Trùng Sinh Làm Giàu Ở Cổ Đại full

Chương 3: Không tên

/302
Trước Tiếp
Hừ! Tần Ngũ Nha hừ lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Vương thị đang phát điện nữa, đeo sọt lên lưng, còn nhấc lên thùng gỗ nhỏ đã chuẩn bị trước

đó, ra khỏi sân rồi đi về phía ruộng.

Ruộng ngô bao tử của Tần gia mọc sớm hơn các nhà khác, nên bây giờ trên ruộng ngoại trừ mấy người Tần gia, không còn nhà nào khác, nhưng lại khiến mình bớt lo.

Từ sau khi xuyên không, Tần Ngũ Nha rất ít khi ra ngoài, người khác đều cho rằng nàng trốn ở nhà là vì chuyện cũ, sợ đi ra sẽ bị bảy cô tám dì xì xào làm cho mất mặt. Thật ra chỉ có Tần Ngũ Nha biết nàng sợ bị lộ, nên chỉ có thể trốn tránh trước, sau khi tìm hiểu hết mọi người và mọi việc ở đây mới dám ra ngoài.

Tìm thấy bóng râm, Tần Ngũ Nha trải ra mấy tờ giấy thấm dầu vốn được phủ lên trên sọt, sau đó lấy bát đũa, thức ăn và bánh bột ngô ra.

Sáu mẫu đất, nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít, mấy người đàn ông Tần gia đều còn đang bận rộn dưới ruộng, ngược lại nhị tẩu Trương thị vừa ngẩng đầu nhìn thấy Ngũ Nha thì lập tức lớn tiếng chào hỏi: “Ngũ Nha mang cơm đến rồi, mọi người ra bóng râm nghỉ ngơi trước, ăn cơm rồi thu hoạch cũng không muộn.”

“Thế thì tốt quá, cuối cùng cũng có cơm rồi!” Tần Đại Sơn vừa nghe thấy vợ mình nói vậy, trong lòng vui vẻ.

Cha mình muốn có thể nhanh chóng thu hoạch ngô để xới đất lên lần nữa và trồng cây mới, nên hôm nay trời còn chưa sáng đã gọi tất cả mọi người dậy, bữa sáng cũng không ăn một miếng, vẫn bận rộn đến bây giờ mà chưa được nghỉ ngơi.

Cũng may Ngũ nha đầu đến đúng lúc, nếu không thật sự phải chịu khổ rồi, Tần Đại Sơn nghĩ mà không khỏi nhếch miệng cười với Tần Ngũ Nha.

Vừa định chào hỏi và đi vào bóng râm thì lập tức nghe thấy Tần lão hán lạnh lùng hừ một tiếng, Tần Đại Sơn kinh hãi, lập tức rụt cái chân vốn hơi mệt mỏi về. Hắn ta khó hiểu nhìn về phía cha mình, lại thấy Tần lão hán nhìn thoáng qua Tần Ngũ Nha đang bận rộn phía bóng râm, sắc mặt rất khó coi, miệng cũng không khách sáo.

“Làm việc không thấy tích cực, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến ăn, mới thu hoạch được bao nhiêu đã đòi nghỉ ngơi rồi? Cứ bẻ hai hàng ngô này đã rồi hẵng nghỉ.”

Tần lão hán vừa nói ra câu này, khiến mọi người vốn định nghỉ ngơi đều sửng sốt, thật ra mấy người họ đã mệt mỏi đến mức xương sống và thắt lưng đau nhức, đói đến mức ngực dán vào lưng. Nhất là là Trương thị, mặc dù ngoài miệng không dám nói gì nhưng trong lòng đã chửi bới từ lâu rồi.

Tần gia đáng bị chém ngàn dao, ngày nào cũng chỉ biết giày vò người ta thôi!

Trương thị một tay bẻ ngô, một tay ôm bụng, không hiểu sao từ tối hôm qua đến giờ bụng nàng ta cứ ứa ra nước chua, nhìn thấy cái gì cũng buồn nôn, nên cơm tối cũng không ăn được mấy miếng.

Sáng nay lại không ăn gì, lập tức ra ngoài làm việc, mặt trời tháng sáu vốn đã gay gắt, phơi nắng thế này hay bị chóng mặt, sức khỏe đã không tốt, lại đói đến tận bây giờ, Trương thị mấy lần làm việc đều cảm thấy chân như nhũn ra, chỉ muốn ngã quỵ xuống.

Bóng râm kia vốn không xa ruộng cho lắm, mặc dù không nghe rõ cụ thể họ nói gì, nhưng Tần Ngũ Nha vẫn nhìn thấy rõ phản ứng của mọi người và sắc mặt của Tần lão hán, nàng đoán ngay ra là có chuyện gì.

Từ sau khi Tần Ngũ Nha tỉnh lại, Tần lão hán vẫn luôn chướng mắt nàng, không buồn nhìn nàng, chỉ cần nàng xuất hiện là một lập tức đen như đáy nồi. Nhưng mà cũng không biết có phải bởi vì Tần Ngũ Nha đã chết một lần hay không, Tần lão hán chưa từng đánh chửi nàng lần nào, chỉ xụ mặt ra thôi.

Tần Ngũ Nha đương nhiên cũng rất có ý thức tự giác, vừa nhìn thấy Tần lão hán là lập tức đi đường vòng, hai người làm cứ như kẻ thù vậy, người nào biết ông ta là cha ruột của nàng thì không nói làm gì, chứ ai không biết chắc sẽ tưởng nàng nợ ông ta mấy trăm lượng bạc ấy.

Vương thị thì ngược lại, nhìn thấy Tần Ngũ Nha sống lại, tuy rằng ban đầu cực kỳ hoảng sợ, nhưng sau khi biết không phải là xác chết vùng dậy thì lại rất sung sướng. Lý do Vương thị sung sướng rất đơn giản, lại tiết kiệm được ba lượng tiền quan tài, có thể bán con nhóc này đi thì tốt, không bán được thì vẫn có thêm lao động.

Nhìn thấy mọi người tức giận mà không dám nói gì, Tần Ngũ Nha cười lạnh một tiếng, mặc kệ không để ý tới, tự mình bày thức ăn ra, chỉ để hai cái bánh bột ngô vào sọt trống trên lưng rồi lập tức đi về phía núi Tây.

Thích ăn thì ăn, không ăn thì vứt, bà đây không có thời gian rảnh để diễn trò với mấy người.

Công việc hàng ngày của Tần Ngũ Nha ngoại trừ nấu cơm và giặt quần áo ra, chính là cứ cách một ngày thì lên một chuyển núi Tây cắt một sọt rau cho lợn về, băm nhỏ cùng rau lang rồi nấu chín cho heo ăn.

Rau cho lợn ở thời đại này không giống với loại rau mà Tần Ngũ Nha biết ở kiếp trước. Tần Ngũ Nha biết rau cho lợn ở kiếp trước là rau diếp cá, còn có tên khác là chiết nhĩ căn, vừa có thể làm dược liệu vừa có thể hạ hỏa.

Còn rau cho lợn ở thời đại này lại là một loại giống như lá lau sậy nhưng không giống lắm, khi thời tiết nắng nóng, khắp núi Tây đều mọc đầy loại rau này, rất dễ thu hoạch.

Phía đông của thôn Lý Gia chính là núi Tây, núi này rất nhỏ, không có dã thú yêu quái gì, ngay cả gà rừng hay thỏ rừng cũng rất khó tìm, thỉnh thoảng có một vài con cũng bị thôn dân bắt lấy làm một bữa ăn ngon.

Vì vậy, núi Tây rất an toàn, trẻ em trong thôn thường rủ nhau lên núi chơi, đều không cần người lớn chăm nom, ai cũng rất yên tâm.

Miệng cắn bánh bột ngô, Tần Ngũ Nha đi rất nhanh, ba bước cũng làm thành hai bước, không đến nửa canh giờ đã đi đến sườn núi.

Thật ra có một bụi lớn rau cho lợn mọc xanh um tươi tốt ở lối vào núi, nhưng Ngũ Nha không thèm nhìn lấy một cái, ngược lại cũng sọt trống đi sâu vào bên trong. Tuy nói là đi cắt rau cho lợn nhưng thực ra Ngũ Nha đang tìm kiếm một thứ khác.

Nửa tháng trước, Tần Ngũ Nha đi cắt rau cho lợn, thấy còn nhiều thời gian rảnh, nàng lại không muốn trở về cái nhà ầm ĩ kia sớm nên lập tức đi bộ đến sườn núi để tìm thức ăn gì đó cho đỡ thèm.

Nói đến mới thấy, đúng là ông trời không phụ người tốt, Tần Ngũ Nha vốn tham ăn đúng là tìm được một thứ tốt cho mình, đó là quả lý chua đen*.

* Lý chua đen (tên khoa học Ribes nigrum) là một loại cây bụi từ chi lý chua (Ribes), họ Grossulariaceae, được trồng để lấy quả. Là cây bản địa của một số vùng Trung u, Bắc u và Bắc Ả. Cây ưa lạnh, ra nhiều quả thành chùm dọc thân vào mùa hè. Quả lý chua đen giàu vitamin C, chất dinh dưỡng và chất chống oxy hóa.

Kiếp trước Tần Ngũ Nha rất thích ăn quả này, có lẽ nhiều người chưa từng nghe nói đến lý chua đen, nhưng nó còn có một cái tên nước ngoài gọi là “Ribes nigrum”, cái tên ấy thì hẳn là tất cả mọi người đều rất quen thuộc, quả này hồi mới ra thị trường rất có giá trị, mười tệ mà chỉ mua được vài quả.

Nhưng bây giờ ở núi Tây này lại không ai ăn cả, mọc đầy bụi cây, hàng năm đều tự thối rữa cũng không có ai đoái hoài đến.

Thứ nhất, quả này mọc ở nơi rất sâu, không đi tận vào bên trong là không thể tìm thấy. Thứ hai, quả này khi chín lại có màu tím đen, trông thật sự rất đáng SO.

Theo lời kể của những người già trong thôn Lý Gia, đã từng có một đứa trẻ trong thôn chạy lên núi ăn một loại trái cây nhỏ màu đen, kết quả là bị ngộ độc chết ngay tại chỗ.

Sự việc lúc đó khá ồn ào, sau này người lớn đều cảnh cáo trẻ nhỏ trong nhà rằng muốn lên núi hái quả ăn cũng được, nhưng thứ nhất là chỉ có thể ở ngoài núi, thứ hai là chúng không được phép ăn trái cây màu đen.

Mặc dù núi Tây không lớn, cũng an toàn, nhưng suy cho cùng vẫn là núi, thôn dân cũng sợ con cái của mình chạy lung tung lên tận sườn núi, đến khi trời tối mịt thì bị lạc đường không về được. Còn chuyện quả đen thì không cần phải nói, trực tiếp chết luôn.

Tần Ngũ Nha không biết quả đen mà người chết đã ăn rốt cuộc là loại gì, nhưng mà chắc chắn không phải là lý chua đen, đương nhiên nếu các thôn dân đã nói như vậy thì dứt khoát cứ để họ hiểu lầm đến cùng đi, không ai tranh cướp, chỉ lợi cho mình thôi.

Nửa tháng trước khi vừa nhìn thấy nó, lý chua đen vẫn chưa mọc nhiều, còn rất xanh, Tần Ngũ Nha lập tức tính toán thời gian, ước chừng đến giữa tháng sáu là đã gần chín rồi.

“Quả nhiên đều đã chín rồi.”

Nhìn những quả lý chua màu tím đen treo trên cành cây, tâm tình của Tần Ngũ Nha lập tức rất tốt, đặt sọt trên lưng xuống đất, nhẹ nhàng nhảy lên một cái, trong tay lập tức có thêm hai quả, dùng ống tay áo lau lau, Tần Ngũ Nha cũng kệ chuyện bẩn hay không bẩn, cứ thế ném vào miệng.

Nhất thời, một vị chua ngọt nồng đậm tan ra trên đầu lưỡi, Tần Ngũ Nha cảm thấy mỹ mãn, chép miệng nói: “Không ngờ lại còn thơm ngọt, ngon miệng hơn cả mình tưởng tượng.”

Ban đầu nàng cứ nghĩ rằng vị quả dại nên chắc sẽ không ngon bằng phiên bản cải tiến mà nàng đã mua ở cửa hàng trái cây kiếp trước, nhưng không ngờ nó còn ngon hơn nhiều so với những quả nàng đã ăn, xem ra là nhờ môi trường không bị ô nhiễm.

Nghĩ đến mình vẫn còn một chiếc bánh bột ngô chưa ăn hết, vừa hay lấy lý chua đen làm nhân bánh, Ngũ Nha đưa tay hái thêm vài quả, lau đại một cái rồi gấp đôi bánh trong tay lại, nhét mấy quả lý chua đen vào trong, há miệng gặm một miếng to. Hương vị rất ngon, bánh bột ngô dày cộng thêm hương vị ngọt ngào của hoa quả.

Tuy có hơi phiền toái khi phải nhổ vỏ và hội nhưng vẫn có một hương vị đặc biệt, nói thế nào cũng coi như phiên bản đơn giản của bánh trái cây sốt việt quất.

Giống như chơi đùa vậy, chỉ gặm mấy cái mà Tần Ngũ Nha đã nuốt hết bánh bột ngô vốn khó nuốt nhất vào bụng, có vẻ như nàng còn chưa đã thèm, ăn liên tiếp mấy chục quản lý chua đen mới lưu luyến công sọt xuống núi.

Mặc dù không thể hái những quả này về ăn, nhưng bữa ăn hôm nay cũng được coi là sảng khoái và ngon miệng.

Trước khi xuyên qua, Tần Tiểu Ngũ vừa mới tốt nghiệp đại học, tuy rằng nấu ăn không ngon lắm, chỉ có mì ăn liền là nấu khá ổn, nhưng là một cô gái thường ru rú ở nhà hay ăn vặt, Tần Tiểu Ngũ lại có sở trường làm đồ ăn vặt. Nàng làm ô mai, làm mứt hoa quả, làm sữa chua, nước đá bào hay kẹo nhỏ V.V... đều rất giỏi, bình thường nếu đóng gói đẹp mắt thì còn có thể giả làm hàng siêu thị.

Bởi vì kiếp trước thích ăn lý chua đen, Tần Tiểu Ngũ không ít lần lấy quả lý chua đen tươi làm mứt hoặc kẹo trái cây, tuy rằng chi phí gấp mười lần trực tiếp mua đồ làm sẵn trong siêu thị, nhưng mà thứ nhất là tự mình làm mới vui vẻ, thứ hai là sẽ yên tâm hơn, ai biết cái bình hơn mười tệ kia rốt cuộc được làm bằng gì.

Cho nên lần đầu tiên Tần Ngũ Nha nhìn thấy lý chua đen, trong đầu đã lập tức nảy ra ý nghĩ dùng nó làm mứt để mang đến thị trấn bán lấy tiền, nhưng mà vừa nghĩ đến sắc mặt cả nhà Tần gia kia, Tần Ngũ Nha lập tức bỏ ý nghĩ này.

Cho dù cái này có thể kiếm tiền hay không, Tần Ngũ Nha chỉ có thể giấu nó trong bụng, chờ sau này rồi mới tính. Đương nhiên là nàng cũng không có ý định đem nó về nhà ăn.

Ngoại trừ nương là Lâm thị ra, nàng không có thiện cảm gì với đám người Tần gia này. Tìm được đồ ăn ngon, cho dù mình không ăn được, để nó thối rữa, Tần Ngũ Nha cũng không muốn mang về dù chỉ một quả để đám người kia chà đạp.

Giác ngộ có thứ tốt phải chia sẻ cho mọi người đã bị Tần Ngũ Nha lập tức cắt đứt vào ngay cái ngày hôm sau khi xuyên không đến thế giới này rồi, bây giờ không có, sau này cũng sẽ không.

Mặc dù kiếp trước Tần Ngũ Nha chưa bao giờ làm việc gì, là con gái một “áo đến thò tay, cơm đến há miệng”, nhưng cho dù bạn là công chúa, sau ba tháng xuyên không đến đây cũng sẽ quen thôi.

Ví dụ như Ngũ Nha bây giờ cắt rau cho lợn ăn đã rất thành thạo, không hề chậm hơn người khác chút nào, chưa đến nửa canh giờ đã cắt được đầy sọt, đè xuống rất nặng mới xuống núi về nhà.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
huong ho thitự nhiên vô rừng ở. dân tình tò mò đi theo phát hiện ra ngay à - sent 2023-11-17 21:33:04
lylan2023Xem cách nam 9 mấy lâgn đầu gặp chê chẻ Chê thằng nam 9 này nha. K thèm đọc nữa - sent 2023-09-17 23:42:38
khanhmaiTác giả viết dong dài quá lang mang k vô nd chính đi xa quá xa đọc bực mình - sent 2023-07-08 22:37:35
trungthu19831981Duyệt thẻ giúp mình với ạ - sent 2023-05-06 13:19:10
Đỗ Thị Phương MaiCho mình hỏi là truyện này có na9 k ạ. Và n9 có lấy ck k ạ - sent 2023-04-29 22:51:05
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương