Trùng Sinh Làm Giàu Ở Cổ Đại full

Chương 12: Không tên

/302
Trước Tiếp
Cảm ơn thầm, chờ nhị tẩu của cháu về, cháu nhất định sẽ nói với nhị tẩu là thầm hỏi thăm tẩu ấy. Mọi người làm việc đi, cháu về nhà nấu cơm đây.” Ngũ Nha thấy thời gian không còn sớm nên tìm cớ tạm biệt vợ Thuyên Tử.

“Ừ, thẩm cũng phải đi giặt quần áo với họ đây.” Nói xong, chỉ thấy vợ Thuyên Tử bưng chậu quần áo bẩn đuổi theo mấy người phụ nữ khác. Chờ bóng người đã khuất, Tần Ngũ Nha mới xoay người đi về phía cổng thôn.

Bây giờ nàng cũng không định về Tần gia mà định tới thôn Liễu Gia xem cháu trai nhà mẹ đẻ của chị dâu trong miệng Vương thị rốt cuộc là thần thánh phương nào. Cái gọi là biết mình biết ta, trăm trận trăm thắng, chờ mình hiểu rõ mưu ma chước quỷ của Vương thị thì nói lý với Tần lão hán cũng không muộn, tránh để họ kiếm cớ.

Tuy Ngũ Nha chưa nghe Vương thị nói tên họ của người kia, nhưng Ngũ Nha vẫn biết chị dâu của Vương thị, con gái duy nhất của Liễu Tam què thôn Liễu Gia là Liễu Hạnh Nhi, tiếng tăm nổi như cồn, phạm vi mấy thôn quanh thị trấn Thanh Hà không ai không biết.

Liễu Tam què, cha của Liễu Hạnh Nhi đi lính khi còn trẻ, đã từng giết người. Sau này kết thúc chiến trận, mấy người anh em trong thôn cùng đi đều chết cả, chỉ có một mình ông ta lê cái chân quỳ mang theo đồ đạc của anh em cùng thôn trở về.

Những năm đó ông ta mới mười bốn tuổi đã rời nhà đi lính, sau sáu năm trời, lúc trở về cha mẹ đều đã qua đời, chỉ còn lại hai người anh trai, thế là Liễu gia cũng đã chia nhà.

May thay, tuy Liễu Tam bị què chân nhưng đại ca và nhị ca của ông ta vẫn nhớ ngày trước Liễu Tam đã thay mình đi lính, chính vì thế mà bị què chân, tàn tật. Họ thấy không đành lòng, lần lượt chi bạc của mình, xây nhà cho Liễu Tam, lại tìm một người vợ cho ông ta.

Sau đó, triều đình thăm hỏi những người bị thương vì chiến trận năm ấy thì có phần của Liễu Tam, ông ta được ba mươi lượng bạc, lại thêm lương làm lính sáu năm của ông ta, thế là ông ta đã cóp được bảy mươi, tám mươi lượng bạc. Ông ta đổi hết số bạc này thành mười mấy mẫu ruộng tốt, nhưng vì ông ta đi đứng không tiện nên chỉ để lại cho vợ một mẫu ruộng, còn lại đều cho thuê để lấy tiền. Bản thân Liễu Tam có tay nghề làm sọt, hai năm qua lại kiếm được mấy chục mẫu ruộng tốt, đã trở thành phù hộ nổi tiếng của thôn Liễu Gia.

Tiếc là vợ Liễu Tam lại không phải người có phúc hưởng, nhà mới khởi sắc thì bà ta mang thai Liễu Hạnh Nhi, vốn dĩ đó là việc vui, không ngờ vào đêm sinh Liễu Hạnh Nhi, vợ Liễu Tam bị khó sinh mà chết, chỉ để lại Liễu Hạnh Nhi khóc nỉ non trong tã lót.

Liễu Tam què tuy thô kệch nhưng lại là người tình cảm, một lòng nhớ về người vợ đã mất nên không có ý định cưới vợ kế. Bản thân ông ta vừa làm cha, vừa làm nương, vô cùng chiều chuộng đứa con gái duy nhất mà người vợ quá cố của mình để lại.

Có người nói, từ sau khi cai sữa, Liễu Hạnh Nhi đã bắt đầu được ăn gạo tinh nghiền thành cháo, được mặc vải mịn. Chi phí ăn mặc này tuy không sánh được với các tiểu thư nhà giàu trong thị trấn nhưng cũng thuộc hàng tốt nhất trong số các thôn gần đây.

Chờ sau khi Liễu Hạnh Nhi lớn hơn một chút đã được cha chiều chuộng tới mức coi trời bằng vung, không chỉ soi mói trong việc ăn uống mà chuyện trong nhà cũng thích lấy mắt chó nhìn người, không vừa mắt một ai, coi mình lớn bằng trời.

Tuy Liễu Hạnh Nhi xinh đẹp, da dẻ trắng trẻo, nhưng vì từ nhỏ không ai dám dạy dỗ nàng ta nên tính cách còn khó thuần hơn cả những bé trai bình thường. Đánh nhau, đốt lửa, ném đá đều chơi cả, lũ trẻ con bị nàng ta bắt nạt cũng không dám về nhà mách cha mẹ, vì nếu mách cha mẹ thì không chỉ họ không ra mặt cho mình mà còn có thể bị mắng.

Mấy chục mẫu ruộng của Liễu Tam đều là ruộng tốt thượng hạng, ruộng nhà ông ta trồng lương thực, không chỉ sản lượng cao mà giá thuê lại rẻ hơn ruộng nhà Trương viên ngoại trong thị trấn, thế nên Liễu Hạnh Nhi cũng trở thành đối tượng để người trong thôn nịnh bợ, làm gì có ai dám đắc tội với nàng ta.

Dù biết con gái mình thành ra như vậy nhưng Liễu Tam vẫn không nỡ mắng chửi một câu, ông ta cảm thấy mình hổ thẹn với con gái, lại càng đối xử với nàng ta tốt hơn, còn đặc biệt mua một bà tử về hầu hạ ăn mặc ở đi lại của Liễu Hạnh Nhi.

Cũng chính vì thế mà Liễu Hạnh Nhi đã trở thành đại tiểu thư duy nhất có bà tử hầu hạ ở thôn Liễu Gia, hoặc là nói của cả mười dặm tám thôn xung quanh đây. Chuyện này đã khiến các cô bé trong thôn ước ao muốn chết, vì các cô bé ngày nào cũng phải quần quật làm trâu làm ngựa ở nhà lại còn thường xuyên bị đánh bị mắng là thứ tốn tiền nữa.

Đừng nói là người khác, ngay cả Tần Ngũ Nha xuyên không tới cũng phải ngưỡng mộ Liễu Hạnh Nhi. Nghĩ đến cuộc sống ngang ngược của Liễu Hạnh Nhi, nàng lại nghĩ tới đãi ngộ của ba chị em Tần gia, cùng là con gái trong nhà, nhìn tác phong của Liễu Tam người ta, rồi lại nhìn tác phong của Tần lão hán nhà mình mà xem, đây không thể dùng từ một trên trời, một dưới đất để hình dung nữa.

Về lý mà nói, một cô gái hết ăn lại nằm, coi thường người khác, ngang ngược như vậy sẽ không ai chịu cưới. Thế nhưng ai bảo cha của người ta có tiền, Liễu Tam què chỉ có một khuê nữ bảo bối như vậy. Sau này những mẫu ruộng kia, căn nhà này và tiền của Liễu gia không phải đều là của Liễu Hạnh Nhi hay sao, ai cưới Liễu Hạnh Nhi chẳng khác nào phát tài cả.

Thế nên, khi Liễu Hạnh Nhi mười sáu tuổi, đúng là một cô con gái mà trăm nhà tới cầu hôn, ngưỡng cửa nhà Liễu Tam què sắp bị người tới cầu hôn đạp nát.

Liễu Hạnh Nhi hoàn toàn không biết người ta là nhằm vào tiền của cha mình, mà còn càng cao ngạo hơn, càng tự đắc hơn. Cân lên đặt xuống, cuối cùng chọn Vương Đại Bảo của thôn Vương Gia, hắn ta là đại ca của Vương Đại Hoa. Tuy điều kiện của nhà Vương gia không tốt, nhưng Vương Đại Bảo nhìn không tệ, trắng trẻo trông không giống nông dân bình thường, lúc này mới lọt vào mắt xanh của Liễu Hạnh Nhi.

Mà Liễu Tam què cũng không cần người nhà Vương gia chuẩn bị sính lễ cho Liễu Hạnh Nhi, ông ta chuẩn bị bảy mươi hai gánh của hồi môn, trừ đồ trang sức, vàng bạc, còn có một bộ đồ nội thất gỗ liễu. Phần hồi môn này làm theo quy cách của các gia đình giàu có, mà bà tử kia cũng để Liễu Hạnh Nhi dẫn theo, chẳng khác nào cho nhà Vương gia một người hầu mà không cần tiền.

Lại nói tính cách của Liễu Hạnh Nhi cũng chẳng khác nào Vương Đại Hoa, chỉ là một người là bản chung cực, một người là bản tiến hóa. Nói tới chuyện của Tần Tam Nha, Tần Tứ Nha thì ngoài Vương thị ra, Liễu Hạnh Nhi cũng xen vào không ít. Đúng là ba ba đối đầu với rùa đen, không phải người một nhà không vào một cửa.

Liễu Tam què không có con trai, đứa cháu trai nhà mẹ đẻ của Liễu thị mà Vương thị nói nhất định là ở nhà Liễu Đại hoặc Liễu Nhị. Nhà Liễu Nhị chỉ có một đứa con trai, mới cưới vợ chưa được mấy năm, sinh được một đôi nam nữ còn chưa tròn mười tuổi, đương nhiên không phải nhà này. Vậy chỉ còn lại nhà Liễu Đại.

Nhà Liễu Đại có một cô con gái và ba người con trai. Ba người con trai lần lượt là Liễu Đại Kim, Liễu Đại Mộc, Liễu Đại Hỏa, cô con gái tên là Liễu Hiểu Thủy.

Lần đầu tiên Tần Ngũ Nha nghe thấy mấy cái tên này đã suýt sặc nước bọt, may mà nhà Liễu Đại có bốn đứa con, nếu thêm một người nữa có phải sẽ đặt tên là Liễu Đại Thổ, hoặc Liễu Hiểu Thổ hay không?

Trình độ đặt tên của Liễu gia còn không bằng Tần gia, Tam Nha, Tứ Nha, Ngũ Nha cho bớt việc. Không ngờ Liễu gia còn đặc biệt hơn, thế hệ trước thì Liễu Đại, Liễu Nhị, Liễu Tam, đời này thì cứ đặt tên là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.

Đến thôn Liễu Gia, Ngũ Nha tìm một người phụ nữ để hỏi thăm. Liễu Đại Mộc và Liễu Đại Hỏa còn chưa thành niên, vậy người trong miệng Vương thị hẳn là nhà Liễu Đại Kim. Liễu Đại Kim có một con trai, một con gái, đứa con trai kia năm nay vừa tròn mười chín, giống những gì Vương thị nói, nhũ danh là Liễu Thạch Đầu, đại danh là Liễu Thanh Sơn.

Chỉ là khi Ngũ Nha hỏi nhân phẩm và tính cách của Liễu Thanh Sơn thì người phụ nữ kia nhìn Tần Ngũ Nha như nhìn thấy quỷ, sau đó nhìn quanh như sợ bị ai phát hiện, cuối cùng chẳng nói gì đã vội vàng đi mất.

Đây không phải là điển hình của việc giấu đầu lòi đuôi hay sao? Sự nghi hoặc trong đầu Ngũ Nha càng lúc càng nặng, Liễu Thanh Sơn này rốt cuộc có ba đầu sáu tay hay là mắt lé miệng lệch nên không thể nói với người khác?

Lúc đang tìm người, Ngũ Nha lại cố ý kiếm cơ hội tìm một người phụ nữ khác, vừa vào đến thôn Liễu Gia thì Ngũ Nha đã thấy một người phụ nữ đang buồn chuyện với người khác, vừa nói vừa cười, giọng cũng rất lớn, không hề biết kiêng dè gì, có lẽ bà ta là một người phụ nữ thích ba hoa, hóng hớt.

Vốn dĩ tìm người như vậy để hỏi thăm là tốt nhất, bà ta sẽ nói hết những gì bạn muốn biết hoặc là không muốn biết một cách trôi chảy như đã nắm rõ trong lòng bàn tay, đặc biệt là chuyện xấu, chuyện xui xẻo của gia đình người khác, chắc chắn sẽ nói rất tỉ mỉ cẩn thận, lại còn đơm đặt thêm vào nữa chứ.

Đầu tiên Ngũ Nha nhét một nắm quả táo chua cho người phụ nữ kia rồi thuận miệng hỏi chuyện Liễu gia, người phụ nữ kia đang lo không có ai nói chuyện phiếm với mình nên vừa nghe nàng nhắc tới đã hào hứng, nói hết tổ tông ba đời, đến cả hạt thóc hạt gạo nhà Liễu gia cũng nói ra. Ngay cả chuyện Liễu Nhị trốn vợ mình, tới nhà quả phụ ở đầu thôn cũng nói, chẳng kiêng dè chuyện Ngũ Nha mới chỉ là một cô nhóc, nói vui vẻ lên thì miệng còn tuôn ra cả những lời thô tục, nhưng khi nói tới Liễu Thanh Sơn thì lại im miệng.

Ngũ Nha hơi buồn bực nhưng cũng không lộ ra, trái lại còn hừng hực ý chí chiến đấu. Một người có thể khiến cho một người phụ nữ ba hoa cũng có thể im miệng sẽ khủng khiếp tới mức nào đây, cũng may mình đi hỏi thăm, nhỡ đầu không biết gì bị gả đi thì phải làm sao.

Không hỏi được người lớn thì chi bằng đi hỏi trẻ nhỏ. Tuy nói lời của trẻ con chưa chắc đã chính xác nhưng có chút ít còn hơn không. Nghĩ vậy, Ngũ Nha lại

móc ra hơn chục quả táo chua còn lại trong túi đi về phía con suối của thôn Liễu Gia. Trời mùa hè, trò mà trẻ con có thể chơi không phải lên núi hái quả thì là ra suối mò cá, ra suối tìm người không sai vào đâu được.

Táo chua ở chân núi Tây tuy vừa chua vừa chát, người lớn không thích ăn những trẻ con lại thích vô cùng. Mà táo chua chỉ mọc ở núi Tây, trong mấy thôn xung quanh, chỉ mình thôn Lý Gia có, bình thường trẻ con của thôn Liễu Gia không có mà ăn, dùng nó để làm mồi là thích hợp nhất.

Ngũ Nha đi tới con suối dưới chân núi, quả nhiên nhìn thấy mấy đứa nhóc choai choai đang chơi mò cá, hắt nước ở bãi đá trong góc suối. Con suối này có cá lóc nho nhỏ, thân mình trơn bóng, rất khó bắt, một đứa bé trai dẫn đầu đang chỉ huy lũ trẻ con cởi truồng nhỏ hơn mình chặn trái chặn phải, định bắt mấy con cá lóc nhỏ này.

Con suối này nhỏ, dùng cách đó không phải là không được, nhưng nếu muốn bắt thì hơi khó. Ngũ Nha nghĩ một lát bèn đi hái một ít lá non trong rừng bên cạnh suối. Kiếp trước nàng chưa từng nhìn thấy những lá non này, không biết là do khác biệt nam bắc hay đây là cây đặc biệt của khu vực này, Ngũ Nha cũng không hiểu lắm.

Chỉ biết là loại cây này dùng sức xoa một cái có thể ra nhựa trắng, xoa vào bàn tay, phơi dưới ánh mặt trời một lát thì phần nước trong lá sẽ bay hơi, để lại phần nhựa cây còn dính hơn cả 502.

Hơn nữa, lượng nước trong cành lá bị bay hơi mất thì rất khó rửa bằng nước, không ngâm hơn hai mươi phút thì sẽ không sạch nổi, làm như vậy sẽ rất dễ bắt cá.

Chờ sau khi thấy lòng bàn tay mình dính khá đủ, Ngũ Nha mới đi xuống nước. Mấy tên nhóc đang bắt cá trong suối thấy có một cô bé xa lạ tới thì hơi sửng sốt, nhưng cũng không để ý lắm, mục tiêu hàng đầu bây giờ của họ chính là bắt cá, những chuyện khác không hề quan trọng.

Ngũ Nha cũng không để ý tới họ mà đi thẳng đến thượng du, con suối này tuy nhỏ nhưng lại chảy từ trên đỉnh núi xuống, độ dốc thoai thoải, mà bây giờ là mùa hạ, thời gian trước liên tục đổ mưa, giờ nước trong suối chảy khá siết, phần lớn cá lóc nhỏ sẽ lao xuống từ trên đỉnh núi theo dòng nước, đấy chính là thời điểm bắt cá tốt nhất.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
huong ho thitự nhiên vô rừng ở. dân tình tò mò đi theo phát hiện ra ngay à - sent 2023-11-17 21:33:04
lylan2023Xem cách nam 9 mấy lâgn đầu gặp chê chẻ Chê thằng nam 9 này nha. K thèm đọc nữa - sent 2023-09-17 23:42:38
khanhmaiTác giả viết dong dài quá lang mang k vô nd chính đi xa quá xa đọc bực mình - sent 2023-07-08 22:37:35
trungthu19831981Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-06 13:19:10
Đỗ Thị Phương MaiCho mình hỏi là truyện này có na9 k ạ. Và n9 có lấy ck k ạ - sent 2023-04-29 22:51:05
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương