Vì Em Mà Đến full

Chương 1: Hung thủ giết người

/311
Trước Tiếp
Nơi này, là trái tim tôi.

-- Chu Tướng « Sa mạc » --

***

Thành phố Hạng tháng mười, gió lạnh thổi vù vù.

Thư Diên nặng nề bước ra khỏi bệnh viện, chán chường đứng rất lâu trước cổng.

Cô ngẩng đầu ngắm nhìn tiết trời trong xanh hiếm có, quấn chặt chiếc áo khoác trên người mình.

Tờ bệnh án trong tay phất phơ theo gió, như muốn thoát khỏi sự giam cầm của cô.

Thư Diên bắt xe bên vệ đường. Cô hạ kính xe xuống, nhìn những tòa cao ốc liên tục lùi về phía sau. Trời hơi lạnh, cô lại quấn chặt áo hơn.

Chuông điện thoại vang lên, Thư Diên tắt đi, cứ thế mấy lần liền.

Người gọi điện thoại vẫn kiên trì gọi tiếp. Thư Diên bực mình bắt máy.

“Có việc gì?”

Giọng cô lạnh lùng, không mang theo chút tình cảm nào.

Giọng nữ vang lên ở đầu bên kia cũng hờ hững không kém: “Gửi tin nhắn mà không đọc hả? Hôm nay là sinh nhật của Đình Đình, sắp bắt đầu rồi đấy. Tới mau lên, đừng để người khác chờ.”

Dứt lời, không đợi Thư Diên trả lời thì người đó đã tắt máy.

Thư Diên xì một tiếng, khớp xương trên mu bàn tay đang cầm điện thoại trở nên trắng bệch.

Một lúc lâu sau, cô mới đọc lại địa chỉ cho tài xế.

Mất khoảng nửa tiếng, chiếc xe tới nhà họ Khâu.

Thư Diên đẩy cánh cổng trĩu nặng ra. Con chó trong sân nhìn thấy người lạ, liền sủa lên inh ỏi.

Có lẽ là nghe thấy tiếng chó sủa, một người thanh niên mặc áo trắng gọn gàng đi ra. Thư Diên không biết người đó.

Kế đó là một thiếu nữ mặc đầm công chúa, cũng chính là nhân vật chính ngày hôm nay – Khâu Đình.

Khâu Đình hằm hè: “Ai bảo chị tới?”

Thư Diên không hề dừng lại. Cô đi lướt qua hai người đó: “Liên quan gì tới cô.”

Khâu Đình giận tím người, Khâu Dương nhìn cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý.

Trong phòng khách nhà họ Khâu, Khâu Khải Sơn đang nghiêm túc ngồi trước bàn ăn. Nhiếp Thanh chẳng hề giống bà chủ chút nào, loay hoay bận rộn cùng với người giúp việc.

Nhiếp Thanh là mẹ ruột của Thư Diên, cũng chính là người vừa gọi điện bảo cô tới. Sau khi ly hôn với người bố hiền hòa của cô, bà ấy đã tái hôn với Khâu Khải Sơn.

Đôi mắt Thư Diên ửng đỏ, khóe môi nhếch lên.

Cô đang cười nhạo Nhiếp Thanh. Rõ ràng là chủ nhân, nhưng lại chẳng khác nào người giúp việc.

Đây là cuộc sống mà Nhiếp Thanh hằng ao ước, sẵn sàng vứt bỏ cả bố con bọn họ.

Người giúp việc bưng thức ăn lên đầy bàn. Mọi người lần lượt ngồi xuống. Khâu Khải Sơn im lặng nãy giờ, lúc này mới mở miệng: “Thư Diên, cháu cứ tự nhiên như ở nhà nhé, đừng khách sáo.”

Khâu Đình lên tiếng: “Bố, nơi này không phải nhà chị ta. Nhà chúng ta làm gì có ai xấu xa như thế, làm gì có hung thủ giết người.”

Cô chính là hung thủ giết người.

Nghe vậy, Thư Diên khựng người lại. Bàn tay dưới gầm bàn vô thức siết chặt, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay.

Thư Diên nhìn Nhiếp Thanh, bà ấy chỉ cúi đầu ăn cơm, coi như không nghe thấy.

Mỗi lần nhắc tới chuyện đó, Thư Diên lại vô cùng hối hận, không biết phải làm sao.

Thanh niên áo trắng ngồi bên cạnh Thư Diên đang cầm điện thoại trò chuyện. Anh ta quăng điện thoại xuống, mắng Khâu Đình: “Lớn bằng đó rồi, có biết nói chuyện không vậy hả?”

“Anh, sao anh lại giúp người ngoài thế!”

Khâu Khải Sơn đặt đũa xuống, bàn tay lớn đập vào bàn: “Câm miệng! Khâu Đình, xin lỗi Thư Diên ngay!”

Bình thường Khâu Khải Sơn rất ít nói, nhưng nếu nổi giận thì cả căn nhà đều phải rung lên vài cái.

“Dựa vào đâu! Còn lâu con mới xin lỗi một kẻ giết người.”

Bị mắng vào đúng ngày sinh nhật, Khâu Đình xanh cả mặt. Mắt cô ta ngấn lệ, ôm mặt chạy lên lầu.

Thư Diên cảm thấy khó chịu. Cô đặt đũa xuống, không khỏi tự trách vì đã phá hỏng tiệc sinh nhật của người khác: “Bác Khâu, cháu xin lỗi. Cháu có việc phải đi trước.”

Trước khi đi, cô nhìn thấy Nhiếp Thanh cúi đầu rơi lệ. Nước mắt làm ướt áo bà ấy, cũng làm trái tim Thư Diên nhói đau.

Cô rời khỏi nhà họ Khâu mà cứ như chạy trốn.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
ngohonghanh6Ad duyệt thẻ cho mình nhé - sent 2023-06-02 17:47:25
Nhung_04 Lee_Truyện he hay se vậy ạ? - sent 2023-05-25 14:59:49
tieuthu_tienxuTruyện hay, cảm động, day dứt nhất mình từng đọc. Khóc thương cho n9n9 nhưng không hề hối tiếc. Mình nghĩ kết như vậy là đẹp. - sent 2023-05-12 18:20:54
phuonganh1995Duỵet the giup minh với ạ - sent 2023-04-22 11:24:56
nguyenhelenDuyệt thẻ giúp mình nhé - sent 2023-03-30 15:02:33
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương