Thái Hậu Bất Lương Trùng Sinh full

Chương 13: Cùng một chiến tuyến

/132
Trước Tiếp
Vân Nhiễm hơi sửng sốt, thất thần buông hộp kim chỉ xuống.

Tống Thần Tinh thấy vậy thì kéo nàng ấy ngồi xuống bên cạnh mình, “Vân Nhiễm, em sao thế? Nghĩ gì mà cứ ngẩn ngơ?”

Vân Nhiễm ngượng ngịu cúi đầu: “Không có gì đầu tiểu thư, chỉ là em cảm thấy... vào cung có quá nhiều thứ khác biệt. Trước đây chuyện của tiểu thư đều do em làm, hôm nay tiểu thư đã có hạ nhân mới, bọn họ đều rất tháo vát. Em bỗng cảm giác như mình chỉ là kẻ ăn không ngồi rồi.”

“Đồ ngốc!” Tống Thần Tinh giận dữ gõ đầu Vân Nhiễm, nàng nghiêm mặt nói: “Vân Nhiễm, em phải nhớ kĩ, em không giống với bọn họ. Em là người thân của ta, là người mà ta tin tưởng nhất trong hoàng cung này. Ta sẽ không xa lánh hay bỏ rơi em, đây là lời hứa mà Tống Thần Tinh ta dành cho em, em phải tin ta.”

Vân Nhiễm ngây người, một lúc lâu sau nàng ấy mới cười ra nước mắt: “Vâng, tiểu thư, chúng ta là người thân của nhau.” Nằm trên giường vào ban đêm, ánh trăng từ ngoài phòng chiếu vào giường qua khe cửa sổ, giống như một màn sương trắng bao phủ mặt đất. Đêm đầu tiên ở tại Bích Dao Cung, Tống Thần Tinh và Vân Nhiễm đều mất ngủ. Tống Thần Tinh nằm trên giường, câu được câu chẳng trò chuyện với Vân Nhiễm nằm dưới chân giường. “Vân Nhiễm, em lên giường ngủ đi, nằm dưới đất lạnh lắm.” “Trời nóng mà tiểu thư, em ngủ dưới đất càng mát. Tiểu thư nhìn mặt trăng bên ngoài kia, giống lòng đỏ trứng quá!” Vân Nhiễm ngước nhìn văng trắng sáng đang treo lơ lửng trên không. “Em đói bụng rồi chứ gì?” Tống Thần Tinh trêu chọc, “Ta thấy mặt trăng không giống lòng đỏ trứng bởi màu nhạt hơn nhiều. Thật ra trông giống quả mận hơn, em thấy giống không?”

“Cũng đúng nhỉ, mới mấy ngày trước tiểu thư còn trèo lên đình hóng mát hải cho em một quả, mận kia ngọt thật đấy!”

“Ừ.” Nói đến đây, Tống Thần Tinh vô thức nhớ đến thiếu niên bán dược trà kia, một đôi mắt hắn thật đẹp. “Tiểu thư tiểu thư, rốt cuộc thi thiếu niên học thuộc lòng phương ca kia trông thể nào nha, đều tại Trương bà tử làm em chưa kịp nhìn.” Vân Nhiễm cũng nhớ tới thiếu niên đó, buột miệng hỏi. “Hắn ấy hả? Ngoại hình hắn ra sao ta không nhớ rõ vì chỉ liếc nhìn từ xa, nhưng hắn có đôi mắt đẹp nhất mà ta từng thấy.”

“Mắt có đẹp bằng mắt Lan thải nữ không?” Lan thải nữ có đôi mắt hạnh nhân, vừa to tròn vừa long lanh, cực kì động lòng người.

“Đương nhiên là có, đôi mắt kia to tròn đen nhánh như trái nho được rửa sạch, trong suốt sạch sẽ lại sáng ngời như sao. Vừa nhìn liền cảm thấy nhất định đây là người đơn thuần.”

“Ôi chao.” Vân Nhiễm lẩm bẩm, “Tại sao em không được nhìn? Em hận Trương bà tử chết mất, thật là xui xẻo, em chỉ muốn nhìn một chút thôi mà.”

“Hì hì, nhìn trong mơ đi...” Tống Thần Tinh không biết Vân Nhiễm có nhìn thấy đôi mắt đó trong mơ hay không, nhưng nàng lại thật sự mơ thấy. Trong mơ, đôi mắt đen láy đó một mực nhìn nàng đầy dịu dàng bao dung, khiến nàng cảm thấy tâm trạng thật thoải mái.

Giấc mộng qua mau, vừa mở mắt ra thì trời đã sáng.

Tống Thần Tinh lục tục trang điểm thay quần áo, đến lúc này nàng mới thật lòng muốn cảm ơn Nguyên Bảo, bởi mấy cung nữ mà hắn đề cử đều rất được việc. Nam Xuân giỏi may vá, nàng ta sửa lại toàn bộ cung trang, còn thêu thêm nhiều hoa văn chìm cực kì tinh xảo. Đông Họ đến từ phường điều chế phấn, giỏi nhất là trang điểm. Tây Thu và Bắc Đông thì am hiểu nấu nướng, tuy lúc này họ chưa có cơ hội phát huy, nhưng ngày sau có phòng bếp thì Tống Thần Tinh sẽ được hưởng lộc ăn. Sửa soạn xong xuôi, Tống Thần Tinh dẫn Vân Nhiễm và Nam Xuân đi đến chỗ Tiêu Quý phi thỉnh an trước. Nàng vừa ra đến cửa cung thì đã thấy Lý Thi Họa và Lan Tiểu Nhu đứng chờ sẵn.

Ba người cùng đi với nhau, nghe nói Quan Sơ Ảnh một mực không lộ mặt đã đi từ sớm.

Tiêu Quý phi ở tại Cảnh Thái Cung, cách Bích Dao Cung mà các nàng ở một đoạn khá xa, phải đi bộ mất một khắc* mới tới.

(*) Một khác bảng mười lăm phút.

Quy củ thỉnh an này vốn được định ra để các phi tần thỉnh an Hoàng hậu. Nhưng sau khi Nguyên Hậu của Duệ Văn để mất sớm, địa vị cao nhất trong hậu cung chính là Tiểu Quý phi, cho nên việc thỉnh an cũng đổi thành thỉnh an Tiêu Quý phi.

Phi tần ngũ phẩm trở lên có thể vào trong điện Cảnh Thái Cung thỉnh an Tiêu Quý phi, mà ngũ phẩm trở xuống thì chỉ được quỳ ngoài điện. Tại chốn hậu cung cấp bậc nghiêm ngặt này, chỉ riêng quy củ trong việc thỉnh an, nếu muốn giảng giải cũng phải mất hơn nửa ngày mới nói xong. Lúc mấy người Tống Thần Tinh đến cửa Cảnh Thái Cung thì canh giờ vẫn còn sớm, chưa có mấy phi tần tới nơi. Mọi người đều đứng chờ ở ngoài cửa. Vài người có quan hệ tốt xúm vào trò chuyện cùng nhau.

Quan Sơ Ảnh đã đến từ lâu, nàng ta dẫn theo hai cung nữ đứng một mình một góc đầy quẫn bách. Bởi địa vị thấp nên không có ai thèm tới bắt chuyện với nàng ta cả.

“Xin thỉnh an Quan tài nhân, Quan tài nhân đến sớm quá.” Lý Thi Họa thấy Quan Sơ Ảnh liền đi tới thỉnh an. Nàng ta đã qua bên đó thì Tống Thần Tinh và Lan Tiểu Nhu cũng không tiện đứng tại chỗ, hai người đành phải đi qua.

Tống Thần Tinh để ý thấy khi Lý Thi Họa đi sang bên kia, Lan Tiểu Nhu đứng yên không nhúc nhích, nhưng khi nàng vừa mới nhấc chân, nàng ta liền đi theo ngay. Xem ra nha đầu này cũng không hề ngốc.

Trông thấy mấy người các nàng, Quan Sơ Ảnh tỏ ra hơi lúng túng, nàng ta chỉ gượng gạo nói vài câu rồi trầm mặc.

Một lát sau, mấy phi tần có địa vị cao cũng tới, họ vừa tới liền được các phi tần, quý nhân khác bao vây, xúm lại nịnh nọt đủ điều. Dù Tống Thần Tinh có muốn chen vào cũng không được.

Đến giờ, Đại thái giám mở cửa cung, các phi tần đứng ngoài liên theo cấp bậc địa vị mà nối đuôi nhau đi vào. Từ ngũ phẩm trở lên sẽ vào trong điện, cấp bậc không đủ thì đứng ở ngoài điện.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
0765055655Duyệt thẻ em với - sent 2023-10-23 12:59:22
Khánh Hiền1616345254thế là hết rui ạ ?!?!!? - sent 2023-03-21 22:58:17
tranvoDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-03-17 18:10:03
tranvoDuyệt thẻ giùm mình ad ơiii - sent 2023-03-17 17:56:10
nguyenthihongnganDuyệt thẻ cho mình với add oi - sent 2023-02-11 14:12:32
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương