Thái Hậu Bất Lương Trùng Sinh full

Chương 5: (1) vào cung

/132
Trước Tiếp
Tống Thần Tinh trèo xuống thang, nhanh nhẹn nhảy xuống đất.

“Tiểu thư có nhìn thấy không, trông thiếu niên đó như thế nào?” Vân Nhiễm đỡ nàng nhảy xuống, liên tục truy hỏi. “Là một tên ngốc mắt to, còn bị ta ném mận vào người. Thôi đi nhanh lên, ta nghĩ kiểu gì Trương bà tử cũng gọi cha ta tới đây. Chúng ta mau về thôi.” Tống Thần Tinh móc một quả mận ra nhét vào tay Vân Nhiễm, rồi vội vã kéo nàng ấy chạy xuống núi giả. “Trương bà tử thật đáng ghét, em còn muốn lên xem thử mà.” Vân Nhiễm thất vọng nhìn đầu tường, “Tiểu thư, sau này chúng ta không được thấy thiếu niên kia nữa rồi, ngày mai đã phải vào cung!”

Tống Thần Tinh quay đầu nhìn về phía bầu trời xanh xám, nói nhỏ: “Chắc vậy, có lẽ sẽ không gặp lại nữa, nhưng cũng chẳng sao, kiểu gì ta cũng sẽ ra ngoài, ta sẽ không đề bản thân bị nhốt trong lồng giam đó đến chết nữa.”

Vân Nhiễm cảm thấy lúc này tiểu thư cực kì hung ác, nàng ấy hơi lo lắng nắm ống tay áo Tống Thần Tinh .

“Em yên tâm, chúng ta sẽ tự do!” Tống Thần Tinh gằn từng chữ một.

Sắc trời mờ tối, sương mù ẩm ướt vương khắp người, chỉ cần hơi cử động là mồ hôi tuôn ra như mưa.

Tống Thần Tinh phe phẩy quạt tròn, gần như thức trắng cả đêm. Nàng không ngừng cân nhắc, ngẫm nghĩ xem mình nên tự xử lý thế nào sau khi vào cung. Chẳng lẽ lại giống như trời trước, để mặc cho người khác giẫm đạp, nghiêng thành bùn hôi dưới chân họ? Hay nàng nên đi quyến rũ, tranh sủng, vây đuôi xin xỏ lão Hoàng đế hoang dâm vô độ kia?

Bất kể chọn cách nào thì đều không phải là điều nàng mong muốn. Nàng chỉ muốn yên ổn ở trong cung đợi đến khi Hoàng đế cưỡi hạc về Tây, sau đó đến biệt viện của Hoàng gia dưỡng lão. Chỉ là, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, rất nhiều thời điểm, con người chẳng được quyền chọn lựa điều gì, nhất là khi ở trong cung. Đến giờ Mão”, Vân Nhiễm ngủ ở phòng bên lục tục đứng dậy, châm nên đi sang gọi Tống Thần Tinh.

(*) Giờ Mão: Từ 5 đến 7 giờ sáng.

“Tiểu thư dậy sớm thật đấy.” Mắt Vân Nhiễm khô khốc, thật ra đêm qua nàng ấy cũng trằn trọc trở mình, dù gì trời vừa sáng đã phải vào cung rồi, không biết trước tương lai thế nào, thật sự không sao ngủ nổi.

Vân Nhiễm trải bộ váy đỏ của tú nữ ra khay, hầu hạ Tống Thần Tinh mặc vào. Bà tử bưng nước súc miệng và khăn mặt đứng ở phòng ngoài.

Tống phu nhân dắt con gái nhỏ đi vào, hai mắt bà sưng đỏ, gương mặt hốc hác tiều tụy. Khi còn trẻ bà cũng là một mỹ nhân như hoa như ngọc, người đến cầu thân đông đến mức cổng nhà sắp bị đạp gãy. Sau khi gả cho Tống Uy , bà cũng trải qua cuộc sống ngọt ngào trong mấy năm đầu. Đáng tiếc sau khi sinh con gái lớn, mẹ chồng mong cháu trai đến sốt ruột, cho bà uống mấy loại thuốc bổ không rõ nguồn gốc khiến bà nôn ói tiêu chảy, xanh xao vàng vọt, đại phu nói bà sẽ khó có thể tiếp tục mang thai.

Vậy nên Tống Uy có ngay cái cớ để nạp tiểu thiếp, chưa đầy một năm ở tiểu thiếp đã sinh hạ ngay được con trai. Vốn dĩ địa vị trong nhà của Tống phu nhân đã không cao, bây giờ liên tụt dốc không phanh. Sau này lại may mắn có thai, bà liều chết sinh được con gái nhỏ, giấc mộng cậu con trai của Tống phu nhân coi như vỡ tan tành.

Hôm nay con gái lớn còn chưa trưởng thành đã bị đưa vào cung, trái tim Tống phu nhân đau như bị dao cắt, đau đến không còn tri giác nữa. “Vân Nhiễm, ngươi đặt xuống đi, hôm nay ta đến rửa mặt cho Tinh Nhi.” Tống phu nhân ngắn Vân Nhiễm lại, tự tay cầm lấy khăn và xà phòng. “Nương, nương định làm gì vậy...” “Tinh Nhi, con gái nhà người ta xuất giá đều phải mời hỉ bà đến rửa mặt, chải đầu. Hôm nay Tinh Nhi của nương cũng coi như phải gả ra ngoài, nương không thể mời hỉ bà nên hãy để nương tự mình rửa mặt chải đầu cho con. Cầu mong ông trời phù hộ con sau khi vào cung được bình an.” Tống phu nhân lặng lẽ rơi lệ, nâng má Tống Thần Tinh lên, nhẹ nhàng dùng nước lau từng chút một.

Tống Thần Tinh cố nén nước mắt, ngửa mặt để mẫu thân rửa mặt cho mình. Tổng tiểu muội đứng bên cạnh từ lâu bỗng oà khóc, vừa khóc vừa kêu: “Nương, nương đừng để tỷ tỷ đi...”. “Tuệ Nguyệt ngoan nào, tỷ tỷ sẽ về.” Tống Thần Tinh kéo tay ôm Tổng tiểu muội vào lòng, cọ cọ gò má non nớt của muội muội. “Nương, trong nhà này con chỉ quan tâm mỗi nương và muội muội. Nếu nương đã quên rồi thì con nhắc lại lần nữa, hai người hãy rời khỏi căn nhà này càng sớm càng tốt, sớm muộn cũng sẽ có ngày chúng ta đoàn tụ.”

Một chiếc kiệu nhỏ màu lam yên lặng đi ra khỏi cổng nhà họ Tống, hàng xóm láng giềng trên phố Nam đều vừa sợ vừa than thở nhìn theo chiếc kiệu nhỏ lắc lư đi về phía cửa cung. Thiếu niên bán dược trà vừa mới dọn sạp hàng, thấy kiệu nhỏ đi xa thì tò mò hỏi ông lão bán diều ở bên cạnh: “Đại thúc này, cỗ kiệu đó có gì đặc biệt mà sao mọi người đều nhìn chằm chằm vậy?”

“Cậu thiếu niên à, cậu không biết hả? Kiệu màu lam là kiệu chuyên đưa tú nữ vào cung. Nhà họ Tống này tấm ngầm tầm ngầm thật, thế mà cũng có con gái đưa vào cung, xem ra nhà họ Tống sắp một bước lên mây rồi.” Ông lão chép miệng, lắc đầu cảm thán.

Thiếu niên nghe vậy thì vô thức nghĩ đến thiếu nữ cho mình quả mận ngày hôm qua, chẳng lẽ là nàng sao? Không đâu không đầu, tiểu thư đài các sao có thể trèo cao như thế? Nhất định là nha hoàn ham chơi nào rồi!

Một loạt kiệu nhỏ màu lam xếp thành hàng dài ngoài cửa cung, thứ tự được xếp theo cấp bậc chức quan của phụ thân mỗi người. Hồng sâm tú nữ được xếp riêng thành một hàng, Tống Thần Tinh ở phía cuối cùng, lạnh mặt đánh giá một rừng kiệu nhỏ.

Cứ năm năm một lần, sẽ có rất nhiều thiếu nữ với nhiều mục đích khác nhau bước vào cung điện lạnh lẽo này. Bao nhiêu người vào được trong cung rồi biến mất một cách mờ ám? Lại có bao nhiêu người có thể bình an sống đến ngày thoát ra?

Người xưa nói mạng ta do ta chứ không do trời, nhưng những thiếu nữ ngồi trong kiệu này, có mấy ai được tự quyết số mạng mình? Đến giờ Thìn*, cửa cung kẽo kẹt mở ra, hơn hai trăm tú nữ đợi ứng tuyển bước ra khỏi kiệu, yểu điệu nối đuôi nhau bước vào hoàng cung. Tống Thần Tinh nhìn thế giới bên ngoài cũng thật lâu, sau đó quay đầu vịn tay Vân Nhiễm, bước từng bước một vào cơn ác mộng kiếp trước.

(*) Giờ Thìn: Từ 7 đến 9 giờ sáng.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
0765055655Duyệt thẻ em với - sent 2023-10-23 12:59:22
Khánh Hiền1616345254thế là hết rui ạ ?!?!!? - sent 2023-03-21 22:58:17
tranvoDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-03-17 18:10:03
tranvoDuyệt thẻ giùm mình ad ơiii - sent 2023-03-17 17:56:10
nguyenthihongnganDuyệt thẻ cho mình với add oi - sent 2023-02-11 14:12:32
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương