Thái Hậu Bất Lương Trùng Sinh full

Chương 14: Cùng một chiến tuyến

/132
Trước Tiếp
Tống Thần Tinh và Quan Sơ Ảnh xếp hàng đứng ở ngoài, chờ thái giám ra chỉ thị sẽ quỳ xuống hành lễ. Sau ba lần dập đầu, việc thỉnh an buổi sáng đã xong. Tống Thần Tinh vịn cánh tay Vân

Nhiễm đứng dậy, khi nàng chuẩn bị quay về thì bỗng có một cung nữ chạy từ bên trong ra, lớn tiếng nói: “Quý phi nương nương cho mời những tú nữ trúng tuyển ngày hôm qua vào điện.”

Vừa nghe thấy những lời này, một số phi tần chuẩn bị rời đi đều dừng lại, ắt hẳn đều muốn xem thử có những người nào mới vào cung. Tống Thần Tinh đành phải chỉnh lại trang phục rồi đi vào trong điện. Đi cùng còn có mấy người phụ nữ nữa, đều là những tú nữ ngày hôm trước, bao gồm cả Tô Bán Hạ và Lý An Nhiên.

Bước vào đại sảnh, họ đã bị chào đón bởi hai hàng ánh mắt rực lửa, những phi tần được vào điện thỉnh an đứng thành hai hàng, hiện giờ đều nhìn chằm chằm ra cửa. Giống như muốn nhìn thẳng những người phụ nữ vừa mới tiến vào này.

“Xin thỉnh an Tiêu Quý phi, xin thỉnh an Thục phi nương nương, xin thỉnh an các vị nương nương.” Thỉnh an xong tất cả nhút nhát đứng tại chỗ, đến động cũng không dám động.

“Có không ít muội muội không được đích thân đến buổi tuyển tú ngày hôm qua, những người đang đứng trong điện này chính là những tú nữ đã được chọn. Hôm nay ta nhân cơ hội để mọi người làm quen với nhau, từ nay về sau đều là người trong hậu cung, mọi người phải chung sống hoà thuận, tranh thủ vì Hoàng thượng khai chi tán diệp.” Tiếu Quý phi nghiêng người dựa vào ghế quý phi, mỉm cười nói.

“Tất nhiên rồi ạ.”

“Tỷ tỷ nói phải.”

Mọi người rối rít phụ hoạ. Tống Thần Tinh thầm đếm, tuyển tú lần này chọn được khoảng hơn ba mươi người, tương đương với việc, ngoại trừ hồng sâm tú nữ ra thì có sáu – bảy tú nữ bình thường. So với kiếp trước thì số lượng này ít hơn nhiều, nàng nhớ kiếp trước chọn được hơn bảy mươi người.

“Lần này tuyển tú chọn được hai quý nhân, hai tài nhân cùng một số thải nữ. Nào, Tô quý nhân, Lý quý nhân, cả Tổng tài nhân và quan tài nhân nữa. Đều ra đây cho các nương nương gặp mặt. Tuyển tú năm nay có rất nhiều mỹ nhân, đây chính là những người xuất chúng nhất.” Tiếu Quý phi liếc một lượt hết các khuôn mặt ở đây.

Những người bị gọi tên đều sợ sệt bước ra, Tống Thần Tinh cụp mắt đứng sau lưng Tô Bán Hạ. “Quả là xinh đẹp tuyệt trần, thế này thì bà thím trung niên như ta biết sống thế nào đây!” Một giọng nói trong trẻo và buồn bực than thở. Tống Thần Tinh ghé mắt nhìn qua, hoá ra là Trần chiêu nghi, nàng ấy là người phúc hậu, vì sinh được một Hoàng tử một Công chúa nên trong chốn hậu cung này thì địa vị của nàng ấy là vững chắc nhất, dựa vào việc sinh con dưỡng cái mà địa vị từng bước được thăng cao.

“Xem cô nói kìa, mới bao nhiêu tuổi mà tự nhận là bà thím trung niên chứ? Ta còn lớn tuổi hơn cô nữa, nói như cô thì ta phải làm sao?” Hà chiêu nghi ngồi bên cạnh cười mắng. Hai người họ đối đáp qua lại khiến bầu không khí trong phòng nhẹ nhõm hơn hẳn.

“Được rồi, được rồi, mấy người đừng chỉ mỗi nói miệng, tưởng dùng hai câu nói đùa là có thể trốn được việc trao quà gặp mặt à? Không dễ thế đâu nha, mau mau xem trên người có những đồ gì tốt thì

mang ra cho các muội muội mới tới.” Thục phi giả vờ tức giận, dẫn đầu rút một chiếc bộ diệu mạ vàng khảm trân châu từ trên đầu xuống, đặt vào khay của cung nữ, không những thể nàng ta còn tháo thêm một đôi vòng tay bỏ vào.

Lưu phi nhìn thấy cũng rối rít tháo đồ trang sức, tìm ngọc bội. Cứ như vậy, những phi tần khác đều học theo, chỉ trong chốc lát, trong khay của bốn cung nữ đã chất đầy đủ loại đồ trang sức vàng bạc.

| “Được rồi, các muội muội đừng hào phóng tặng đồ nữa. Có ngày không có đồ trang sức để thay lại tìm đến chỗ bốn cung khóc lóc than nghèo, đến lúc đó bốn cung mặc kệ.” Tiêu Quý phi cũng thả mấy

món đồ trang sức vào khay, cười nói: “Lát nữa mang những thứ này đến cung của Lý quý nhân các nàng. Còn về phần quà gặp mặt của những thải nữ khác thì không cần các muội muội phải tốn kém, bổn cũng sẽ thống nhất đưa qua. Nếu mọi người đều đã được thu xếp ổn thỏa thì cũng nên bắt đầu bố trí việc thị tấm thôi. Hôm qua bốn cũng đã xin ý chỉ của Hoàng thượng, kể từ hôm nay các vị muội muối sẽ có thẻ bài, mong các vị muội muội sẽ hầu hạ Hoàng thượng thật tốt, đừng có giống mấy người phụ nữ trong gia đình nghèo ở ngoài kia, bày ra mấy thủ đoạn ghen tuông chọc phá. Trong hậu cung này không giống với bên ngoài, cẩn thận sẽ bị thua thiệt lớn bởi mấy trò khôn vặt của chính mình đấy.” Những câu sau của Tiêu Quý phi có ý ám chỉ rõ ràng, trong điện lập tức yên lặng như tờ.

Khi đám đông đều đã giải tán, Tống Thần Tinh cố gắng đi thật chậm, đợi tất cả đều đã cáo lui nàng mới lẳng lặng quay ngược lại trong điện. Tiêu Quý phi vẫn còn nằm trên ghế, thấy Tống Thần Tinh trở lại cũng không hề tỏ ra kinh ngạc. “Thần thiếp bái kiến Quý phi nương nương, Quý phi nương nương vạn phúc kim an.” Tống Thần Tinh quy củ hành đại lễ, cái dập đầu này không chỉ để cảm ơn sự quan tâm của nàng ấy dành cho nàng sau khi vào cung, mà còn để cảm ơn sự trợ giúp kiếp trước của nàng ấy. Kiếp trước Tiêu Quý phi còn chưa đợi được nàng báo đáp đã bệnh nặng qua đời, kiếp này nàng mới có dịp cảm ơn. Tiêu Quý phi nhìn Tống Thần Tinh , không nói gì mà chỉ giơ tay ra hiệu cho nàng đứng dậy. Tống Thần Tinh không đoán được ý của nàng ấy nên đành hỏi tiếp: “Thần thiếp dốt nát vô tri, sau khi vào cung được nương nương hết lòng quan tâm khiến thần thiếp khắc sâu trong lòng. Thần thiếp không biết nên báo đáp ân tình của ngài thế nào.”

“Báo đáp? Bổn cung vốn không cần báo đáp, cũng chẳng có gì gọi là quan tâm ngươi cả, bổn cung chỉ đơn giản là thuận nước đẩy thuyền mà thôi. Về sau loại ân tình này sẽ còn nhiều hơn...” Tiếu Quý phi thấp giọng cười quyến rũ, “Nếu người muốn thì hãy làm chút chuyện có lợi cho cả hai chúng ta... giành được sủng ái của Hoàng thượng, để Hoàng thượng nhung nhớ người, không quên được ngươi... Ngươi có thể đạt được địa vị và sự tôn kính mà người muốn. Mà bổn cung cũng đỡ phải nghĩ ngợi nhiều, người hiều không?”

“Thần thiếp... đã hiểu!” Tống Thần Tinh cố nén nỗi kinh ngạc trong lòng, nhỏ giọng đáp. “Ngươi rất thông minh, hi vọng người sẽ luôn thông minh thế này. Giống như đang ngồi trên một con thuyền, phải biết đi đúng hướng thì thuyền mới không chìm.” Tiêu Quý phi nói bóng gió. “Vâng, thân thiếp hiểu. Chỉ là thần thiếp có một nghi vấn nho nhỏ.” Tống Thần Tinh muốn biết vì sao nàng ấy lại chọn trúng mình. “Ngươi muốn biết vì sao bồn cũng sẽ chọn người chứ gì? Câu hỏi này chứng tỏ ngươi cũng không thông minh đến mức ấy, bổn cung tưởng người sẽ hiểu cơ. Tuyển tú lần này, Hoàng thượng có việc phải rời đi, trước khi đi chỉ chọn đúng một người, người biết người đó là ai không?” Tiêu Quý phi nhướng đôi mắt phượng, nàng ấy nhìn Tống Thần Tinh bằng ánh mắt sáng lấp lánh: “Là ngươi! Hoàng thượng đã chọn bức họa của ngươi. Mà ngươi lại là người nhỏ tuổi nhất trong số tú nữ lần này, Hoàng thượng có khuynh hướng thích thiếu nữ, bổn cung nói... đã đủ rõ ràng hay chưa?”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
0765055655Duyệt thẻ em với - sent 2023-10-23 12:59:22
Khánh Hiền1616345254thế là hết rui ạ ?!?!!? - sent 2023-03-21 22:58:17
tranvoDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-03-17 18:10:03
tranvoDuyệt thẻ giùm mình ad ơiii - sent 2023-03-17 17:56:10
nguyenthihongnganDuyệt thẻ cho mình với add oi - sent 2023-02-11 14:12:32
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương