Vì Em Mà Đến full

Chương 13: Cái miệng của em có thể nói tiếng người được không?

/311
Trước Tiếp
Cửa phòng bệnh VIP khép hờ.

Một giọng nói vọng ra, là giọng của Khâu Khải Sơn: “Bộ xương này già khọm rồi, cũng nên về hưu thôi. Bây giờ là thời của đám thanh niên.”

“Bố làm gì đã già!”

“Bố cứ chuyên tâm dưỡng sức, đừng nói mấy lời không may.”

“Đúng thế, lũ trẻ còn nhỏ, đừng suốt ngày dọa chúng nó.”

“...”

Người một nhà vui vẻ đầm ấm trong đó, làm Thư Diên mất đi dũng khí.

Cô đứng hít sâu một hơi, giơ tay lên gõ cửa. Tiếng trò chuyện bên trong tắt ngấm.

Thư Diên đẩy cửa vào trong.

Trong phòng bệnh, cả gia đình đều có mặt.

Khâu Khải Sơn bó bột nằm trên giường. Khâu Đình ngồi cạnh giường, cười lạnh một tiếng.

Một người đàn ông đứng cuối giường, mặc chiếc áo chùng trắng, hai tay đút túi.

Đây là lần thứ hai gặp mặt. Nếu Thư Diên nhớ không nhầm thì anh ta là cậu con trai học y ở nước ngoài của Khâu Khải Sơn, mới về nước một thời gian trước, tên là Khâu Dương.

Nhiếp Thanh đang chỉnh lại đóa hoa ở cạnh giường. Nhìn thấy Thư Diên, bà ngẩng đầu lên, sau đó lại cúi xuống tiếp tục.

Khâu Dương đứng gần đó. Thấy Thư Diên không mặc áo khoác, trên đỉnh đầu ẩm ướt, khuôn mặt anh ta hơi trầm xuống, kéo ghế sang bên kia giường: “Lại đây ngồi đi!”

Nói xong, anh ta đi tới vị trí ở giữa.

Khâu Khải Sơn chống tay ngồi dậy, vẫy gọi Thư Diên, nói với giọng nói ôn hòa và nụ cười chân thành: “Nguyễn Nguyễn tới rồi à. Tới đây ngồi nào.”

Nhiếp Thanh dừng động tác của mình lại, chỉnh phần đầu giường cao lên, rồi đặt một chiếc gối vào.

Thư Diên dừng chân. Đã bao lâu rồi không có người gọi cô bằng cái tên Nguyễn Nguyễn nhỉ? Hình như từ lúc Thư Chí Tường qua đời, cô chưa từng được nghe ai gọi cả.

Không ngờ sau một thời gian lâu như thế, cô lại nghe thấy cách xưng hô này từ miệng của Khâu Khải Sơn. Sống mũi Thư Diên bỗng thấy cay cay.

“Còn dám vác mặt tới.” Khâu Đình đứng lên, vẻ mặt chán ghét, khiến khuôn mặt trang điểm lòe loẹt càng thêm xấu xí.

Khâu Dương vừa đi từ cửa tới. Nghe vậy, sắc mặt anh ta thay đổi, lớn tiếng quát: “Khâu Đình.”

“Anh quát em làm gì?”

Đây là lần thứ hai anh cô ta mắng cô ta vì ả đàn bà này rồi.

“Cái miệng của em có thể nói tiếng người được không hả? Sao Stanford lại dạy ra được người như em không biết!”

Dứt lời, anh ta đi tới trước mặt Thư Diên, đưa chiếc khăn mặt gấp gọn gàng trong tay cho cô, giọng nói dịu đi: “Lau tóc đi.”

Thư Diên ngơ ngác nhận lấy, không hề để ý tới vẻ mặt thịnh nộ của Khâu Đình.

“Cảm ơn.”

Khâu Khải Sơn nén giận, ho một tiếng: “Đình Đình, Nguyễn Nguyễn là chị gái của con, những lời như thế đừng nói lần nữa.”

Khâu Đình cười lạnh: “Chị gái? Chị ta cũng xứng á?”

Mới đầu cô ta cũng từng nghĩ tới chuyện đón nhận Thư Diên, nhưng chuyện mà Thư Diên đã làm không xứng được đón nhận.

Màn đêm dần trở nên vắng lặng. Hình như mưa đã tạnh rồi, chỉ có gió thổi làm lá cây đong đưa.

Có Thư Diên ở đây, vốn Khâu Khải Sơn định sẽ nhịn. Người một nhà vui vẻ đoàn viên, cho dù đang bị thương phải nằm trên giường, trong lòng ông cũng thấy thư thái.

Nhưng từ nhỏ Khâu Đình đã được chiều chuộng nâng niu, đâu thể kiềm chế được cảm xúc của mình: “Chị ta trả Tiểu Nguyên lại thì con sẽ nhận chị ta.”

Khâu Đình đã đụng chạm tới ranh giới cuối cùng của Khâu Khải Sơn. Khâu Khải Sơn ném chiếc gối về phía cô ta: “Cô câm miệng lại cho tôi! Cút ra ngoài!”

Nhiếp Thanh nhanh tay đỡ, nhưng vẫn chậm một bước.

Khâu Đình biết mình lỡ miệng nhắc tới điều tối kỵ, rụt vai lại chờ chiếc gối đập vào người mình.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
ngohonghanh6Ad duyệt thẻ cho mình nhé - sent 2023-06-02 17:47:25
Nhung_04 Lee_Truyện he hay se vậy ạ? - sent 2023-05-25 14:59:49
tieuthu_tienxuTruyện hay, cảm động, day dứt nhất mình từng đọc. Khóc thương cho n9n9 nhưng không hề hối tiếc. Mình nghĩ kết như vậy là đẹp. - sent 2023-05-12 18:20:54
phuonganh1995Duỵet the giup minh với ạ - sent 2023-04-22 11:24:56
nguyenhelenDuyệt thẻ giúp mình nhé - sent 2023-03-30 15:02:33
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương