Vọng Âm Sau Màn Hình full

Chương 25: (1) trả tiền sống chung

/255
Trước Tiếp
Sáng sớm, điện thoại của Thịnh Lâm và Tề Tĩnh Đường gần như vang lên cùng một lúc.

Thịnh Lâm nhận điện thoại trước, mơ mơ màng màng hỏi: “Alo? Ừm, một tiếng à? Ok, vậy tôi tới cửa chờ.”

Tề Tĩnh Đường càng đơn giản hơn, nhấc máy chỉ “Ừ” một tiếng là xong.

Sau khi cúp máy, cả hai đồng loạt thở dài thườn thượt sau đó rúc lại vào trong chăn, tay của Tề Tĩnh Đường lại lần nữa gác lên eo Thịnh Lâm.

Tối qua nói chuyện xong anh ngủ thiếp đi lúc nào không hay, khiến cho dáng ngủ của Thịnh Lâm vô cùng vặn vẹo, giờ chỉ cảm thấy eo lưng tê mỏi. Cô tức tối đẩy đầu anh ra, chui cả người vào trong chăn, nhắm mắt lại: “Cậu trước.”

Tề Tĩnh Đường: “Không, tôi có vội đâu.”

Thịnh Lâm lườm anh một cái.

Tề Tĩnh Đường: “Rồi, rồi, rồi...” Anh đành phải ngồi dậy, chợt hỏi: “Có nụ hôn chào buổi sáng không?”

Thịnh Lâm: “Cút.”

“Tôi hôn cô, không cần cô phải cử động.”

“Cút.”

“Haiz...” Anh lắc đầu ngồi dậy, lảo đảo đi vào trong toilet.

Nghe tiếng nước vọng từ trong phòng ra, Thịnh Lâm lại chợp mắt thêm một lúc. Lúc cô nhấc máy lên lần nữa, đầu dây bên kia vang lên giọng đàn ông biếng nhác, là Tổng Giám đốc Uống - bạn bè hợp tác của cô: “Cô không đến văn phòng của tôi à?”

“Ờ, không cần đâu.”

“Chậc, uổng công tôi còn sai bên quản lý lau sạch bụi bặm trên cái ghế của cô nữa chứ.”

“Ha ha!”

“Thật đấy, Bách Luyện thông qua bản thảo của cô rồi, lần này thì cô phải tập trung mà cày đấy.”

Thịnh Lâm sửng sốt ngồi dậy, dụi mắt hỏi: “Là tranh “Kẻ cắn nuốt Hắc ám đấy à?”

“Ừ, phụ trách trang chủ của họ, phát tài to rồi đấy Nan đại đại. Trang chủ trò chơi mới năm nay của Bách Luyện, làm một cú ăn ba năm nhé.”

“Móc móc mỉa mỉa, họ ra giá bao nhiêu?”

“Chắc có thể đẩy cô lên đỉnh cao sự nghiệp một lần đấy. Nếu cô đồng ý thì tôi sẽ đàm phán với họ.”

Thịnh Lâm đặt điện thoại xuống, nghe tiếng nước chảy trong toilet một lúc mới thở dài nói: “Anh đàm phán đi, tôi nhận.”

“Công trình lớn đấy.”

“Rốt cuộc anh có để tôi nhận không?”

“Ấy, lúc trước còn muốn cô về mấy bức sáng sủa rạng ngời tí, cuối cùng lại đi nhận “Kẻ cắn nuốt Hắc ám”, tôi cũng băn khoăn chứ.”

“Bớt nói nhảm đi.”

“Okela, vậy tôi đàm phán giúp cô, chia tỉ lệ vẫn như cũ nhé.”

“Biết rồi, đồ quỷ hút máu.”

“Hí hí hí.” Bên kia vừa cúp điện thoại, Tề Tĩnh Đường vừa đánh răng vừa đi ra, mang theo mùi xà phòng nồng đậm. Anh chẳng làm gì cả, chỉ nhìn cô rồi lại đảo vào toilet.

Thịnh Lâm trợn trắng mắt, ngồi dậy mặc quần áo. Nhìn quanh một vòng thấy không có gì để thu dọn cả, cô cầm túi lên đi thẳng ra ngoài. Lúc ngang qua toilet, cô thờ ơ nói: “Cậu trả phòng nhé, tôi đi đây.”

“Hả?” Tề Tĩnh Đường phun cả kem đánh răng, lao ra chặn trước cửa: “Cô đi đâu?”

“Về nhà chứ đi đâu.”

“Cô... cứ như vậy à?” Tề Tĩnh Đường trố mắt, “Còn đánh răng rửa mặt chứ?”

“Về nhà rồi làm, bàn chải ở đây cứng quá.”

“Nhưng mà...” Anh vẫn đứng tra đó không nhúc nhích.

“Haiz,” Thịnh Lâm rất đau đầu, “Những gì muốn nói cậu đều đã nói hết rồi còn gì?”

“Cũng chẳng còn gì để dằn vặt lằng nhằng nữa rồi đúng không?”

Miệng anh đầy bọt kem, cúi đầu chải răng tiếp.

“Nhổ cái thứ trong miệng ra!”

“Ờ ờ.” Anh ậm ờ nói không rõ, chạy vào toilet nhổ kem đánh răng súc miệng ùng ục xong, sau đó lao luôn ra ngoài: “Tôi nghĩ ra rồi!”

“Ừm, lại nghĩ ra ý hay nào nữa?” Thịnh Lâm lạnh lùng hỏi.

“Tôi có thể thuê một căn phòng đơn của cô được không?”

“Phụt.”

“Thật mà! Giờ... giờ tôi cũng chẳng có nơi nào để đi. Chỉ là... ừm... à... họ cũng nói có thể liên hệ công việc giúp tôi ở đây, thế nên tôi... tôi cần một nơi để ở. Nhưng tôi cũng không có tiền gì, cô xem hiện giờ tôi vẫn luôn chầu chực ở nhà cô mà.”

Cứng đầu đòi ăn cơm mềm” à.

Ăn cơm mềm: Cụm từ chỉ những anh chàng không chịu làm việc chỉ thích sống dựa vào bạn gái.

Giây phút này Thịnh Lâm không biết có nên nói câu đó ra không.

Cô vòng tay trước ngực nhìn anh, hỏi: “Bố mẹ cậu đâu?”

Sắc mặt anh hơi tối đi: “Tôi không muốn tìm họ. Hiện giờ họ đang sống rất ổn, tôi về sẽ khiến họ không thoải mái.”

“Công việc của cậu vẫn chưa có tin tức gì, lỡ ở rất xa thì sao?”

Anh cười đáp: “Hiện giờ có lẽ ưu thế duy nhất của tôi là chịu được khổ.” Thịnh Lâm khẽ lắc đầu. Cô cúi xuống xem giờ, nghĩ một lúc rồi nói: “Phòng ngủ phụ, một nghìn tệ, cơm sáng và cơm tối do cậu lo, rác là cậu đổ, vệ sinh cậu làm, đồng ý thì...”

“Không thành vấn đề!” Tề Tĩnh Đường ôm luôn lấy cô, mùi kem đánh răng xộc vào mũi, “Ăn đêm tôi cũng lo luôn!”

“Tùy cậu ...” Thịnh Lâm đẩy anh ra, “Lúc ở thì cẩn thận tìm kiếm lối đi cho mình đi.” Cô vỗ nhẹ vai anh, “Cậu không phải gu của tôi.”

Một chiêu trí mạng.

Cho đến khi cửa phòng đóng lại rồi, Tề Tĩnh Đường vẫn ngẩn người đứng đó.

Về đến nhà, khi bước vào căn phòng lộn xộn ngổn ngang cùng với cô giúp việc, Thịnh Lâm cảm thấy hối hận vì đã đồng ý cho Tề Tĩnh Đường vào nhà ở lần thứ N kể từ khi rời khỏi khách sạn.

Dù sao đây cũng từng là một khoảng trời riêng của mình, tuy thi thoảng cũng sẽ có cảm giác cô đơn, nhưng đại đa số thời gian cô vẫn sẽ đắm chìm trong cảm giác tự do không thể kiềm chế được... Thêm một anh chàng Tề Tĩnh Đường vào đây thật sự rất phiền phức.

Nhưng đúng là hiện giờ tình hình kinh tế của cô đang eo hẹp... vả lại cũng cần phải giám sát anh thêm một thời gian nữa.

Cô giúp việc đi vào trong nhà, kinh hãi hô lên: “Úi trời ơi! Nhà cô bị trộm à?”

“Ừm, khóa cũng bị bẻ rồi.” Thịnh Lâm đi thẳng vào trong phòng sách, “Cô ơi, cháu phải làm việc. Cô đừng động vào những chỗ vẽ ghi chú trên sàn nhà, những chỗ khác nếu có băn khoăn gì thì hỏi cháu, cô muốn uống nước hay đi toilet cũng cứ tự nhiên ạ.”

“Được rồi. Cô gái, cô có muốn thay khóa không, tôi biết một người...”

“Không cần đâu, cháu mua khóa mới rồi, thợ khóa sẽ đến lắp tận nơi.”

“Ừ, ừ.” Cô giúp việc không nói thêm gì nữa, bận bịu quét dọn loạt soạt ở bên ngoài.

Thịnh Lâm vùi đầu vẽ cả một buổi sáng, cuối cùng mới nộp được bản thảo lẽ ra nên nộp từ hai hôm trước. A Kim – một biên tập khác của cô – cảm động rơi nước mắt, gửi cho cô một tấm ảnh giới thiệu về công viên nghĩa trang.

Thịnh Lâm kinh ngạc: “Cậu đi xem vườn hoa phía sau cuộc đời của người ta thật à?”

A Kim cười rinh rích: “Không phải, ngang qua thôi, ngang qua.”

“Tiếp theo còn việc gì không?”

“Bản thảo này cũng ok rồi. Sao thế, việc thì nhiều lắm, chị chọn một việc nhé?”

“Không phải, có thể Tổng Giám đốc Uông sẽ lôi về cho tôi một hợp đồng lớn, tôi đang cân nhắc xem có nên kiếm vài cái tăm nhét kẽ răng từ chỗ cậu không thôi.”

“Ôi siêu nhở chị Tám, bắt đầu nhảy vào tiết tấu xếp kín lịch trình đấy à? Em vẫn còn hai quyển sách đang cần tranh minh họa, bốn quyển cần tranh bìa, có một tác giả chỉ đích danh chị đấy. Hay là chị vẽ cho anh ta một tấm đi, giá cả tùy chị báo.”
Trước Tiếp
21 ngày vip trở lên không còn quảng cáo!
Trang đọc truyện hay WebTruyenVip.com - Truy cập TruyenVipVip.com
Đang nhập để bình luận
lanh7806Full ch v ạ - sent 2023-08-15 21:22:30
hisolar19Duyệt thẻ bạn ơi - sent 2023-04-19 15:18:29
Trúc GấuCho xin CV đi ạ - sent 2023-03-08 13:03:40
Trúc GấuAi biết CV này ko ạ - sent 2023-02-27 12:17:23
nguyenthithanhthaoMình xin lịch đăng truyện với ạ - sent 2023-01-29 12:25:55
Dùng phím WASD/mũi tên để sang chương