời cơ chín muồi, nếu như anh vẫn lấy lí do “không muốn yêu đương” để từ chối, vậy thì không cần thổ lộ, cứ lao thẳng vào rồi nói tiếp.

Dù sao đến lúc đó, cô chắc chắn đã làm bạn với anh, nhân lúc anh chưa phòng bị với bạn bè để làm chuyện bỉ ổi, đến cả lời thoại cũng đã được cô chuẩn bị xong: “Anh gào nát họng cũng không có ai đến cứu anh đâu.”

Cho nên trước khi thực hiện kế hoạch tán đổ Mạnh Quân, Tiễn Niên tạm thời không suy nghĩ đến chênh lệch sức mạnh giữa nam nữ và việc dựa vào dáng người tay dài chân dài của Mạnh Quân, một tay có thể đẩy cô cách khỏi anh một mét.

Trong đầu Tiên Nhiên đang rực cháy lửa nhiệt, lập tức thốt thành lời: “Chỉ cần Mạnh Quân không phải là gay, mình nhất định sẽ theo đuổi được.”

Thật ra cũng có không ít nữ sinh có suy nghĩ giống Tiễn Niên, chỉ là không có ai phách lối nói ra như cô, dẫu sao thì con gái cũng phải dè dặt, vẫn hi vọng nam sinh có thể theo đuổi mình, nói thẳng ra muốn theo đuổi gì đó, kiểu “mạnh mẽ” thế này quá ít.

Người ta nói rằng tin đồn luôn truyền rất nhanh. Những lời này được lan truyền rất nhanh chóng, không lâu sau đã truyền đến tai Mạnh Quân.

Anh vẫn bình thường, khẽ cười, nói bằng âm lượng chỉ người nghe kỹ mới có thể nghe thấy được: “Rất thú vị, cô có thể thử xem.”

Nếu những lời này đã truyền đến tại người trong cuộc, nghĩa là nhiều người khác cũng đã biết, lúc đó tất cả mọi người đều lẳng lặng chờ trò cười của Tiễn Niên, cảm thấy cô là nghé con không sợ cọp, hoàn toàn không biết quá khứ của Mạnh Quân và lúc anh từ chối lời tỏ tình của những cô gái đáng yêu kia dứt khoát đến nhường nào.

Kết quả, điều khiến mọi người mở rộng tầm mắt là, Mạnh Quân lại trả lời một câu tương đương với ngầm đồng ý, lập tức tiếng kêu than của nữ sinh vang dậy khắp đất trời.

Bọn họ ồn ào hò hét: “Hóa ra Mạnh Quân thích được theo đuổi, lại còn là loại phong cách táo bạo phô trương thế à? Sao không nói sớm, chuyện này thần thiếp cũng có thể làm được!”

Thế nhưng, chỉ có người đầu tiên làm liều sẽ được mọi người nhớ đến, cho nên những người khác cũng không nhận được sự ngầm đồng ý của Mạnh Quân.

Tiễn Niên không ngờ con đường theo đuổi anh sẽ mở đầu thành công vậy, vui đến mức lúc làm bữa sáng cũng ngâm nga hát.

Lúc Tiễn Ngạn Vũ ngủ dậy đi vệ sinh thì nghe thấy con gái nhà mình sôi nổi hát trong phòng bếp, đi qua nhìn một chút thì thấy cô vừa hát vừa đung đưa, tay còn đang cắt cà chua, bèn tốt bụng nhắc nhở: “Cẩn thận tay.”

Tiễn Niên không trả lời, chỉ “hey” một tiếng xem như đáp lại.

Tiễn Ngạn Vũ lắc đầu đi vào nhà vệ sinh, vừa ngồi trên bồn cầu vừa suy nghĩ: “Con gái lớn rồi, cảm xúc thật giống một cơn lốc, đến nhanh đi cũng nhanh. Dạo trước còn héo hon như đóa hoa bị ướt mưa, hai ngày nay lại trở nên vui vẻ như vậy.”

Ông Tiễn cảm nhận sâu sắc rằng không có cách nào hiểu được tâm lí của con gái, thật buồn phiền.

Tiễn Niên rất giỏi nấu bữa sáng, trong nhà có rất nhiều loại hạt, mỗi ngày cô chọn một vài nguyên liệu không giống nhau sau đó bắt đầu nấu sữa hạt, bên cạnh có thể bắt đầu làm bữa sáng, từ sandwich, hấp sủi cảo, bánh bao sữa, bánh mì nướng đến hơn chục loại cháo, cô có thể nấu liên tục một tháng không lặp lại.

Vì vậy từ đó, bữa sáng của Mạnh Quân trở nên rất phong phú. Có điều trước mắt hai người chỉ là bạn học thôi, anh không muốn gây phiền phức cho cô cho nên chỉ nhận sữa hạt cô mang đến.

Tiễn Niên phát hiện Mạnh Quân thật ra là một người luôn suy nghĩ cho người khác, vì thế mỗi ngày dùng đồ uống bữa sáng làm điều kiện trao đổi, muốn Mạnh Quân đưa bữa sáng đến lớp ăn cùng cô, như vậy cô đã có cơ hội đổi đồ ăn sáng với Mạnh Quân, lại có thể thừa dịp cho anh cảm thụ tay nghề của cô một chút.

Ở cái thời chưa có WeChat, QQ vẫn là công cụ liên hệ trực tuyến được sử dụng rộng rãi nhất của học sinh sinh viên.

Mạnh Quân không phải kiểu người không dính khói lửa phàm tục, anh cũng có QQ, một dãy số dài vô cùng phức tạp, so với số QQ rất ngắn gọn rất dễ nhớ của Tiễn Niên thì đúng là hiện rõ chênh lệch về tuổi Q(*).

(*) Tuổi Q: số năm đăng ký QQ của Tencent, từ ngày đăng ký đến nay là tuổi Q, là tuổi của tài khoản QQ. Tiễn Niên đăng ký QQ từ khi còn rất nhỏ, vậy nên QQ của cô cực ngắn, chỉ khoảng bằng một nửa của Mạnh Quân mà thôi.

Buổi tối sau khi kết bạn trên QQ với Mạnh Quân xong, không ngoài dự tính, cô bắt đầu phát động một cuộc tấn công quấy rối người ta.

Đầu tiên cô hỏi người ta: Bữa tối ăn chưa? Ăn cái gì? Em cũng ăn rồi, ăn cái này nè... vân vân.

Sau thì lại hỏi người ta là: Tắm rửa gì chưa? Chuẩn bị đi ngủ rồi à? Em đã tắm rửa sạch sẽ rồi, đọc sách một chút rồi sẽ đi ngủ.

Mạnh Quân thật sự chưa từng gặp người nào có thể tự nói một mình như thế, bất chấp mọi hoàn cảnh. Nói đơn giản thì chính là không cần biết anh có trả lời hay không, cô vẫn tiếp tục tự mình nói chuyện.

Ngày thường Mạnh Quân rất ít khi trò chuyện trên QQ, vốn dĩ anh vô cùng ít nói, lại quen ở một mình nên cũng không cảm thấy cô đơn, vì vậy anh cũng rất ít khi vào QQ. Ngày hôm đó là bởi vì Tiễn Niên muốn add anh, còn năm lần bảy lượt nhắc nhở anh: “Buổi tối anh nhất định phải online, 8 giờ tối, đúng giờ em sẽ add anh, nói rõ rồi đấy nhé.”

Mặc dù đây rõ ràng chỉ là lời nhắn nhủ đến từ một phía, nhưng Mạnh Quân là một người vô cùng dịu dàng, vì vậy buổi tối anh đã online đúng giờ chờ cô.

Sau khi add QQ xong, anh cũng quên offline, cứ treo trên máy tính như vậy.

Buổi tối hôm đó, bạn học và bạn bè trên QQ của Mạnh Quân thấy anh đã online được một thời gian dài, bèn đồng loạt sôi nổi gửi cho anh rất nhiều tin nhắn.

Lúc anh thoát trò chơi, vừa nhìn liền cảm thấy chứng ám ảnh sợ hãi sắp phát tác, tầng tầng lớp lớp tin nhắn trong hộp tin nhắn, phần lớn tin nhắn không yêu cầu trả lời.

Anh đóng từng cái một, sau đó thì nhìn thấy một đống lời độc thoại của Tiễn Niên.

Anh suy nghĩ một lúc, rồi trả lời: [Xin lỗi, vừa nãy đang đánh boss, giờ mới nhìn thấy tin nhắn. Bây giờ tôi đi vệ sinh cá nhân, chuẩn bị đi ngủ rồi.]

Tuy rằng cả một đêm không nhận được hồi âm của Mạnh Quân nhưng Tiễn Niên vẫn không hề nhụt chí. Cô biết sớm muộn gì thì anh cũng sẽ thấy tin nhắn thôi.

Lúc này nhận được tin nhắn trả lời, cô lập tức gõ thêm một tin nhắn nữa: [Buổi sáng ngày mai anh muốn uống gì?]

Mạnh Quân vệ sinh cá nhân xong thì chuẩn bị tắt máy tính, nhìn thấy tin nhắn liền nói: [Nước đậu đen, có được không?]

Tiễn Niên vẫn luôn ngồi ở trước máy tính, vừa thấy tin nhắn, cô lập tức trả lời lại: [Đương nhiên là được, mai gặp ha.]

[Ngày mai gặp.]

Mạnh Quân nằm trên giường, tạm thời vẫn chưa ngủ. Anh hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt mong chờ ngồi đánh chữ trước máy tính của Tiễn Niên, cả dáng vẻ tràn đầy vui vẻ chờ anh trả lời nữa.

Cô luôn ồn ào, dù là khi ở bên cạnh anh hay qua internet đi chăng nữa, anh đều có thể lập tức nhớ tới dáng vẻ ríu rít hệt như một chú chim sẻ nhỏ của cô, tốc độ nhanh đến mức kinh người, giọng điệu thì luôn luôn mang theo sự vui sướng.

Mạnh Quân không hiểu tại sao cô lại luôn muốn thể hiện hết thảy mọi thứ ở trước mặt người khác như vậy, như thể trong lòng có suy nghĩ gì sẽ không che giấu được mà nhất định phải nói ra cho bằng được mới thôi, cô sống vô cùng thẳng thắn.

Còn anh lại chọn cách giữ rất nhiều thứ trong lòng, cho dù đó có là chuyện phiền não, buồn bã hay vui vẻ đi chăng nữa, anh cũng sẽ không mong muốn chia sẻ với người khác một cách mãnh liệt giống như cô.

Đó cũng chính là lý do vì sao con gái đạt được sự vui sướng bằng cách trò chuyện, còn con trai thì sẽ im lặng nhiều hơn.

Tiễn Niên không hiểu “đánh boss” là cái gì, vì thế, một cuộc điện thoại đã đánh thức Hàn Sơ Hạ dậy.

Hàn Sơ Hạ đề cao thói quen làm việc và nghỉ ngơi lành mạnh, người trẻ tuổi là phải ngủ sớm dậy sớm, tối nào cô ấy cũng sẽ đi ngủ vào lúc 10 giờ. Còn đang hối hận vì không tắt điện thoại trước khi đi ngủ, nhưng lại thấy đó là tên của Tiến Niên, cô ấy đành nhịn.

Bạn bè tốt là gì chứ?

Là dù bạn có gọi điện vào bốn giờ sáng thì phản ứng đầu tiên của người nghe điện thoại cũng sẽ là lo lắng bạn gặp chuyện gì chứ không phải là nổi giận.

Thế nên Hàn Sơ Hạ bị đánh thức, cố kìm nén tức giận nghe cô lải nhải chuyện của Mạnh Quân hồi lâu, cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nói: “Nếu cậu chỉ muốn khoe tình cảm thì hoàn toàn có thể đợi trưa mai đến ký túc xá khoe trước mặt tớ, tớ đảm bảo sẽ không đánh chết cậu đâu.”

Bị cô ấy nói thế, Tiễn Niên sợ hãi không dám tiếp tục nói nữa.

Hàn Sơ Hạ tức giận nói: “Có việc mời tấu, không có việc thì trẫm đi ngủ tiếp.”

Tiễn Niên vô cùng phối hợp: “Hoàng thượng! Thần chỉ muốn hỏi một chút, “đánh boss là gì vậy?!”

Hàn Sơ Hạ đã chơi game từ hồi trung học, chỉ là cô ấy chơi gì cũng mau chán nên đổi được mấy game cảm thấy cũng na ná nhau, bèn không chơi nữa.

Cô ấy giải thích: “Đánh boss là đánh phó bản, nghĩa là anh ta đang chơi game đó.”

“À à, được, vậy thần không quấy rầy người nghỉ ngơi nữa, Hoàng thượng đi ngủ đi.”

Hàn Sơ Hạ bất lực nói: “Cho lui.”

Hôm sau không chỉ có nước đậu đen đến nơi như hẹn mà còn có thêm cả nụ cười rạng rỡ như nắng sớm của Tiễn Niên: “Mạnh Quân, anh đang chơi game à? Tối nay em cũng không bận gì, anh dẫn em chơi cùng được không?”

Mạnh Quân đã chơi game này với bạn cùng phòng một năm, hiện giờ không chỉ có hội nhóm của riêng mình mà còn là hội trưởng nữa.

Game này cũng có rất nhiều người chơi là nữ, bạn cùng bàn của Mạnh Quân là Cảnh Sơn đã yêu đương qua mạng với game thủ nữ của game này hơn nửa năm nhưng vẫn chưa gặp mặt, còn chưa chính thức yêu nhau ngoài đời.

Mạnh Quân không dẫn dắt người mới, có điều anh đã mãn cấp nên giờ ngoại trừ dẫn người trong hội đánh phó bản tìm trang bị thì cũng không còn việc gì làm, thế nên anh đã cho Tiễn Niên biết tên server và mã số để khi nào cô tạo tài khoản xong thì tìm anh. ID của anh trong game này là “Hagiri-kun”

Bởi vì ID này là cùng chữ nhưng khác âm nên Mạnh Quân đã viết lại cho Tiễn Niên. Cô vừa thấy ba chữ đó đã cười nói: “Em đã nghĩ xong ID của mình rồi, tối gặp lại nhé!”

Có rất nhiều nữ sinh thích Mạnh Quân, bọn họ đều nhất trí kết luận anh là người không quá hòa đồng.

Một người trầm lặng như anh nghĩ gì rất khó đoán, mà đa số con gái trên đời này đều mong ước được nam sinh nâng niu chiều chuộng, hiếm ai chủ động theo đuổi con trai chứ đừng nói đến cái kiểu dai dẳng như Tiễn Niên .

Tuy rằng Mạnh Quân không thiếu người thích mình nhưng người cố chấp đến nỗi khiến anh buộc phải quan tâm thì chỉ có duy nhất Tiễn Niên.

Ví dụ như lúc này đây, Mạnh Quân cảm thấy vô cùng tò mò, ID của cô sẽ là gì đây?

Thật ra ai chơi game này lâu cũng biết, ID của người chơi cũng chỉ có mấy loại, hipster(*) một tí thì là: Rêu xanh cuối ngõ Tokyo, Cây đơn không thể thành rừng, Hoa anh đào bỏ người ra đi, vân vân...

(*) Hipster là những người có tính thẩm mỹ trong một lĩnh vực nào đó mà vượt ngoài xu hướng thông thường của xã hội.

Ngớ ngẩn hơn thì là: Cầm dao phay chặt dây điện, Chanh không dễ thương bằng tui...

Khí phách hơn nữa thì là: Thành trống độc nhất vô nhị, Thanh kiếm tang thương gì đó.

Đương nhiên những ID mất não như người sao Hỏa vẫn có không ít.

Mạnh Quân không đoán nổi ID của Tiễn Niên sẽ thuộc phong cách nào, nên đến tối anh login sớm hơn bình thường, chờ đợi tin nhắn của cô.

Đây là lần đầu tiên Tiễn Niên chơi game nên sau khi luống cuống đăng ký tài khoản rồi lại nghiên cứu mất một lúc lâu mới biết phải gửi tin nhắn thế nào, đến lúc cô tìm được Mạnh Quân thì đã khá muộn.

Hôm đó mọi người chờ đội trưởng mở phó bản nhưng mãi mà anh vẫn không lên tiếng, như thể đang ngồi thiền.

Tin đầu tiên Tiễn Niên gửi đến là: [Màn hình loạn quá, tin nhắn bay đầy trời. Bên cạnh em có nhiều người quá, em không tìm thấy nhân vật của em ở đâu.]

Cuối cùng Mạnh Quân cũng tìm thấy ID của Tiễn Niên, tên là “Xạ thủ bắn tỉa trong rừng cây”, rõ là không hề nữ tính hay đáng yêu nhưng lại khiến Mạnh Quân hiểu ý bật cười.

Sở dĩ Mạnh Quân chọn ID “Hagiri-kun” này là vì anh vô cùng thích nhân vật tên Hagiri Kaname trong “Hành trình U Linh Giới”.

Đó là một thiếu niên anh tuấn có sắc mặt tái nhợt lại kiệm lời. Cậu ta có khả năng biến những vật thể như cục tẩy thành vật có uy lực như đạn, còn có thể nhắm chính xác vào đối phương để đánh dấu và lần theo dấu rồi tấn công.

Biệt hiệu của cậu ta trong tổ chức là “Xạ thủ bắn tỉa”, mà chiến dịch cuối cùng của cậu ta là trong một rừng cây.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Hằng Lê BảoTruyện này nữ 9 ok không ạ để mình đọc với - sent 2023-10-20 22:55:55
nguyennguyet19Cho m hỏi tr có hay k các thánh - sent 2023-08-22 21:17:43
vanhamy357Cho minh xin rv zoii - sent 2023-05-17 23:18:26
vanhamy357Văn án của tất cả các truyện đâu r ad - sent 2023-05-17 23:17:55
Huyền Trương1580481987Duyệt thẻ e với ạ - sent 2023-02-23 19:19:21
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương