Trùng Sinh Thời Mạt Thế

Chương 8: Nhật ký phòng thí nghiệm

/44
Trước Tiếp
Người thiết kế phòng thí nghiệm X quả là tài hoa trong những người tài hoa, cả phòng thí nghiệm không thiết kế như bình thường mà theo hình tam giác.

Nói đơn giản là một tam giác vuông, phần đáy là nền tảng, phần cạnh là cầu thang, phần còn lại là thang máy. Vậy nên nếu An Nhiên và Tiêu Dương chọn đi cầu thang thì bọn họ phải đi ngang qua tầng một trên mặt đất đến tầng hầm, sau khi tìm được thuốc thì quay lại tầng một rồi đi qua tầng hai lên tầng ba, thế này là phải đi hết toàn bộ phòng thí nghiệm!

Còn về thang máy, ha ha, bạn không sợ nó đột nhiên dừng lại giữa chừng, chết vì thiếu không khí, hoặc bị zombie vây chết trong thang máy sao? So với cái sau, An Nhiên vẫn cảm thấy giết quái dễ cấp nhận hơn.

Zombie mà! Không phải là hơi xấu, máu me chút thôi sao! Đã quen rồi có được không! Hơn nữa không phải boss zombie mạnh nhất đã chết dưới lưỡi hải Nguyệt Luân rồi à? Sau khi cân nhắc, An Nhiên chọn thang bộ, Tiêu Dương cũng biết rõ lợi hại, không có ý kiến khác. Sau khi quyết định, An Nhiên đi đằng trước, Tiêu Dương đi đằng sau.

Về phần tại sao An Nhiên lại đi phía trước, không phải Tiêu Dương không hiểu thương hương tiếc ngọc mà là do nữ thần ghét bỏ cậu ta cản tầm nhìn!

Đối với vấn đề này, An Nhiên cười xùy một tiếng, cậu sẽ không thừa nhận thân hình cao 185 đứng đằng trước sẽ làm cậu không vui đâu, hừ!

Đi qua căn phòng, An Nhiên lại gặp lại zombie hệ tinh thần ban nãy ở sảnh lớn, lúc này trong sảnh đầy xác zombie, máu đen đã không còn nhiệt độ, thậm chí còn hơi đóng băng.

Tiêu Dương nhìn cảnh tượng này mà trợn tròn mắt, không ngờ nơi này lại có nhiều zombie thế, cậu ta đi từ ngoài cửa vào luôn căn phòng ban nãy, sau khi cậu ta vào thì thấy An Nhiên đi một hướng khác nên đi theo, dù đúng là ngửi thấy mùi máu tươi nồng nhưng cũng không nghĩ nhiều đến vậy. “Hung thủ” này phải mạnh đến nhường nào chứ!

An Nhiên thấy Tiêu Dương không bước tiếp mà ghé sát lại gần một thi thể trên mặt đất, hình như đang cầm đao khuấy cái gì đó.

“Cậu đang làm gì thế?” An Nhiên thấy cậu ta xẻ não zombie ra, cầm đao khuấy não, não màu nâu hòa cùng máu đen làm cây đao võ sĩ thêm lạnh lẽo thì buồn nôn.

Thấy Tiêu Dương “chơi” xong cái này lại đi đến một cái đầu lâu khác, xẻ ra, tiếp tục khuấy, sau đó lặp lại trình tự trên! An Nhiên cảm thấy buồn nôn, sau đó là tò mò với hành động của đối phương, cậu ta đang làm gì thế?

“Tìm được rồi!” Lúc An Nhiên định hỏi thì Tiêu Dương đã nói.

An Nhiên nghi ngờ bước lên trước, thấy Tiêu Dương móc ra một tinh hạch sáu màu từ trong não con zombie tinh thân đã bị mình giết chết, Tiêu Dương lau sạch sẽ bằng quần áo con zombie rồi mới nhặt lên. An Nhiên tập trung nhìn, tinh hạch xanh sẫm làm cậu nhớ kiếp trước từng nhìn thấy ngọc bội xanh của đế vương trong cửa hàng đồ ngọc cỡ lớn nào đó: “Đây là cái gì?”

“Đây là tinh hạch của zombie, khoảng mấy tháng trước có người phát hiện ra trong lúc giết zombie, trong đầu zombie biến dị kết thành tinh hạch, giống như dị năng giả hệ tốc độ có tinh hạch màu đen, zombie bình thường không có!” Tiêu Dương nhìn tinh hạch trong tay, cười giải thích, nhìn ánh mắt ngạc nhiên của An Nhiên thì lập tức hiểu, có thể nữ thần nhà minh không biết đến sự tồn tại của cái thứ này: “Thực lực của zombie biến dị không giống nhau, chia làm sơ cấp, trung cấp và cao cấp, mỗi cấp lại chia thành sơ giai, trung giai, cao giai. Ba giai sơ cấp có tỉnh hạch màu đỏ, cam, vàng, ba giai trung cấp có tinh hạch màu xanh lục, xanh ngọc, xanh lam, ba giai cao cấp có tinh hạch màu tím, trắng bạc. Dị năng giả có thể hấp thụ tinh hạch để nâng cao thực lực của mình, thế nên hiện tại tinh hạch được dùng làm tiền tệ lưu thông.”

Tiêu Dương thấy An Nhiên mở to mắt rồi khẽ gật đầu, vẻ mặt đã hiểu thì lập tức mất hết nửa thanh máu, ôi chao, nữ thần đáng yêu quá...

An Nhiên tiêu hóa xong đóng tin tức có được từ Tiêu Dương, lúc mình chết tinh hạch vẫn chưa xuất hiện, xem ra giờ đã mấy tháng kể từ lúc mình chết rồi.

“Nhìn tinh hạch thì con zombie này đã đến sơ giai của trung cấp, người giết chết nó thật sự rất lợi hại, có điều chắc chắn người này là tên ngốc, được hời lớn thế mà để chúng ta nhặt được!” Tiêu Dương cười lớn, tiện tay nhét tinh hạch vào ba lô của An Nhiên: “Nữ thân, người này giết zombie như chém dưa hấu, vừa nhìn đã biết cực kỳ hung hãn, dù có thể đầu óc không dùng được nhưng hình tượng lưng hùm vai gấu, phanh ngực, đầu hói, mắt chuột bẩn thỉu gì đó thực sự làm người ta buồn nôn, lỡ mà gặp phải... bla bla bla.”

Đột nhiên cảm nhận được sự lạnh lẽo ùa tới, như thể nhiệt độ cả căn phòng đều giảm mấy độ làm Tiêu Dương đang líu lo không ngừng tạm thời dừng lại, chuyển sang nghi ngờ: “Ấy? Ai bật điều hòa lên thể, sao tự dưng lạnh vậy?” Tiêu Dương khó hiểu hỏi, sau đó vẻ mặt đột nhiên nghiêm túc: “Nữ thần, cậu lạnh không? Đến chỗ tôi này, để tôi ôm cậu một cái, để tôi dùng nhiệt độ cơ thể nóng bỏng và tay nhỏ ấm áp này sưởi ấm cơ thể cậu...”

Cậu ta còn chưa kịp nói xong thì chữ cuối cùng đã biến mất trong tiếng kêu gào thảm thiết, An Nhiên nhìn người nào đó biến thành quốc bảo, nhếch môi cười, hàm răng trắng bóc giữa đồng thi thể lạnh

lẽo xung quanh cực kỳ đáng sợ: “Nói thêm câu nữa thì cậu ở lại đây với bọn chúng đi!”

Tiêu Dương mang theo hai con mắt gấu trúc nhìn bóng lưng đi xa của An Nhiên, cắn khăn lụa trắng trong tay, nữ thần dữ quá!... Nhưng nữ thần sờ mặt người ta! Kích động, kích động quá! Hu hu hu hu hu hu...
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
Vi Tran1598439904Cho e hỏi truyện này có phải đam mỹ ko ạ - sent 2022-12-06 13:04:04
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương