Vì Em Mà Đến full

Chương 6: Em thon, chân dài, giọng hay

/311
Trước Tiếp
Thư Diên nhìn thấy chú Ngư đang đi về phía này: “Không sao ạ.”

Chú Ngư đã hơn bốn mươi tuổi, nhảy chân sáo như một đứa trẻ, gọi hai người bọn họ: “Tiểu Lam Lam, Tiểu Diên Diên, chú Ngư có giỏi không? Dẫn trai đẹp tới cho hai đứa đấy.”

Kha Lam cười: “Có đẹp trai bằng chú Ngư không?”

Chú Ngư vuốt râu, lắc đầu rồi lên tiếng tự luyến: “Vậy thì chắc chắn là không rồi. Trên thế giới này, người như chú ít lắm, các cháu không gặp được đâu. Đúng không, Tiểu Diên Diên?”

Bụng của Thư Diên réo lên. Cô ra vẻ do dự một lát rồi mới thành khẩn nói: “Đúng ạ.”

“Tuyệt đối đừng có ý đồ đen tối với chú, chú là của thím Ngư các cháu rồi.”

Nói xong, chú ấy làm động tác tự bảo vệ mình.

Thư Diên mím môi: “Chú Ngư, lát nữa chị Lam đích thân vào bếp, chú có ở lại ăn cơm cùng bọn cháu không?”

Kha Lam kêu gào trong lòng: Hôm nay là lần thứ ba mươi cô ấy muốn giết Thư Diên trong tháng này.

Chú Ngư cười hạnh phúc: “Chú đây không cần đâu nhé. Thím Ngư của hai đứa đã làm sườn kho tàu cho chú rồi, chỉ chờ chú về nữa thôi.”

Thư Diên: “Rắc cơm chó, già nhanh đó.”

“Xì.”

Sau khi chú Ngư đi, người bên phòng đối diện bận rộn hơn một tiếng đồng hồ. Thư Diên lướt điện thoại, tìm kiếm những điểm ngắm cảnh đẹp. Rảnh rỗi mấy ngày rồi, cũng nên đi tìm cảnh thôi.

Vân Mạch đứng ở cửa, quan sát cách trang trí trong phòng. Căn nhà này mới được thi công trang hoàng nên nhiều bụi, quét dọn khá vất vả.

Tuy rằng đang là mùa đông, nhưng đối với cánh đàn ông sức dài vai rộng thì mấy thứ này chưa là gì.

Mồ hôi chảy xuống từ trên thái dương. Vân Mạch cởi chiếc áo khoác màu đen, để lộ ra chiếc áo thun bên trong. Anh chống tay lên hông, phác họa ra vòng eo bên dưới lớp áo, bên dưới là cặp chân thon dài.

Đứng ở đó mà cứ như một điểm ngắm cảnh, khiến người ta lưu luyến không nỡ ra về.

Thư Diên vừa đung đưa trên ghế xích đu vừa uống sữa. Nhìn thấy hình ảnh ấy, cô hơi nhướng mày, không nhịn được nhìn vài lần.

Eo thon, chân dài, giọng hay.

Ngon phết.

Kha Lam cũng rướn cổ nhìn. Còn chưa kịp nhìn thấy rõ thì mọi thứ trước mặt bỗng đen sì lại. Thư Diên nhìn chiếc áo đang phủ trên đầu cô ấy, thản nhiên đứng lên rời đi, như thể người vừa ném áo không phải mình.

***

Buổi chiều, Kha Lam kéo Thư Diên ra khỏi Phong Lâm bằng được. Thư Diên không ăn nhiều, không uống rượu, và cũng không kén ăn.

Kha Lam thì khác, yêu cầu về vấn đề ăn uống khá cao. Cô lôi Thư Diên lên mười mấy chuyến xe buýt mới tới nơi.

Quán lẩu Hách Trì.

Cửa hàng này nổi tiếng là ngon, lúc nào cũng đông khách.

Hai người xếp hàng khoảng hai mươi phút mới được sắp xếp chỗ ngồi. Thư Diên đẩy thực đơn lên: “Chị gọi đi.”

Cô thật sự không có khẩu vị gì cả.

Kha Lam không hề khách sáo, cầm bút viết xoèn xoẹt nửa trang giấy.

“Có muốn gọi thêm gì không?”

Thư Diên khịt mũi, cô nàng này không dễ nuôi chút nào: “Em không.”

Kha Lam chẳng buồn để ý tới, khác người lắm cơ.

Quán lẩu kín chỗ, ồn ào nhốn nháo, khiến Thư Diên cảm thấy bực bội muốn hút thuốc.

Thấy cô thò tay vào túi, Kha Lam hất cằm lên. Thư Diên nhìn sang, trên tường có biển hiệu cấm hút thuốc, vừa bắt mắt lại vừa gai mắt.

Kha Lam rót một cốc nước ấm cho cô: “Cửa hàng hoa làm ăn thế nào rồi?”

Bố của Thư Diên không có bằng cấp cao gì, là một người trồng hoa, có năng khiếu trong việc trồng hoa làm vườn, Thư Diên cũng học lỏm được chút đỉnh.

Coi như để tưởng nhớ bố mình, cô tự mở một cửa hàng bán hoa có hai tầng. Tầng dưới bán hoa, tầng trên là cà phê. Cửa hàng đó có người trông coi rồi, chỉ lúc nào rảnh cô mới về xem.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
ngohonghanh6Ad duyệt thẻ cho mình nhé - sent 2023-06-02 17:47:25
Nhung_04 Lee_Truyện he hay se vậy ạ? - sent 2023-05-25 14:59:49
tieuthu_tienxuTruyện hay, cảm động, day dứt nhất mình từng đọc. Khóc thương cho n9n9 nhưng không hề hối tiếc. Mình nghĩ kết như vậy là đẹp. - sent 2023-05-12 18:20:54
phuonganh1995Duỵet the giup minh với ạ - sent 2023-04-22 11:24:56
nguyenhelenDuyệt thẻ giúp mình nhé - sent 2023-03-30 15:02:33
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương