Tình Yêu Của Pháo Hôi full

Chương 5: Không tên

/175
Trước Tiếp
Mặc dù bề ngoài của Kẻ Liếm Ăn khá cứng cáp, nhưng đối với người đã lên cấp ba như cô vẫn có thể đối phó được. Chỉ hai, ba đòn đã chém con quái vật trực tiếp ngã xuống đất, giãy giụa một lúc.

Cô không kịp suy nghĩ đã lập tức hóa ra một ánh sáng lạnh đâm thẳng vào vết thương của Kẻ Liếm Ăn, ngay sau đó thấy đầu của nó nở đầy hoa bằng.

Rầm một cái, nó ngã thẳng cẳng dưới đất, chết đến mức không thể chết thêm được nữa.

Dưới chân chếnh choáng, thân thể như nhũn ra, nhìn xác sống chậm rãi tụ lại, cô không còn năng lực đi đào viên tinh thạch kia, mà xoay người chạy vào trong tòa nhà. Thuận tay khóa cửa tòa nhà lại. Dù sao thì để tránh cho cửa kính của tòa nhà bị ác ý đập vỡ, thành phố đã sử dụng loại kính giống như kính chống đạn, cực kỳ kiên cố, phỏng chừng có thể ngăn cản xác sống một lúc.

Cô nghỉ ngơi giây lát, rồi đổ một ít nước suối vào vết thương để rửa sạch. Dị năng giá chỉ trúng độc khi bị xác sống cấp cao hơn mình làm bị thương, nên bây giờ Lãnh Tâm Mi hoàn toàn không lo lắng, huống chi mình còn có nước suối thần, có thể thanh lọc chất độc của xác sống.

Sau khi nghỉ ngơi và có thể thở lại bình thường, cô đã lập tức chạy lên tầng năm, sau đó chạy qua hành lang, lao thẳng vào một tòa nhà còn lại. Không phải cô muốn cứu ai mà là chỉ muốn xem trong số họ có người mình muốn tìm hay không, tất nhiên, tiện thể cứu cũng không sao.

Đầu bên kia của hành lang bị thứ gì đó chặn lại, Lãnh Tâm Mi lập tức đập cửa: “Này! Có ai không?”

Đập một hồi lâu vẫn không thấy có ai phản ứng gì, vừa định bỏ cuộc thi nghe thấy tiếng vật nặng di chuyển ở bên kia. Cô mở to mắt nhìn đầu người dần lộ ra, tổng cộng có mười mấy người, có lớn có nhỏ, có nam có nữ, ai cũng mang sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt gầy gò khô quắt, dường như đã lâu không ăn gì.

Lãnh Tâm Mi cau mày nhìn những người này: “Các anh có bao nhiêu người?”

“Mười lăm...” Một người đàn ông nơm nớp lo sợ nói, anh ta nhìn Lãnh Tâm Mi, mặc dù cô tóc tại bù xù và trên người bê bết máu, nhưng không khó để thấy quần áo của cô vốn sạch sẽ trước khi đánh nhau. Ánh mắt dại ra đột nhiên tỏa sáng: “Cô là dị năng giả à?”.

“Ừm.” Tâm tình của cô không được tốt cho lắm, mất bao nhiêu công sức đi tìm mà vẫn không tìm được người mình cần tìm nên cô hơi thất vọng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, cô lấy vài túi bánh quy nén và mấy cái bánh mì từ ba lô của mình ra, lại thêm ba chai nước khoáng rồi tung qua cho họ. Dù sao ở đây cũng có hai đứa trẻ, phải để lại hy vọng cho Trái đất mới được. Dù sao đi nữa, cô cũng không đành lòng nhìn chung cư thể chết đi.

Yên lặng nhìn bọn họ tranh giành thức ăn, liều mạng ăn như sói đói, trong lòng cô rất chua xót. Nghĩ đến mình kiếp trước cũng cầu xin người khác giúp đỡ mình một chút, đáng tiếc là không có ai cả. Cô phải liều mạng đi giết xác sống, kết quả ngay cả bữa cơm no cũng không được ăn, còn bị người ta xa lánh khắp nơi.

Nhưng thật xin lỗi, dù sao thì cô không phải là thánh mẫu, không có khả năng bảo vệ sinh mạng của nhiều người như vậy. Sau khi cho bọn họ ít thức ăn, Lãnh Tâm Mi chuẩn bị rời đi.

Cô còn muốn tiếp tục tìm kiếm.

Người đầu tiên lên tiếng trong đám đông vốn luôn chú ý đến Lãnh Tâm Mi, khi nhìn thấy cô chuẩn bị rời đi thì lập tức hô lên: “Đừng đi cô ơi! Cô đưa chúng tôi ra ngoài với! Chúng tôi không muốn chết!”

Vừa nghe những lời như vậy, những người còn lại đều dừng động tác, ai nấy đều cầu xin: “Cầu xin cô mà, đưa chúng tôi đi cùng với, ở đây chúng tôi sẽ bị mấy con quái vật kia ăn sống mất...”

“Đúng vậy, đúng vậy... Cầu xin cô mà...” Tiếng cầu xin liên tiếp vang lên.

“Cô gái à, làm ơn mà, cô nhìn con tôi đã hai ngày không ăn cơm rồi, cứu chúng tôi đi...” Một cô gái kéo cậu bé phía sau, khóc lóc nói: “Tiểu An, con mau dập đầu cho chị ấy đi, để chị ấy đưa mẹ con mình ra ngoài...”

“Chị ơi...” Cậu bé cũng rất kích động, bị mắc kẹt ở chỗ này lâu như vậy, trước đây còn có một vài dị năng giả ở đây, nhưng không biết tại sao bọn họ lại bỏ mặc những người trói gà không chặt, họ không cam lòng.

Thế là ngày càng có nhiều người bắt đầu khóc.

Lãnh Tâm Mi nhíu mày, trong mười mấy người này có bảy, tám người đàn ông trẻ tuổi, nhưng vừa nghe thấy mọi người nhắc tới xác sống là cả người phát run, phỏng chừng chưa từng giết xác sống bao giờ. Không tranh giành mạng sống cho mình mà lại cứ giao cho người khác, những người như vậy thật sự là một gánh nặng.

“Nghe nói sơn trang Vân Hải trên đường Thông Đạt là một cứ điểm dành cho những người sống sót, anh chị có thể đi đến đó. Tôi đưa anh chị lên xe, còn lại thì anh chị tự tranh thủ...” Lãnh Tâm Mi cảm thấy mình đã hết lòng hết sức rồi.

Ai mà biết được khi nghe cô nói như vậy, người mẹ kia đã không muốn, lập tức hét lên: “Tại sao! Tại sao không thể đưa chúng tôi đi chứ! Khắp mọi nơi toàn là lũ quái vật ăn thịt người! Chúng tôi làm gì có bản lĩnh...”

“Đúng đấy, đúng đấy, cô không phải dị năng giả sao, chẳng phải lẽ ra nên bảo vệ chúng tôi à?”

“Rõ ràng cô có năng lực, vì sao lại vứt bỏ chúng tôi chứ!”

“Đúng thế, tại sao tâm địa của cô lại đen tối như vậy! Cô cứ thể nhìn chúng tôi chết ở đây à! Chẳng lẽ cô không có người nhà, người nhà cô không có ai là người bình thường sao!”

Từng tiếng điên cuồng chỉ trích vang lên ầm ĩ, còn lớn hơn cả tiếng gào của xác sống bên ngoài. Lãnh Tâm Mi cảm thấy nếu những người này dùng sức lực chỉ trích người ta để giết xác sống thì đã chạy được ra ngoài từ lâu rồi, còn phải chờ đến hôm nay bị xác sống vây quanh như vậy sao?

Vừa nghĩ đến đây, một chút đồng tình trong lòng đều biến mất, kiếp trước mình cũng sống ở tầng dưới chót, mặc dù năm thứ ba đã thức tỉnh dị năng, nhưng ba năm đầu mình cũng cầm đao không ngừng chém xác sống. Mình có thể làm điều đó thì tại sao những người này không thể!

“Tôi cho mấy người ba phút để suy nghĩ, đi xuống với tôi để lấy xe bây giờ, hoặc là tiếp tục ở lại đây!”

“Không! Đồ đàn bà độc ác! Cô phải đưa chúng tôi đi mới được!” Giọng nói oán độc của đám đông át đi tiếng ồn bên ngoài: “Cô là dị năng giả thì giỏi lắm à! Tại sao không giúp chúng tôi hả?”

Cô nhìn những người này với vẻ thương hại, cho dù đưa bọn họ đền cứ điểm, họ cũng không thể sống lâu. Ở tận thế mà lại giao tính mạng của mình cho người khác phụ trách, ai lại bằng lòng mang theo gánh nặng chứ?

Lãnh Tâm Mi cười lạnh nói: “Xác sống sắp xông lên rồi, tôi lại hỏi mấy người một lần nữa, hoặc là tự mình lái xe đi, hoặc là ở lại đây!”

Nói xong, cô cầm thanh Đường đạo của mình lên rồi xoay người rời đi.

Nhưng vào lúc này, một cô gái không quan tâm đến tôn nghiêm, ngay lập tức ôm lấy chân của Lãnh Tâm Mi mà khóc lớn: “Cô làm thể là bắt chúng tôi đi chết! Nếu chúng tôi không sống được thì cô cũng đừng hòng sống! Dựa vào cái gì cô có thể có được dị năng, dựa vào cái gì cô lại cao cao tại thượng như vậy, còn chúng tôi phải cầu xin như con kiến hội chứ!”

Những câu này lập tức kích động những người vốn dĩ đã không cam lòng, thế là có vài người vội vã bao vây lấy Lãnh Tâm Mi, muốn cướp ba lô của cô.

“Trên người cô có nhiều thức ăn như vậy, chắc chắn vẫn còn!” Không biết ai hét lên một câu, đám người kia lại rục rịch một lần nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Tâm Mi cũng trở nên tham lam.

Nhìn sắc mặt thay đổi của những người này, cô đột nhiên cảm thấy kiếp trước mình chết không hề oan, khi đó cô thậm chí bằng lòng chỉ cần cứu thêm một người thì ăn ít đi cũng không sao, chính ý nghĩ ấy đã đây mình vào chỗ chết.

Bởi vì cô đã quên một điều: Ích kỷ nhất chính là con người!

Lãnh Tâm Mi nhìn những người đang bao vây mình, đôi mi thanh tú nhướng lên: “Thế nào, muốn tìm cái chết à?”

Trong đám đông, một gã lấm la lấm lét lộ ra bộ răng vàng khè, kêu gào: “Mọi người lấy đồ của nó là nó sẽ không đi đâu hết!”

Trong lúc nhất thời, mười mấy người lập tức nhào tới cướp đồ của Lãnh Tâm Mi, cô giận dữ, tay phải xoay thanh Đường đao một cái, bàn tay đang vươn tới trước mặt mình đã bị chém đứt. Sau đó, cô nhướng mày đá bàn tay bị đứt lìa ra khỏi cửa sổ.

Kẻ bị chém tay kia không ngờ tới cô gái trước mặt trông mới mười mấy tuổi này lại tàn nhẫn như vậy, gã ngây ngốc trong nháy mắt, trơ mắt nhìn tay mình bị đá bay, sau đó mới bị cơn đau đớn kịch liệt ở cổ tay kích thích. “A!!!” Gã gào thét như sói tru, ôm cánh tay bị đứt lìa, nhìn máu tươi chảy lênh láng dưới đất.

Ngay sau đó, những người vừa rồi còn chuẩn bị về tới đều lập tức dừng lại, nhìn gã đàn ông kia ôm tay mình kêu rên, sắc mặt họ càng thêm khó coi.

“Anh muốn bị tôi đá cả người ra ngoài hay là đi theo tôi ra ngoài, tự mình chọn đi!” Nói xong, cô nhấc thanh đạo của mình lên rồi lập tức chạy thẳng xuống dưới. Vừa rồi lúc tới đây, cô đã tiêu diệt mấy con xác sống cấp hai và một Kẻ Liếm ăn, nếu cứ tiếp tục ở lại thì cô không thể cam đoan có xác sống cao cấp nào chạy tới hay không, không thừa dịp chạy lúc có ánh mặt trời thì đúng là ngốc.

Những người đằng sau vừa thấy cô chạy, cũng bất chấp gã đàn ông bị đứt tay, tất cả mọi người đều cố hết sức để chạy theo. Trong nháy mắt ấy, bọn họ biết ngay cô nhóc kia sẽ không mềm lòng, nhưng đi theo cô còn tốt hơn là chết ở đây.

Tất cả mọi người đều liều mạng chạy, mà gã đàn ông bị đứt tay kia cũng không kịp quan tâm đến tay mình nữa, thất tha thất thểu đi theo.

Hàng chục con xác sống đã tập trung ngoài cửa, Lãnh Tâm Mi nhìn qua cửa kính thấy một chiếc xe vận tải nhỏ phía sau bấy xác sống, xem ra là vừa mới giao hàng ở gần đây. Bên trong còn có một người, hình như đã chết được một thời gian rồi, có nghĩa là chìa khóa vẫn còn trên đó. Cô nhìn, điều chỉnh hơi thở của mình, suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể khiến những người này ra khỏi đây.

Mười mấy người lục tục chạy tới, khi nhìn thấy bầy xác sống với da thịt thối rữa bám vào cửa kính, nước đen chảy xuống, thậm chí có con còn thiếu cả tay và chân thì ai cũng há miệng thét to. Khi nhìn thấy bên trong nhiều người như vậy, bầy xác sống kia bắt đầu dùng hết sức đập cửa kính.

Mấy người nhút nhát trong đám đông đã bắt đầu run rẩy, từ từ lùi về phía sau để che giấu bản thân mình. Hai đứa trẻ đã hoảng sợ không biết phải làm gì, cứ thế ngây ngốc nhìn xác sống bên ngoài.

“Á!!!” Không biết ai kêu một tiếng, Lãnh Tâm Mi giật mình tới mức suýt đứt dây thần kinh. Cô lạnh lùng nhìn đám người kia, rồi nói với một người đàn ông cao hơn một chút trong đám đông: “Lát nữa anh giữ cho cửa mở, tôi sẽ ra ngoài giết xác sống trước, sau đó mấy người mau chóng chạy lên xe tải, đằng kia kìa!”

Nói xong, cô chỉ vào chiếc xe tải kia.

“Nhưng... Nhưng mà nhiều quá...”

“Tốt nhất các người nên nhặt những thứ có lợi xung quanh làm vũ khí, một mình tôi không thể bảo vệ nhiều người như vậy đâu!” Nói xong, cô tiếp tục nhìn về phía bọn xác sống, nhưng lại không nhìn thấy một vài ánh mắt phẫn hận trong đám đông.

Nghe thấy lời nói của Lãnh Tâm Mi, cho dù không muốn họ cũng phải tìm vài vũ khí. May mắn là có rất nhiều thanh thép, một cô gái cẩn thận còn tìm thấy một con dao găm, sau đó họ tụ tập trước cửa, chờ đợi một tiếng ra lệnh.

“Một, hai, ba, mở cửa!” Vừa mở ra một khe hở, bóng dáng nhỏ nhắn lập tức xông ra ngoài, một tay cầm thanh Đường đao một tay cầm nhũ bằng, hầu hết mấy con xác sống vây quanh cửa đều nhanh chóng ngã xuống mặt đất

“Nhanh lên!” Nhìn xác sống bên kia chậm rãi đi về phía này vì nghe thấy tiếng động, Lãnh Tâm Mi ngoắc tay bảo bọn họ nhanh lên.

Bên này Lãnh Tâm Mi đang gặp nước sôi lửa bỏng, mà một đám người bên kia lại cứ rụt đầu rút tay về không dám đi ra. Mãi tới khi người đàn ông mở cửa giậm chân: “Liều mạng!”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
vancam113M ko thấm đc tính cách của nữ 9 nên drop. - sent 2023-08-08 22:40:43
minhhang97Hoàn. Truyện rất hay mng - sent 2023-03-06 12:36:38
minhhang97Duyệt thẻ giúp m vs ah - sent 2023-02-25 10:30:36
nanahuynhDuyệt giúp mình - sent 2023-01-26 22:03:39
0822182016May mà nam 9 k phải sở thiên viêm tam quan k đc cho lắm - sent 2022-11-13 16:49:02
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương