Quỷ Giáng Lâm: Chồng Ma Thích Trêu Ghẹo full

Chương 4: Ma nhỏ bảo vệ me

/347
Trước Tiếp
Cô không sao chứ?” Một giọng nói êm tại vang lên trên đầu tôi, tôi ngẩng đầu, mới phát hiện một người trẻ tuổi cao lớn đứng bên cạnh, phong cách và diện mạo đẹp trai, sáng sủa, anh ta chính là người vừa rồi đã cứu tôi.

Tôi chống tay đứng lên, cảm kích nói: “Vừa rồi thật sự rất cám ơn anh.”

Người thanh niên mỉm cười nhìn tôi với vẻ kỳ lạ không nói nên lời, khiến tôi cảm giác có chút không thoải mái.

“Không cho phép cô bắt nạt mẹ tôi!” Nhưng mà không đợi tôi suy nghĩ xem rốt cuộc phải làm sao để phớt lờ ánh mắt của người thanh niên này, tiếng thét chói tai của con ma nhỏ đã dời đi sự chú ý của tôi.

Vừa quay đầu lại, thấy con bé đã vọt tới sau người của Tiểu Thái Muội, đẩy cô ta ra giữa đường cái.

“Kítttt!” Bên tai vang lên tiếng phanh khẩn cấp và tiếng va chạm, cơ thể của Tiểu Thái Muội nặng nề rơi xuống đất theo đường parabol.

Cơ thể của cô ta hơi co giật, trong miệng liên tục trào ra máu tươi, đôi mắt mở thật to, dường như không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt.

Đám người vây xem rối loạn một trận, có người bắt đầu gọi điện thoại báo cảnh sát.

Chỉ chốc lát sau, xe cảnh sát và xe cấp cứu đồng thời chạy tới.

Một vài nhân viên cứu hộ bước xuống khỏi xe cấp cứu, sau khi chẩn đoán cho Tiểu Thái Muội, tất cả đều lắc đầu.

Tôi biết, cô ta đã không cứu được nữa.

Hai cảnh sát mặc đồng phục cầm giấy bút ghi chép lại lời khai của tài xế gây chuyện và đám đông vây xem.

Mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán xôn xao, ai cũng cho rằng chắc là chuyện Tiểu Thái Muội ăn trộm bị vạch trần, lại làm hại tôi không thành công, nhất thời nghĩ quẩn trong lòng mới tự mình lao vào đầu xe.

Bởi vì tôi và người chết từng có xung đột nên bị cảnh sát giữ lại để tra hỏi thêm.

Chẳng qua cho dù là camera giám sát phía trên của sân ga hay là lời khai của đám đông vây xem, đều cho thấy là tự Tiểu Thái Muội lao ra đường, cuối cùng, cảnh sát cũng chỉ có thể kết án là tự sát.

Nhưng chỉ có tôi biết chuyện gì đã xảy ra.

Bởi vì cô ta không hề tự sát mà là bị con ma nhỏ bên cạnh tôi giết chết.

Cảnh sát xử lý xong hiện trường thì nhanh chóng rời khỏi, chỉ còn lại hành khách tụm năm tụm ba tiếp tục thảo luận về sự việc vừa rồi.

Con ma nhỏ đã quay lại bên cạnh tôi, lôi kéo tay tôi, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc nhìn tôi: “Mẹ, cục cưng sẽ bảo vệ mẹ, sẽ không để cho người xấu bắt nạt mẹ nữa.”

“...” Tôi không biết phải trả lời con bé như thế nào, chỉ có thể lựa chọn phớt lờ, lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người bất ngờ chết trước mặt tôi, mà nguyên nhân chết còn bắt nguồn từ tôi.

Tôi đột nhiên cảm thấy thật mệt mỏi, chỉ muốn nhanh chóng trở về nhà, tắm nước nóng, sau đó trốn vào trong chăn, cách ly mình với thế giới này.

“Hừ, thật thú vị, thật sự rất thú vị.” Lúc này, tiếng cười khẽ ở trong góc thu hút sự chú ý của tôi, xoay người, mới phát hiện người thanh niên vừa cứu tôi vẫn còn ở đó.

Tôi cau mày lại, ấn tượng tốt ban đầu với anh ta nháy mắt không còn sót lại chút gì.

“Anh này, nơi này vừa có người qua đời, anh nói mấy lời này e rằng không thích hợp cho lắm.” Tôi nhịn không được mở miệng nói với anh ta.

Người thanh niên sững sờ một lúc, ngay sau đó cười càng tùy tiện hơn: “Ha ha, cô và con ma nhỏ bên cạnh cô đều thú vị như nhau, không đúng, cô còn thú vị hơn nó.”

Anh ta tiến về phía trước một bước, cách tối gần trong gang tấc.

“Anh là ai?” Tôi bất giác lùi lại một bước, cảnh giác nhìn anh ta, anh ta nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ anh ta nhìn thấy được con ma nhỏ bên cạnh tôi?

“Chú là người xấu, tránh xa mẹ cháu ra!” Ma nhỏ thấy bộ dạng của hai chúng tôi, bèn nhe răng trợn mắt vọt tới trước mặt người thanh niên.

Động tác của con ma nhỏ rất nhanh, tôi muốn kéo lại nhưng đã không còn kịp nữa.

“Mau tránh ra.” Dưới tình thế cấp bách, tôi chỉ có thể hô to với người thanh niên này, hi vọng anh ta có thể tránh thoát công kích của con ma nhỏ.

Ban nãy Tiểu Thái Muội kia chết như thế nào, tôi cũng thấy rất rõ ràng, nếu lại có người vì tôi mà bị thương thậm chí bỏ mạng, tôi nghĩ cả đời này tôi sẽ sống trong mặc cảm tội lỗi mất.

Cuối cùng, lời nhắc nhở của tôi vẫn đã trễ, ma nhỏ cắn chân người thanh niên một cái, chiếc quần âu màu sáng của anh ta bị máu tươi nhuộm đỏ.

“Shhhh!” Người thanh niên hiển nhiên không ngờ rằng mình sẽ bị cắn, anh ta đau đớn nhăn mày lại, một chân đá bay con ma nhỏ.

“Anh, anh không sao chứ?” Tôi thấy chân anh ta chảy máu, lo lắng hỏi.

Người nọ chỉ liếc tôi một cái, không trả lời, vẻ mặt của anh ta không còn cười đùa như vừa rồi, trong ánh mắt lộ ra sát ý, từng bước đi về phía con ma nhỏ: “Con ma độc ác như vậy, ở lại trần gian chỉ có thể là tai họa!”

Nói xong, trên tay anh ta tạo thành thủ quyết* kỳ quái.

(*) Thủ quyết: Một trong những phương pháp cơ bản của Đạo giáo, các ngón tay chụm vào một số chỗ nhất định trong lòng bàn tay tạo thành tư thế cố định có tác dụng cảm hóa, tiêu diệt, thu phục yêu quỷ, tà ma.

Dường như con ma nhỏ rất sợ hãi thủ quyết này, con bé trốn phía sau tôi, run lẩy bẩy.

Người thanh niên chạy tới trước mặt tôi: “Tránh ra, hôm nay tôi phải thay trời hành đạo, thu thập con ma này.”

Khi nói chuyện, động tác trong tay anh ta tăng tốc, mắt thấy một chưởng sắp vỗ xuống đầu con ma nhỏ.

Tôi có thể cảm giác được rõ ràng cơ thể của con ma nhỏ run dữ dội hơn: “Cháu muốn ở lại bên cạnh mẹ.” Giọng con bé khóc nức nở khiến tôi nghe thấy mà đau lòng.

Tuy rằng đối phương là một con ma, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một đứa trẻ, một đứa trẻ khao khát tình thương của mẹ.

Hơn nữa vừa rồi mặc dù ra tay với Tiểu Thái Muội, hay là cắn người thanh niên trước mắt, mục đích của con bé đều vì bảo vệ tối.

“Xin anh bỏ qua cho con bé đi.” Nghĩ đến đây, tôi gần như xuất phát từ bản năng mà che chở con ma nhỏ vào trong lòng.

Lòng bàn tay của người thanh niên đã cách tôi chưa đến một cen-ti-mét, một trận gió đánh tới, nếu chưởng này đánh xuống, tôi nghĩ con ma nhỏ nhất định sẽ hồn bay phách tán.

Người thanh niên thu bàn tay lại, kinh ngạc nhìn tôi: “Chẳng lẽ cô muốn giữ con ma độc ác như vậy ở bên cạnh sao? Cô nên biết , người và ma khác đường.”

“Con bé chỉ muốn có được tình thương của mẹ mà thôi, đến lúc đó tôi sẽ tìm một cao nhận siêu độ giúp con bé.” Tôi đứng lên, nhìn con ma nhỏ vẫn ôm mình như cũ, trong lòng dâng lên một tia thương xót.

“Vậy thì tùy cô, đến lúc đó nếu xảy ra chuyện gì, đừng trách tôi không có nhắc nhở cô.” Người thanh niên nói xong, cúi đầu nhìn thoáng qua chân bị cắn của mình, lấy một lọ thuốc bột từ trong túi ra, rắc lên vết thương.

“Anh tên gì, tôi mời anh ăn cơm nhé.” Mặc kệ nói như thế nào, sở dĩ anh ta bị thương, là vì tôi mà ra, mạng của tôi cũng do anh ta cứu, tuy rằng một bữa cơm có thể không đủ để trả hết, nhưng mà dù sao vẫn là tấm lòng của tôi.

Huống chi, anh ta không chỉ có thể nhìn thấy ma, hình như còn biết đuổi ma, nếu có thể được anh ta hỗ trợ, nói không chừng có thể giúp tôi giải quyết xong tên chồng ma kia.

Nghĩ đến đây, tôi chợt có hy vọng với tương lai.

“Tôi tên là Cao Trạm, bữa cơm này tạm thời ghi nợ trước đi, tôi nghĩ chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm thôi.”

Anh ta cất lọ thuốc vào túi xách, nhanh chóng chặn một chiếc taxi rồi rời khỏi không thèm quay đầu nhìn lại.

Ngay khi tôi còn đang suy tư về ý nghĩa trong lời nói của anh ta, đột nhiên một cơn gió lạnh thổi đến, lạnh đến mức khiến tôi nổi cả da gà.

“Ha ha, nương tử, không ngờ mấy ngày không gặp, nàng đã thông đồng với tiểu bạch kiểm nhanh như vậy, ngay cả con cũng có rồi, nàng nói xem, ta nên trừng phạt nàng thế nào đây?” Tiếng cười quen thuộc vang lên trong đầu, trái tim của tôi bỗng chốc co thắt lại, quay đầu lại một cách máy móc, thì nhìn thấy cái tên gọi là chồng mà không biết đứng ở phía sau tôi từ lúc nào, đang cười như không cười nhìn tôi, trong mắt tràn đầy sương lạnh.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyenđã hỗ trợ nha bạn - sent 2024-03-28 18:05:02
Dung Hoàng1711128318ưeb này có bịp hong d huhu - sent 2024-03-23 00:37:01
truyen850410Duyệt hộ thẻ ạ - sent 2023-11-16 11:40:25
Quỳnh Nghiêm1679223441Duyêt thẻ hộ e ạ - sent 2023-06-11 18:24:33
nhungggg25duyệt thẻ giúp m với - sent 2023-05-11 19:10:42
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương