Thái Hậu Bất Lương Trùng Sinh full

Chương 6: (2) vào cung

/132
Trước Tiếp
Nhóm tú nữ được chia làm hai hàng ở cửa chính, hồng sâm tú nữ tiếp tục đi vào Trữ Tú Cung nằm sâu trong nội cung, còn tú nữ bình thường thì dừng lại ở Úc Phương Các gần ngay cửa chính để sơ kiểm.

Vừa phân loại xong, nhóm hồng sam tú nữ của Tống Thần Tinh bên này chỉ còn lại hơn hai mươi người.

Đội ngũ xếp thành hàng, ai nấy đều nơm nớp lo sợ, yên lặng cúi đầu bước đi. Bất kể ở nhà được cưng chiều đến đâu thì lúc này cũng phải cúi đầu ngoan ngoãn, không ai dám làm bậy. Bởi chưa biết chừng ngay sau bức tường kia là tai mắt của các chủ tử trong nội cung, bất cứ hành động nào của họ lúc này đều sẽ bị truyền đến tại Hoàng thượng và các quý nhân.

Đi bộ khoảng hai nén hương, rốt cuộc cũng tới cửa vào Trữ Tú Cung. Lão ma ma phụ trách sơ kiểm hồng sâm tú nữ đã đứng sau cánh cửa. Tuy lúc trước, khi lấy danh sách tên đã phái ma ma đến phủ của những hồng sâm tú nữ này tiến hành kiểm tra, nhưng sau khi vào cung vẫn phải kiểm tra tổng quát lại một lượt, tránh trường hợp có người vàng thau lẫn lộn, khi quân phạm thượng.

Đại ma ma dẫn đầu đi một vòng quanh nhóm tú nữ đã mệt đến hoa dung thất sắc, rồi quay về đứng trên bậc thang, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Các tiểu chủ nhân đi bộ đã mệt rồi, thật vất vả cho mọi người. Lão nô họ Lý, các tiểu chủ nhân cứ gọi ta là Lý ma ma. Vào cũng không giống như ở nhà, chư vị đều là người hầu hạ Hoàng thượng và các vị nương nương, nhất định phải nhớ rõ thân phận của mình, đừng làm mất mặt Hoàng gia. Tất nhiên trước khi vào Trữ Tú Cung, còn phải phiền các tiêu chủ nhân phối hợp với ma ma chúng ta làm kiểm tra. Sau đây lão nô gọi đến tiêu chủ nhân nào, xin mời vị đó đến thiên điện của Trữ Tú Cung. Còn nếu tiếu chủ nhân nào khó chịu trong người hoặc không thể làm kiểm tra, xin tự đứng ra ngoài tránh làm lão nô khó xử.”

Lời răn dạy này doạ mấy tú nữ nhát gan sợ run cả chân. Tống Thần Tinh liếc nhìn Lý ma ma, nàng có ấn tượng với người này. Trước đây lúc mới vào cung, cũng chính bà là người phụ trách sơ kiểm cho hồng sâm tú nữ .

Nhóm tú nữ lần lượt được gọi vào thiên điện, người nào có kết quả kiểm tra đạt tiêu chuẩn sẽ được đại cung nữ dẫn về nơi nghỉ ngơi của mình. Còn những người không đạt tiêu chuẩn sẽ bị lôi đi, không biết kết cục ra sao.

Đến lượt Tống Thần Tinh thì cũng là người cuối cùng, kiếp trước nàng đã trải qua những việc này nên trong lòng không có mấy gánh nặng. Nàng thản nhiên phối hợp với các ma ma, xong xuôi còn tặng cho bọn họ mỗi người một túi tiền nhỏ.

Tuy mấy ma ma đó không nói gì, nhưng sắc mặt tươi tỉnh hơn hẳn, xem ra là rất hài lòng. Khi Tống Thần Tịnh về đến nơi ở thì Vân Nhiễm đã có mặt. “Tiểu thư, việc kiểm tra diễn ra thuận lợi chứ?” Vân Nhiễm nhanh tay nhanh chân bưng nước nóng tới rồi hầu hạ nàng thay giày. Tống Thần Tinh thở dài một hơi, nói: “Đương nhiên là thuận lợi, vì người không đạt đều bị lôi đi rồi. Vân Nhiễm, hẳn là các em cũng phải kiểm tra đúng không?”

Vân Nhiễm đỏ mặt, e thẹn đáp: “Nào còn biết phải kiểm tra như vậy, chúng em là nô tì mà.”

“Không, em nhầm rồi.” Tống Thần Tinh nghiệm mặt: “Trong hậu cung này, ngoại trừ Thái hậu và Công chúa ra, tất cả người phụ nữ còn lại đều thuộc về Hoàng thượng. Còn nữa, ở đây phải gọi ta là chủ tử hoặc tiểu chủ nhân, đừng gọi ta là tiểu thư nữa. Em phải nhớ, đây là hoàng cung, em không được nói bừa, cũng không được ăn bừa. Đừng nhìn việc không nên nhìn, toàn bộ mọi việc đều phải bàn bạc rồi mới hành động.”

“Vâng, Vân Nhiễm đã biết thưa tiểu thư. À không thưa chủ tử, chủ tử biết thật nhiều, nhất định sau này sẽ được bệ hạ sủng ái.” Vân Nhiễm nhìn Tống Thần Tinh bằng ánh mắt sáng ngời. Nàng ấy không hiều lắm, tại sao chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, chủ tử đột nhiên trưởng thành thận trong một cách kỳ lạ, hoàn toàn khác với tiểu thư trước đây.

“Sau này không được nói như vậy, lôi đình mưa móc đều là quân ân“.” Tổng Thần Tình sâu xa nói, mắt nhìn về phía vách tường bằng gỗ trong phòng.

(*) m

à

EBE: Ý của câu này là trừng phạt hay ban thưởng đều là ân huệ của vua.

Vân Nhiễm nhìn theo tầm mắt Tống Thần Tinh , vừa nhìn sắc mặt liền thay đổi, nháy nháy mắt với nàng. Tống Thần Tinh gật đầu tỏ ý suy đoán của nàng ấy không sai. Hai người không nói gì nữa, trầm mặc thu dọn quần áo trang sức mình mang theo. Đời trước, sau khi vào cung rất lâu Tống Thần Tinh mới biết được chuyện có người nghe trộm này. Đó là khi nàng ngồi nghe mấy vị nương nương thượng vị tán gẫu với nhau, bọn họ có nhắc đến một tú nữ to gan nọ. Nàng ta ngồi trong phòng riêng nói mục đích của mình là nhắm đến ngôi vị Hoàng hậu, còn tự đề ra mục tiêu cho bản thân ba năm thăng Phi, năm năm phong Hậu. Sau đó tú nữ to gan này bị tìm cớ đẩy xuống phòng giặt đồ rồi cứ thế mất tin tức. Năm ấy Tống Thần Tình nghĩ rất lâu, tại sao dung mạo của mình thuộc vào hàng xuất sắc nhưng mãi vẫn không được Hoàng thượng sủng ái, thậm chí đến gặp mặt còn khó khăn. Nghe xong chuyện này nàng mới ngẫm lại, khi mới vào cung nàng luôn hậm hực trong lòng, thường xuyên ngồi trong phòng khóc lóc kể khổ với Vân Nhiễm. Không được sủng ái cũng có lí do cả.

Sang đời này, nếu đã biết trước mọi chuyện, nàng sẽ không giẫm lên vết xe đồ nữa. Nàng đã nghĩ thông rồi, nếu quá mức nổi bật ắt sẽ có kẻ đố kị, nhưng nếu yếu thế thì sẽ bị khinh nhục, ức hiếp. Vì mục đích của mình, chỉ có cách duy trì ở mức giữa, không cao không thấp mới có lợi. Nàng không thể lấn át mọi hoa thơm cỏ lạ hay lặng yên chìm nghỉm không tiếng tăm. Có như vậy nàng mới yên ổn trải qua mười năm trong hoàng cung này.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
0765055655Duyệt thẻ em với - sent 2023-10-23 12:59:22
Khánh Hiền1616345254thế là hết rui ạ ?!?!!? - sent 2023-03-21 22:58:17
tranvoDuyệt thẻ giúp mình với ad - sent 2023-03-17 18:10:03
tranvoDuyệt thẻ giùm mình ad ơiii - sent 2023-03-17 17:56:10
nguyenthihongnganDuyệt thẻ cho mình với add oi - sent 2023-02-11 14:12:32
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương