Quỷ Giáng Lâm: Chồng Ma Thích Trêu Ghẹo full

Chương 8: Khí đen kỳ lạ

/347
Trước Tiếp
Tiểu Bình Quả, Tiểu Bình Quả.” Tôi thấp giọng gọi, muốn con bé đi ra cho tôi tăng thêm lòng dũng cảm.

Nhưng gọi một hồi lâu vẫn không có phản hồi, tôi không khỏi có chút kinh ngạc, chẳng lẽ tiểu quỷ này ngủ quên rồi sao? Hay là con bé cũng cảm thấy có nguy hiểm nên tự mình bỏ chạy trước rồi?

Quả nhiên tiểu quỷ không đáng tin cậy, phí công tôi còn đối xử với con bé tốt như vậy.

Nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ tới cái này, tiếng nói chuyện càng ngày càng rõ ràng, thậm chí tôi còn nghe thấy giọng nữ trong đó hình như là của Vương Giai Giai.

Nhưng nửa đêm canh ba cô ấy chạy vào trong rừng làm gì? Chẳng lẽ bí mật gặp tình nhân?

Sương mù càng lúc càng dày, bị thôi thúc bởi sự tò mò và lo lắng, tôi đi về hướng có âm thanh.

Quả nhiên trên mảnh đất trống tại một con dốc nhỏ cách đó không xa, Vương Giai Giai đang ngồi cạnh một người đàn ông, người đàn ông đó quay lưng về phía tôi. Tôi chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy sườn mặt của anh ta, lớn lên trông cũng không tệ lắm.

Tư thế của hai người nhìn có vẻ mập mờ, chắc là quan hệ bạn trai bạn gái.

Xem ra là tôi lo lắng quá, tôi lắc đầu tự cười bản thân mình gần đây càng ngày càng đa nghi, có lẽ Vương Giai Giai chịu thiệt thòi ở chỗ Trương Phỉ Phỉ nên mới tìm bạn trai của mình để tâm sự.

Nghĩ như vậy, tôi cũng xấu hổ đứng yên tại chỗ tiếp tục rình mò bọn họ, suy nghĩ lát nữa trở về nên tìm lý do gì để gạt Trương Phỉ Phỉ.

Vừa định quay lại, lúc ánh mắt nhìn đến người đàn ông kia cả người lập tức sững sờ tại chỗ, không biết từ lúc nào một luồng khí đen từ trong cơ thể của người đàn ông bắt đầu chậm rãi toát ra, hơn nữa còn có xu hướng ngày càng dày hơn.

Nhưng mà Vương Giai Giai dường như không hề hay biết, vẫn vừa nói vừa cười với anh ta, cảnh tượng như vậy nhìn thế nào cũng không thấy bình thường.

Đầu tôi chợt choáng váng, ngay lúc đó trước mắt tôi đột nhiên xuất hiện hình ảnh Vương Giai Giai bê bết máu, thân thể tan nát như bị dã thú cắn nằm trên mặt đất, đôi mắt của cô ấy đang mở to nhưng khóe miệng lại treo lên một nụ cười kỳ dị.

Cảnh tượng vô cùng kinh khủng và đẫm máu, tôi ngay lập tức tỉnh táo, há hốc mồm thở hổn hển, lúc nhìn lại Vương Giai Giai vẫn bình thường ngồi ở đó nhưng khí đen kia đã gần như bao vây lấy cô ấy, chỉ còn lại một cái đầu lộ ra bên ngoài.

Giác quan thứ sáu mạnh mẽ cho tôi biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy Vương Giai Giai có thể sẽ gặp nguy hiểm.

“Tiểu Vương!” Tôi cũng không kịp suy nghĩ xem hình ảnh vừa rồi là chuyện gì, bởi vì cách Vương Giai Giai một khoảng nên dưới tình huống khẩn cấp tôi chỉ có thể gọi cô ấy một tiếng, hy vọng cô ấy phát hiện có gì đó không đúng, mau chóng chạy đi.

Tuy nhiên giọng nói của tôi không thu hút được sự chú ý của Vương Giai Giai, cô ấy dường như không nghe thấy, vẫn nhìn người đàn ông bên cạnh, ánh mắt tràn đầy tình cảm như đang nhìn người yêu của mình.

Không đúng, người đàn ông kia chắc chắn có vấn đề!

Lúc này người đàn ông đó cũng nhìn thấy tôi, anh ta đưa tay chạm vào mặt Vương Giai Giai như muốn nói điều gì đó với cô ấy, sau đó đứng dậy đi từ từ về phía tôi.

Lần này tôi cũng nhìn rõ mặt của anh ta nhưng lúc này tim tôi gần như ngừng đập, sau đó dạ dày xôn xao, nếu không phải vì nỗi sợ hãi lớn hơn cảm giác buồn nôn thì tôi đã nôn ra ngay tại chỗ rồi.

Nửa mặt bên trái của anh ta vẫn có hình dạng bình thường, thậm chí có thể coi là đẹp trai, còn mặt bên phải đã hư thối không chịu được, mắt phải như hạt chậu rủ xuống bên ngoài hốc mắt. Thịt trên mặt đã tróc ra gần hết, lộ ra xương trắng dày đặc, thậm chí có thể thấy trong hốc mắt có mấy con giòi đang ngọ nguậy.

Đây, đây hoàn toàn không phải là người, là quỷ!

Quỷ nam nhìn tôi như nhìn thấy miếng mồi ngon, anh ta từng bước đi về phía tôi: “Vận may tối nay thật tốt, cô so với cô ta nhìn còn ngon hơn nhiều.”

Anh ta giật giật nửa môi duy nhất còn lại, cười cười, khuôn mặt bên phải tiếp tục có da thịt thối rữa rơi xuống theo nụ cười.

“A!” Tôi không thể nhịn được nữa, hét lên một tiếng muốn chạy nhưng vừa quay người lại tôi đã trượt chân vấp phải cành cây khô dưới chân, một cơn đau âm ỉ từ mắt cá chân truyền đến.

Xong rồi, thật là thời điểm càng nguy hiểm càng có nhiều khả năng xảy ra sự cố. Tôi muốn đứng dậy nhưng dưới chân một chút sức lực cũng không có, chỉ có thể lấy tay chống đỡ thân thể, từng bước một lùi về sau.

Quỷ nam chạy đến trước mặt tôi, cúi người xuống, khuôn mặt đáng sợ của anh ta đã gần trong gang tấc.

Quỷ nam đưa bàn tay phải xương xẩu nhẹ nhàng vuốt ve má tôi, trên mặt có cảm giác đau đớn, tôi nghĩ chính những đầu ngón tay sắc nhọn của anh ta đã cắt vào mặt tôi.

Tôi sợ hãi đến mức không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ta thì chiếc lưỡi đỏ tươi ra mà liếm mặt tôi.

Mùi thối đặc biệt của xác chết nồng nặc đến mức xém chút nữa tôi đã nôn mửa.

“Quả nhiên ta không nhìn lầm, máu của cô quả thật là mỹ vị nhân gian. Máu uống ngon như vậy, trái tim nhất định ăn rất ngon.” Quỷ nam vẫn chưa thỏa mãn liếm liếm bờ môi, lộ ra hàm răng dày đặc.

Nói xong, bàn tay xương xẩu của anh ta nắm lấy vị trí của trái tim tôi.

Tôi vô thức nhắm mắt lại và giơ tay che trước ngực.

“Có ai tới cứu tôi không, chỉ cần có thể tiêu diệt con quỷ này tôi nguyện ý làm bất cứ việc gì!” Trong lòng tôi kêu thảm nhưng tôi cũng biết chuyện này là không thể, đây là nơi hoang vu mà cho dù có người ở đây, nhìn thấy tình hình này chạy còn không kịp làm sao có thể đến cứu tôi.

“Haha, nương tử, những gì nàng nói phải tính đó nha.” Ngay khi tôi đã từ bỏ mọi hy vọng, một tiếng cười quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai.

Vừa mở mắt lập tức phát hiện Lăng Phong không biết lúc nào đã đứng ở phía sau quỷ nam.

Mà bên cạnh anh ta còn có Tiểu Bình Quả

Quỷ nam cũng phát hiện ra sự tồn tại của Lăng Phong, thời điểm nhìn thấy anh ta, nửa khuôn mặt còn sót lại lộ ra vẻ kinh hãi: “Ngươi, ngươi!”

“Hừ, nương tử của bản vương ngươi cũng dám động đến, thật sự không biết trời cao đất dày!” Lăng Phong sắc mặt trở nên lạnh lùng, anh ta vung tay lên, sau đó nghe thấy một tiếng thét thảm thiết.

Tôi còn chưa nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra thì quỷ nam đã biến thành một đống bột. Lúc này một cơn gió thổi qua, vừa hay thổi bay bột trên mặt đất, đồng thời thổi bay sương mù tràn ngập trong rừng cây.

“Mẹ ơi.” Sương mù tan đi, Tiểu Bình Quả nhào vào lòng tôi.

Lúc này cả người tôi như bị rút hết sức lực, cảnh tượng vừa rồi quá nguy hiểm, trên người tôi dường như vẫn còn mùi tanh tưởi của quỷ nam đó.

“We...” Tôi không thể chịu đựng được nữa, cố gắng chống người lên, ngồi xổm bên gốc cây bắt đầu nôn mửa cho đến khi chỉ có thể nôn ra dịch vị.

Nước mắt nước mũi chảy đầy trên mặt, tôi cũng không quan tâm hình tượng có còn hay không, tôi chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng ấm ức.

Kể từ lần minh hôn đó cuộc sống của tôi đầy rẫy nguy hiểm, tôi rốt cuộc đã làm gì sai? Tôi mới hai mươi tuổi tại sao lại gặp phải những chuyện đáng sợ như vậy.

Tôi khóc bù lu bù loa, như muốn trút bỏ nỗi oan ức và đau khổ mà tôi đã phải chịu đựng trong những ngày qua.

“Nương tử, thực xin lỗi, khiến nàng sợ hãi rồi.” Lăng Phong đột nhiên ôm tôi từ phía sau, giọng nói của anh ta không còn cà lơ phất phơ nữa, mà có một chút đau lòng và dịu dàng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyenđã hỗ trợ nha bạn - sent 2024-03-28 18:05:02
Dung Hoàng1711128318ưeb này có bịp hong d huhu - sent 2024-03-23 00:37:01
truyen850410Duyệt hộ thẻ ạ - sent 2023-11-16 11:40:25
Quỳnh Nghiêm1679223441Duyêt thẻ hộ e ạ - sent 2023-06-11 18:24:33
nhungggg25duyệt thẻ giúp m với - sent 2023-05-11 19:10:42
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương