Quỷ Giáng Lâm: Chồng Ma Thích Trêu Ghẹo full

Chương 9: Năng lực nghịch thiên

/347
Trước Tiếp
Xin anh tha cho tôi được không, nếu anh còn tâm nguyện gì chưa thực hiện được tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp anh thực hiện. Nếu như anh cô đơn lạnh lẽo, tôi có thể đốt thêm nhiều mỹ nữ cho anh, anh muốn bao nhiêu tôi đều đốt cho anh. Chỉ xin hãy tha cho tôi, đừng quấn lấy tôi nữa.” Nước mắt của tôi làm thế nào cũng không ngăn được.

Tôi có thể cảm giác được lúc Lăng Phong nghe thấy lời này, khi ôm lấy cơ thể tôi anh ta rõ ràng dừng lại một chút, sau đó một tay giữ thân thể của tôi, một tay giữ lấy gáy của tôi, dùng đôi môi lạnh lẽo và mềm mại bịt kín miệng tôi cắn mút không thương tiếc.

“A!” Tôi gần như bị nụ hôn làm cho ngạt thở, muốn đẩy anh ta ra nhưng lại bị anh ta giam cầm không thể nhúc nhích.

“Lâm Nhiễm, nàng là thê tử của ta, nàng không có tư cách rời xa ta! Đừng quên lời nói của mình vừa rồi, ta đã tiêu diệt tiểu quỷ kia, bây giờ không phải nàng nên tuân thủ lời hứa sao?” Mắt của anh ta như ẩn chứa sự tức giận, anh ta hung hăng cắn môi tôi một cái, mùi máu tình ngay lập tức tràn ngập trong khoang miệng của tôi.

Sau đó anh ta không nói gì đã cõng tôi trên vai và chuẩn bị rời đi.

Tôi không biết anh ta sẽ đưa tôi đi đâu, nhưng dù thế nào đi nữa lúc này tôi không thể rời đi: “Lăng Phong, làm ơn để tôi xuống, tôi phải về khách sạn, ngày mai còn phải quay phim.”

“A, nương tử, nói mà không giữ lời sẽ bị trời phạt.” Anh ta cười lạnh một tiếng, một tay nhẹ nhàng đánh vào mông của tôi, tôi sợ tới mức không dám nhúc nhích, trong lòng lại không nhịn được liếc mắt nhìn.

Cũng không biết là ai biết rõ người quỷ khác đường mà vẫn cứ ép buộc tôi, anh ta lại còn dám mở miệng nói trời phạt, nếu thật sự có trời phạt thì người đầu tiên bị phạt chính là anh ta.

Tất nhiên những lời như vậy tôi không dám nói trước mặt anh ta.

Chỉ là...

“Nương tử, trong lòng lén lút mắng người ta bị trời phạt sao.” Lăng Phong dừng bước, quay đầu lại, cười như không cười nhìn tôi, hơi thở lạnh lẽo phun lên vai tôi, cảm giác ngứa ngáy.

Tôi hoảng sợ trước lời nói đến mức suýt ngã khỏi vai anh ta, kinh hãi mở to mắt nhìn anh ta: “Anh, anh biết tôi đang suy nghĩ cái gì?”

Vừa nói ra tôi liền hối hận, cái này chẳng phải thừa nhận tôi đang mắng anh ta sao? Nghĩ đến cái gọi là hình phạt mà anh ta áp đặt cho tôi vào đêm đó, hai chân tôi như nhũn ra, nhanh chóng ngậm miệng lại.

Nhưng lúc nãy khi tôi sắp bị tên quỷ nam kia ăn thịt, anh ta dường như đã nghe thấy lời cầu cứu trong lòng của tôi.

Con quỷ này biết thuật đọc tâm sao?

Lăng Phong không trả lời tôi, mà cho tôi một ánh mắt tự mình đoán đi, anh ta điều chỉnh tư thế một chút, đối t

Bởi vì hành động quá đột ngột, trọng tâm của tôi không ổn định, theo bản năng tôi vươn tay ôm cổ anh ta, thoạt nhìn tư thế của hai người vô cùng mập mờ.

“Nhìn ba mẹ vô cùng tình cảm nha.” Giọng của Tiểu Bình Quả từ bên dưới vọng ra, lúc này tôi mới nhớ đến tiểu quỷ bị lạnh nhạt nãy giờ. Khi nhìn xuống tôi thấy con bé đang che miệng cười trộm.

Tôi có chút không nói nên lời, cũng không biết đứa trẻ này học được điều này từ đầu. Giương mắt lên đối diện với khuôn mặt đẹp trai đến nghẹt thở của Lăng Phong, không khỏi có chút choáng váng. Lớn lên đẹp trai như vậy, nếu như còn sống thì con gái theo đuổi anh ta phải xếp hàng dài đến mặt trăng.

“Có đẹp không?” Ánh mắt Lăng Phong không còn lạnh lùng, khóe miệng của anh ta cũng lên thành một đường vòng cung đẹp mắt.

“Có.” Tôi gật đầu trong vô thức, sau đó lập tức tỉnh táo lại, phát hiện anh ta còn cười vui vẻ hơn.

Tôi chỉ cảm thấy mặt có chút nóng lên, sắc đẹp thật sự hại người mà, tôi giãy dụa muốn thoát khỏi người anh ta.

Nhưng anh ta không cho tôi cơ hội này: “Nương tử đừng nhúc nhích, chân của nàng đang bị thương.” Giọng nói của anh ta trầm thấp lại có từ tính, rất dễ nghe, nói thật nếu anh ta là một người sống, tôi nhất định sẽ bị anh ta thu phục mà không chút phản kháng.

Chỉ có điều anh ta là một hồn ma, dù sao thì tôi cũng không thể chấp nhận được.

“À, chuyện đó... tôi còn phải đưa Vương Giai Giai trở về.” Để giảm bớt sự ngượng ngùng, tôi nhanh chóng chuyển chủ đề.

“Cô ta sẽ tự quay về.”

“Nhưng mà...” Tôi vừa định nói dường như cô ta bị trúng tà, đối mặt với một con quỷ đáng sợ như vậy lại không có phản ứng, để cô ta tự trở về quá nguy hiểm. Lập tức nhìn thấy Vương Giai Giai vậy mà tự đứng lên đi về hướng khách sạn.

“Tiểu Vương.” Tôi nhìn xem nếu như Vương Giai Giai đã tỉnh thì vừa hay có thể cùng cô ta trở về.

Ai ngờ vừa kêu một tiếng đã bị Lăng Phong ngăn lại: “Đừng gọi nữa, bây giờ cô ta không thể nghe thấy đâu.”

“Tại sao? Cô ta sẽ gặp nguy hiểm sao? Tôi vừa nhìn thấy cô ta bị khí đen của người đàn ông kia quấn lấy.” Nghĩ đến cảnh tượng kinh khủng vừa rồi, thân thể tôi lại không khỏi run lên.

“Cô ta không sao đâu, chỉ cần trở về ngủ một giấc cô ta sẽ quên hết mọi chuyện xảy ra đêm nay.” Lăng Phong không giải thích cho tôi tại sao bây giờ cô ta không thể nghe thấy tôi gọi cô ấy. Chỉ là nếu như anh ta nói Vương Giai Giai không sao thì tôi cũng yên tâm hơn, bởi vì anh ta không có lý do cũng không cần phải nói dối tôi về vấn đề này.

“Nếu như vậy tôi sẽ quay trở về với cô ta, để tôi có thể giải thích với Trương Phỉ Phỉ, hơn nữa ngày mai tôi còn có phần diễn.” Tôi nhếch mép, định nhảy ra khỏi người anh ta.

Nhưng cũng không biết anh ta sử dụng phép thuật gì, rõ ràng là bị ôm trong tư thế công chúa nhưng tôi cảm thấy như mình đang bị bao phủ bởi một tấm lưới vô hình. Ngay cả khi anh ta không ngăn cản, tôi cũng không thể nhảy xuống.

Còn Lăng Phong thì nhìn tôi như đang xem kịch, chỉ có điều tôi lại phát hiện trong mắt anh ta dần dần có một tầng dục vọng.

Vừa cúi đầu nhìn mới nhận ra bởi vì động tác vừa rồi hơi mạnh, không biết cổ áo đã mở ra từ lúc nào, lộ ra một mảnh lớn phong cảnh bên trong.

“A! Đồ biến thái, háo sắc!” Tôi kêu lên một tiếng, vội vàng sửa sang lại quần áo của mình.

“Nhắm mắt lại.” Anh ta có vẻ cũng không tức giận với tôi, một tay nhẹ nhàng che mắt của tôi, không đợi tôi biết anh ta muốn làm gì, đột nhiên cảm thấy choáng váng, mở mắt ra thì phát hiện mình vậy mà đã trở lại phòng trọ ở Yến Thành.

Tôi không thể tin được những gì mình thấy trước mắt, nơi chúng tôi quay phim cách phòng trọ tôi thuê ít nhất cả trăm cây số, anh ta lại có thể đưa tôi về từ đó ngay lập tức.

Anh ta không chỉ có thể đọc được suy nghĩ mà còn có thể dịch chuyển tức thời. Cho dù anh ta có là quỷ nhưng như vậy cũng quá nghịch thiên rồi.

Xem ra Lăng Phong này không phải loại người dễ trêu chọc.

Ngay khi tôi đang nghĩ ngợi lung tung thì Lăng Phong đã đặt tôi lên giường, tôi còn tưởng anh ta lại muốn làm gì nên vội vàng ôm chăn bông che trước ngực, cảnh giác nhìn anh ta.

Không ngờ anh ta đột nhiên bật cười: “Biểu cảm của nàng khiến người khác không bao giờ chán, đừng lo lắng, ta sẽ không làm gì người đang bị thương.”

Anh ta đặt tay lên mắt cá chân đang bị trật của tôi, cảm giác mát mẻ và dễ chịu, ngay lập tức cơn đau rát thuyên giảm rất nhiều.

Có thể là do một ngày này quá mệt mỏi và đầy mạo hiểm, không được bao lâu thì cơn buồn ngủ ập đến, mi mắt tôi không ngừng đánh nhau.

“Ngủ đi, ngủ một giấc sẽ tốt hơn.” Trong lúc mơ hồ giọng nói dễ nghe của Lăng Phong vang lên bên tai, anh ta vỗ nhẹ vào lưng tôi, dỗ dành tôi như một đứa trẻ.

Một lúc sau tôi hoàn toàn chìm vào giấc ngủ.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
hotrodoctruyenđã hỗ trợ nha bạn - sent 2024-03-28 18:05:02
Dung Hoàng1711128318ưeb này có bịp hong d huhu - sent 2024-03-23 00:37:01
truyen850410Duyệt hộ thẻ ạ - sent 2023-11-16 11:40:25
Quỳnh Nghiêm1679223441Duyêt thẻ hộ e ạ - sent 2023-06-11 18:24:33
nhungggg25duyệt thẻ giúp m với - sent 2023-05-11 19:10:42
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương