Quyến Rũ Ông Chú Tuổi Băm full

Chương 20: (2) thỏ con ngoan ngoãn

/365
Trước Tiếp
Anh họ cậu ấm nghĩ bụng, xem ra không coi trọng mấy, bằng không thì cấp dưới của Tiêu Yến Thầm ít nhiều gì cũng sẽ nói đôi câu.

Đã thế thì anh ta phải cân nhắc phương án giải quyết mới được.

Vào trong câu lạc bộ, luật sư của đối phương nhanh chóng có mặt. Việc đầu tiên mà luật sư đôi bên muốn làm rõ là nếu ra tòa thì trong chuyện này bên nào sẽ có trách nhiệm lớn hơn.

Tiêu Yến Thầm lười nhác tựa vào sofa quan sát toàn bộ quá trình, đồng thời gác tay lên lưng ghế sofa của Thẩm Lương Hạ, tựa như vua sư tử đang canh chừng lãnh thổ của mình. Từ đầu chí cuối, anh chẳng hề lên tiếng hay ngắt lời nhưng vẫn kiểm soát được tất cả những gì đang diễn ra trên lãnh thổ ấy.

Thẩm Lương Hạ vinh hạnh được chứng kiến một bộ mặt khác của anh, không cần làm gì cũng có thể khiến đối phương căng thẳng, mỗi lần mở miệng lại phải cân nhắc từ ngữ, càng lúc càng hạ thấp điều kiện hòa giải.

Anh họ cậu ấm không đến nỗi vô tích sự, nhận thấy không thể chiếm thêm lợi ích gì khác, anh ta quyết giữ vững những gì đã có.

Thật ra, chỉ cần làm quen được Tiêu Yến Thầm thì nhà bọn họ đã được hời rồi. Đế chế kinh doanh của Tiêu Yến Thầm hoạt động trong rất nhiều lĩnh vực, sau này lo gì không có cơ hội hợp tác.

Có điều, anh ta quá tham lam, vừa muốn thiết lập quan hệ, vừa muốn đạt được lợi ích.

Nhưng anh ta không ngờ khi mọi chuyện tưởng chừng đã thương lượng thỏa đáng, viên thư kí đột nhiên mở cặp táp và lấy camera hành trình ra, nói với vẻ ngại ngùng: “A, xin lỗi anh nhé, tôi sơ ý quá, quên mất chuyện này.”

Nói rồi, viên thư kí đưa camera hành trình cho đối phương: “Anh xem đi. Tôi nghĩ thỏa thuận giữa chúng ta có khi còn phải bổ sung đấy.”

Anh họ cậu ấm và luật sư nhìn nhau với vẻ bối rối rồi lại nhìn Tiêu Yến Thầm , thấy anh vẫn lạnh nhạt thì bỗng có linh cảm chẳng lành, nhưng bọn họ chưa kịp nghĩ gì nhiều, camera đã bật lên, hình ảnh rất sắc nét. Viên thư kí không còn thái độ qua loa như ban nãy mà giải thích tỉ mỉ cho hai người bọn họ những gì được camera ghi lại, ăn nói hết sức khéo léo, lập luận rõ ràng rành mạch.

Có thể thấy cậu ấm nhà giàu ác ý gây sự trước, còn cô gái đang ngồi trước mặt bọn họ chẳng qua là thấy bạn mình bị thương nên nóng lòng giành chiến thắng và lái xe nhanh hơn một chút mà thôi, thế nên mới vô tình khiến cậu ấm bị thương chứ không phải cố ý.

Cô lại tỏ vẻ sợ sệt: “Quả thật lúc ấy tôi chẳng nghĩ được gì nhiều, vốn dĩ đôi bên đã đặt tiền cược, nhưng rồi anh ta lại đưa ra một hình phạt rất khủng khiếp nếu chúng tôi thua cuộc. Tôi sợ thua, lúc ấy trong đầu chỉ còn một suy nghĩ duy nhất là phải mau chóng vượt qua anh ta, không ngờ lại xảy ra chuyện, làm tôi sợ chết đi được...”

Đều là đàn ông, bọn họ biết quá rõ hình phạt gì có thể khiến cô nàng thỏ con này hoảng sợ đến vậy. Anh họ cậu ấm và luật sư nhìn nhau, không cần nói ra cũng hiểu. Anh ta biết chẳng mong đợi được gì nữa rồi.

Tiêu Yến Thầm nhấc tay khỏi lưng ghế sofa rồi khoác lên vai Thẩm Lương Hạ, cuối cùng cũng lên tiếng sau một thời gian dài im lặng: “Đừng sợ, cô có cố ý đầu. Hơn nữa, đến đồn cảnh sát cô cũng vào rồi thì còn tệ hơn thế nào được nữa?”

Giọng điệu anh bình thản nhưng khí thể lại vô cùng mạnh mẽ, khiến người ta cảm thấy ngột ngạt.

Anh họ cậu ấm bỗng có cảm giác chiếc camera hành trình trong tay mình như một củ khoai lang nóng bỏng, vắt không được, cầm không xong.

Thẩm Lương Hạ nói với vẻ buồn bã, trông hết sức đáng thương: “Tôi sai rồi, lúc ấy tôi thấy Cố Triều Tịch ngã gục nên rất sợ. Cậu ấy là con cháu nhà họ Cố, đồng thời còn là cháu ngoại nhà họ Lương, là đứa cháu được cả hai nhà cũng nhất, tôi... tôi...”

Cô nghẹn ngào không nói nên lời, mà cũng chẳng cần nói tiếp nữa.

Đối phương không ngốc, hoàn toàn đủ khả năng hiểu được những gì cô muốn biểu đạt dù lời nói khá ngắc ngứ.

Em họ anh ta đánh người, đối phương lại không phải con nhà bình thường mà là con cháu hai nhà Lương, Cố. Tuy rằng thực lực hai nhà này không bằng nhà mình nhưng dây vào cũng rất phiền phức, đã thế còn là cháu cưng của cả hai nhà. Dù biết rõ nếu cứng rắn đối đầu thì đôi bên đều bị thiệt, bọn họ cũng sẽ quyết đòi lại công bằng.

Dù gì người ta cũng là thổ địa chốn này, bây giờ anh họ cậu ấm chỉ muốn nện chiếc camera hành trình vào mặt em họ mình mà thôi.

Tiêu Yến Thầm vốn khó chơi mà em họ anh ta còn dám trêu vào. Có chứng cứ thế này, người ta muốn tố cáo em họ anh ta mưu sát cũng được nữa là.

Giờ đây anh ta mới thấy suy nghĩ đắc ý của mình lúc trước buồn cười biết nhường nào.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
Thúy Quỳnh ĐỗDuyệt thẻ cho ei - sent 2023-09-21 16:36:16
Châu DiệpTừ chương 200 lẻ mấy bị nhảy chương với lỗi nên đọc chả hiểu gì,AD kiểm tra dùm - sent 2023-08-16 18:14:14
nanahuynhDuyệt thẻ giúp mình - sent 2023-07-23 20:01:28
Ngọc Huyền Trầnđuyệt thẻ giúp mình vs ạ - sent 2023-07-12 21:55:47
thobenho_sociuDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-06-03 22:18:38
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương