Vì Em Mà Đến full

Chương 8: Chiến tích

/311
Trước Tiếp
Nhưng cái khó là hung thủ rất thông minh, gây án nhiều lần rồi nhưng chưa từng để lại chứng cứ ở hiện trường.

Vụ án này được chuyển giao cho Vân Mạch. Cấp trên hạ lệnh, nhất định phải bắt được tên tội phạm ra trước ánh sáng công lý trong khoảng thời gian ngắn nhất.

Vân Mạch biết, hung thủ quá thông minh, muốn bắt hắn thì nhất định phải rút quân về hết, để hắn buông lỏng cảnh giác.

Làm như vậy vừa có lợi cũng vừa có hại, mấu chốt là số người bị hại sẽ tăng lên nhiều, vậy nên anh không dám tùy tiện thử cách ấy.

Một tên tội phạm giết người liên hoàn vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, khiến người người lo sợ.

Sắc trời biến thành màu vàng, mặt trăng bắt đầu ló ra một góc, như phủ một tấm lụa mỏng lên cả mặt đất.

Chiếc taxi đen dừng lại ven đường. Vân Mạch xuống xe, chuông điện thoại vang lên.

Anh cụp mắt xuống, đôi mắt thâm trầm. Bên kia có vẻ khá sốt ruột, báo cáo luôn tình hình qua điện thoại.

Vân Mạch vừa đi vừa nghe, bước chân thong thả. Nghe xong, sắc mặt anh càng nặng nề hơn.

Anh nhíu mày, tiếp tục bước vào trong. Hôm nay anh mặc thường phục, chỉ có một màu đen đơn điệu, không có hoa văn thừa thãi, nhưng vẫn thu hút ánh nhìn của người khác.

Vân Mạch vừa bước vào sảnh Cục Cảnh sát thì gặp phó cục trưởng tới tuần tra. Anh đứng sang một bên, giơ tay chào.

Phó Cục trưởng hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt tang thương, nhưng không thể che đi nét ngay thẳng chính trực trên mặt. Ông ấy cười, giơ tay chào lại.

Người như Vân Mạch, ở đâu thì cũng sẽ tỏa sáng. Ông ấy khá may mắn khi anh lựa chọn Cục Cảnh sát nhỏ bé này, chủ động xin nhậm chức ở đây.

Phó Cục trưởng đã được nghe nói đôi điều về chiến tích của Vân Mạch.

Khả năng tư duy phán đoán về các vụ án của anh rất mạnh, tính đến thời điểm hiện tại, chưa có vụ án nào mà anh không phá được.

Mười tám tuổi đã tốt nghiệp trường cảnh sát nổi tiếng trong nước. Vụ án đầu tay mà anh phá được là một vụ án hóc búa đã ba năm không có tiến triển gì, dính líu đến rất nhiều quan chức.

Tất cả mọi người đều cho rằng lần này anh xong thật rồi, nguy rồi. Ai ngờ một ngày, hai ngày, một tháng, một năm trôi qua, Vân Mạch vẫn bình yên vô sự, cuộc đời cứ như bật hack, đủ mọi vinh dự ập tới, ôm mỏi cả tay. Về sau mọi người mới biết anh có chỗ dựa.

Cụ thể là chỗ dựa gì thì không ai biết, nhưng có thể vật ngã người quyền cao chức trọng hồi ấy, chắc chắn là chỗ dựa rất vững chắc.

Đến tận khi thân phận thực sự bị vạch trần, mọi người mới cảm thán, nếu muốn xử lý một kẻ tham ô nhận hối lộ như thế thì nhà họ Vân chỉ cần nói một câu mà thôi.

Chỉ có điều, Vân Mạch không dựa vào nhà họ Vân, mà dựa vào thực lực của mình.

Phó Cục trưởng nhìn theo bóng lưng của Vân Mạch, thư thái hít vài hơi.

Năm giờ chiều, chuông báo động trong Cục Cảnh sát bỗng vang lên đinh tai nhức óc.

Bọn họ vừa nhận được tin báo án. Trong nhà vệ sinh nữ ở quảng trường 97 lại xảy ra một vụ án mạng, một người chết, một người bị thương. Nạn nhân là nữ, phương thức gây án giống hệt những vụ lần trước.

Rất hiển nhiên, hung thủ là cùng một người.

Lần này, khoảng thời gian giữa hai vụ án là một tuần lẽ. Xem ra hung thủ đang bị dồn vào thế bí bách rồi.

Vân Mạch đội mũ cảnh sát lên. Tiểu Lục, Hàn Húc và Giản Tiêu đi theo sau, chạy ra khỏi sảnh phá án số ba của Cục Cảnh sát.

Tờ giấy trên bàn bay lên, tạo thành một đường cong đẹp đẽ trên không trung, khiến trang giấy bay múa trong thoáng chốc.

Trong xe.

Người đàn ông ngồi trên ghế lái mím môi, ngón tay thon dài thành thạo điều khiển vô lăng, lông mày nhíu thật chặt.

“Đã liên lạc với pháp y chưa?”

Giản Tiêu ngồi trên ghế phụ, nói: “Chắc là sẽ tới trước chúng ta đấy.”

“Bảo bọn họ không được vào hiện trường, chờ ở bên ngoài.”

Đầu lưỡi của Vân Mạch dí vào quai hàm, giọng nói mang theo sự phẫn nộ, nhưng cũng rất ngầu.

Giản Tiêu không nghĩ nhiều, cũng không hỏi nhiều, lập tức gọi điện thoại.
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Truy cập WebTruyenVip.com
Đang nhập để bình luận
ngohonghanh6Ad duyệt thẻ cho mình nhé - sent 2023-06-02 17:47:25
Nhung_04 Lee_Truyện he hay se vậy ạ? - sent 2023-05-25 14:59:49
tieuthu_tienxuTruyện hay, cảm động, day dứt nhất mình từng đọc. Khóc thương cho n9n9 nhưng không hề hối tiếc. Mình nghĩ kết như vậy là đẹp. - sent 2023-05-12 18:20:54
phuonganh1995Duỵet the giup minh với ạ - sent 2023-04-22 11:24:56
nguyenhelenDuyệt thẻ giúp mình nhé - sent 2023-03-30 15:02:33
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương